Tôi nói xong những lời này thì giương mắt nhìn thẳng vào ánh mắt của Liễu Long Đình.
Liễu Long Đình rũ mắt nhìn tôi, vừa nhìn. vừa không ngừng hôn lên đôi môi mềm mại của tôi, hôn hôn, sau đó ôm tôi lên, vào thời điểm anh ta tiến vào, nói với tôi: “Được, tôi sẽ nghĩ biện pháp giúp em lấy lại nó”
Nói xong lập tức đâm về phía tôi, xuyên qua tôi.
Liễu Long Đình dùng sức lực rất lớn, cũng vì vậy mà cái bàn phát ra một thanh âm vô cùng xấu hổ, hơn nữa cũng không quá thoải mái. Liễu Long Đình thấy tôi có chút khó chịu, lập tức trực tiếp ôm tôi lên, thả tôi lên trên tấm chăn, nhìn kỹ vẻ mặt dễ chịu của tôi khi tôi quan hệ với anh ta, khóe môi nhếch lên một chút, cũng không có ý định cứ như vậy mà thôi, sau đó tiếp tục nhào về phía tôi.
Chờ sau khi chúng tôi dừng lại thì giọng nói của Long Đằng vang lên ở ngoài cửa gọi tôi và Liễu Long Đình ăn cơm. Hôm nay tôi vừa mới trở về, hơn nữa cũng chưa ăn cái gì, Liễu Long Đình mới có chút lưu luyến từ trên người tôi đứng lên, nhặt quần áo từ dưới mặt đất lên cho tôi, cầm từng món đồ lên khoác lên người tôi. Sau đó chờ cảm xúc của tôi tốt lên rồi nói với rằng tôi muốn anh ta làm như thế nào anh ta cũng đều chiều theo ý tôi, cả người anh ta đều là của tôi.
Đối với những lời này, nói thật giống như tôi đã khát khao anh ta mấy trăm năm rồi, rõ ràng chính là bản thân anh ta ra tay trước, hiện tại lại còn trách tôi muốn.
Tôi liếc mắt nhìn Liễu Long Đình, dáng vẻ phúc hắc này của anh ta, cực kỳ giống như việc lúc trước tôi cho rằng anh ta bởi vì thích tôi nên mới ở bên cạnh tôi. Chỉ là sự thật bại lộ giữa chừng khiến cho tôi thật sự không dám nhớ tới đoạn thời gian không thể chịu nổi đó. Nếu bây giờ tôi muốn mượn tay Liễu Long Đình để lấy lại được ánh mắt của mình, thì tôi đây cái gì cũng không cần suy nghĩ nhiều, chỉ muốn đạt được mục đích của tôi mà thôi.
Khi chúng tôi đi đến gian phòng dùng để ăn cơm, tôi thấy cô Hoạch Điểu cũng đã ngồi trên bàn ăn cơm của chúng tôi. Cô Hoạch Điểu cũng nhìn thấy tôi, lập tức nói với tôi một câu đến đây ăn cơm đi, sau đó quay đầu nhìn Liễu Long Đình, mấy cái đầu chẳng hiểu vì sao lại nở nụ cười hèn mọn nói một câu: “Chắc Liễu giáo chủ không cần ăn đâu nhỉ, không phải anh đã ăn no nê rồi hay sao? Sao vậy, anh vẫn còn đói ư?”
Liễu Long Đình giúp tôi kéo ghế ngồi ra, để tôi ngồi bên cạnh anh ta, sau đó bản thân anh ta cũng ngồi xuống, lấy cho tôi một đôi đũa, nói với Cô Hoạch Điểu: “Trong thời gian chốc lát thì làm sao mà ăn no được. Cậu lo mà ăn phần của cậu đi, giữ lại cậu ở lại trên bàn ăn tối, cũng không phải để cho cậu nói về những lời này.”
Long Đằng và Kiều Nhi cũng ngồi trên bàn, nghe Liễu Long Đình và Cô Hoạch Điểu nói chuyện, trong lúc nhất thời đều không nghe ra được ý tứ gì, vì thế liền hỏi tôi bọn họ đang nói cái gì?
Loại lời nói không biết xấu hổ này, tôi tự nhiên sẽ không nói cho Long Đằng cùng Kiều Nhi nghe, gắp một miếng chân gà vào bát bọn họ, chặn miệng bọn họ lại.
Liễu Liệt Vân thấy trong nhà bỗng nhiên có nhiều người như vậy, tự nhiên cảm thấy rất vui vẻ, nói bình thường cô ấy dẫn theo hai đứa nhỏ đến nhà ăn, ăn cái gì cũng đều cảm thấy không ngon miệng. Mà trong lúc ăn cơm, Liễu Long Đình nói với Liễu Liệt Vân lần này chúng tôi trở về, nhất định sẽ ở nhà thật lâu, nhưng mà muốn bọn họ đối với việc chúng tôi ở nhà giữ bí mật, cũng dặn dò Kiều Nhi cùng Long Đằng bọn chúng đừng tùy tiện đi ra ngoài nói lung tung, về phần sau này có người nói muốn gặp anh ta nói chuyện thì nói anh ta đã đi ra ngoài rồi.
Còn về phần vì sao Liễu Long Đình lại phải dặn dò như vậy, chỉ sợ là bởi vì hiện tại Thiên Đình đều đang truy nã tôi, mà bây giờ Liễu Long Đình cũng là một chính thần, nếu như để cho các tiên quan khác biết được tôi nhà của Liễu Long Đình, chỉ sợ sẽ tới bắt tôi. Liễu Long Đình đã rất vất vả mới có thể đem tôi trở về được, anh ta tự nhiên sẽ không muốn tôi còn ở chưa kịp nóng tay anh ta, thì tôi đã lập tức rời khỏi anh ta rồi.
Người trong nhà tự nhiên đều nghe Liễu Long Đình nói, mà tôi cũng không nhiều lời. Sau khi ăn xong cơm xong, tôi tắm rửa một chút, trở về phòng ngủ Liễu Long Đình mà ngủ, tiểu biệt thắng tân hôn, hơn nữa Liễu Long Đình là rắn, là rắn nhưng mà cũng có những suy nghĩ, ham muốn dâm tà. Tôi cũng tính toán được cả đêm nay tôi sẽ bị Liễu Long Đình chèn ép, giày vò cỡ nào, nhưng mà ngược lại Liễu Long Đình lại bất ngờ trở nên nghiêm túc, làm chuyện chính sự nào đó, mặc một bộ đồ lót màu trắng, bảo người mang tới đây một ít rơm rạ cùng gỗ linh tinh các thứ, ở trước bàn đang làm cái gì đó.
Tôi có chút tò mò, đi về phía Liễu Long Đình, hỏi anh ta đang làm cái gì đây?
Liễu Long Đình quay đầu nhìn về phía tôi, giơ lên một sinh vật có hình dáng kỳ lạ ở trong tay anh ta, nói với tôi: “Tôi đang chế tạo ra thế thân của em.”
Không thể nghi ngờ, Liễu Long Đình đang làm thế thân của tôi, có lẽ chính là vì có thể tránh được ánh mắt của những người muốn đuổi giết tôi, nhưng mà tôi có thế thân, Liễu Long Đình kia đang hy vọng bản thân tôi làm gì?
Tôi không đoán được suy nghĩ của Liễu Long Đình, dứt khoát liền thăm dò hỏi Liễu Long Đình, nói với anh ta: “Vậy sau khi có thế thân này, anh có còn yêu tôi không?”
Đây vốn dĩ là một câu nói nửa đùa nửa thật, Liễu Long Đình nghe tôi nói như vậy, nhất thời liền dừng lại công việc trong tay anh ta, một tay liền ôm eo tôi vào trong ngực anh ta, nói với tôi: “Đây cũng chỉ là cây cỏ mà thôi, tôi làm sao lại có thể không yêu em cơ chứ, nhìn em xem, vừa thơm vừa mềm, tôi đang hận không thể đem em ăn hết một ngụm.”
Sau khi Liễu Long Đình nói những lời này, giống như trêu chọc tôi, lập tức liền hướng về phía cổ tôi tức giận ngứa ngáy ngọa ngậy. Tôi thấy anh ta cũng đã lớn như vậy mà còn chơi loại trò chơi của đứa nhỏ này, liền vội vàng đẩy anh ta ra, hỏi anh ta nếu anh ta giúp tôi lấy lại ánh mắt, vậy sau này tôi nên giúp anh ta làm cái gì?
Tôi sợ sau khi Liễu Long Đình thỏa mãn rồi, liền lập tức đem chuyện anh ta muốn lấy lại ánh mắt cho tôi quên mất, vì thế lại nhắc nhở anh ta một lần nữa.
Mà Liễu Long Đình nghe tôi nhắc nhở anh ta, cũng không có chút để ý, mà lại nói với tôi: “Bây giờ tuy rằng Ngân Hoa giáo chủ không có phong vị, nhưng mà hiện tại cô ta cũng là tiên nữ Thiên Cung, hơn nữa cô ta giữ lấy ánh mắt của em, không nói cái khác, cho dù là đôi mắt kia của cô ta chúng ta cũng có chút khó đối phó. Chúng tôi cần tìm một cơ hội để lấy lại ánh mắt của em, mà trước khi lấy lại được ánh mắt, bản thân vẫn nên cố gắng hết mình, để sức mạnh của bản thân mạnh lên, đến lúc đó khi lấy lại được ánh mắt, em mới có thể tự bản thân mình không chế nó được.”
Liễu Long Đình vừa mới đồng ý với tôi ra rằng sẽ nghĩ biện pháp lấy lại ánh mắt cho tôi, nhưng mà hiện tại nghe những lời Liễu Long Đình nói, hình như cũng chỉ là nhất thời nói ra, cũng không thể lấy lại được, như cách khác, tôi nhất thời hiểu được, nếu còn muốn ở cùng một chỗ với Liễu Long Đình, hay là đi theo anh ta ra bên ngoài, thì ít nhất bản thân tôi cũng phải mạnh mẽ hơn một số người ở bên ngoài kia, vừa đúng lúc bây giờ tôi học tập anh ta tăng sức mạnh của bản thân mình lên, đợi đến lúc đó tôi lấy lại được ánh mắt rồi giết chết Ngân Hoa, anh ta cũng không thể làm gì được tôi.
Tôi dựa vào ngực Liễu Long Đình, ngồi trên đùi anh ta lúc lắc hai chân, hỏi anh ta rằng bây giờ anh ta đưa tôi về nhà, lỡ Thiên Đình phát hiện có trừng phạt anh ta hay không?
“Muốn trừng phạt thì cũng chỉ trừng phạt một mình tôi được rồi. Lúc Liễu Long Đình nói những lời này, cúi đầu đẩy tôi ra khỏi ngực anh ta một chút, sau đó nói với tôi: “Nhưng mà chúng ta nếu muốn ở bên nhau lâu hơn một chút, em quả thật nên thay đổi một chút đi”
Tôi nhìn bản thân mình, quay đầu hỏi Liễu Long Đình: “Cần thay đổi cái gì, chẳng lẽ muốn tôi thay đổi khuôn mặt mình hay sao?”
“Vậy thì ngược lại không cần, tôi chỉ muốn đổi tuổi của em thành nhỏ hơn, trở lại về bộ dáng tám tuổi của em, trở về diện mạo như trước đây của em, vẫn cứ nghe theo cha mẹ của em. Hơn nữa ngoại trừ bà nội của em ra, cũng không có ai nhìn thấy bộ dáng khi còn bé của em, vì để che mắt những người khác, ngày mai tôi sẽ khiến cho dân làng dưới chân núi cử hành nghi thức cúng tế đồng, lấy em làm đồng nữ đem hiến tế cho tôi, đến lúc đó cộng thêm thế thân của em, đem tất cả hơi thở trên người em đều trút vào trong hệ thân của em. Đến lúc đó sẽ không ai có thể nhận ra em, chúng ta sẽ còn có thời gian làm chuyện của chúng ta.”
Lúc tám tuổi, đó cũng là lúc tôi nhìn thấy nguyên thân của Liễu Long Đình. Lúc tôi tám tuổi anh ta đã sỉ nhục tôi, bây giờ lại bảo tôi biển về hình dạng tám tuổi, cải lão hoàn đồng, nói tôi cứ làm như vậy đi.
Tôi đồng ý với Liễu Long Đình, mà Liễu Long Đình dường như cũng rất thích bộ dáng nhu thuận, hợp lòng người này của tôi, ôm tôi một hồi lâu, mới cúi đầu hết sức mập mờ cằn lên môi tôi một cái, bảo tôi trở về giường ngủ trước đi, chờ anh ta làm tốt thế thân của tôi, sau đó lại đem hơi thở trên người tôi trút vào trong thế thân này, sáng mai chờ tôi tỉnh lại, tất cả đều đã chuẩn bị xong.
Lúc này, tôi vẫn rất tin tưởng lời Liễu Long Đình nói. Sau khi Liễu Long Đình nói xong, tôi lập tức từ trên người anh ta xuống, mà Liễu Long Đình lại tiếp tục bận rộn làm thế thân cho tôi. Lúc tôi nằm trên giường, lòng tôi đang suy nghĩ tôi thật sự có mong muốn buổi sáng ngày mai đến hay không, trở về bộ dạng lúc tôi tám tuổi?
Hiện tại Liễu Long Đình đã là giáo chủ, loại chuyện này cũng không phải là không có khả năng, nhưng mà mặc kệ tôi biến thành bộ dạng bao nhiêu tuổi, chỉ cần có thể giúp được bản thân tôi, tôi đều nguyện ý làm theo.
Vào lúc nửa đêm, tôi chỉ cảm giác được Liễu Long Đình cũng vén chăn chui vào trong chăn, tôi thật sự là quá buồn ngủ, cũng không chú ý tới anh ta. Mà vào ngày hôm sau khi tiếng chim hót đánh thức tôi, tôi quay đầu nhìn thoáng qua Liễu Long Đình đang đè tay lên người tôi, hết sức to lớn, lại xoay người về phía Liễu Long Đình, phát hiện đầu anh ta cũng lớn hơn rất nhiều, mà tôi cúi đầu nhìn tôi một cái, cánh tay nhỏ bé bị Liễu Long Đình ôm vào trong ngực anh ta, tôi thật sự giống như lời Liễu Long Đình tối hôm qua nói vậy, tôi trở nên nhỏ bé hơn!
-----------------------