Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Y Ở Rể - Giang Dĩ Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trái qua hai chuyện trước kia, một chút thiện cảm của Thẩm Thanh Nga với Giang Dĩ Minh lúc này đã hoàn toàn không còn chút gì nữa, thậm chí

cô còn có chút căm ghét với tính cách thích nói khoác của Giang Dĩ Minh.

‘Tổng giám đốc Thẩm.” Đúng lúc đó thư ký vọt vào nói: “Tổng giám đốc Thẩm, Lục Mỹ Lan… Lục Mỹ Lan đến rồi.”

“Cô nói gì?” Thẩm Thanh Nga sững sờ, cô quay đầu nhìn về phía thư ký hỏi.

“Lục Mỹ Lan đến rồi.” Thư ký nói: “Bây giờ cô ấy đã ở trước sân công ty chúng ta, hơn nữa còn nói là đến làm người phát ngôn cho công ty chúng ta.”

Đúng lúc đó điện thoại của Giang Dĩ Minh vang lên.

Giang Dĩ Minh lấy điện thoại ra ấn nút nhận để nghe.

“Giang Dĩ Minh, bây giờ tôi đã tới tổng bộ tập đoàn Thấm thị rồi, có người ngăn tôi trước sân không cho tôi vào.”

Trước sân.

Thư ký cũng vừa nói Lục Mỹ Lan ở trước sân.

Lục Mỹ Lan cũng nói mình ở trước sân trong điện thoại của Giang Dĩ Minh.

Trong nháy mắt trên mặt hai người Lý An Nhiên và Thẩm Thanh Nga đều lộ ra vẻ khó tin nổi. Lẽ nào Giang Dĩ Minh thật sự mời được Lục Mỹ Lan tới?

Mà Giang Dĩ Minh lại thán nhiên nói: “Bây giờ tôi sẽ để thư ký tới tiếp cô.”

Giang Dĩ Minh cúp điện thoại rồi nhìn về phía thư ký nói: “Ra trước sân đón Lục Mỹ Lan vào.”

Thư ký không nhúch nhích, cô ấy nhìn về phía Thẩm Thanh Nga.

Thấm Thanh Nga gật đầu nói: “Đi thôi.”

Vẻ mặt Thẩm Thanh Nga sợ hãi, cô ta nhìn Giang Dĩ Minh nói: “Giang Dĩ Minh, anh đừng bảo tôi anh thật sự mời Lục Mỹ Lan tới đó?”

“Nội dung trò chuyện vừa nãy cô lẽ ra phải nghe được chứ?” Giang Dĩ Minh nói với Lý An Nhiên: “Nếu cô còn chưa tin, lát nữa Lục Mỹ Lan đến, tự cô xem chẳng phải sẽ biết?”

“Tại sao anh có thế có số điện thoại của Lục Mỹ Lan? Hơn nữa sao Lục Mỹ Lan đồng ý với tới làm người phát ngôn cho tôi?” Thẩm Thanh Nga cũng vô cùng hoài nghi nhìn về phía Giang Dĩ Minh, trước đây cô không tin, thế nhưng bây giờ Lục Mỹ Lan đến rồi, cô không thế không tin được.

Thế nhưng cô thật sự không ngờ nhiều công ty mời Lục Mỹ Lan làm người phát ngôn như vậy nhưng cô ấy đều không tin. Mà chỉ một tên nội trợ nấu cơm giặt giũ vô dụng như Giang Dĩ Minh lại có thế mời được Lục Mỹ Lan?

Lý An Nhiên cũng hoài nghi nhìn về phía Giang Dĩ Minh.

Trong lòng cô ta cũng vừa hoài nghi giống như Thấm Thanh Nga vừa buồn bực bản thân vì đế chỉnh Thẩm Thanh Nga nên bản thân đã mời hết các ngôi sao, vốn dĩ Thẩm Thanh Nga sẽ không mời được ngôi sao, nhưng không ngờ… ông chồng vô dụng này của cô lại có thế mời được Lục Mỹ Lan.

Cộ ta vốn tính sang đây xem chuyện cười, nhưng không ngờ đúng như lời Giang Dĩ Minh nói, bản thân đã trở thành một trò cười.

“Đế tôi giới thiệu một chút, vị này là vợ tôi,

Thẩm Thanh Nga.” Giang Dĩ Minh đi tới trước mặt Lục Mỹ Lan, giới thiệu với Lục Mỹ Lan.

“Tổng giám đốc Thẩm, chào cô.” Lục Mỹ Lan nở nụ cười tiến lên đưa tay ra, bắt tay với Thẩm Thanh Nga nói: “Tôi là Lục Mỹ Lan, ngài Giang nói công ty các cô cần một người phát ngôn, không biết tôi có thể không?”

“Đương nhiên có thể!” Thẩm Thanh Nga gật đầu cười nói: “Cô Lục có thế làm người phát ngôn cho công ty chúng tôi, chúng tôi đương nhiên cầu còn không được.”

Lúc nói câu này, Thẩm Thanh Nga liếc mắt nhìn về phía Lý An Nhiên sắc mặt đã vô cùng khó coi, đặc biệt là giọng điệu nói chuyện của cô giống hệt như kẻ chiến thắng.

Lý An Nhiên đương nhiên nghe được sự thắng lợi kiêu ngạo trong giọng nói của Thấm Thanh Nga, lúc này Lý An Nhiên thật sự hận không thế tìm một chỗ chui vào, hôm qua và hôm nay, cô ta đến đây hai lần, hai lần đều sang đây xem trò cười của Thẩm Thanh Nga, nhưng cả hai lần không chỉ không xem được trò cười, ngược lại bản thân trở thành trò cười.

Cô ta thớ phì phò, ngay cá chào hỏi cũng không chào mà rời đi như thế. Lý An ngồi trong xe của

mình, cô ta tức đến nỗi đánh mạnh vào tay lái, thậm chí đập đến nỗi sưng cả tay lên.

“Gặp quỷ rồi.” Lý An Nhiên thở phì phò nói: “Hai lần mình thua Thẩm Thanh Nga này rõ ràng đều bởi vì tên rác rưởi Giang Dĩ Minh ấy! Tên rác rưởi ấy lúc nào trờ nên lợi hại như vậy?”

“Không cần tiền?” Thẩm Thanh Nga trợn to mắt nhìn Lục Mỹ Lan hỏi. Phải biết tuy rằng Lục Mỹ Lan không nhận nhiều quảng cáo, nhưng chỉ mặt hàng ngôi sao đang nổi như cô ấy đây, một vị trí người phát ngôn ít ra cũng mấy trăm tỷ. Thậm chí còn hơn ngàn tỷ.

Lục Mỹ Lan lại không cần tiền?

Chi phí làm người phát ngôn khi hợp tác với nhà họ Tống, nhà họ Tống đưa ra phí phát ngôn là 107 tỷ khi mời một ngôi sao đang nối. Nói cách khác nếu như Lục Mỹ Lan thật sự cần tiền, vậy 107 tỷ này chính là kiếm lời cho mình.

Vốn dĩ đơn đặt hàng có lợi nhuận ba trăm tỷ, bây giờ bản thân có thể kiếm được 463 tỷ.

“Đúng, miễn phí.” Lục Mỹ Lan cười gật đầu nói.

“Cô Lục.” Thẩm Thanh Nga ổn định tâm trạng của mình một lát rồi liếc mắt nhìn về phía Giang Dĩ Minh ngồi chơi điện thoại một bên lúc này, sau đó

cô lại nhìn Lục Mỹ Lan nói: “Xin thứ cho tôi nói thẳng, cô đã không khai nói không nhận quảng cáo, không nhận biểu diễn thương mại… Đương nhiên cô có thể nhận quảng cáo của tôi, tôi vô cùng vui vẻ. Nhưng làm sao cô lại không nhận tiền chứ? Lẽ nào điều này cũng bởi vì anh ấy?”

“Đúng.” Lục Mỹ Lan gật đầu nói: “Hôm nay ngài Giang đã cứu mạng tôi, cho nên anh ấy gọi tôi qua giúp, tôi khẳng định sẽ đến, hơn nữa chỉ cần ngài Giang và tống giám đốc Thẩm các người đồng ý vậy thì sau này chỉ cần tôi đủ tư cách, tôi đều có thể miễn phí làm người phát ngôn cho các người.”

“Anh ấy cứu mạng cô?” Thẩm Thanh Nga khẽ nhướng mày, cô thực sự không dám nghĩ Giang Dĩ Minh và Lục Mỹ Lan sẽ có cuộc gặp gỡ gì đó. Hơn nữa Giang Dĩ Minh còn cứu mạng Lục Mỹ Lan?

Giang Dĩ Minh, anh có bản lĩnh gì có thể cứu mạng Lục Mỹ Lan vậy.

Lục Mỹ Lan cười nói: “Được rồi, tổng giám đốc Thẩm, bây giờ chúng ta nói về chuyện làm phát ngôn đi, bởi vì thời gian của tôi có hạn, tối nay phải mở một buổi biểu diễn, buổi chiều tôi phải tới sân bên kia diễn tập.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK