Mục lục
Đỉnh Cấp Thần Y Ở Rể - Giang Dĩ Minh (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phái biết rằng, trước đây nếu như cà nhà đi xe, Giang Dĩ Minh sẽ bị ném ở hàng cuối cùng ngồi một mình.

“Giang Tiểu Bắc, nói cho tôi biết, anh học y thuật từ khi nào vậy?” – Thẩm Thanh Ngalà người không thích giả bộ, vừa lên xe đã hỏi.

“Không!” Giang Dĩ Minh xua tay nói: “Chỉ là cách đây không lâu tôi có xem một đoạn video trên mạng!”

“Ồ…” Thẩm Thanh Nga gật đầu, cô tin lời Giang Dĩ Minh, dù sao trên mạng bây giờ cũng có đủ loại video.

“Giang Dĩ Minh, khá đó!” lú này Trương Mộng nói với Giang Dĩ Minh: “Sau này hãy làm việc chăm chỉ hơn, đừng suốt ngày làm một kẻ vô tích sự nữa, hãy học thêm nhiều thứ hơn nữa, cố gắng biểu hiện thất tốt, làm cho chúng ta nở mày nở mặt. Chúng ta thật sự rất xấu hổ khi cậu luôn bị người khác chế giễu…”

“Được rồi, đừng nói đến chuyện con cái của người khác nữa.” – Thấm Tuân nói với vợ.

“Còn không cho tôi nói sao, Giang Dĩ Minh trước đây thật sự rất vô dụng, ông có chút thể diện nào sao?” – Trương Mộng tức giận nói.

Ngôi nhà của Thẩm Thanh Nga nằm ờ khu thành phố mới bên bờ sông, một khu biệt thự nổi tiếng ở thành phố Nam Hoàng.

Hầu hết những người có thể sống ớ đây đều là những người giàu có và quyền lực, còn những người bình thường dù có nhiều tiền cũng không đủ tư cách để sống ở nơi này.

“Theo như luật cũ, anh ngủ dưới đất…” Khi vào phòng, Giang Dĩ Minh và Thẩm Thanh Nga mỗi người đi tắm rửa thay đồ ngủ, Thẩm Thanh Nga ngồi ở bên giường lạnh lùng nói với Giang Dĩ Minh.

Mặc dù hôm nay Giang Dĩ Minh làm cho cô nở mặt mấy lần, nhưng Giang Dĩ Minh không có bản lĩnh, cho nên anh vẫn khiến Thẩm Thanh Nga ấm ức!

Nếu Thẩm Tuân không tin vào chuyện mê tín dị đoan mà nói rằng phải tìm được một người đàn ông có bát tự phù hợp để gá Thẩm Thanh Nga thì tương lai mới thuận buồm xuôi gió, thì dù có bị đánh đến chết cô cũng không gả cho Giang Dĩ Minh.

Cho dù nghe theo lời khuyên của ba, Thẩm Thanh Nga đồng ý kết hôn với Giang Dĩ Minh, nhưng sau một năm, cô vẫn để Giang Dĩ Minh ngủ một mình dưới đất mỗi đêm, thậm chí hai người còn không nắm tay nhau!

Nhìn thấy dáng vẻ mộng nước dưới lớp áo ngủ lụa, làn da trắng như tuyết lộ ra một phần của Thấm Thanh Nga, Giang Dĩ Minh không chịu nổi mà nuốt một ngụm nước bọt.

Kiếp trước anh là Tiên Tôn, cũng có một người vợ xinh đẹp như tiên nữ, nhưng so với Thẩm Thanh Nga thì vẫn kém hơn một chút, nhất là Thẩm Thanh Ngang vừa tắm xong, giống như đóa sen nở rộ trên mặt nước, khiến Giang Dĩ Minh thậm chí còn say đắm hơn, khiến cho anh có cảm giác muốn xông đến vác cô ấy đi.

Đẹp quá đi mất!

Cùng lúc đó, Giang Dĩ Minh tức giận mắng mỏ tên Giang Dĩ Minh trước đó, mẹ kiếp, anh đúng là một thằng dớ tệ, kết hôn một năm rồi, còn chưa ngủ chung với vợ mình đêm nào, thật sự quá vô dụng!

Mặc dù Thẩm Thanh Nga đẹp không thể tả, trong lòng Giang Dĩ Minh cũng rất rạo rực, nhưng Giang Dĩ Minh cũng không phải một thằng tồi, dù sao bây giờ anh cũng là chồng của Thẩm Thanh Nga, anh muốn cô ấy phải chủ động gọi anh lên giường ngủ.

“Được, vậy đi ngủ thôi!”

Giang Dĩ Minh lấy chăn bông và ga trái giường từ trong tủ ra, đặt xuống đất rồi đi ngủ.

trùng sinh…

Sớ dĩ Giang Dĩ Minh, người được tôn là Tiên Tôn, lại trùng sinh là nền tảng tu luyện của anh ta hồi đó bất ổn định, dẫn đến thực lực của anh ta ở vị trí Tiên Tôn vẫn còn lung lay không vững, sau đó trong một lần luyện tập, anh ta dường như tẩu hỏa nhập ma và phát nổ mà chết.

Sau đó anh lựa chọn trùng sinh, làm lại từ đầu, chậm rãi tu luyện thật chắc, từng bước từng bước đi lên địa vị Tiên Tôn.

Tuy rằng rất khó chịu khi bị mắng là đồ vô tích sự ngay khi vừa mới trùng sinh, nhưng ai lại cảm thấy rất hứng thú khi phái ngủ ở trên mặt đất như anh. Thấm Thanh Nga không đế cho anh ngủ trên giường, điều này lại khiến anh cảm thấy như vậy còn kích thích hơn rất nhiều so với việc trực tiếp cởi sạch quần áo đứng trước mặt anh.

ít nhất, từng bước từng bước chinh phục cô ấy mới chính là điều kích thích nhất.

Lúc này Giang Dĩ Minh mới cảm thấy cuộc sống trùng sinh này có chút thú vị!

Một đêm lặng lẽ trôi qua.

Tâm trạng Trần Nhậm rất tồi tệ khi đi làm vào ngày hôm sau, hôm qua đã bị Giang Dĩ Minh tát vào mặt khiến anh cảm thấy rất xấu hổ, thậm chí còn cảm thấy không còn mặt mũi gặp gỡ mọi người.

“Trần Nhậm, sao bây giờ anh mới đến? Nhanh lên, có một bệnh nhân cần cấp cứu!” – Vừa lúc Trần Nhậm bước vào phòng làm việc, phó viện trưởng đã nhanh chóng chạy tới và nói với anh.

“Bị bệnh gì vậy?” – Trần Nhậm hỏi

“Cụ ông nhà họ Tống!” – Phó viện trưởng vội vàng đáp. “Cụ ông họ Tống đã vô tình bị thương ở lưng khi tập Thái Cực Quyền hồi sáng, ông ấy đã được đưa đến bệnh viện. Kiểm tra thì phát hiện cột sống bị trật. Anh hãy nhanh chóng đến kiểm tra xem. Tôi cho anh hay, thân phận của cụ ông họ Tống này anh cũng biết, ông ấy là người giàu nhất thành phố Nam Hoàng của chúng ta, nếu anh có thể chữa khỏi cho ông ấy, trong nhà họ Thẩm, anh cũng càng có tiếng nói!”

“Trật cột sống lưng? Được rồi, tôi đi ngay đây!” Trần Nhậm nghe vậy mừng rỡ nói: “Phó Viện Trưởng, đừng lo lắng, bệnh khác tôi có thế không xử lý được, nhưng chuyện trật khớp lưng cột sống này, tôi hứa sẽ có thể chữa được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK