Mục lục
Hoài thai mãng xà (Thai Rắn) Bạch Tô – Truyện full tác giả: Ngân Hoa Hỏa Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi vẫn còn nhớ hạn bạt mà bà nội nói, chính là nữ hạn bạt trông rất giống tôi mà chúng tôi đào được ở thị trấn Mãn Độn lúc Anh Cô ủy thác tôi giúp bà ta. Lúc đó Liễu Long Đình rất bảo vệ cái xác nữ đó nên tôi còn hơi khó chịu, chẳng qua không ngờ xác nữ đó lại là Ngân Hoa giáo chủ kiếp trước.

Tôi vốn không rối rắm rốt cuộc tôi có phải là Ngân Hoa giáo chủ hay không. Đúng cũng vậy, không đúng cũng thế, chỉ cần Liễu Long Đình chịu yêu tôi thì có phải hay không cũng không quan trọng. Nhưng bây giờ biết hạn bạt chính là thi thể kiếp trước của tôi, không hiểu sao tôi lại muốn đi thử một lần, thử xem nhập vào thân thể kiếp trước của mình sẽ có cảm giác gì. Song khi Liễu Long Đình nghe bà nội nói thì ngẩn ra, giọng điệu cũng căng thẳng: “Tôi bảo Tô Tô là Ngân Hoa thì cô ấy chính là Ngân Hoa, tại sao tôi lại phải dẫn Tô Tô đi thử? Chỉ vì chứng minh cho bà thấy tình cảm của chúng tôi là thật lòng ư?”

Không hiểu sao nghe Liễu Long Đình nói vậy, tôi lại cảm thấy Liễu Long Đình hơi chột dạ. Liễu Long Đình rất hiếm khi thể hiện hỷ nộ ái ố của mình trên mặt khi gặp chuyện, nhưng bây giờ tôi lại thấy anh ấy hơi kϊƈɦ động, anh ấy chưa bao giờ có vẻ mặt như vậy. Cho dù bị Thần Núi bao vây, chúng tôi sắp chết thì anh ấy cũng rất bình tĩnh tìm kiếm lỗ hổng đột phá. Vậy mà bây giờ nhắc tới chuyện kiểm chứng thân phận của tôi, anh ấy lại căng thẳng.

Liễu Long Đình không nhìn tôi, bà nội thấy Liễu Long Đình già mồm cãi láo thì lạnh giọng nói: “Cái gì thật lòng giả ý chứ? Nếu là thật lòng thì tại sao cậu lại không dám chứng minh cho tôi thấy cậu thật lòng thích Tô Tô? Nếu cậu thật lòng với Tô Tô thì sao tôi lại gả con bé cho một tên mập? Nếu cậu sớm chứng minh cho tôi thấy thì hai người đã kết hôn sinh con như ước nguyện. Bây giờ cái thai trong bụng Tô Tô đã bốn tháng, muốn hồi sinh Ngân Hoa giáo chủ thì về sau chút tinh khí của cậu không đủ cho người phụ nữ đó hút. Tôi sợ cuối cùng Tô Tô bị cậu làm hại tới mức chết cũng không thể siêu sinh, cho nên mới đánh bạc cái mạng già này để đấu với cậu tới cùng. Bây giờ tôi hỏi cậu, rốt cuộc cậu có dám dẫn Tô Tô đi nghiệm chứng thân phận không?”

Bà nội hùng hổ nói, cứ như ngay hôm nay phải làm cho rõ chuyện này. Tôi biết bà nội cũng muốn tốt cho tôi, không thì bà cũng không cần phải giày vò như vậy. Nhưng khi thấy Liễu Long Đình im lặng, tôi lại rất sợ bà nội ép hỏi Liễu Long Đình. Nếu tôi thật sự là Ngân Hoa giáo chủ thì tại sao Liễu Long Đình lại không dám dẫn tôi đi nghiệm chứng thân phận?

Thực ra lúc bình thường, Liễu Long Đình nói tôi là Ngân Hoa giáo chủ, trong lòng tôi không hề xúc động, cứ như lấy thân phận của người khác áp đặt cho tôi. Thân thể của con người không có hồi ức kiếp trước, nhưng linh hồn thì có, cho dù uống canh Mạnh Bà. Ví dụ như bạn thích ăn một món, cho dù nhiều năm sau bạn mắc phải chứng dễ quên, nhưng chỉ cần ăn mùi vị đó thì vẫn sẽ thấy quen thuộc, đó chính là lý do tại sao có rất nhiều bỗng nhiên thấy một người mà mình chưa bao giờ gặp, nhưng lại như đã từng quen biết trên đường cái. Thực tế kiếp trước người này có liên quan với bạn nên bạn mới không nhịn được muốn tìm kiếm. Còn tôi, mặc dù biết Ngân Hoa giáo chủ đã dây dưa với Liễu Long Đình mấy trăm năm, tôi lại chẳng hề muốn tìm hiểu về cô ta.

Tôi bỗng nhiên sợ hãi, sợ sẽ vì lần này nghiệm chứng thân phận mà cho thấy tôi không phải là Ngân Hoa giáo chủ, vậy thì Liễu Long Đình sẽ không còn ở bên tôi. Bây giờ chỉ cần nghĩ tới chuyện anh ấy sẽ rời xa tôi thì trái tim tôi lại đau nhói, còn chưa tách ra mà tôi đã bắt đầu nhớ anh ấy, nhớ tên anh ấy, nhớ dáng vẻ nói chuyện của anh ấy, nhớ kɧօáϊ cảm mỗi đêm anh ấy xỏ xuyên qua người tôi, thậm chí nhớ cả dáng vẻ anh ấy lúc mắng tôi. Không biết từ khi nào tôi đã yêu Liễu Long Đình sâu đậm đến thế, nếu anh ấy thực sự rời đi thì tôi phải làm sao đây?

“Thôi đi bà, hôm nay cháu không khỏe, lần sau chúng ta lại nói chuyện đi”

Chân tướng sự việc đã sáng tỏ trong đầu, nhưng tôi muốn giải vây cho Liễu Long Đình, cho dù Liễu Long Đình muốn lừa tôi, chỉ cần anh ấy không rời xa tôi thì dù anh ấy muốn tôi làm vật hy sinh để sống lại Ngân Hoa giáo chủ cũng không sao.

Bà nội một lòng muốn lôi tôi ra khỏi vũng bùn, nhưng không ngờ tôi lại chủ động từ bỏ cơ hội biết chân tướng. Bà nội cũng không ngốc, biết tôi cố ý nên lập tức nổi giaanj: “Cháu bị Liễu Long Đình tẩy não hay sao hả? Bà hết lòng muốn cứu cháu, không ngờ cháu lại tình nguyện bị Liễu Long Đình lừa! Cái thai trong bụng cháu càng ngày càng lớn, ngày cô ta sinh ra cũng là ngày chết của cháu! Hơn nữa cháu cũng không sinh con, mà là Ngân Hoa, Mãng Ngân Hoa (tên của Ngân Hoa giáo chủ), cô ta với Liễu Long Đình hợp tác gài bẫy cháu, muốn mượn bụng cháu sống lại”

Lời nói của bà nội khiến tôi không nhịn được rơi nước mắt lã chã. Nhưng tôi không muốn bà nội với Liễu Long Đình thấy dáng vẻ chật vật của mình, cũng không muốn tiếp tục dây dưa với họ nên quay đầu đi cầm túi xách trên sofa che mặt, vừa đi ra ngoài cửa vừa nói lộn xộn: “Sống lại ai cũng không quan trọng, cháu chỉ không muốn đi, hai người đừng ép cháu. Cháu biết cháu không phải là Ngân Hoa giáo chủ gì, cháu cũng không xứng trở thành cô ta, hết thảy đều là cháu si tâm vọng tưởng, xin lỗi, cháu không biết gì hết, xin lỗi…

Nói đến sau, tôi không biết mình đang nói gì, mở cửa muốn trốn ra bên ngoài. Liễu Long Đình lập tức kéo tay tôi, ánh mắt bình tĩnh lạnh lẽo nhìn bà nội: “Nếu bà muốn kiểm chứng thân phận thì chúng ta đi, nếu Tô Tô không phải là Ngân Hoa thì chuyện của chúng tôi, chúng tôi sẽ tự giải quyết, còn nếu là đúng thì sau này mong bà đừng dây dựa với chúng tôi nữa.”

Bây giờ bà nội chỉ muốn làm rõ chân tướng, thấy Liễu Long Đình nói vậy thì lajapt ức đồng ý. Tuy nhiên nếu nghiệm chứng tôi không phải là Mãng Ngân Hoa thì Liễu Long Đình phải cắt đứt quan hệ với tôi. Liễu Long Đình không nói gì, tôi ra sức giãy khỏi tay Liễu Long Đình. Tôi không biết rốt cuộc anh ấy có ý gì, biết rõ tôi không phải là Mãng Ngân Hoa mà còn cố ý muốn dẫn tôi ra ngoài mất mặt à? Nhưng tôi không khỏe bằng Liễu Long Đình nên không thể thoát khỏi anh ấy, Liễu Long Đình thấy tôi không thành thật nên dứt khoát khom lưng bế tôi lên, đi thẳng vào trong xe.

Trên đường lái xe tới thị trấn Mãn Độn, tôi liên tục trách cứ Liễu Long Đình, hỏi anh ấy dẫn tôi đi mất mặt sao? Bà nội ngồi bên cạnh thấy tôi không hồ đồ, biết mình không phải là Mãng Ngân Hoa nên nói với Liễu Long Đình rằng tôi đã không còn cố chấp không chịu hiểu, không cần nghiệm chứng thân phận nữa. Liễu Long Đình không nói với bà nội một câu, vẫn nhanh chóng lái xe tới thị trấn Mãn Độn.

Tôi không rõ Liễu Long Đình có dự tính gì. Khi chúng tôi tới thị trấn Mãn Độn, tới nơi đào được hạn bạt lần trước thì đã là sáu giờ chiều, bầu trời nhá nhem tối, một tầng mây đen mỏng manh che khuất vùng trời này. Thấy Liễu Long Đình đổ mồ hôi đầm đìa đào chiếc quan tài kia ra, trong lòng tôi cũng u ám như bầu trời này.

“Liễu Long Đình, nếu cậu đã kiên trì muốn kiểm chứng thì mở quan tài đi. Nếu Tô Tô không thể vào thân xác này thì chứng minh nó không phải là Ngân Hoa giáo chủ, lúc đó hãy để Tô Tô nhìn xem đôi cẩu nam nữ là cậu với Mãng Ngân Hoa đã lừa gạt nó như thế nào.”

Liễu Long Đình nhìn tôi, mười ngón tay dùng sức mở nắp quan tài, một quầng sáng màu vàng lập tức xuyên qua quan tài, tôi lại nhìn thấy xác nữ hạn bạt kia. Gương mặt của xác nữ này thật sự rất giống tôi, hơn nữa lúc thấy cô ta, trong lòng tôi lại dâng lên cảm giác kỳ diệu. Nếu tôi không phải là Mãng Ngân Hoa thì tại sao trông tôi lại giống cô ta thế? Sự nghi ngờ chợt lóe lên trong lòng tôi, nhưng đa phần là lo sợ tôi bị nghiệm chứng không phải là Ngân Hoa thì nên đối mặt với Liễu Long Đình như thế nào. Yêu một người là trả giá, cho dù bây giờ rất khổ sở, nhưng khi bỏ vào quan tài kiểm chứng, tôi vẫn không nhịn được quay lại nói với Liễu Long Đình: “Nếu em không phải là Ngân Hoa thì em vẫn đồng ý sinh Ngân Hoa giáo chủ cho anh, chỉ cần anh với cô ấy hạnh phúc, chỉ cần anh vui thì em sẵn sàng làm mọi thứ.”

Nói xong, tôi xoay người nhảy vào quan tài, nước mắt rơi lã chã, cảm thấy mình là anh hùng, hoặc là pháo hoa rực rỡ nhất, chết vào thời điểm xán lạn nhất.

Khi tôi cho rằng mình sẽ xấu hổ nằm trên hạn bạt thì không ngờ cả người tôi đều lún vào trong thi thể đó.

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK