Tuy U Quân nói không ngại chuyện tôi và Liễu Long Đình trước đây, nhưng bây giờ tôi còn giá trị lợi dụng với anh ta. Dù gì cũng coi như vợ của anh ta, vợ của mình lại muốn triệu đối tượng cũ tới bên cạnh, điều này rõ ràng là tiết mục cắm sừng anh ta đây.
Tôi đã biết U Quân sẽ nghi ngờ, thấy biểu cảm bằng mặt không bằng lòng của anh ta, tôi lập tức đưa tay bấu lấy thịt trên cánh tay dưới lớp áo của anh ta, giả bộ như mắng anh ta một câu, còn nói là quan tâm tôi, tin tôi, bây giờ vừa nhắc tới Liễu Long Đình, vẻ mặt của anh ta thay đổi. Nói gì mà cưới tôi là phúc phần của anh ta, đều là giả hết, nói xong còn không thèm để ý tới U Quân.
U Quân thấy tôi tức giận. Tuy bản thân anh ta cũng không thoải mải với cách nghĩ này của tôi, nhưng lúc này anh ta không thể không có tôi. Thế là anh ta lại tiến gần tôi, muốn tôi nói ra lý do để anh ta đồng ý, nếu không thì anh ta không chấp nhận.
Cần lý do thì vẫn rất đơn giản, tôi quay đầu nhìn U Quân và nói với anh ta: “Anh xem Liễu Liệt Vân cũng sắp lên làm Đế hậu của anh rồi. Cứ giữ mấy anh em của Liễu Long Đình ở nhà, tôi sợ chị hai nhớ người nhà, đúng lúc bây giờ còn thiếu vị trí tinh quan, tôi nghĩ dứt khoát triệu Liễu Long Đình tới, tránh chị hai quá nhớ người thân.”
Tôi giải thích đàng hoàng, U Quân vẫn nắm tay, đầu dựa vào vai tôi, mắt thì nhìn chằm chằm vào tôi.
Tôi bị anh ta nhìn như vậy thì hơi chột dạ.
Tôi đưa tay đẩy anh ta ra, kêu anh ta đừng nhìn tôi như vậy.
Nhưng lúc này U Quân cũng không biết xấu hổ, tôi đẩy anh ta ra, anh ta lại đưa tay ra bế lấy eo tôi và hỏi: “Thật sự là vì lý do này sao?”
“Nếu không thì còn lý do nào nữa?” Tôi hỏi ngược lại U Quân. Lúc này tôi lười giải thích nhiều với anh ta, giải thích càng nhiều, anh ta càng nghi ngờ.
“Vậy thì phải hỏi em. Em không nói thì tôi không đồng ý.”
Lúc này U Quân tuy xem có vẻ là người bình thường, nhưng tôi vốn không phải ngày đầu tiên quen biết anh ta, so bụng dạ của anh ta và Liễu Long Đình, chỉ có hơn chứ không kém. Anh ta cũng nói như vậy rồi, chắc đã đoán được tôi muốn làm gì. Thế là tôi cũng trực tiếp trả lời anh ta: “Vậy được rồi, tôi nói anh nghe. Tôi không thả vị tinh quan kia, giáng anh ta hạ phàm, chính vì có thể để ra một chức quan trọng, tôi muốn triệu Liễu Long Đình lên, càng tiện đối phó với anh ta, tôi thật sự nuốt không trôi cục tức này.”
Những gì tôi nói với U Quân không hề có chữ nào giả tạo. Còn U Quân, mặc kệ những gì anh ta làm đều là vì thiên hạ này, nhưng cùng lắm chẳng qua là vì anh ta biết chỉ có nhân ái mới có thể khiến địa vị của anh ta mãi mãi kéo dài, trong lòng anh ta là tổ hợp của sáu loại yêu ma quỷ quái, tính cách hèn hạ và bẩn thỉu, cơ bản sẽ không thay đổi. Cho nên U Quân nghe tôi tốn công đi một vòng lớn như vậy, một là vì nịnh bợ anh ta, hai là nhân cơ hội này hãm hại Liễu Long Đình, bản thân anh ta cũng rất vui mừng, giống như gặp phải người cùng một giuộc, đột nhiên lại cong môi cười với tôi: “Không ngờ, ái phi của tôi, cũng là người có lòng dạ thâm sâu như vậy. Nếu không phải bây giờ em nói với tôi, tôi cũng không nghĩ em chỉ làm chuyện quang minh lỗi lạc vì tôi đâu.”
Giọng điệu U Quân nói những câu này thay đổi, hơn nữa lúc nói thì mặt lại càng tiến sát mặt tôi, môi gần như kề sát vào tai tôi, khi anh ta nói thì không khí ấm áp từ miệng không ngừng thổi vào tai khiến da đầu tôi ngứa ngáy.
Thấy U Quân nói những lời mê hoặc như vậy, nói thật thì tôi vẫn không nắm rõ trong lòng anh ta nghĩ gì, đúng lúc bây giờ anh ta đang dựa vào gần tôi, tôi duỗi chân cọ vào bắp chân của anh ta. Lúc khuôn mặt của U Quân áp sát gần tôi, tôi cũng không tránh anh ta, mà dán vào mặt anh ta, trực tiếp nhìn vào mắt anh ta, giọng nói nhẹ nhàng và mê hoặc: “Lẽ nào tôi như vậy, anh không thích hay sao?”
Đôi mắt của U Quân cứ nhìn chằm chằm vào tôi, nghe tôi nói xong câu này thì nhân lúc tôi không chú ý, môi anh ta bất chợt áp lên môi tôi, mặt hơi ngước lên và khẽ nói với tôi: “Đương nhiên tôi thích, hơn nữa càng ngày càng thích. Lúc trước tôi tưởng em chỉ là một người phụ nữ giả bộ như cái gì cũng không tệ, bây giờ xem ra, giống như đang nhìn thấy bản thân tôi. Chúng ta như vậy, sớm muộn có một ngày sẽ vào địa ngục thôi.”
Bề ngoài giả bộ chính nghĩa, thật ra bên trong, sớm đã bắt đầu sa ngã. Lúc U Quân nói tôi và anh ta giống nhau, tôi biết suy đoán của mình về anh ta là chính xác, mãi mãi đừng xem vẻ ngoài của một người và coi đó là nội tâm của họ.
“Vậy tôi đi với anh.”
Lúc tôi nói câu này, tôi đưa tay lên vai của U Quân. U Quân nhìn tôi, đôi mắt của anh ta sáng rực, giống như chứa ngàn vì sao trên trời, vừa sáng vừa sâu thẳm. Hơn nữa lúc tôi nhìn anh ta, anh ta cười rồi thuận thế vùi đầu vào lòng tôi, đưa tay vén thả toàn bộ rèm ở bốn phía xuống, vừa hôn tôi, vài ngón tay cũng cởi thắt lưng trên đồ của tôi, ngay tại trong xe này, tiến hành chuyện vợ chồng.
Không có bất kỳ cảm giác gì, đơn giản giống như ăn cơm uống nước bình thường, mọi chuyện giống như một màn giao dịch, tôi trả cho U Quân thứ anh ta cần, còn tôi đạt được thứ tôi muốn.
Tôi của bây giờ đã không thể nói được gì, rốt cuộc là tôi chán ghét U Quân, hay là tôi với U Quân ở bên nhau chẳng qua lợi dụng lẫn nhau. Nhưng ở bên cạnh anh ta, tôi cảm thấy tất cả oán hận và bóng tối chất chứa trong lòng có thể hiển thị không kiêng nể gì, vì bản thân U Quân cũng không phải người tốt. Cho dù tôi có ác độc đi nữa, anh ta cũng không ngại, thậm chỉ còn giúp tôi, giống như hai tảng đá cứng đầu trong hố, dù có ghê tởm nhau thì cũng không chán ghét nhau.
Sau khi U Quân và tôi làm xong rồi, có thể xác định tôi đã giống loại người như anh ta, tâm trạng cũng vui vẻ khác thường, giống như tìm thấy người bạn tâm giao trong một đống người tốt, anh ta quả thật cũng đồng ý để Liễu Long Đình lên trời làm tinh quan. Trong lời đề nghị của tôi, để Phượng Tố Thiên và Lạc Thần đi lên thiên đình, hỗ trợ Thiên đế nắm quyền. Đối với U Quân mà nói, sự tồn tại của Thiên đế đã không còn là gì, giữ ông ta lại chẳng qua tạm thời ổn định lòng của đám thiên quan kia. Nếu U Quân đã không màng sống chết của Thiên đế, vậy vị trí Thiên đế kia đã là của tôi dễ như trở bàn tay. Tôi để Phượng Tố Thiên và Lạc Thần qua đó, cũng để đặt nền tảng cho sự thăng tiến trong tương lai của tôi.
Lúc theo U Quân lên xuống thần liễn, đã tới bên ngoài Cửu Trùng Thiên, hai mươi mấy tinh quan đã đứng chờ thánh chỉ của U Quân ở ngoài đại điện. Bây giờ hai mươi mấy tinh quan này đều nhìn tôi, hoàn toàn không giống như trước. Lúc trước có thể là vì tôi cứu họ một lần, cũng có chút cảm tình đối với tôi, chí ít không hận tôi. Nhưng bây giờ, tôi lại nhìn sang bọn họ, ánh mắt họ nhìn tôi, ngoài sự tôn kính thì còn thần phục nữa.
Trên thế giới này, hiền lành yếu đuối quả nhiên không thể làm ăn được, muốn bản thân sống tiếp, muốn hoàn thành ước mơ của mình, muốn bản thân huy hoàng sau này, vậy thì cần phải trở nên xấu xa, trở nên lòng dạ sắt đá, trả bất kỳ giá nào đều sẽ có hồi báo.
Vì tôi đã nói với U Quân nhân cơ hội này để hại Liễu Long Đình, cho nên lúc này U Quân rất phối hợp với cách nghĩ của tôi, trực tiếp giao cho tôi quản lý 28 tinh quan tinh tú này, còn để họ cùng lên Cửu Trùng Thiên vào ngày sắc phong Đế hậu.
Lúc sắp xếp chuyện lên chức của 28 tỉnh tú thì cũng xác định lúc nào phong Liễu Liệt Vân làm hậu, thì ra U Quân không nôn nóng phong Liễu Liệt Vân làm hậu, nhưng vì phối hợp với tôi, sớm để tôi thấy tôi làm sao đối phó với Liễu Long Đình. Anh ta và tôi thương lượng hay là định thời gian ở nhân gian tháng này, lúc nào thì cũng không sao, chỉ cần tôi vui là được. Lúc nào anh ta cũng có thể triệu Liễu Long Đình lên Cửu Trùng Thiên. Cho dù Liễu Long Đình không muốn tới, vì kiêng dè chị hai thì cũng phải tới thôi.
Tôi đồng ý với tính toán của U Quân. Liễu Long Đình đứng trước mặt tôi, sỉ nhục những gì tôi làm cho anh ta như vậy. Lúc tôi hận anh ta nhất, tôi vẫn cứu anh ta. Anh ta không những không cảm kích, ngược lại chà đạp tôn nghiêm của tôi. Lúc trước tôi không đấu lại anh ta, bây giờ tôi muốn để anh ta biết, phong thuỷ thay đổi, tôi muốn trả lại anh ta gấp trăm lần cách anh ta đã đối xử với tôi!