Mục lục
Hoài thai mãng xà (Thai Rắn) Bạch Tô – Truyện full tác giả: Ngân Hoa Hỏa Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù lời của Liễu Long Đình khiến tôi có chút cảm động, chỉ cần tôi trở nên mạnh mẽ hơn thì sẽ không cần phải sống trong sợ sệt nữa, bây giờ tôi đang bị kẻ thù bao vây khắp nơi, Liễu Long Đình vẫn còn thù hận đối với tôi, Thiên Đế cũng không chịu buông tha cho tôi, con đường sống duy nhất tôi có thể lựa chọn chính là trở thành người mà bất kỳ ai cũng không thể mặc nạt mình.

Những câu nói này lại thốt ra từ miệng Liễu Long Đình, ngày xưa anh ta gạt tôi nhiều lần như thế, nếu tôi còn tin tưởng vào anh ta thì tôi thật sự là đồ ngốc nghếch đấy, con người không thể nào vấp ngã ở cùng một nơi nhiều lần như thế.

“Nếu anh có thể trợ giúp tôi trở thành thần linh lớn nhất thì hay là anh suy nghĩ xem làm thế nào để đánh bại Thiên Đế đi, đợi đến khi Thiên Đế dùng vật tạo đỉnh phá hủy quy khư của anh thì anh sẽ đơn độc một mình đấy, tới lúc đó ông ta nhất định sẽ đuổi cùng giết tận anh.”

Không chỉ có một mình tôi uy hiếp đến địa vị của Thiên Đế, Liễu Long Đình càng là cái nguy cơ hơn cả tôi nữa, trước khi giết tôi ông ta sẽ giết Liễu Long Đình trước rồi mới giải quyết tôi.

Nhưng Liễu Long Đình khi nghe lời tôi nói lại không hề cảm thấy lo lắng chút nào mà ngược lại còn nói với tôi: “Nếu tôi sợ hãi thì sao còn đưa vật tạo đỉnh cho em chứ? Vả lại cho dù có chết thì trong bụng em cũng còn con của tôi, tôi cũng xem như là có hậu, nếu như đã có đời sau thì tôi còn sợ gì cái chết nữa chứ?”


Quả nhiên đúng như những gì tôi nghĩ, Liễu Long Đình khiến tôi mang thai thật ra là muốn giữ lại nòi giống, súc sinh chính là súc sinh mà, trước khi không có trở thành con người, bây giờ cũng không phải người, mấy đời làm động vật nên đến tư tưởng cũng không khác gì động vật.

Mặc dù bây giờ tôi không có cách nào thay đổi hiện trạng của mình nhưng tôi cũng không muốn tin tưởng vào Liễu Long Đình, chỉ là nghĩ đến việc Lạc Thần nói Thiên Đế gặp một người thần bí xong rồi mới bắt đầu khởi động vật tạo đỉnh, bây giờ khởi động vật tạo đỉnh sẽ chết người đấy. Đạo lý này chỉ cần là những yêu tà có chút tu vi cũng biết nên người đó không thể nào không biết, con người đó xem mạng người như cỏ rác, điều này khiến tôi đột nhiên nghĩ đến U Quân.

“Liễu Long Đình, anh đã giết chết U Quân rồi sao?”

Trước kia Liễu Long Đình bảo tôi giữ lại U Quân cho anh ta bảo là phải giết U Quân, nhưng việc anh ta có giết hay không, lúc đó quy khư quy về biển lớn nên chỉ có Liễu Long Đình biết được sự thật thôi. . ngôn tình tổng tài

Liễu Long Đình đột nhiên nghe thấy tôi nhắc đến U Quân bên ngẩng đầu lên nhìn tôi một cái và nói với tôi: “Sao tự nhiên lại nhắc đến anh ta làm gì vậy?”

“Không có gì, tôi chỉ muốn biết anh ta đã chết chưa thôi.”



Nhưng Liễu Long Đình dường như không muốn trả lời câu hỏi của tôi mà chỉ nhìn tôi cười nói: “Em đoán xem.” Mỗi khi Liễu Long Đình bảo tôi đoán thì tôi biết anh ta vốn không muốn trả lời tôi nên tôi cũng không tiếp tục hỏi thêm nữa, suy đi nghĩ lại thì cảm thấy Thiên Đế không thể nào hợp tác với một con quỷ yêu được, vả lại mặc dù lúc U Quân còn ở quy khư được Liễu Long Đình phong làm đại tế ti nhưng trước đó sức mạnh của anh ta đã bị tôi hấp thu không ít rồi nên cho dù Thiên Đế muốn hợp tác với anh ta thì e rằng năng lực của anh ta vẫn còn chưa đủ đâu.

Chỉ cần không phải là U Quân thì trong lòng tôi cũng cảm thấy yên tâm được đôi chút, dù sao bản thân U Quân cũng đã rất tàn ác hung bạo rồi, nếu còn để anh ta sở hữu năng lực mạnh như thế thì trên đời này e là còn khốc liệt hơn cả thời đại Liễu Long Đình thống trị nữa.

Sau khi về đến nhà, bởi vì Liễu Long Đình không nói cho tôi biết rốt cuộc có giết U Quân hay chưa nên bây giờ tôi vẫn không nhiệt tình với anh ta cho lắm, tôi không còn chút sức mạnh nào cả, muốn làm gì cũng bị Liễu Long Đình sai khiến, tôi không biết những ngày tháng này khi nào mới kết thúc đây, khi nào tôi mới được giải thoát, bây giờ Phượng Tố Thiên và Lạc Thần vẫn còn ở Vân Hải, tôi lo lắng họ không cẩn thận sẽ mất mạng như chơi đấy.

Hết chuyện này đến chuyện ki phải lo âu khiến tâm trạng của tôi trở nên tồi tệ vô cùng.

mới đầu Liễu Long Đình còn tưởng hai ba ngày sau tôi sẽ bình thường nhưng bây giờ đã qua mấy ngày rồi mà tôi vẫn còn bộ dạng u sầu như thế, anh ta lo lắng các con trong bụng sẽ bị ảnh hưởng bởi tâm trạng của tôi, dù sao trước kia khi Mãng Ngân Hoa nằm trong bụng tôi anh ta cũng rất lao tâm nên anh ta còn lo lắng hơn cả tôi.

Thấy tôi cứ tiếp tục u sầu như thế cũng không phải cách nên Liễu Long Đình nói với tôi rằng nếu bây giờ chúng tôi cũng đã ổn định rồi thì hãy đến nhà của anh ta trên núi Trường Bạch dưỡng thai vậy.

Đến núi Trường Bạch còn có thể thấy Long Đằng và Kiều Nhi vẫn tốt hơn ở đây mỗi ngày đối mặt với một mình Liễu Long Đình, tôi nhanh chóng nhận lời, chỉ là nhìn đứa con trong bụng mình rồi lại nghĩ đến trước kia vì Liễu Long Đình tôi đã mang thai giá, bây giờ lại mang thai lần nữa, sau này đứa con này chưa kịp chào đời đã phải chết trong tay của tôi rồi, mỗi khi nghĩ đến điều này trong lòng lại dâng lên chút buồn bã.

Trên đường đến núi Trường Bạch, lẽ ra Liễu Long Đình có thể trực tiếp dùng thần liễn đưa tôi đến nơi, vừa không tốn sức vừa nhanh chóng nhưng lần này Liễu Long Đình lại đột nhiên hành động kỳ lạ nói hãy ngồi xe đi, để tôi có thể trải nghiệm cảm giác sinh sống như một người thường.

Tôi không có ý kiến gì, đi thể nào qua thế nào cũng là một ngày, Liễu Long Đình lên mạng đặt vé xe cho tôi, anh ta không đặt vé máy bay, không đặt tàu điện ngầm mà lại chọn đặt vé tàu hỏa.

Tôi có chút nghi ngờ không biết anh ta có phải đang cố tình trêu ghẹo tôi không, dù sao bây giờ tôi cũng là người đang mang thai, anh ta cũng không chịu quan tâm tôi một chút sao? Con đường đến núi Trường Bạch dài hơn mười tiếng đồng hồ đấy, tôi phải ngồi suốt mười tiếng đồng hồ.

Tôi cảm thấy bực mình nhưng cho dù có không vui cũng không thể thể hiện với Liễu Long Đình, dù sao bây giờ tôi cũng không có tư cách, còn Liễu Long Đình cũng biết tôi bực bội nhưng lại xem như không nhìn thấy, anh ta đưa tôi đến trạm xe lửa và xen lẫn trong đám người leo lên xe lửa.



Mùa này có rất nhiều du khách đến núi Trường Bạch du ngoạn, khi tôi và Liễu Long Đình ngồi yên vị trong khoang xe thì đối diện chúng tôi còn có một cặp vợ chồng dẫn theo đứa con nhỏ, đứa trẻ trông rất đáng yêu nhưng do tâm trạng tôi không được tốt nên không có hứng thú chơi đùa với đứa bé nhưng Liễu Long Đình lại chơi đùa với đứa bé rất lâu.

Mặc dù trước kia tôi cũng từng ngồi qua xe lửa, có lẽ sau đó đi theo Liễu Long Đình sống cuộc sống giàu sang rồi cộng thêm việc có sức mạnh, muốn đi đâu có thể trực tiếp dùng sức mạnh bay đi nên không cần dùng đến phương tiện giao thông công cộng nữa. Ngồi trong khoang xe lửa chật chội và nóng nực này, nhìn dòng người đi qua đi lại, mặc dù tôi vẫn còn trách Liễu Long Đình tại sao phải khổ sở như thế nhưng khi nhìn thấy mọi người trong khoang xe, khuôn mặt của họ người thì vui vẻ, người thì buồn bã, có niềm vui có nỗi buồn, và cặp vợ chồng trẻ đối diện với tôi luôn chăm sóc cho con của họ, không phải hỏi xem đứa trẻ có khát không thì lại hỏi con có đói không, bận rộn nhưng lại đầy niềm vui.

Nhìn thấy cảnh tượng đó khiến trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp, thật là một gia đình hạnh phúc mà. Vả lại khi người mẹ lấy bánh kem cho con thì đưa thêm cho tôi một miếng, còn khen ngợi tôi trông thật xinh đẹp.

Được khen xinh đẹp nên trong lòng tôi cảm thấy rất vui, vì thế tôi đã bắt đầu trò chuyện với cặp vợ chồng kia, sau khi Liễu Long Đình nói với cặp vợ chồng kia rằng tôi cũng đang mang thai thì người mẹ cứ luôn miệng căn dặn tôi phải ăn gì thì con sinh ra sau này mới trở nên xinh đẹp, rồi phải vận động cơ thể thế nào mới khỏe mạnh nữa.

Tôi vốn dĩ không muốn giữ đứa con này của Liễu Long Đình nhưng vì nể mặt nên cũng bắt đầu trò chuyện với người mẹ trẻ. Chuyến xe của chúng tôi là chuyến xe đêm, khoảng mười một giờ thì Liễu Long Đình đưa tay ra ôm lấy tôi tựa vào lòng anh ta và bảo tôi hãy đi ngủ đi.

Ngồi trên xe rất nhàm chán, cộng thêm việc tư thế Liễu Long Đình ôm lấy tôi rất thoải mái nên tôi cũng muốn nhắm mắt đi ngủ, nhưng khi tôi định ngủ thì Liễu Long Đình đột nhiên lại hỏi tôi một câu: “Em thật sự không cần tôi giúp sao? Bất kể em muốn cứu người khác hay là cứu bản thân mình thì em cũng cần phải thật lớn mạnh, và em muốn lớn mạnh thì nhất định cần đến tôi.”

Không biết Liễu Long Đình nói thế là có ý gì đây, khi anh ta nói chuyện này với tôi thêm lần nữa thì trong lòng tôi cũng có chút do dự, anh ta nói đúng lắm, tôi muốn trở nên lớn mạnh thì anh ta chính là cái hố đầu tiên tôi phải vượt qua những con người của Liễu Long Đình tôi hiểu rất rõ, vì thế tôi chỉ trả lời qua loa một câu rằng lần sau rồi tính tiếp.


“Lần sau mới tính tiếp thì không phải là miễn phí đầu đấy?” Liễu Long Đình nghịch ngợm nói một câu.


Giọng điệu nghịch ngợm của anh ta khiển đứa trẻ ngồi đối diện cười khúc khích cả lên, tôi nhìn Liễu Long Đình một cái rồi nhắm nghiền mắt lại mặc kệ anh ta.


Những người trên xe cũng dần dần chìm vào giấc ngủ, tôi cảm thấy rất thoải mái khi tựa vào người Liễu Long Đình, tôi ngủ rất say nhưng khi tôi đang ngủ mơ mơ màng màng thì hình như đã ngửi thấy mùi thịt thối rữa, mùi vị này nồng nặc đến nổi tôi không ngủ được nữa, vì thế tôi thức dậy từ trong lòng Liễu Long Đình, tôi vừa mở mắt ra đã nhìn tấn những con người sống nhăn cười nói rôm rả ban nãy bây giờ đều đã chết trên ghế ngồi, chất dịch thối rữa tiết ra từ xác chết không ngừng nhỏ xuống nền xe lửa thông qua quần áo của họ.


Nguồn Novel Tok

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK