Chương 342: Thuật thải dương
Liễu Long Đình đặt tôi xuống, thái độ coi như thành khẩn, kéo tay tôi cùng cong eo với đám người trước mặt chúng tôi nói lời xin lỗi, sau đó mời mọi người vào nhà ngồi một lát. Chẳng qua mọi người từ chối, sau khi chúng tôi nói xin lỗi xong thì tất cả đều lần lượt giải tán.
Sau khi mọi người rời đi, Liễu Long Đình quay sang nhìn Thuần Vu Phiền còn đang quỳ trên mặt đất, giọng nói trở nên lạnh lẽo: “Còn không mau đi đi, nếu lần sau để ta gặp lại ngươi thì người đừng hòng sống trên đời này nữa!”
Nghe vậy, Thuần Vu Phiền nhanh chóng đứng lên. Tôi nhìn anh ta ra hiệu cho anh ta mau rời đi. Mặc dù Liễu Long Đình chịu tha thứ cho tôi, nhưng tha thứ cho đồng bọn của tôi đã là rất miễn cưỡng.
Sau khi Thuần Vu Phiền rời đi, Liễu Long Đình dẫn tôi vào nhà, hơn nữa còn đóng cửa lại, không nói một câu nào, chỉ dẫn tôi vào đại sảnh. Lúc nãy thấy Liễu Long Đình vẫn vẻ mặt ôn hòa, tôi cho rằng anh ta đã tha thứ cho tôi, nhưng bây giờ Liễu Long Đình lại không nói lời nào, khiến tôi cảm thấy anh ta không dễ nói chuyện như vậy. Trong lúc cùng anh ta đi về phía đại sảnh, tôi vẫn suy nghĩ lát nữa Liễu Long Đình sẽ trừng phạt tôi như thế nào, chẳng lẽ thu hồi hết tinh khí mà tôi hút?
Trong lúc tôi còn suy nghĩ, Liễu Long Đình đã ngồi lên ghế bành, trường bào trắng tinh phối hợp với hoa lan nở rộ tỏa ra mùi thơm thoang thoảng bên cạnh giàn hoa trông vô cùng tinh xảo thanh nhã.
“Lấy thước lại đây.” Liễu Long Đình bình tĩnh nói.
Liễu Long Đình kêu tôi lấy thước, chắc chắn là muốn đánh tôi. Bây giờ chúng tôi đang sống trong căn nhà thời cổ, cho nên đồ đạc ở đây cũng đều là đồ thời cổ đại. Bị đánh một chút thì còn may ra, chỉ cần anh tao không thu hồi tinh khí của tôi thì cái gì cũng có thể thương lượng, vì thế tôi vào thư phòng lấy cây thước ra, đưa tận tay Liễu Long Đình. Liễu Long Đình không hề khách khí cầm thước, kêu tôi vươn tay ra, sau đó đập mạnh lên bàn tay của tôi, trong lòng bàn tay lập tức xuất hiện dấu vết đỏ tươi, tôi đau suýt nữa nhảy lên, ngẩng đầu hỏi Liễu Long Đình sao lại đánh tôi mạnh như vậy?
Liễu Long Đình vừa bực mình vừa buồn cười, hỏi lại tôi: “Vậy em không cảm thấy em nên bị đánh hả?”
Tôi trề môi cúi đầu không lên tiếng. Liễu Long Đình cũng thật là, trước mặt mọi người một kiểu sau lưng mọi người một kiểu. Lúc nãy anh ta gánh tội thay cho tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt cứ như nhìn bảo bối, bây giờ anh ta lại đánh tôi mạnh như vậy, cứ như tôi nợ anh ta mấy trăm triệu không bằng.
“Xòe một tay khác ra đây. Nhát vừa rồi là đánh thay cho người nhà của đám yêu ma bị giết, cái này là tôi muốn thay chính mình đánh em, ai bảo em lừa tôi, dám làm chuyện xấu ngay trong tầm mắt của tôi.”
Lúc Liễu Long Đình kêu tôi xòe một tay khác ra, tôi nhìn bàn tay bị đánh sưng đỏ đau rát, trong lòng tuyệt vọng, cực kỳ không tình nguyện thò tay về phía Liễu Long Đình. Liễu Long Đình còn sợ tôi rụt tay về, thoải mái vuốt ve lòng bàn tay tôi, kéo mu bàn tay tôi có nói: “Vậy thì tôi đánh nhé?”
“Anh đánh đi!” Tôi tức giận đáp lại một câu. Thật là, muốn đánh thì đánh, từ đâu ra lắm lời nói nhảm vậy? Nhưng mà Liễu Long Đình nghe giọng tôi bực bội thì cũng không tức giận, thật sự giơ cao cây thước lên. Thấy cây thước nhanh chóng đánh về phía lòng bàn tay mình, tôi sợ tới mức nhắm mắt lại, nhưng chỉ nghe thấy một tiếng “bốp” nho nhỏ, cây thước nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay tôi, tôi mở to mắt nhìn thước của Liễu Long Đình đã đánh tay tôi.
“Đánh xong rồi ư?” Tôi hỏi Liễu Long Đình.
“Không thì sao? Tôi không nỡ thay bản thân đánh em đau đầu. Xem em sợ tới mức nào rồi kìa.” Liễu Long Đình cười nhạo tôi, sau đó đặt cây thước lên bàn. Nghĩ tới lúc nãy Liễu Long Đình cố ý hù dọa tôi, trong lòng tôi lại khó chịu, nhưng cũng vô cùng cảm động. Vừa rồi nếu không phải anh ta cứu tôi thì e rằng bây giờ tôi còn đang bị chỉ trích, nói không chừng chỉ còn đường chết, Liễu Long Đình lại cứu mạng tôi lần nữa.
“Sao? Có phải bị tôi cảm động nói không nên lời không?” Liễu Long Đình giễu cợt tôi. Nhìn vẻ mặt đắc ý của anh ta, tôi chỉ muốn chửi thề, nhưng gần đây tôi vẫn không kiềm chế được tình cảm của mình dành cho anh ta, không khỏi vùi đầu vào đầu gối anh ta, ôm eo anh ta nhào vào lòng, ôm chặt anh ta, ngửi mùi thơm vô cùng quen thuộc, nhẹ nhàng nói một câu với Liễu Long Đình: “Liễu Long Đình, em yêu anh.”
Nghe vậy, Liễu Long Đình sửng sốt, ngay sau đó bế tôi ngồi lên đầu gối mình, cười hỏi tôi: “Vừa rồi tôi không nghe thấy, em nói thêm câu nữa đi.”
Thấy vẻ mặt vô liêm sỉ của Liễu Long Đình, tôi nhất thời đấm lên vai anh ta, nói rằng đừng hòng, tôi thích anh ta nhưng không có nghĩa là tôi chịu cùng anh ta ở lại Quy Khư này. Liễu Long Đình cong môi cười nói: “Cho dù em muốn rời khỏi nơi này thì cũng không ra được. Pháp lực của em không đủ”
Tôi rất xấu hổ. Lúc trước có yêu quái đưa lên tận cửa thì tôi còn có cơ hội ra ngoài, bây giờ không thể hút tinh khí của yêu quái, tôi có hoàn toàn không có cách nào tăng cường pháp lực của mình. Thấy tôi buồn bã, Liễu Long Đình kề bên tai tôi nói: “Tôi lại có cách có thể giúp em tăng linh khí.”
“Cách gì?” Tôi hỏi Liễu Long Đình, sau đó chợt cảm thấy mình ngốc. Liễu Long Đình chỉ ước gì tôi sẽ vĩnh viễn ở lại Quy Khư với anh ta, sao có thể chịu dạy tôi cách tăng cường linh khí?
“Thải dương”
“Cái gì là thải dương?” Tôi hỏi Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình cho tôi ngồi ngay ngắn, nâng cằm tôi nói: “Bình thường đàn ông hút tinh khí của phụ nữ thì gọi là thủ âm, còn phụ nữ hút tinh khí của đàn ông thì gọi là thải dương. Có điều bất kể là thủ âm hay thải dương thì đối với bên hút tinh khí đều vô cùng đau đớn, hơn nữa còn cần tự nguyện, cho nên mới cần thông qua khoái cảm trên chuyện giường chiếu để che giấu cảm giác đau đớn đó, để đối phương cam tâm tình lọc nguyện cho em, thế nên kỹ thuật nhất định phải tốt”
Nghe vậy, tôi bỗng nhớ lúc trước Liễu Long Đình hút tinh khí cho Ngân Hoa giáo chủ cũng là dựa vào bán đứng thân thể mình làm chuyện đó với vô số người phụ nữ để hấp thụ tinh khí. Vì thế tôi hỏi Liễu Long Đình: “Ý anh là kêu tôi tìm mấy nam yêu quái, thân thiết với họ để hút tinh khí của họ hả?”.
Tôi vừa nói xong thì Liễu Long Đình lập tức gõ lên đầu tôi, bảo tôi vừa ngốc vừa khờ, sau đó giải thích: “Tôi dạy em thải dương không phải là để em cắm sừng tôi. Em chỉ có thể thải một mình tôi thôi, tôi sẵn lòng cho em”
“Nhưng đó là tinh khí của anh, anh cho tôi thì anh phải làm sao?” Tôi hỏi Liễu Long Đình.
“Tinh khí của tôi có thể tu luyện, nhưng em thì khác, em là thân thể phàm thai, còn nhỏ tuổi. Hơn nữa em nói em yêu tôi, đừng nói là tinh khí, ngay cả mạng sống tôi cũng sẽ cho em”
Lời nói của Liễu Long Đình luôn có thể khiến tôi ấm lòng. Trước kia cho dù bị những lời hoa ngôn xảo ngữ của anh ta lừa gạt, nhưng bây giờ nghe được lời ngon tiếng ngọt của anh ta, tôi lại không nhịn được đắm chìm, ôm mặt Liễu Long Đình hôn một phát, Liễu Long Đình cũng phối hợp với tôi, hơn nữa khi tôi đang hôn anh ta cuồng nhiệt thì anh ta bế tôi lên, rời khỏi môi tôi nói lên giường thôi, trên giường càng thoải mái. Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
Tôi vốn không định lấy tinh khí của Liễu Long Đình, nhưng lúc anh ta chủ động cho tôi, tôi thấy anh ta đau đớn cau mày, cho nên tôi vội vàng chủ động lấy lòng anh ta để anh ta sung sướng một chút. Nghe thấy Liễu Long Đình phát ra tiếng rên rỉ thoải mái dưới sự cố gắng của mình, tôi càng nảy sinh ý tưởng chiếm hữu anh ta, tôi yêu anh ta, anh ta là của tôi.
Không biết có phải là ảo giác của tôi hay không, dù sao tôi cảm thấy từ khi Liễu Long Đình tới Quy Khư này thì tinh khí trong cơ thể anh ta không chỉ nhiều hơn trước kia một chút, mà là tăng thêm rất nhiều lần, không thì đám yêu mà đến gây sự hôm qua sẽ không dám động vào Liễu Long Đình. Điều này khiến tôi rất khó hiểu, sao từ khi tới Quy Khư, công lực của anh ta tăng lên nhanh như vậy? Có điều tôi không hỏi Liễu Long Đình. Buổi sáng tỉnh dậy, việc đầu tiên Liễu Long Đình làm chính là dẫn tôi đi lấp kính lối vào dưới đáy hồ sen. Hơn nữa sau khi bịt kín, anh ta nói với tôi là có chuyện đi ra ngoài một chuyến, bảo tôi ở nhà chờ anh ta.
Tôi lại không làm phiền anh ta chuyện gì, anh ta ra ngoài làm gì? Tôi nhất thời tò mò, lại thêm tối qua tôi cũng hút không ít tinh khí của anh ta, lúc này đang muốn thử hiệu quả. Vì thế sau khi Liễu Long Đình rời đi, tôi lập tức che giấu thân thể mình, bám theo sau Liễu Long Đình. Không phải nói, tinh khí của Liễu Long Đình cực kỳ có ích, không chỉ yêu ma trên cả con đường đều không thấy tôi mà ngay cả chính Liễu Long Đình cũng không phát hiện, thế nên tôi yên tâm đi theo anh ta, nghĩ rằng sẽ xuất hiện vào lúc bất ngờ để hù dọa anh ta hết hồn!
Nhưng lần này Liễu Long Đình rất kỳ lạ, không lên phố mà chỉ rẽ đông rẽ tây trong con hẻm nhỏ, sau đó đi vào một ngõ hẻm cực kỳ hoang vắng. Trong ngõ hẻm này, tôi bỗng thấy mấy con yêu ma hôm qua chỉ trích tôi to mồm nhất trước cổng nhà hôm qua, lúc Mấy con yêu ma đó thấy Liễu Long Đình thì giống như chó thấy chủ về, cười hì hì lại gần Liễu Long Đình.
Tôi nhìn chúng, lại nhìn Liễu Long Đình. Liễu Long Đình cực kỳ lạnh lùng nhìn chúng, mặt không biểu cảm, trông giống như bạn bè, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào mấy tên này, xem ra đúng là tới đây để gặp chúng. Điều này khiến tôi rất khó hiểu, Liễu Long Đình vô duyên vô cớ đến tìm chúng làm gì? Tôi không hiện thân, dự tính chờ xem đến cuối cùng.
Thấy Liễu Long Đình đã đến, con yêu ma hôm qua dẫn đầu mắng tôi khom lưng xoa tay, nói với Liễu Long Đình: “Liễu đại nhân, chuyện hôm qua ngài giao cho các anh em chúng tôi, chúng tôi đã giúp ngài làm xong hết rồi, xem làm sợ tiểu nương tử nhà ngài mất hồn mất vía, tôi đoán chắc cô ta sẽ không dám bỏ chạy nữa đâu. Ngài xem những gì mà ngài đã hứa hẹn với các anh em chúng tôi, bây giờ có phải là nên thực hiện lời hứa không? Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ được giao rồi, ngài đừng nuốt lời đấy nhé!”
-----------------------