Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Y Ở Rể - Giang Dĩ Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người phụ nữ cau mày, nhìn về phía Giang Dĩ Minh lớn tiếng hỏi:

– Cậu là bác sĩ của bệnh viện nào? Tên gì, chức vụ gì? Nói cho tôi! Còn có, đưa giấy phép hành nghề y của cậu ra đây cho tôi xem, tôi muốn xem cậu có đủ tư cách để cứu chữa cho ba tôi hay không!

Nghe thấy câu này, Giang Dĩ Minh nhất thời nhíu mày lại. Cái khác thì không nói, chỉ mỗi câu cuối cùng kia

thôi, “tôi muốn xem cậu có đủ tư cách để cứu chữa cho ba tôi hay không?”, câu này khiến cho Giang Dĩ Minh phát cáu.

–           Sao? Ý của bà là, nếu tôi không đủ tư cách thì không thể cứu chữa cho ông cụ à?

Giang Dĩ Minh dừng việc chữa trị ở tay mà hỏi.

–           Đấy là điều đương nhiên!

Người phụ nữ lớn tiếng nói:

–           Cậu có biết thân phận của tôi là gì không? Cậu có biết ba tôi là thân phận gì sao? Cậu cứu chữa, lỡ như có tốt xấu gì, vậy cậu có chịu nổi trách nhiệm hay không? Nhanh lên, nói cho tôi biết, cậu là bác sĩ của bệnh viện nào? Tên gì, còn có chức vụ là gì nữa!

Giang Dĩ Minh dừng việc chữa trị ở tay mà hỏi.

–           Đấy là điều đương nhiên!

Người phụ nữ lớn tiếng nói:

–           Cậu có biết thân phận của tôi là gì không? Cậu có biết ba tôi là thân phận gì sao? Cậu cứu chữa, lỡ như có tốt xấu gì, vậy cậu có chịu nổi trách nhiệm hay không? Nhanh lên, nói cho tôi biết, cậu là bác sĩ của bệnh viện nào? Tên gì, còn có chức vụ là gì nữa!

–           Ngại quá, quả thực tôi không có cái tư cách để chữa trị cho ba bà rồi.

Giang Dĩ Minh rũ cái tay đang nắm áo mình, đứng dậy mà nói với người phụ nữ:

–           Bà cảm thấy ai đủ tư cách cấp cứu cho ba bà thì bà tìm đi!

Dù sao sau khi ông cụ được mình cấp cứu, đa phần tình hình đã được nắm bắt, bây giờ cho dù là đưa vào viện cũng không nguy hiểm gì.

–           Không được, cậu không được đi!

Người phụ nữ chắn trước mặt anh, lớn tiếng quát:

–           Ai biết ban nãy cậu làm gì với bố tôi rồi? Nếu cậu hại tính mạng của ba tôi thì sao? Cậu phải đợi sau khi tôi đưa bố tới viện, để bác ý khẳng định ba tôi không còn nguy hiểm mới được đi, nếu vừa rồi cậu làm gì xấu với ba tôi, tôi nhất định sẽ báo cảnh sát bắt cậu lại, đưa cậu ra tòa án!

Sắc mặt Giang Dĩ Minh bỗng trở nên lạnh lùng:

–           Tôi nói cho bà, nếu không phải vừa rồi do tôi giúp, ba bà đã chết rồi. Nếu tôi muốn hại ba bà, hoàn toàn không cần ra tay, trực tiếp để cho ba bà chờ chết thì xong rồi!

Giang Dĩ Minh thực sự bị chọc giận không chịu được, tự mình ra tay cứu mình, đối phương không cảm ơn thì thôi lại còn bày ra dáng vẻ như thế. Chẳng lẽ hôm nay xuất hành không xem lịch sao? Sao lại gặp phải cái loại kỳ cục thế này?

Bỏ đi, trị bệnh cứu người không mong báo đáp, chỉ cần ông cụ ấy không chết, bản thân cũng coi như là không làm trái với lương tâm của chính mình!

–           Dù sao hôm nay cậu cũng không thể đi!

Người phụ nữ nắm lấy áo anh, lớn tiếng nói:

–           Nếu bây giờ cậu đi, tôi lập tức báo cảnh sát, để người ta bắt cậu lại, cáo buộc cậu tội mưu hại người khác, tôi xem cậu làm thế nào?

Lúc này, người xem ở xung quanh đều không thể nhìn được nữa.

–           Cô ơi, cô đúng là người không biết phân biệt tốt xấu, vừa rồi nếu không phải là nhờ người anh em này, thì lúc này ba cô còn kẹt trong xe kia!

–           Đúng đó, vừa rồi ở cổ có một động mạnh chủ bị đứt, chảy máu không ngừng luôn, nếu không có cậu trai này cứu giúp chỉ sợ chảy nhiều máu quá thì ba cô lúc này đã chết rồi!

– Hôm nay tôi đúng được là mở mang tầm mắt đấy, trên thế giới này vậy mà lại có loại người như cô đấy!

– Mấy người thì biết cái gì?

Người phụ nữ nói với những người vây xem xung quanh:

– Mấy người có biết thân phận của ba tôi không? Loại người như nó, không thân không thích, vì sao lại ra tay cứu ba tôi? Theo như tôi thấy, chắc chắn cậu ta có mục đích gì đó, nói không chừng đó là hại tới tính mạng của ba tôi! Không biết chừng vụ tai nạn hôm nay đều là do cậu ta gây ra!

Giang Dĩ Minh nghe vậy, tức tới mức không biết nên nói như thế nào mới tốt, gạt bỏ tay của người phụ nữ rồi nói:

– Cút ngay!

Sau đó sải bước đi tới hướng xe của mình. Vừa hay lúc này xe cứu thương tới. Một đám bác sĩ xuống từ trên xe, mau chóng tiến hành cấp cứu với ông cụ. Cùng với sự xuất hiện của xe cứu thương, còn có xe cảnh sát.

–           Các anh cảnh sát mau giúp tôi bắt người này đi!

Sau khi người phụ nữ nhìn thấy cảnh sát, lớn tiếng nói:

–           Tôi rất nghi, vụ tai nạn hôm nay do người này gây ra, còn nữa có, ban nãy cậu ta làm gì đó trên người ba tôi, tôi cho rằng cậu ta muốn hại chết ba tôi!

– Cái gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK