Mục lục
Hoài thai mãng xà (Thai Rắn) Bạch Tô – Truyện full tác giả: Ngân Hoa Hỏa Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngón tay của Thần Núi nắm lấy tóc tôi, năm đầu ngón tay bấu chặt lấy chúng, da đầu của tôi cũng sắp bị rách ra rồi, tôi nhếch nhác ngửa đầu, dựa trên vai của Thần Núi, không thể nhúc nhích dù chỉ một chút.

Tính cách của Thần Núi không phải tôi T không biết, một người đang sống cũng sẽ bị anh ta tra tấn đến chết, nhưng cho dù tôi có chết thì cũng không muốn chết trên tay của anh ta!

“Liễu Long Đình, anh mau cứu tôi với, bây giờ đỉnh Tạo Vật đang ở trên tay anh, anh có thể đánh thẳng dược Thần Núi, anh mau cứu tôi, tôi không muốn bị Thần Núi giết chết.”

Pháp lực của tôi bây giờ không thể bằng pháp lực của Thần Núi, lúc này dù tôi có ra sức vùng vẫy thế nào thì cũng không thể thoát được cái tay đang nắm lấy tóc tôi của Thần Núi.

Còn Liễu Long Đình, lúc anh ta nghe thấy tôi kêu cứu thì ánh mắt ban đầu còn bình thản đã trở nên lạnh lùng, quay mặt nhìn tôi hỏi: “Kiếp trước lúc em phản bội tôi, em có từng nghĩ đến có một ngày em sẽ cầu xin tôi cứu em hay không? Lúc em còn là yêu, tôi đã bồi dưỡng em thế nào, xem trọng em ra sao, còn em thì thế nào? Nếu như không phải em phản bội, lấy đỉnh Tạo Vật của tôi để đầu quân cho Thiên Đình thì tôi sao phải trở về nơi đất cũ, sao trăm họ lại phải chết oan ức như vậy, họ bị giết toàn bộ, một Thần Hoàng như tôi làm sao lại phải chạy trốn ở nhân gian mấy ngàn năm. Sau đó còn rơi vào cái bẫy của em, Mãng Ngân Hoa chính là con mắt của em đúng không? Nó chỉ là một thứ bù nhìn do em tạo ra để đối phó đặc biệt với tôi mà thôi! Bây giờ em còn không biết xấu hổ muốn tôi cứu em?”

Liễu Long Đình đã hồi phục lại trí nhớ của kiếp trước, nhưng trí nhớ kiếp trước của tôi thì vẫn còn rất mờ nhạt, nhưng mà tại sao anh ấy lại có thể đem chuyện của kiếp trước với kiếp này lẫn lộn chung một chỗ vậy?

“Đợi tôi nhớ lại chuyện của kiếp trước thì tôi nhất định sẽ nhận lỗi với anh, bây giờ tôi sẽ bù đắp cho anh, không phải tôi đã đưa đình Tạo Vật cho anh rồi sao? Anh cứu tôi với, sau này tôi chắc chắn sẽ nghe lời của anh, tuyệt đối không gây phiền phức cho anh, cầu xin anh đừng bỏ rơi tôi.”

Tôi không biết vì sao ý chí muốn sống của tôi lúc này lại trở nên mạnh mẽ như vậy, có thể là vì bị lời nói của Nữ Hi ảnh hưởng, cưỡng có thể là vì Thần Núi quá ác độc, tôi sợ hãi anh ta hoặc là bởi vì tôi không chịu đựng được chuyện khi tôi chết đi thì sẽ vĩnh viễn không còn được gặp lại Liễu Long Đình nữa, tôi đi theo anh ấy lâu như thế, vì anh ấy mà hi sinh tất cả, tôi không chịu đựng được việc cứ chết đi như vậy, tôi còn chưa đám cưới cùng với anh ấy. Hơn nữa tôi và anh ấy còn chưa được sống một ngày nào tốt đẹp, tôi thật sự không thể chấp nhận được! Tôi đã dùng tất cả để đổi lấy vậy mà lại bị kiếp trước của mình phá hủy không còn một thứ gì.

Trước đây tôi không biết khi yêu một người sẽ có những suy nghĩ kinh khủng gì, trước kia tôi luôn miệng nói Thần Núi biến thái nhưng lúc này trong đầu tôi lại có những suy nghĩ như thế, trong chớp mắt làm tôi kinh ngạc đến ngơ ngác khi phát hiện ra tại sao bản thân lại có thể có cái ý nghĩ đáng sợ như vậy, những người yêu thương tôi đều đã chết, Liễu Long Đình là tất cả của tôi, vậy mà anh ấy cũng vứt bỏ tôi.

Thấy tôi dù bị nắm tóc nhưng vẫn nhận sai với Liễu Long Đình thì Thần Núi cũng khinh thường cười to, mắng tôi một câu đồ hèn mọn, nhưng tay vẫn không buông tóc tôi ra, sau đó trực tiếp lôi đầu tôi đến cửa, nói với Liễu Long Đình: “Bây giờ anh đi hay tôi đi đây? Tôi vất vả lắm mới có thể bắt được cái thử đáng ghét này trong tay, tôi phải đi tìm một chỗ nào đó, để cô ta phải trả giá đắt vì những thứ mà trước đây cô ta đã làm với tôi.”

Liễu Long Đình liếc mắt nhìn tôi một cái, vẻ mặt cũng không có biểu cảm dư thừa nào, nhặt quả tim trên mặt đất lên, rồi biến thành một con rắn nhỏ màu trắng, xoay người bỏ đi ra phía ngoài cửa sổ.

“Liễu Long Đình, Liễu Long Đình.” Tôi lớn tiếng kêu tên Liễu Long Đình, nhưng lúc cái đuôi rắn màu rắn bò qua bậc cửa sổ tạo thành một đường cong rồi biến mất thì trái tim tôi tan vỡ trong chớp mắt, trong lòng giống như có cái gì đó đang sụp đổ ầm ầm, cả người như chết lặng đi, ngay cả khi Thần Núi nắm tóc tôi thì tôi cũng không cảm nhận được đau đớn nữa.

Liễu Long Đình vừa đi thì Thần Núi quay đầu lại, tỉ mỉ nhìn vào mặt tôi, sự u ám tràn ngập trong đôi mắt, đánh giá mặt tôi xong, khóe miệng nở một nụ cười độc ác, hỏi tôi một câu: “Cô sợ tôi sao?”

Liễu Long Đình đi mất, tôi biết bản thân sẽ không thể nào có hi vọng sống, cho nên ánh mắt rất bình tĩnh, liếc Thần Núi một cái nói với anh ta: “Chẳng lẽ tôi lại phải sợ một con yêu quái thấp hèn sao?”

Anh ta luôn miệng chửi tôi đồ hèn, chính anh ta cũng như vậy không phải sao? Chính mình ngu ngốc đi theo tôi mấy ngàn năm, bị tội lợi dụng nhưng trong lòng vẫn không bỏ được tôi, muốn từ từ hành hạ tôi để thỏa mãn ham muốn biến thái trong lòng anh ta!

Có thể thấy thái độ của tôi đối với anh ta mà thái độ đối với Liễu Long Đình là hoàn toàn khác nhau như trời với đất, vẻ mặt của Thần Núi trong phút chốc trở nên chán nản, nhưng vẫn nhìn mặt tôi nở nụ cười độc ác: “Như vậy hai kẻ hèn mọn như chúng ta ở chung với nhau như vậy thì có phải nên làm chuyện gì đó hèn hạ mới xứng với cái từ này nhỉ?”

Tôi liếc mắt nhìn Thần Núi, ý hỏi anh ta nói vậy là có ý gì?

“Không có ý gì cả!” Thần Núi thấy tôi có vẻ căng thẳng thì cánh tay nắm tóc tôi cũng buông ra, nói với tôi: “Chỉ là không muốn cô cảm thấy vô ích khi đã đến thế giới này một lần, cho nên phải cho cô trải qua cái gì đó đặc biệt để cô không còn tiếc nuối đối với thế giới này.”

Thần Núi là kẻ mà chuyện gì cũng có thể làm được, lúc nghe anh ta nói như vậy thì trong lòng tôi bắt đầu trở nên lo lắng không thôi, còn Thần Núi thì không cần chờ ba mẹ tôi đi ra ngoài đã trực tiếp đóng hết cửa sổ trong phòng đóng kín lại, sau đó quay đầu nhìn về phía ba tôi đang ngồi ở trong góc, nói: “Không phải từ trước tới nay ông còn chưa từng được nhìn thấy con gái của mình sao? Bây giờ tôi cho ông cơ hội nhìn con gái của mình, tôi cho ông cơ hội đi yêu thương cô ta, đi đi, chiếm lấy cô ta, nếu như ông không làm thì ông với vợ mình chỉ có thể cùng nhau chịu chết.”

Khi tôi nghe được lời nói của anh ta thì giống như bị sét đánh trúng, tôi biết Thần Núi biến thái nhưng lại không nghĩ đến việc anh ta muốn tôi với ba mình làm ra cái chuyện không bằng cầm thú đó.

Là tôi đã đánh giá quá thấp sự u ám của anh ta, so với tưởng tượng của tôi thì nó còn kinh khủng hơn rất nhiều lần!

Mặc dù ba tôi chưa từng nhìn thấy tôi nhưng dù sao thì tôi cũng là con ruột của ông ấy và mẹ, cho nên khi nghe được câu nói này của Thần Núi thì chỉ biết sợ hãi lắc đầu, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi, từ dưới đất đứng dật, muốn bỏ chạy.

Nhưng tất cả cửa sổ ở trong phòng đã bị kết giới của Thần Núi bao bọc, kết giới của anh ta cứng rắn hơn so với tôi cho nên tôi không thể vô hiệu hóa nó được!

Còn Thần Núi khi thấy ba tôi vì sợ hãi chỉ liên tục muốn chạy trốn thì trực tiếp biển thành một con nhền nhện có hình dạng to lớn, tám cái chân hung hăng ngang ngược đứng ở trong phòng, hơn nữa còn dùng một cái chân dài xách ba của tôi đến trước mặt tôi, nói ba tôi nhanh lên, nếu không anh ta sẽ giết chết mẹ tôi.

Kiếp này sợ rằng sẽ không tìm được người nào thê thảm hơn tôi đâu, lần đầu tiên tôi nhìn thấy mẹ mình thì đã thấy bà ấy bị Liễu Long Đình cho người làm nhục, lần đầu tiên thấy ba thì lại bị Thần Núi đùa giỡn như vậy! Lúc này tôi cuối cùng cũng hiểu rõ tại sao Nữ Hi lại dặn dò tôi phải sống thật tốt, bởi vì khi trải qua những chuyện này thì muốn quên đi để sống còn đau khổ gấp trăm triệu lần cái chết.

Ba tôi bị Thần Núi ép buộc đi về phía tôi, lúc ông ấy không muốn thì sẽ bị móng vuốt của anh ta ở phía sau lưng đâm làm cho máu thịt lẫn lộn, tôi không ngừng lùi về phía sau, vừa nhìn ba tôi, trên mặt ông ấy là nước mặt, nước mũi, nước miếng giàn giụa, ánh mắt vẫn luôn nhìn tôi, nói với tôi: “Tô, ba mẹ thật lòng xin lỗi con, nếu như có kiếp sau thì không nên đầu thai làm người, cho dù là trở thành một cái cây, một ngọn cỏ cũng tốt hơn là làm người, là ba mẹ không thể bảo vệ con thật tốt.”

Sau khi nói xong câu này thì trực tiếp xoay người, dùng hết sức đâm vào bức tường trắng như tuyết, màu não trắng cùng với màu đỏ tươi trong chớp mặt đã nhuộm khắp mặt tường.

Mẹ tôi vẫn luôn đừng khóc ở bên ghế sa lon không dám nhúc nhích, bây giờ lại nhìn thấy ba tôi đâm đầu vào tường mà chết thì giống như phát điên, ngay lập tức chạy về phía ông ấy, ôm ba tôi vào trong ngực, khóc lớn!

Tôi cũng muốn chạy về phía ba, những lúc tôi chạy đến thì Thần Núi đã đưa một cái chân nhện đầy lông của mình ra để ngăn cản tôi, nói với tôi: “Nếu như ba của cô đã chết, không phải vẫn còn mẹ cô ở đây sao? Trước đó Liễu Long Đình đã cho cô nhìn mẹ cô bị làm nhục như thế nào, vậy thì bây giờ cũng không thể để mẹ cô tủi thân như vậy được, tôi phải để cho bà ta trơ mắt nhìn con gái của mình bị một con quái vật to lớn như tôi làm nhục.”

Lúc anh ta nói cái này thì cười to haha, sau đó mấy cái chân của kéo quần áo trên người tôi, anh ta trực tiếp biến thành hình dạng của một con yêu quái dơ bẩn, đè lên người tôi.

Ngay khoảnh khắc đó, không biết mẹ tôi lấy dũng khí ở đây mà cầm lấy một cái ghế đập về phía Thần Núi, không đợi mẹ tôi đến gần mình, trên người Thần Núi bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều cái vòi, trong phút chốc đã đâm vào trong tim của mẹ tôi…

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK