Anh cười hì hì, đi đến bên cạnh Lãnh Mạc, như làm ảo thuật vậy móc từ trong túi ra một chiếc nhẫn, “lão đại, em biết chắc anh không nỡ vứt đi, cho nên sớm đã nhặt lại rồi.”
Lãnh Mạc giành lại chiếc nhẫn.
Anh nhìn vẻ mặt hả hê của Vương Bưu, cười lạnh, “vậy cậu có biết bây giờ trong lòng tôi đang nghĩ gì không!”
Ơ...
Nghĩ không ra!
Vương Bưu nhìn ánh mắt của Lãnh Mạc, ngượng ngập mà thu lại biểu cảm hả hê của mình.
Chiếc nhẫn bị giẫm đạp qua, có dính một chút bụi.
Anh lấy tờ khăn giấy ướt ra, nhẹ nhàng lau đi vết dơ trên đó, động tác dịu dàng đến không tin được.
Vương Bưu nhìn động tác của Lãnh Mạc, không kiềm được thở dài một tiếng.
Ai!
Thật ra trong lòng anh biết, nếu lão đại không phải tự mình tìm đường chết, thì sự việc đâu phát triển thành như vậy, bây giờ phu nhân chắc chắn đã quyết định cắt đứt mọi quan hệ với lão đại, vả lại đã trôi qua mười ngày rồi, với thế lực của họ và thân phận siêu sao của phu nhân, mười ngày cũng chưa phát hiện cô ấy, e rằng... sau này sẽ rất khó tìm được phu nhân!
“Vương Bưu?”
“Vâng!” Vương Bưu giật mình, lập tức hoàn hồn.
“Cậu nói Trương Hân cô ấy có thể đi đâu!” Lãnh Mạc càng nghĩ càng cảm thấy kì lạ, anh nắm chặt chiếc nhẫn trong tay, trên mặt hiện lên một tia lo lắng, “một cô gái như cô ấy, trên người lại không có tiền, cũng không có điện thoại, vả lại không có liên lạc với bạn bè cô ấy, tất cả bất động sản của cô ấy trong thành phố A tôi đều biết, cô ấy cũng không có ở đó, cậu nói thành phố A lớn như vậy, cô ấy có thể đi đâu?”
Vương Bưu nghiêm túc mà suy nghĩ, phu nhân từ lúc 17 tuổi đã đi theo lão đại, mười năm nay, mỗi một tài sản của phu nhân lão đại đều nắm rõ, nói thật, chính Vương Bưu cũng không biết cô ấy không có sự che chở của lão đại thì có thể đi đâu.
Vả lại một cô gái trẻ trung...
Vương Bưu không cho bản thân tiếp tục suy nghĩ nữa.
Anh chỉ có thể an ủi Lãnh Mạc, “lão đại, chị dâu chắc chắn chỉ là trốn ở một nơi nào đó, về mặt an toàn nhất định không có vấn đề, người hâm mộ của phu nhân nhiều như vậy, nói không chừng... nói không chừng là người hâm mộ nào đã giúp đỡ cô ấy, nếu phu nhân bảo người hâm mộ đó bảo mật, khẳng định không có tin tức tiết lộ ra ngoài đâu, cho nên... bây giờ phu nhân chắc chắn rất tốt.”
“Vậy sao... nhưng mà lỡ như, cô ấy gặp phải người xấu thì sao!”
“Không đâu không đâu, nếu phu nhân gặp phải người xấu, nhất định sẽ tìm cách liên lạc với lão đại.”
Vậy sao!.
Truyện đề cử: Phương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em
Lãnh Mạc một chút cũng không xác định được!
Với tình trạng bây giờ của Trương Hân, e rằng thà bị bắt cóc, cũng tuyệt đối không cầu cứu với anh đâu!
Đáng chết!
Lãnh Mạc càng nghĩ càng lo lắng, mười ngày rồi, nếu trong tình hình bình thường, người của anh sớm đã tìm được Trương Hân rồi, nhưng bây giờ vẫn chưa có, lỡ như Trương Hân thật sự gặp phải tên háo sắc nào đó... giam cầm cô ấy lại...
Lãnh Mạc đột nhiên bật dậy từ trên giường.
“Lão, lão đại!”
Lại có chuyện gì nữa, căng thẳng như vậy!
“Bây giờ lập tức bảo người tiếp tục điều tra, nhất định phải nhanh chóng tìm ra được người phụ nữ đó!”
“Lão đại, cho dù muốn kiếm người, cũng phải xem thời gian chứ, bây giờ đã mười hai giờ đêm rồi.” Vương Bưu kéo Lãnh Mạc lại, “lão đại, em có biện pháp này, không biết có khả thi không.”
“Biện pháp gì!”
“Hay là... em chỉ nói giả thiết thôi nha! Hay là lão đại ngài nhận lỗi trước mặt truyền thông, cứ nói là đảm bảo sau này sẽ không qua lại với người phụ nữ khác nữa, ngài xin... lão đại ngài đừng nhìn em bằng ánh mắt này, em biết trước giờ ngài chưa hề cầu xin qua ai, nhưng tình huống lần này không giống nhau. Ngài ở trước mặt truyền thông cầu xin phu nhân trở về, nói không chừng phu nhân thấy ngài hối cải rồi, nói không chừng sẽ trở về đấy!”
Lãnh Mạc dứt khoát bác bỏ, “không được!”
“Lão đại, bây giờ không phải là vấn đề về mặt mũi, chúng ta phải xác định sự an toàn của phu nhân trước, nếu như nhìn thấy tin tức, phu nhân có thể trở về, chứng tỏ phu nhân không có bị bắt cóc, nếu như không về... nói không chừng phu nhân thật sự gặp phải nguy hiểm đấy.”
“Vô dụng thôi!” Lãnh Mạc hiểu rõ Trương Hân hơn Vương Bưu nhiều. “Cậu không hiểu! Tôi nhận lỗi với cô ấy rồi thì cô ấy cũng sẽ không quay về, lần này cô ấy đã hạ quyết tâm không tha thứ cho tôi, cũng hạ quyết tâm cắt đứt quan hệ với tôi.”
“Lão đại, có lời này em không biết có nên nói không.”
Ánh mắt Lãnh Mạc lạnh lùng lướt qua, “có chuyện cứ nói đừng ấp a ấp úng!”
“Khụ, vậy em nói đây.” Vương Bưu lặng lẽ lùi về sau một bước, sợ rằng anh nói sai một câu thôi lão đại liền một cú đánh qua, anh nói, “thật ra à, tình cảm của phu nhân đối với ngài rất sâu đậm, nếu một người không có tình cảm với ngài, cô ấy sẽ không để ý đến anh có bao nhiêu phụ nữ đâu. Phu nhân càng để ý những thứ này, chứng tỏ cô ấy càng yêu ngài.”
Lãnh Mạc không tin, “vậy tại sao cô ấy còn bỏ đi!”
Vương Bưu tiếp tục nói, “lão đại ngài thử nghĩ xem tại sao ngài chỉ có tình cảm với phu nhân, còn người phụ nữ khác cho dù lên giường rồi cũng không có tình cảm?”
“Tại sao?”
Vương Bưu lắc lắc đầu, “người trong cuộc u mê, bởi vì phu nhân khác với những người phụ nữ khác, phu nhân cô ấy tự tôn tự ái, có tôn nghiêm và giới hạn của mình, người như phu nhân, cho dù yêu một người đến mấy, cũng không thể vì người đó mà vứt bỏ tôn nghiêm và giới hạn, thật ra ban đầu ngài thưởng thức phu nhân, dần dần nảy sinh tình cảm với cô ấy không phải là bởi vì điều này sao!”
Lãnh Mạc suy đi nghĩ lại.
Mười năm trước khi anh gặp được Trương Hân, Trương Hân vẫn còn là một cô bé 17 tuổi, nhỏ bé lại mỏng manh, nhưng ánh mắt rất quật cường, những người khác đều sợ anh, ánh mắt cô nhìn anh lại vô cùng bình tĩnh, tuy lúc đó anh bảo Trương Hân làm người phụ nữ của anh, nhưng thái độ của Trương Hân đối với anh lại khi nóng khi lạnh, dần dần anh cảm thấy có hứng thú, nên mới quan tâm cô đến vậy.
Lúc đó tại sao anh lại vừa ý với Trương Hân!
Chẳng phải bởi vì cô không giống với những người phụ nữ khác sao!
Vương Bưu thấy Lãnh Mạc rơi vào suy nghĩ miên man, không kiềm được nói rằng, “lão đại, lời em nói có thể ngài không thích nghe, nhưng thuộc hạ cũng chỉ vì muốn tốt cho ngài, phu nhân cô ấy có tôn nghiêm có giới hạn, giới hạn của cô ấy chính là sự trung thành của anh... nếu như anh đối với những người phụ nữ kia chỉ là gặp dịp mua vui, đơn thuần là bạn nhảy nữ cần thiết để tham dự các hoạt động, em tin phu nhân chắc chắn sẽ không nói gì cả, bởi vì thân phận đặc biệt của ngài, trước giờ không thể ở nơi công khai mang theo phu nhân, cho nên cô ấy sẽ hiểu rằng anh là đang bảo vệ cô ấy! Nhưng mà... nhưng mà ngài xảy ra quan hệ với những người phụ nữa kia... chuyện như vậy không ai có thể chịu nổi, hành vi này của ngài, có khác gì so với giẫm đạp lên sự tôn nghiêm của phu nhân chứ!
Lãnh Mạc bụm môi lại không lên tiếng!
Kiếm phụ nữ... chuyện này đối với anh mà nói đơn giản tự nhiên như uống nước ăn cơm vậy, anh hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy!
“Lão đại à... nói thật, em cảm thấy ngài nên tìm vấn đề cốt yếu mà giải quyết, nếu không... cho dù phu nhân trở về, cũng sẽ giống trạng thái như lúc trước vậy, ngài thật sự hi vọng cô ấy biến thành một pho tượng không có linh hồn sao? Nếu như vậy thì... cho dù phu nhân ở bên cạnh ngài, cả đời này cũng không thoát được... ngài cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc đúng không!”
“Vấn đề cốt yếu...”
“Đúng vậy, chính là vấn đề cốt yếu, rất đơn giản, chính là đừng lên giường với bất kì người phụ nữ nào khác ngoại trừ phu nhân nữa! Phải rồi, bao gồm cả sự mờ ám!”