chuyện tốt đẹp luôn dang dở.
Đương nhiên, chuyện có thế nói như vậy, chính là vì đáng tiếc cho nên chuyện này mới càng trở nên tốt đẹp.
“Hai người đang làm cái gì vậy hả? Sao trề như vậy rồi mới về? Mẹ đã hâm đồ ăn mấy lần cho hai đứa rồi.” Hai người vừa về tới nhà thì Trương Mộng đi ra nói.
“Mẹ, bọn con đã ăn ờ bên ngoài rồi.” Thấm Thanh Nga nói.
“Hai người đã ăn ở bên ngoài rồi sao?” Trương Mộng nói: “Đúng rồi, hai con vừa nãy đi bộ về à?
Sao mẹ không nhìn thấy xe của hai đứa đâu?”
Giang Dĩ Minh cười nói: “Mẹ, bọn con ăn đồ nướng ở bên sông, sau đó đi tản bộ về nhà.”
“Ồ, vậy hả, vậy cũng tốt, vậy cũng tốt!” Lúc này Trương Mộng liền trở nên vui vẻ, bởi vì từ đầu đến cuối bà luôn coi thường Giang Dĩ Minh, cộng thêm thái độ của Thẩm Thanh Nga đối với Giang Dĩ Minh lúc nóng lúc lạnh, cho nên, bà vẫn chưa có cháu đế bồng.
Hiện nay, bọn họ đã bắt đầu có ấn tượng tốt với Giang Dĩ Minh, mà điều khiến bà ngạc nhiên chính là mối quan hệ giữa Giang Dĩ Minh và Thấm Thanh
Nga, bây giờ lại hòa hợp đến vậy, hôm nay hai người họ không những đi ăn cùng nhau, hơn nữa còn cùng tản bộ trở về nhà, đây rõ ràng là điều mà một cặp đôi bình thường vần làm cùng nhau.
“Vậy Dĩ Minh à, anh lên Tâu tắm rửa trước đi, tôi có vài câu muốn nói với Thanh Nga.” Trương Mộng nới với Giang Dĩ Minh.
“Dạ!” Giang Dĩ Minh gật đầu rồi bước đi lên lầu.
“Thanh Nga, mẹ hỏi con, cái tháng này của con, đã sạch chưa?” Trương Mộng hỏi.
“Sạch rồi, sao vậy?” Thẩm Thanh Nga tò mò nhìn mẹ mình rồi hỏi. Không biết tại sao mẹ mình lại hỏi mình một câu hỏi riêng tư như vậy.
“Sạch rồi thì tốt!” Trương Mộng cười nói: “Nếu đã sạch rồi, vậy thì hai đứa con hãy nắm bắt đêm nay đi, tranh thủ, sớm cho mẹ được bồng cháu với!” Trương Mộng cười hỉ hi nói: “Nhớ rõ, con cũng không còn trẻ nữa, chuyện này con phải nhanh lên mới được, có biết chưa?”
“Mẹ…”
“Còn nữa, bọn con phải nhớ, sau khi xong chuyện không được đứng dậy quá nhanh, phải kê gối dưới mông một lúc rồi mới đứng dậy, nếu đứng dậy quá sớm sẽ không dề thụ thai.” Trương Mộng
dặn đi dặn lại Thấm Thanh Nga.
“Mẹ à…” Sau khi nghe Trương Mộng nói những lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Thẩm Thanh Nga đỏ bừng vì ngượng.
“Thanh Nga…” Đột nhiên Trương Mộng nhìn Thẩm Thanh Nga rồi hỏi: “Con đừng nói với mẹ, hai đứa con kết hôn một nảm rồi, mà vần chưa xảy ra chuyện đó nha?”
“Mẹ, mẹ đừng hỏi nữa!” Lúc này Thẩm Thanh Nga xấu hổ đến mức không thế ngẩng đầu lẽn.
“Mẹ không biết!” Trương Mộng tức giận nói: “Thanh Nga, trước đây quan hệ của hai đứa con không được tốt, không xảy ra thì không xảy ra, nhưng bây giờ mối quan hệ hòa hợp, thì phải nắm bắt thời gian có biết chưa? Mẹ và ba con vẫn luôn chờ được bồng cháu ngoại nè! Đi, con đi theo mẹ xuống bếp, mẹ có điều này cần nói với con.”
Nói xong, Trương Mộng cứ thế mà kéo Thấm Thanh Nga đi vào trong phòng bếp.
Đi tới nhà bếp, Trương Mộng mờ tủ lạnh ra, từ trong tủ lạnh lấy ra một quả dưa chuột…
“Hai người các con, có lẽ cũng đã biết được rất nhiều chuyện, qua đây, mẹ nói với con…”
“Mẹ, con còn có việc, con đi trước đây!” Thẩm Thanh Nga thấy như vậy thì lập tức xoay người bỏ chạy, không ngờ tới, người mẹ này của mình lại không biết chuẩn mực như vậy…
Sau khi Thẩm Thanh Nga quay trờ về phòng, vừa đúng lúc Giang Dĩ Minh vừa tắm xong, từ phòng tắm bước ra.
“Tôi đã giúp cô mang đồ vào phòng tắm, cô đi tắm đi, sau khi tắm xong tôi sẽ xoa bóp cho cô.” Giang Dĩ Minh nói với Thấm Thanh Nga.
“ừm…” Tai của Thẩm Thanh Nga vẫn đang đỏ vì những gì mà mẹ cô đã nói vừa rồi, tùy ý ừm một tiếng đồng ý với Giang Dĩ Minh, sau đó vội vàng chạy vào nhà tắm.
Thực ra, Giang Dĩ Minh đối với cuộc trò chuyện giữa Thẩm Thanh Nga và Trương Mông, đương nhiên anh đã nghe thấy, mà còn nghe rất rõ.
Hơn nữa cộng thêm linh khí trên người, thính giác của anh càng hơn người bình thường.
Không phải anh có tình nghe trộm, mà do thính giác của anh quá nhạy bén, vốn đủ đế nghe thấy được cuộc trò chuyện vừa rồi.
Ngồi trên giường, Giang Dĩ Minh mỉm cười, xem ra, những ngày tháng mình được ngủ trên giường,
càng ngày càng gần rồi!