Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Y Ở Rể - Giang Dĩ Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nếu thật sự có bản lĩnh, ông cứ đụng vào tôi xem?” Giang Dĩ Minh tức giận liếc nhìn bác sĩ một cái rồi nói.

“Tôi nói cho anh biết, cậu nhóc, Trung y của các anh, ở trước mặt chúng tôi, mãi mãi cũng chỉ là mấy thủ đoạn ba lừa bảy lọc mà thôi!” – Vị bác sĩ chỉ vào Giang Dĩ Minh nói: “Trung y của anh có biết cứu người không? Trung y của anh có thể chẩn đoán chính xác tình trạng của bệnh nhân không? Trung y của anh có thể nhanh chóng cải thiện tình trạng bệnh nhân khi đang dùng thuốc không? Không thể! Trung y đúng thật là rác rưởi!”

“Ông không biết, không có nghĩa là Trung Y không hay!” – Giang Dĩ Minh nói: “Vả lại, ông hãy nhớ, nếu không có tôi, không có Trung y thì ngày hôm nay ông đã trở thành một kẻ giết người rồi, hiểu không?”

“Đùa chắc!”

“Phí lời làm gì? Đưa ba tôi nhập viện lẹ đi!” – Lúc này, người phụ nữ trung niên nhìn vị bác sĩ và lớn tiếng quát vào mặt ông ta.

“Xin lỗi, chúng tôi không tiếp nhận bệnh nhân này!” – Bác sĩ xua tay nói: “Bệnh viện của chúng tôi cũng có quy định, chúng tôi sẽ không bao giờ tiếp nhận bệnh nhân đã được điều trị bởi các bác sĩ khác, đặc biệt là những người đã được điều trị bằng Trung y!”

“Ông nói cái gì?” – Một trong những cảnh sát bước tới, nhìn bác sĩ rồi nói: “Ông thử nói không tiếp nhận bệnh nhân này một lần nữa tôi nghe?”

“Tôi…” – Khi bác sĩ nhìn thấy vị cảnh sát bước tới, ông ta lập tức nuốt lời nói vào trong, tức giận liếc nhìn Giang Dĩ Minh, sau đó quay sang y tá: “Chuyến lên xe đi!”

Khi bế ông cụ vào xe cấp cứu, Giang Dĩ Minh lại châm một điếu thuốc rồi đi về phía xe của ông ta.

“Chờ một chút, anh trai trẻ” – Lúc này, người phụ nữ bước nhanh tới chỗ Giang Dĩ Minh. Trên tay bà ấy vẫn cầm chiếc thẻ ngân hàng trước đó!

“Còn gì nữa không?” Giang Dĩ Minh hỏi.

“Đây là 3.000.000.000…” – Người phụ nữ nói với Giang Dĩ Minh với biếu cảm chút ngại ngần: “Vừa rồi rất biết ơn anh đã cứu ba tôi, tôi thật sự xin lỗi vì những gì đã nói với anh lúc trước. Xin hãy nhận 3.000.000.000 này!”

Giang Dĩ Minh hít sâu một hơi, sau đó cầm lấy thẻ ngân hàng trong tay.

“Được rồi, tôi sẽ nhận số tiền này” -Giang Dĩ Minh nói: “Tuy nhiên, lát nữa sau khi bà gặp chồng mình, hãy nói với ông ấy rằng đừng đi về phía bắc trong ba ngày tới.”

Là một Tiên Tôn, Giang Dĩ Minh không chỉ có siêu năng lực về tu luyện, y thuật mà còn có trình độ siêu phàm về tướng thuật và phong thủy, có thể thấy từ khuôn mặt của người phụ nữ này, chồng cô ấy nhất định sẽ gặp phải kiếp nạn đổ máu trong ba ngày tiếp theo.

Anh ta nhận lấy 3.000.000.000, vì vậy tốt hơn là nên nhắc nhở bà ấy một chút.

“hả?” Người phụ nữ sửng sốt, kinh ngạc nói: “Anh trai này, làm sao anh biết được? Sáng mai chồng tôi đi thủ đô công tác? Thủ đô hình như là ở phía bắc!”

“Đừng cho ông đi!” – Giang Dĩ Minh xua tay nói: “Nếu thật sự muốn đi, đợi ba ngày sau có thể đi!”

“Được rồi, chàng trai, tôi đã nhớ lời anh dặn! cảm ơn anh nhiều” Người phụ nữ gật đầu, sau đó quay người nhanh chóng đi về phía xe cứu thương.

ông lão được đưa lên xe cấp cứu, sau đó chiếc xe lăng bánh lái đi.

Ngay sau đó cảnh sát giao thông cũng đã bố trí xe đầu kéo đế kéo chiếc xe bị hư hỏng đi, đoạn đường bị phong tỏa trước đó cũng nhanh chóng được thông thoáng.

Giang Dĩ Minh khởi động xe, sau đó lái về nhà, công việc hàng ngày của anh ấy là nấu ăn và mang đồ ăn đến cho Thẩm Thanh Nga.

Chỉ là khi vừa lái xe đến chợ rau, Giang Dĩ Minh định đi chợ rau mua ít đồ ăn, nhưng đúng lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên.

“Trương Mạnh Khôi?” – Giang Dĩ Minh không ngờ rằng lúc này Trương Mạnh Khôi thật sự gọi đến cho anh ấy.

“Anh Minh!” Trương Mạnh Khôi ở bên kia điện thoại căng thẳng nói: “Anh Minh, có một số tin tức, em muốn nói với anh!”

“Tin tức gì?” Giang Dĩ Minh hỏi.

“Đó là tin tức về siêu sao Lục Mỹ Lan” – Trương Mạnh Khôi nói: “Hai ngày trước, chẳng phải anh em chúng ta đưa Lục Mỹ Lan đến chân núi chỉ để cô ấy quay phim sao? Sau đó, chuyện này đã có người quấy rầy… được anh ra tay hùng cứu mỹ nhân, rồi sau đó thất bại. Thực tế chuyện này, là một vị đạo diễn ở thành phô’ Nam Hoàng của chúng ta đã đưa cho em 600.000.000 để làm việc này. Sau khi em thất bại, họ nhất định sẽ nghĩ cách khác để làm việc này. Em vừa nhận được tin, nghe nói giám đốc đã bỏ

ra 1.000.000.000 để hối lộ người quản lý của Lục Mỹ Lan và có vẻ như người quản lý ấy đã muốn ra tay với Lục My Lan…”

“Anh Minh, em nghe nói đạo diễn này muốn bộ phim này đạt tiếng vang lớn, nhưng muốn Lục Mỹ Lan quay một cảnh phim tình cảm cuồng nhiệt để bán phim, và thậm chí có thể phim giả làm thật.” Trương Mạnh Khôi nói: “Em không biết anh Minh có quan tâm đến chuyện này hay không, nhưng sau khi suy đi tính lại, em nghĩ vẫn nên nói trước với anh mới được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK