Đột nhiên Tô Tố bị thông tin này làm cho chấn động không nói nên lời.
Tuy biết Mộ Bạch và Tiêu Lăng lớn lên cùng nhau, gia thế nhất định không thấp, nhưng ấn tượng của cô đối với Mộ Bạch là người hàng xóm thân thiết, đột nhiên phát hiện anh là nhà đầu tư... Tô Tố có chút bất lực.
“Tại sao dùng ánh mắt đó nhìn anh?”
“Em vẫn luôn nghĩ rằng anh ấy là học sinh nghèo.”
Tiêu Lăng, “...”
Anh ta buồn cười dựa lưng vào cánh cửa phòng tắm, bất lực nhìn Tô Tố. Anh ta giơ ngón tay lên đếm tài sản nhà Mộ Bạch cho cô nghe. ”Khi anh bắt đầu kinh doanh, anh lấy tiền từ Tôn tử, Lãnh Mạc và Mộ Bạch, số tiền đó chính là cổ phần của tập đoàn Hoàn Vũ, bây giờ đều ở trong tay bọn họ, Mộ Bạch ra nhiều tiền nhất, nắm 5% cổ phần, Lãnh Mạc nắm 3%, Tôn tử lúc đó bị gia đình quản rất chặt, nên chỉ có thể góp tiền cỡ 1% cổ phần, bây giờ số cổ phần này trong tay họ, em biết có ý nghĩa gì không?”
Tô Tố không hiểu những thứ này, lắc đầu.
“Tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ mỗi năm lợi nhuận lên đến nghìn tỷ, cũng có nghĩa là mỗi cuối năm số tiền họ nhận được lên đến 10 chữ số, cổ phần của Mộ Bạch nhiều nhất, nếu lợi nhuận cao thì có thể lên đến 11 chữ số, với lại cậu ta cũng không phải phá gia chi tử, theo như anh biết, ở thành phố a có 3 căn hộ cao cấp và 2 biệt thự do cậu ta đứng tên, ở Kinh Thành có 2 căn tứ hợp viện (nhà theo kiến trúc truyền thống của Trung Quốc), còn nữa cậu ta còn đi đầu tư, câu lạc bộ giải trí của Lãnh Mạc anh ta cũng có cổ phần, cho nên cổ tức mỗi năm cũng rất khả quan, cho nên mỗi lần bọn anh đến câu lạc bộ đều không tốn tiền, cậu ta cũng không có sở thích**, nên tiền còn lại đều ở trong túi.”
Tô Tố nghe xong mắt trợn tròn miệng mở ra, gia tài của Mộ Bạch nhiều như vậy sao.
Tiêu Lăng tiếp tục nói, “Cho nên, phim truyền hình nhỏ như “Nhất tiếu nại hà”, cậu ta có thể đầu tư 100 bộ cũng không thành vấn đề.”
Tô Tố khó khăn nuốt nước miếng, bên cạnh cô vậy mà có một đại gia tàng hình, mà cô hoàn toàn không biết, đột nhiên Tô Tố che mặt lại.
“Sao thế?”
“Vậy mà em đã từ chối một đại gia trẻ tuổi giàu có như vậy...” Tô Tố che mặt, “Đây đúng là không thể tưởng tượng được.”
Hối hận rồi sao?
Sắc mặt Tiêu Lăng trầm xuống, đưa tay nắm vai cô, buộc cô nhìn vào mắt anh, “Tô Tố, từ chối cậu ta không có gì phải hối hận cả.”
“A?”
“Bởi vì anh cũng trẻ tuổi, mà còn đẹp trai và giàu có hơn cậu ta.”
Tô Tố, “...”
Tô Tố vẫn luôn biết Tiêu Lăng là người có tiền có quyền, nhưng có chưa từng tính toán qua tài sản của Tiêu Lăng, nếu giống như Tiêu Lăng nói, Mộ Bạch chỉ nắm 5% cổ phần của tập đoàn Hoàn Vũ mà thu nhập đã cao vậy rồi, vậy người sáng lập nên tập đoàn quốc tế Hoàn Vũ, người chủ tịch sáng chói lấp lánh là anh, thì thu nhập sẽ là bao nhiêu?
Nghĩ đến đây, đột nhiên Tô Tố run rẩy.
“Lạnh?”
“Không phải, chỉ cảm thấy đầu ong ong kêu, trước mắt chỉ toàn tờ tiền giấy màu hồng.”
Tiêu Lăng, “...”
Cuối cùng Tô Tố cũng hiểu tại sao đạo diễn Trịnh Đông lại khách khí với cô như vậy, thì ra Mộ Bạch là nhà đầu tư, có thể là Mộ Bạch đã nói chuyện với ông ta trước, nếu không thì tại sao đạo diễn Trịnh Đông lại phải chịu chật chội ở chung một căn hộ với phó đạo diễn và những người khác, còn căn hộ của cô chỉ có hai người ở.
Cũng khó trách tại sao trước đây khi cô có scandal với Đường Sảng, đạo diễn Trịnh Đông lại nói tốt cho cô.
Thì ra tất cả là như vậy.
Trong lòng Tô Tố cực kì cảm động, trong lúc cô không biết gì hết Mộ Bạch đã giúp cô nhiều chuyện như vậy, bộ phim “Nhất tiếu nại hà” lần này, nói không chừng chính là anh đặc biệt an bài cho cô.
Tô Tố thở dài, đột nhiên cảm thấy cực kì có lỗi với anh.
“Không được nghĩ bậy, em là bạn gái anh, không được cảm thấy có lỗi với người đàn ông khác, cũng không được nhớ đến người đàn ông khác, nghe rõ chưa” Tiêu Lăng ôm vai cô, “Những chuyện Mộ Bạch làm cho em anh sẽ nhớ kĩ, sau này có cơ hội anh giúp em trả lại cho cậu ta.”
“Anh chuẩn bị làm gì?”
Tiêu Lăng miệng khẽ nhếch, “bây giờ cậu ta không phải mới thất tình sao, qua hai ngày nữa anh giới thiệu vài cô gái cho cậu ta làm quen, để cậu ta bước ra khỏi vết thương tình, đây không phải là bồi thường tốt nhất hay sao.”
Tô Tố nhịn không được liếc mắt nhìn, cô đi vào phòng tắm, “ầm” một cái đóng cửa nhốt Tiêu Lăng bên ngoài.
“Tô Tố, mở cửa.”
“Không mở, em cần phải đi tắm rồi.” Tô Tố dựa lưng vào cửa, không biết nói gì, Tiêu Lăng vậy mà là bồi thường ư, nó giống khoe khoang hơn. . truyện đam mỹ
Tiếp theo sau đó mặc Tiêu Lăng gõ cửa như thế nào Tô Tố cũng không mở cửa.
Phòng tắm được thu dọn rất sạch sẽ, đến khăn tắm và đồ ngủ cũng được xếp rất gọn gàng.
Tô Tố tắm nước nóng, nước nóng như gột rửa sạch lớp bụi trên da của cô, cảm giác như toàn bộ mệt mỏi đều được gột rửa sạch, lúc cô đi ra khỏi phòng tắm nhìn đồ ngủ được chuẩn bị sẵn, môi giật giật.
Đồ ngủ lưới hoàn toàn trong suốt, hoàn toàn không thể nào mặc được.
Ông nội muốn cô với Tiêu Lăng sinh thêm con cái à... Cô lắc đầu, lấy khăn tắm quấn lại đi ra ngoài, vậy mà Tiêu lăng không ở trong phòng, không lẽ đột nhiên lương tâm xuất hiện, chạy qua chỗ khác ngủ rồi?
Khả năng này thật sự không cao.
Tô Tố nhanh chóng mở tủ áo, không ngoài dự đoán, trong tủ toàn là đồ của cô, kích thước hoàn toàn vừa vặn, Tô Tố tìm một bộ đồ tương đối bảo thủ, một bên lau khô tóc một bên đi đến bên cửa sổ nhìn cảnh đêm.
Khu biệt thự cách khu thành thị khá xa, bây giờ đã là 12h đêm, những biệt thự gần đó đại đa số đều đã tắt đèn, vậy mà Tô Tố nhìn thấy ngôi sao mà ở thành thị không thể thấy được.
“Ở bên trời tối không có gì đáng xem, đợi ngày mai em đóng phim xong xin nghỉ, anh dẫn em đi những nơi lân cận chơi.”
Âm thanh đằng sau doạ đến Tô Tố nhảy dựng.
Quay lưng lại là thấy Tiêu Lăng đã tắm xong đứng không cách cô quá hai bước, anh mới tắm xong, tóc vẫn còn nhỏ nước, nửa thân trên để trần, lộ ra vùng ngực và vùng bụng chắc chắn màu bánh mật, thân dưới chỉ được che bằng một cái khăn tắm màu trắng.
Mặt Tô Tố đỏ lên, quay đầu đi, lập tức lùi 2 bước cách xa anh ra.
“Tại sao anh đến đây?”
“Đây là phòng của anh.”
“Anh qua phòng khác ở đi, hoặc là em qua phòng con ngủ.”
Lúc này cửa phòng bị khoá, Tiêu Lăng nhún nhún vai, “Nếu em có thể mở cửa ra, anh lập tức đi qua phòng khác.”
Tô Tố nghi ngờ nhìn anh, đi đến mở cửa.
Cô cầm tay nắm, dùng sức một cái.
Ma sát.
Không mở được
Căn bản không mở được.
Tô Tố quay đầu trừng mắt nhìn Tiêu Lăng, “Anh đã làm gì nó rồi?”
“Anh thề không phải anh làm.” Anh vô tội giơ tay đầu hàng, “Theo sự hiểu biết của anh về ông nội, khoá cửa kết hợp uyên ương, loại chuyện này nhất định ông có thể làm ra.”
Tiêu Lăng cười cực kì vô tội. Trên thực tế, anh đoán được ông sẽ làm vậy, chỉ là giả bộ như không biết, mà toàn lực phối hợp.
Tô Tố đứng trước cửa khóc không ra nước mắt, “Vậy bây giờ phải làm sao?”