Mục lục
Truyện Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

”Phụt phụt...”

Tô Tố chưa bao giờ thấy Tiêu Lăng phải chịu thiệt như vậy, nhất thời nhịn không nổi cười lớn.

Sắc mặt của Tiêu Lăng càng khó coi.

Tô Tố hôm nay là lần đầu gặp Lục Sâm, vừa mới thấy Lục Sâm ngồi xe lăn xuất hiện, trong lòng bà cũng có chút e ngại, bà đối với tiền tài danh vọng hay địa vị đều không quan trọng, bởi vì những thứ này Tiểu Thất đều có, bà chọn con rể yêu cầu cũng không cao, chỉ có hai yêu cầu đơn giản.

Thứ nhất, phải thật lòng yêu thương Tiểu Thất!

Thứ hai, thân thể phải khỏe mạnh!

Không có thân thể khỏe mạnh thì còn nói cái gì nữa chỉ phí công.

Thế nhưng...


Tô Tố nhìn về phía Tiểu Thất.

Trong ánh mắt Tiểu Thất nhìn Lục Sâm tràn đầy tình yêu thương, từ trước tới giờ bà chưa bao giờ nhìn thấy Tiểu Thất như vậy cả, Tô Tố thở dài, cho dù bà và Tiêu Lăng phản đối chuyện tình cảm của hai đứa, xem thái độ của Tiểu Thất bây giờ, nó tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Mọi người đều không nói gì.

Bầu không khí có chút gượng gạo.

May thay, lúc này dì Trương bưng ấm trà lên, Tiểu Thất lập tức đẩy xe lăn đến phía bàn chà, rót một chén trà cho Lục Sâm, “anh nếm thử xem, lá trà này cha em cất giấu kỹ lắm, mùi vị đặc biệt tốt, dù sao em cũng không hiểu trà, anh nếm thử xem.”

“Tiểu Thất...” Lục Sâm nhìn về phía Tiêu Lăng và Tô Tố.

Ánh mắt như có chút gì đó muốn nói với Tiểu Thất.

Tiểu Thất lập tức hiểu ra vấn đề, nhu thuận rót cho Tiêu Lăng và Tô Tố một chén trà, cô bưng trà đến trước mặt hai người rồi nói, “daddy uống trà! mami bây giờ đang có bầu tốt nhất là không nên uống, con không rót cho mẹ nữa.”

“Hừ!”

Tiêu Lăng nhẹ hừ một tiếng, nhưng vẫn nhận lấy chén trà.

Bầu không khí lập tức dịu xuống.

Cả nhà ngồi trong phòng khách vừa uống trà vừa nói chuyện, Tô Tố có chút lo lắng cho con gái nhà mình, vội vàng hỏi, “Lục Sâm... cháu tên là Lục Sâm sao?”

“Vâng ạ! bác gái!”

“Cháu và Tiểu Thất quen nhau được 2 tháng rồi?”

Lục Sâm gật đầu, “phải ạ”

“Mới chỉ hai tháng, hai đứa đã xác định tìm hiểu nhau sao! “Tô Tố dựa vào ghế sofa vuốt bụng mình, sắc mặt rất yêu thương, uyển chuyển nói, “ý của bác là hai đứa thử tìm hiểu nhau thêm xem, đừng nên qua loa.”

Lục Sâm để ly nước xuống, sắc mặt trịnh trọng nói, “bác gái cháu biết bác lo lắng điều gì. Cháu cam đoan với bác cháu không biết sau này sẽ đối với Tiểu Thất như thế nào, nhưng cháu có thể nói với bác rằng, cháu sống đến giờ 28 tuổi, Tiểu Thất là người con gái duy nhất trong tim cháu, nếu ngày nào đó mà cháu không còn được nhìn thấy Tiểu Thất nữa có lẽ cháu sẽ rất đau lòng, được nhìn thấy cô ấy mỗi ngày cháu cảm thấy rất hạnh phúc, hai người bọn cháu ở cạnh nhau cho dù có không làm bất cứ việc gì, thế nhưng được ở cùng trong một bầu trời như thế với cháu là mãn nguyện rồi... cháu từ trước tới giờ chưa có yêu qua một ai, không biết như thế nào là tình yêu! nhưng cháu biết rằng, cuộc đời này của cháu sẽ không xuất hiện người thứ hai làm cho cháu có cảm giác như với Tiểu Thất, cháu tin rằng Tiểu Thất cũng có cùng suy nghĩ như vậy với cháu...”

Tô Tô vẫn chưa lên tiếng, bên cạnh Tiểu Thất cảm động sắp khóc rồi, “Lục Sâm... em cũng có cảm giác như thế... em mỗi giây mỗi phút đều muốn ở bên cạnh anh”

Tiêu Lăng sắc mặt tối sầm lại.

Tô Tố sắc mặt vẫn bình tĩnh, bà có chút ngạc nhiên nhìn về phía hai đứa, bà cảm giác lời nói của Lục Sâm là thật, có thể tin tưởng được.

Nghĩ một lúc, Tô Tố lại nói, “thế người nhà cháu đã biết chưa, biết chuyện cháu và Tiểu Thất đang yêu nhau chưa, thái độ của bọn họ thế nào?”

“Cha mẹ cháu đều đã biết chuyện cháu yêu Tiểu Thất, bọn họ ủng hộ cháu!”

Tiêu Lăng nghe đến đấy, hừ mạnh một tiếng nói, “cái đó là lẽ đương nhiên, bọn họ không đồng ý mới lạ, con gái tôi là khuê nữ, muốn tài hoa có tài hoa, muốn dung mạo có dung mạo, muốn điều kiện có điều kiện... nhà cậu còn tìm ra được khuyết điểm gì sao!”

Lục Sâm mỉm cười nói, “bác nói rất đúng, Tiểu Thất mọi mặt đều rất hoàn hảo!”

Tô Tố khẽ mỉm cười.

Trước mắt, Lục Sâm nhìn rất trường thành, quan trọng hơn cả là anh ta nhìn Tiểu Thất với ánh mắt tràn đầy tình yêu thương, cũng giống như ánh mắt Tiêu Lăng nhìn bà vậy.

Tô Tố không hoài nghi tình cảm của Lục Sâm với Tiểu Thất nữa.

“Lục Sâm... bác rất xin lỗi nói cho cháu biết, lúc trước cha Tiểu Thất đã cho người điều tra về gia đình cháu, nói thực thì ra đình cháu có chút phức tạp, ta cùng với ông ý vốn thống nhất không muốn gả Tiểu Thất vào một gia đình như vậy...” Tố Tố vừa nói, Lục Sâm và Tiểu Thất đều có chút căng thẳng, “bác xem, hai đứa đều không dễ dàng bỏ nhau ra được! nếu như vậy ta cùng với cha Tiểu Thất có nói sợ cũng không có tác dụng gì!”

“Bác gái...!”

“Cháu nghe bác nói hết đã.” Tô Tố mỉm cười nói với Lục Sâm, “đứa nhóc này... nói thật ra bác không tìm ra tính xấu nào của cháu, tuy rằng chỉ tiếp xúc một lát, bác đối với cháu ấn tượng vô cùng tốt! Vì vậy bác và cha Tiểu Thất sẽ không nói gì nữa, hai đứa trước tiên chưa nói đến chuyện cưới hỏi, cứ như vậy tìm hiểu nhau đã, sau hôm nay bác và cha Tiểu Thất sẽ không ngăn cản hai đứa tìm hiểu nhau nữa, có thể khiến bác và Tiêu Lăng yên tâm phải xem hai đứa phát triển tới như thế nào đã?”

Tiểu Thất lập tức vui vẻ.

Đây thực sự là thành công qua cửa một bước!

Tiểu Thất ngạc nhiên nhìn về phía Lục Sâm, trong ánh mắt Lục Sâm cũng hiện lên sự vui vẻ.

“Cháu cảm ơn bác gái!”

“Cũng không cần phải cảm ơn bác, chỉ cần cháu đối xử tốt với Tiểu Thất là đủ, cái đó đối với bác và Tiêu Lăng chính là cảm ơn rồi!”

Tiêu Lăng đang muốn lên tiếng, Tô Tố nhéo một cái, Tiêu lăng có chút không cam lòng đành đem lời nói nuốt xuống.

“Lục Sâm cháu hôm nay ở lại ăn cơm đi, cháu cùng Tiểu Thất chắc vài ngày chưa gặp nhau, hai đứa vui vẻ nói chuyện, bác cùng cha Tiểu Thất đi tản bộ một lát”

Bên ngoài.

Tiêu Lăng nắm lấy tay Tô Tố, nóng nảy nói, “bà xã thế nào liền dễ dàng đáp ứng bọn nó như vậy?”

“Thế ông tính thế nào!” Tô Tố trợn mắt nhìn ông, “dù sao thì chúng ta có nói gì đi nữa, hai người bọn nó cũng không tách nhau ra, còn làm cho bọn nó lén lén lút lút, tối thiểu cho bọn nó biết, chúng ta cũng cho hai đứa nó cơ hội, mà tôi cũng có nói hết đâu, về sau nếu hai đứa nó xảy ra chuyện gì, thì không được nói là chúng ta đã không cho chúng nó cơ hội!”

Tiêu Lăng nghe xong liên tục gật đầu, đối với Tô Tố giơ ngón tay cái lên, “bà xã, tuyệt đối chính xác!”

“Hừ tôi đây là có tiến có lùi!”


Bên ngoài khá lạnh, hai người liền đi về phía gian phòng bên cạnh biệt thự, Tô Tố bắt đầu lo lắng, “Tiêu Lăng, một chân của Lục Sâm... là có chuyện gì?”


“Theo tôi điều tra thì gân chân trái của nó không tốt,nhưng chân phải thì không vấn đề gì, hôn lễ hôm qua của Tiểu Tuyền tôi còn thấy nó đứng dậy đi đấy.”


Tô Tố như trút bỏ được gánh nặng.


Có thể đứng lên là tốt rồi, bằng không hai người ở một chỗ không biết ai chăm sóc ai đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK