Mục lục
Hoài thai mãng xà (Thai Rắn) Bạch Tô – Truyện full tác giả: Ngân Hoa Hỏa Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liễu Long Đình đưa tay ra bắt lấy bả vai của tôi, anh ấy cũng không có bày ra sắc mặt hòa hoãn với U Quân khi U Quân nói những lời này, mà là đối với anh ta nói: “Ánh Nguyệt là con gái của tôi, tôi chỉ làm những gì nên làm.”

Việc Liễu Long Đình nói rằng Ánh Nguyệt là con gái của anh ấy trước mặt U Quân đã mang lại cho tôi niềm an ủi lớn lao. Ít nhất thì có vẻ như tôi không đơn độc trong việc bảo vệ Ánh Nguyệt.

Thấy Ánh Nguyệt đã thức dậy, tôi đi về phía Ánh Nguyệt và nói với Ánh Nguyệt: “Vừa rồi ba con đã cử người mua cho con vài bộ quần áo mới. Chúng ta đi tắm đi. Sau khi tắm xong, Ánh Nguyệt của mẹ sẽ có quần áo mới.’’

Sau khi tôi nói với Ánh Nguyệt rằng ba cô bé đã mua cho cô bé một vài bộ quần áo mới, U Quân lập tức đưa mắt nhìn tôi, ánh mắt khinh thường. Tôi biết anh ta cảm thấy khó chịu. Dù sao thì Ánh Nguyệt cũng là do anh ta nuôi dưỡng, nhưng bây giờ tôi muốn Ánh Nguyệt gọi Liễu Long Đình là ba. Anh ta sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng, nhưng vậy thì sao, nếu anh ta không có cướp Ánh Nguyệt đi trước, Ánh Nguyệt làm sao có thể hòa hợp với anh ta? Bây giờ U Quân đã bị giam cầm bởi Liễu Long Đình và tôi. Chỉ cần Liễu Long Đình và tôi biểu hiện tốt, Ánh Nguyệt sẽ đặt tình cảm của cô bé vào tôi và Liễu Long Đình. Rồi U Quân sẽ là người không quan trọng đối với Ánh Nguyệt nữa, chỉ cần thời điểm thích hợp, chúng tôi có thể kiếm cớ giết U Quân và Ánh Nguyệt không thể trách tôi và Liễu Long Đình. . ngôn tình hay


Nghĩ đến điều này, tôi cảm thấy tốt hơn, và không quan tâm U Quân nhìn tôi như thế nào, tôi đưa tay ra và chạm vào khuôn mặt của Ánh Nguyệt, khen rằng cô bé rất đẹp, cũng ưa nhìn như tôi.

“Cô nghĩ gì mà nói mình đẹp vậy. Sau này Ánh Nguyệt lớn lên nhất định sẽ đẹp hơn cô.’’ Thấy tôi khen mình nhiều như vậy, U Quân đột nhiên mắng tôi.

Anh ta đã vô tình vạch trần tôi. Nếu tôi không kiêng kỵ Liễu Long Đình ngay sau lưng mình, tôi không muốn nói điều gì không cần thiết với anh ta để làm cho Liễu Long Đình tức giận. Nhưng thật ra tôi muốn đấu võ mồm với U Quân và nói với anh ta là Ánh Nguyệt là con tôi và Liễu Long Đình, kết hợp những mặt tốt của hai chúng tôi, trông đẹp hơn tôi thì có làm sao? Chẳng lẽ tôi vẫn còn ghen tị với cô bé sao? Nhưng nhìn khuôn mặt thanh tú này trong lòng bàn tay, thật lòng mà nói, tôi quả thực ghen tị với Ánh Nguyệt, tại sao tôi lại không có nét mặt giống Ánh Nguyệt?

Ánh Nguyệt thấy U Quân nói chuyện với tôi như vậy, tôi phớt lờ anh ta, Ánh Nguyệt kéo tay U Quân một cách mạnh mẽ, tỏ ý rằng U Quân không thể nói với tôi như vậy, sau đó quay đầu lại nhìn tôi, và đưa tay ra với tôi, cầm lấy và viết trên tay tôi: “Ba có thể cùng đi với con được không?’’

Viết xong quay đầu nhìn U Quân.

Mặc dù tôi biết Ánh Nguyệt đã nhận U Quân là ba của cô bé, nhưng khi cô ấy viết rằng U Quân là ba của cô ấy trên tay tôi, tôi cảm thấy hơi khó chịu cho Liễu Long Đình.

Thấy Ánh Nguyệt rủ U Quân đi cùng, tôi lập tức nói một cách nhỏ nhẹ cho Ánh Nguyệt hiểu: “Con là con gái, còn U Quân là đàn ông. Tất nhiên là không thể tắm cùng anh ta trong bồn tắm. Đợi lát nữa cô Liễu Kiều Nhi đi đến, mẹ sẽ cùng với Liễu Kiều Nhi và con ở cùng với nhau, sau đó kể cho con nghe những câu chuyện.”

Khi nghe tin cô bé không thể để U Quân đi cùng, Ánh Nguyệt đột nhiên lộ ra vẻ mặt buồn bã, nhìn U Quân một cách buồn bã và ngả vào vòng tay của U Quân. Không thể đi cùng anh ta, cô bé không đi tắm nữa.

Bây giờ Ánh Nguyệt cái gì cũng tốt, nhưng quá phụ thuộc vào U Quân, và không thể rời bỏ U Quân được. Bây giờ chúng tôi đã giam giữ U Quân, chúng tôi không thể để Liễu Long Đình gỡ bỏ kết giới lần nữa, và chờ U Quân đi cùng Ánh Nguyệt tắm rửa. Sau khi tắm xong, anh ấy lại kết giới một lần nữa, việc sắp đặt kết giới và phá bỏ đều là những việc rất tốn sức lực, mặc dù hiện tại anh ấy rất mạnh nhưng nếu làm vài lần, Liễu Long Đình sẽ tiêu hao hết sức lực.

Ngoài ra, Ánh Nguyệt là con gái, U Quân dù sao cũng là đàn ông, trước đây Ánh Nguyệt đã theo U Quân, khi U Quân chăm sóc Ánh Nguyệt thì việc đi tắm là điều không thể tránh khỏi. Bây giờ Ánh Nguyệt đã trở lại, tôi không muốn Ánh Nguyệt để lộ cơ thể của mình trước mặt U Quân, và tôi cũng không muốn U Quân chạm vào Ánh Nguyệt nữa.



“Ánh Nguyệt, nghe lời, con bây giờ đã lớn thành một cô gái nhỏ rồi. Nếu như truyền ra ngoài con muốn ba tắm rửa cho mình, nhất định sẽ bị người khác chê cười.” Đây là những gì Liễu Long Đình đã nói.

Trong khi nói chuyện, Liễu Long Đình tiến về phía tôi và Ánh Nguyệt. Mặc dù tôi không biết tâm trạng của Liễu Long Đình khi anh ấy nói điều này như thế nào, nhưng khuôn mặt của Liễu Long Đình lúc này rất dịu dàng, ngay cả khi anh ấy đích thân nói rằng U Quân là ba của Ánh Nguyệt, lông mày của anh ấy vẫn không cau lại.

Chắc chắn đó là một vở kịch, lúc trước Liễu Long Đình lừa dối tôi như thế nào thì hiện tại anh ấy cũng làm như vậy, bây giờ khi tôi thấy anh ấy lừa dối Ánh Nguyệt một cách âm thầm như vậy, tôi thật sự muốn mắng anh ấy và khen ngợi anh ấy một lần nữa. Ánh Nguyệt rất nhỏ và ngây thơ, cô bé không thể hiểu được mưu đồ của Liễu Long Đình, chỉ cần Liễu Long Đình diễn tốt trong tương lai, Ánh Nguyệt sẽ trở lại vòng tay của chúng tôi, đó sẽ không phải là một điều rất khó khăn.

Quả nhiên, khi Ánh Nguyệt nghe Liễu Long Đình nói rằng có người cười nhạo mình, cô bé mở to mắt nhìn Liễu Long Đình, khi mở to mắt, tất cả lông mi dài của cô bé đều được nâng lên, làm cho đôi mắt của cô ấy to và sáng.

Sau đó quay đầu lại liếc nhìn U Quần, lần đầu tiên nắm tay Liễu Long Đình, trên tay Liễu Long Đình viết: “Người khác sẽ giễu cợt ba con sao?”

Con gái riêng của tôi liên tục la hét kêu người khác là ba. May mà ai cũng có miếng mặt nạ che hết cảm xúc. Tôi thấy miệng Liễu Long Đình vẫn còn tươi cười sau khi Ánh Nguyệt viết xong trên tay. Anh ấy trả lời Ánh Nguyệt: “Đương nhiên sẽ có. Người khác sẽ gọi ba con là không biết xấu hổ.”

Lúc Liễu Long Đình nói những lời như vậy mắng U Quân, tôi thấy rõ U Quân cau mày bất mãn liếc nhìn Liễu Long Đình, nhưng anh ta cũng biết Ánh Nguyệt là con gái, hiện tại Ánh Nguyệt hoàn toàn là theo cốt cách con người trưởng thành, nó bây giờ đã ba hoặc bốn tuổi. Biết rằng sẽ không thích hợp để anh ta tắm với Ánh Nguyệt nữa, vì vậy anh ta nói với Ánh Nguyệt: “Ánh Nguyệt, con đi một mình với mẹ đi, khi con trở lại với những bộ quần áo xinh đẹp, hãy để ba nhìn kỹ xem con gái của ba có thực sự xinh hơn mẹ của con không nhé.”

Trước mặt Liễu Long Đình, khi U Quân gọi Ánh Nguyệt là con gái của ba, anh ta nhấn mạnh giọng điệu của mình, và liếc mắt về phía Liễu Long Đinh, như thể anh ta đang tranh giành tình nhân của mình.

Tôi luôn nghĩ sự ghen tị này là độc quyền của phụ nữ, nhưng khi tôi nhìn thấy U Quân quá bất mãn và mạnh mẽ chứng minh rằng Ánh Nguyệt là mối quan hệ ba con với anh ta trước mặt Liễu Long Đình, khuôn mặt tràn đầy đắc ý, điều này giống y hệt những cô phi tần ương ngạnh trong hậu cung tranh giành sủng ái.


Nhưng bây giờ Liễu Long Đình giống như chính thất hoàng hậu nương nương, vẻ mặt vẫn không thay đổi, kiên định và nghiêm túc, ít nhất là nhìn vẻ bề ngoài tôi không thấy Liễu Long Đình có chút tức giận gì với U Quân, nhưng khi Ánh Nguyệt biết rằng cô bé không đi thì người khác sẽ mắng U Quân. Nghe xong U Quân chủ động bảo cô bé đi, bản thân cô bé không nỡ buông U Quân ra, sau khi vặn vẹo trên người U Quân một lúc, cô bé mới thả bàn tay đang giữ U Quân ra, nắm tay U Quân cô viết rằng sau khi tắm và thay quần áo xong, cô bé sẽ nhanh chóng quay lại cho U Quân xem.


Thấy Ánh Nguyệt ân cần và níu kéo như vậy U Quân tự nhiên rất vui, nhất là khi thấy tôi đau buồn khi Ánh Nguyệt dính lấy mình nhiều như vậy U Quân lại càng vui hơn, nhẹ giọng dỗ dành Ánh Nguyệt vài câu để Ánh Nguyệt đi theo tôi đi tắm, anh ta sẽ đợi bé trong nhà.


Ánh Nguyệt vẫn rất nghe lời U Quân, sau khi U Quân nói xong, cô bé hoàn toàn buông tay U Quân ra, đi chân trần lao vào vòng tay của Liễu Long Đình, nhưng khi cô bé lao vào vòng tay của Liễu Long Đình, như muốn nói với Liễu Long Đình một cái gì đó, nhưng là có chút khó nói, cho nên cô bé quay đầu lại, nắm lấy tay của tôi, trên tay viết: “Cảm ơn mẹ, chăm sóc con cùng ba.’’


Tôi có điên mới chăm sóc cho U Quân. Nếu không phải vì Ánh Nguyệt, tôi đã sớm cho U Quân đến gặp Tần Quảng Vương, nhưng bây giờ Ánh Nguyệt sẵn sàng tắm chung với chúng tôi. Đó là một gia đình ba người. Ban đầu, chỉ cần chúng tôi đối xử tốt với Ánh Nguyệt, Ánh Nguyệt nhất định sẽ quay lại với tôi và Liễu Long Đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK