“Nếu đã như vậy, Lý An Nhiên muốn chúng tôi mất thể diện lớn như vậy, nếu đổi lại là các người, các người sẽ nhịn cục tức này sao?”
“Điều này…”
“Dù sao thì tôi cũng không nhịn được!” Giang Dĩ Minh nói.
“Để em!” Lúc này Trương Mạnh Khôi xắn tay áo lên, cầm một ống thép trong tay, nói: “Anh Dĩ Minh, em biết anh không nhịn được chuyện này, đổi lại là em, em cũng không nhịn được, cho nên để em đến giúp anh chào hỏi ba tên này, tránh làm bẩn tay anh!”
Nói xong, Trương Mạnh Khôi lập tức khiêng ống thép chuẩn bị vọt về phía ba người đó.
“Ê ê ê, đứng lại!” Giang Dĩ Minh gọi anh ta lại, nói: “Cậu đánh bọn họ một trận, cậu cảm thấy có thể khiến tôi hả giận sao?”
“Vậy phải làm sao?” Trương Mạnh Khôi nghi ngờ hỏi. Không phải tức giận thì nên đánh người sao? ít nhất trong
mắt tên côn đồ Trương Mạnh Khôi cũng chỉ có cách như vậy!
“Tôi nói nè, các cậu non và xanh quá rồi!” Giang Dĩ Minh nói: “Lý An Nhiên người ta muốn tôi và vợ tôi mất thể diện lớn như vậy thì chúng ta nên ăn miếng trả miếng, để cô ta cũng mất thể diện lớn, không phải vậy là được rồi sao?”
“Anh Dĩ Minh, ý anh là chúng ta cũng đi cởi sạch đồ Lý An Nhiên, trói lên cột đèn đường sao?” Trương Mạnh Khôi lập tức vui sướng nói: “Chuyện này cứ để em làm đi, em đảm bảo sẽ làm ổn thỏa!”
Giang Dĩ Minh ném một điếu thuốc về phía Trương Mạnh Khôi.
“Chuyện này cậu muốn làm đúng không?” Giang Dĩ Minh tức giận nói: “Người khác đã từng chơi qua, chúng ta tiếp tục chơi thì người ta sẽ nói chúng ta sao chép, không có sáng tạo?”
“Vậy, anh Dĩ Minh, anh định làm thế nào?” Trương Mạnh Khôi nghi ngờ khó hiểu hỏi.
“Qua đây!” Giang Dĩ Minh vẫy tay với Trương Mạnh Khôi, sau đó nhỏ giọng nói mấy câu bên tai anh ta!
“Tuyệt, anh Dĩ Minh, thật sự quá tuyệt!” Trương Mạnh Khôi lập tức vươn ngón tay cái, nói với Giang Dĩ Minh: “Anh Dĩ Minh, anh không hố là đại ca của em,
mật khẩu: 9999
vào ô bên dưới tại trang web лhayho. čom để đọc tiếp. Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm.
Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.