Mục lục
Hoài thai mãng xà (Thai Rắn) Bạch Tô – Truyện full tác giả: Ngân Hoa Hỏa Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thần Núi muốn tôi vào phòng với anh ta để làm gì? Toàn thân anh ta đã bị sấm sét lọc đánh nát, chẳng lẽ muốn tôi giúp anh ta xử lý vết thương?

Tuy rằng tôi biết anh ta là Thần Núi, nhưng trước mắt mọi người thì hiện tại anh ta chính là Liễu Long Đình. Nhìn thấy hình dáng này tôi cũng có chút đau lòng, hơn nữa nơi này là nhà họ Liễu, cho nên tôi không thể không nghe lời anh ta, chỉ đành bước theo anh ta vào phòng.

Thần Núi hiện tại trên người đều bị thương, không thể nằm trên giường, cho nên bọn họ khiêng anh ta đặt nằm lên ghế quý phi (một loại ghế tựa của trung quốc), sau đó theo mệnh lệnh của Thần Núi, đóng cửa xoay người đi ra ngoài.

Lúc này Thần Núi nằm nghiêng nheo mắt nhìn tôi. Tôi thấy trên người anh ta lúc này ngoài các vết thương đang chảy máu còn có nhiều vết bẩn do lăn lộn trên đất. Chỉ có trời mới biết khi chịu đựng 100 đạo sấm sét đánh xuống, anh ta có bao nhiêu thống khổ. Tuy nhiên coi như là chịu đựng qua rồi thì mục đích lần này đã hoàn thành.

“Lại đây, ôm tôi.” Thần Núi nhìn chằm chằm vào tôi, ánh mắt anh ta giống như sói đói.

Tôi nhìn bộ dáng anh ta nằm trên giường khó có thể nhúc nhích, vì thế liền bưng nước vào trong phòng, cầm một cái khăn, đi về phía anh ta, ngồi bên cạnh cẩn thận cầm khăn lau vết thương trên người anh ta. Tôi trả lời: “Không ôm.”

“Tại sao?”Em không yêu tôi sao? Bây giờ tôi sẽ kết hôn với một người phụ nữ khác, tại sao em lại không cảm thấy buồn?” Thần Núi nghi hoặc hỏi. Hơn nữa khi hỏi những lời này, anh ta đã giơ tay lên bố trí một đạo kết giới trong phòng, ai cũng không thể nghe thấy chúng tôi nói cái gì, làm cái gì.

Thấy Thần Núi bố trí kết giới, tôi cũng yên tâm, không cần tiếp tục ngụy trang, tôi cười nói với anh ta: “Bởi vì anh là Thần Núi, không phải Liễu Long Đình, tôi sẽ không cho anh bất kỳ cơ hội nào làm nhục tôi.”

Khi Thần Núi nghe thấy tôi trực tiếp vạch trần thân phận của anh ta, sắc mặt nhất thời trầm xuống.

Tôi vốn cho rằng khi nói như vậy, dựa theo tính cách bình thường anh sẽ dùng chuyện tôi hôn anh ở trong sơn động để trào phúng tôi. Nhưng ngoài dự liệu chính là anh một câu cũng không nói. Sau khi tôi vạch trần thân phận của anh ta, thân thể anh ta giọng dần dần thay đổi biến thành hình dáng đích thực của bản thân. Một người đàn ông với những lọn tóc xanh mượt trải dài từ trên ghế quý phi xuống tận dưới tấm thảm trên mặt đất. Mặt mày cương nghị, tinh xảo, chóp mũi thẳng đứng, hai cánh môi mềm mại như những cánh hoa sen đang nở rộ. Trên người anh ta mặc một chiếc áo dài màu trắng bạc, trên áo có những vết rách dài do sấm sét tạo thành.

“Hừ, coi như em thông minh, bất quá cũng không nhìn lại hình dáng hiện tại của mình, có cái gì đáng để tôi làm nhục.” Trong giọng nói tất cả đều là trào phúng.

Mặc kệ nói như thế nào, Thần Núi vì thế chính mình cũng được mà vì thứ khác cũng tốt, anh ta hiện tại chính là hợp tác với Liễu Long Đình, cũng cứu tôi một mạng, tôi cũng không muốn cùng anh ta đấu võ mồm, vì thế liền trực tiếp hỏi: “Tôi có thế nào cũng không liên quan đến chuyện của anh.”

Lúc tôi nói lời này, liền đem khăn mặt trên tay đã dính một chút máu tươi bỏ vào trong chậu nước bên cạnh, giặt sạch vết máu trên đó.

Nhưng Thần Núi không phải là loại người vô tình như tôi tưởng, nâng mắt nhìn chằm chằm vào mặt tôi, nói: “Ta không yêu bất kỳ một người nào, cho nên cưới ai với ta mà nói cũng không quan trọng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô hiện tại có thể gả cho Liễu Long Đình sao? Vậy trước kia người cưới người nọ cũng chính là vì cô yêu anh ta hay sao? Chúng ta là cùng một loại người, là loại có thể hy sinh tất cả để thỏa mãn lợi ích của bản thân!”

Nếu như lúc trước Thần Núi nói với tôi những câu này tôi sẽ không cảm thấy gì, nhưng hiện tại anh ta cùng tôi nói những lời này, làm cho tôi nhất thời có chút tức giận, nói với anh ta: “Tôi cùng với anh mới không giống nhau, tôi là bị ép buộc, hơn nữa lúc trước tôi cùng Phượng Tố Thiên cũng là vì tôi muốn sống cùng anh ấy!”

Nói đến một nửa, tôi cảm giác tôi cũng không cần phải cùng Thần Núi giải thích nhiều như vậy, liền có chút tức giận bản thân không bình tĩnh, muốn xoay người ra khỏi cửa, nhưng hiện tại trong phòng đang lập kết giới, nên tôi cũng không ra được, tôi cũng không biết là nguyên nhân gì tạo nên tính cách quái dị của Thần Núi, đối với anh ta trên thế gian này không có lấy một người tốt, mọi người trên thế giới này đều có mục đích.

Không ra được, tôi cũng chỉ có thể ở bên cạnh Thần Núi, nhìn anh ta toàn thân bị thương mà còn cứng miệng, vừa cảm thấy anh ta đáng giận, lại cũng cảm thấy anh ta đáng thương. Tôi suy nghĩ một cách ngây thơ rằng có thể nào giúp anh ta có một ít suy nghĩ tích cực hay không, vì thế liền nói với anh ta: “Chị hai của nhà họ Liễu thích anh.”

Thần Núi quay đầu lại, ánh mắt trống rỗng nhìn không khí trước mắt, khinh thường nói một tiếng: “Không có hứng thú.”

“Vậy anh còn hứng thú với cái gì nữa? Sống nhiều năm như vậy, anh không cảm thấy mình cô đơn sao? Không có thắc mắc vì sao mình không nhận được niềm tin sao? Đối với một người không có ai quan tâm như anh có được niềm tin mới là điều kỳ lạ.”

Thấy tôi mắng nhưng lúc này Thần Núi cũng không tức giận, anh ta cũng không muốn làm tôi bực mình nữa, nhìn vào chiếc khăn trong tay tôi, cười một tiếng: “Cô không phải muốn lau vết thương cho tôi sao? Vậy tại sao còn không chú tâm vào mà làm đi? Cô đừng quên, trước khi Liễu Long Đình tới đón cô vẫn còn ở trong tay tôi. Cô muốn bình an cùng anh ta rời đi thì tốt nhất là nên ngoan ngoãn”

“Khi nào anh ấy đến đón tôi.” Tôi hỏi Thần Núi.

“Nếu như không ngoài dự liệu, thì là tối. nay.”

Nghĩ đến đêm nay tôi sẽ gặp được Liễu Long Đình, tôi cũng hơi buông lỏng tâm chí, dù sao so với Thần Núi thì tôi vẫn thích ở cạnh Liễu Long Đình hơn.

Thần Núi bảo tôi lau vết thương cho anh ta, tôi cũng không cự tuyệt, chỉ có điều vết thương trên người anh ta đều che giấu dưới quần áo, nếu muốn lau thì phải cởi quần áo của anh ta ra, nghĩ đến bình thường anh ta là một người bảo thủ, vì vậy tôi liền nói với Thần Núi: “Vậy ta cởi quần áo của anh có được hay không?”

Thần Núi nhìn tôi một cái, xoay người nghiêng lại, để tôi cởi quần áo cho anh ta.

Cũng không biết có phải bởi vì trong phòng này chỉ có hai người bọn tôi hay là bởi vì bình thường anh ta quá mức bảo thủ, cho nên khi anh ta hào phóng cho tôi cởi quần áo tự nhiên tôi lại có chút cảm thấy xấu hổ. Nhưng tôi vẫn đưa tay cởi dây trên quần áo Thần Núi, đem quần áo rách rưới của anh ta xốc lên, lộ ra vùng ngực rắn chắc lại tràn đầy vết thương.

Sau khi tôi đem quần áo trên ngực Thần Núi lột ra, nửa người trên của anh ta đều bại lộ vào mắt tôi, vì thế ngẩng đầu nhìn về phía Thần Núi, vốn tôi muốn nói với Thần Núi tôi thật sự là bội phục anh ta, vì để có thể làm giám mục mà đến một trăm đạo sấm sét anh ta cũng dám nhận, người khác cùng nhau chịu không nổi, anh ta cũng không chịu nổi. Thật sự là không sợ chết, bất quá khi tôi ngẩng đầu lên, Thần Núi tựa như cũng không muốn để cho tôi nhìn thấy thứ gì đó, lập tức liền mặt di chuyển vào phía trong của ghế quý phi, nhưng dù nhanh thế nào tôi cũng thấy mặt anh ta đỏ hồng, ngay cả cái tai bình thường trắng nõn thì giờ cũng đang ửng đỏ.

Thần Núi biết đó mặt à?

Tôi cảm thấy chuyện này thật không thể tưởng tượng nổi, Thần Núi anh ta sống cho tơi bây giờ cũng không quan tâm đến điều gì, anh ta đã sống mấy ngàn năm, còn có chuyện gì đáng để anh ta cảm thấy thẹn thùng.

Tôi đem vết thương trên người Thần Núi đều lau qua một lần, sau đó tôi lại bảo anh ta đem kết giới thu lại, dù sao chúng tôi đang ở nhà họ Liễu, dùng thân phận Liễu Long Đình, đối với người nhà mình đề phòng như vậy, sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Tôi coi như là đang cảnh cáo Thần Núi, dù sao thì anh ta cũng muốn dùng thân phận Liễu Long Đình sống sót, nên chỉ cần xảy ra một chút sai lầm, tất cả chúng ta đều sẽ bị liên lụy. Nhưng Thần Núi cũng không muốn nghe lời khuyên của ta, hừ lạnh một tiếng, nói với tôi nếu có thời gian lo cho anh ta thì tốt nhất nên tự lo cho bản thân mình. Nói xong dừng lại một chút, sau đó lại nói với tôi: “Liễu Long Đình đang đợi cô ở cách nhà họ Liễu không xa”

Thần Núi nói xong lời này, đứng dậy đem quần áo trên người anh ta bị tôi cởi ra mặc lại, một lần nữa biến lại bộ dáng Liễu Long Đình. Mà tôi sau khi thấy anh ta thu lại kết giới, nhanh chóng chạy ra khỏi nhà họ Liễu.

Bây giờ đang buổi tối, bên ngoài tối đen, cái gì cũng nhìn không thấy. Tôi ở cửa đi về phía trước một đoạn đường dài, cũng không có nhìn thấy Liễu Long Đình, hoài nghi có lo phải Thần Núi đang lừa gạt tôi hay không. Tôi muốn trở về chất vấn anh ta. Nhưng còn chưa đợi tôi xoay người, một thứ hình tròn khổng lồ dừng lại, hướng dưới hông tôi xuyên qua, trực tiếp đem tôi ngồi lên lưng nó, lúc này giọng của Liễu Long Đình truyền tới: “Chúng ta được tự do rồi!”

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK