Mục lục
Chân Long Chí Tôn Đô Thị - Vương Nhất
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tức chết con, tức chết con…”

Đám người Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung đang đứng chờ bên ngoài văn phòng tổng giám đốc, tin bọn họ nhậm chức đã được thông báo, tiếp đến chính là một loạt thủ tục chụp ảnh, phát thẻ nhân viên.

Lý Mộng Đình vẫn chưa hết tức vì chuyện hồi sáng, đến giờ gương mặt vẫn còn tái xanh.

Má phải có sơ cứu, độ sưng đã giảm xuống, nhưng thoạt nhìn vẫn đỏ bừng, hơn nữa hai bên trái phải nhìn qua thì không cân xứng.

Đối với Lý Mộng Đình người yêu cái đẹp mà nói, là không thể chịu đựng nổi.

“Được rồi, Mộng Đình, lề lối một chút, cậu ta chỉ là tên phế vật không bằng cấp vô văn hóa, sao có thể so với thương nghiệp tinh anh chúng ta chứ?”

Châu Mỹ Ngọc ở bên cạnh an ủi, vỗ đùi Lý Mộng Đình nói: “Hơn nữa không phải mẹ đã nói rồi sao, nếu cậu ta ở tòa nhà Quốc Tế, chúng ta sẽ có cách chỉnh chết cậu ta.”


“Đúng vậy, Mộng Đình, hôm qua Kim tổng không phải hứa sẽ cho chúng ta phục hồi lại chức vị cũ sao? Trước kia chúng ta ở Ẩn Long là chức vụ gì, hiện tại vẫn là chức đó.”

Lý Xung mặt mày cũng hồng hào nói: “Cháu là quản lý nhân sự, bác là quản lý thị trường, Mỹ Hòa chủ quản phân xưởng đóng gói, Mỹ Ngọc một tháng nữa sẽ thành quản lý tài vụ, trọng trách phục hưng nhà họ Lý, còn phải dựa vào chúng ta.”

“...”

Nghe vậy, buồn bực trong lòng Lý Mộng Đình cũng vơi dần.

Lúc này, một cô gái mặc chính trang đi đến trước mặt mọi người, mỉm cười nói: “Thủ tục nhận chức của các vị đã hoàn thành, mời mọi người đến các bộ phận báo tin trước.”

Đám người Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung đều sôi nổi rời đi.

Lý Mộng Đình cũng muốn đi, cô gái ngăn cô ta lại, lấy lòng nở nụ cười: “Chị Mộng Đình, em ở bộ phận nhân sự Tiểu Cao, là cấp dưới của chị.”


Vừa nói, cô gái lấy từ trong túi ra một hộp mỹ phẩm sáng lấp lánh, thừa dịp xung quanh không có ai, đưa cho Lý Mộng Đình: “Đây là sản phẩm chăm sóc da bạn trai em mua từ nước ngoài tặng cho em, sau này chị là lãnh đạo của em, sau này mong chị chiếu cố em một chút…”

Lý Mộng Đình thu lại nụ cười: “Được, nói hay lắm.”

Đây là quyền lợi của chức vị cao mang lại, Lý Mộng Đình lập tức yêu ngay cảm giác này.

Chỉ cần tôi ở đây thuận lợi thăng tiến, đì chết cô thì cũng chẳng khác giết một con kiến!”

Nghĩ đến nỗi nhục vào buổi sáng, tâm tình Lý Mộng Đình nháy mắt âm u lạnh lẽo.

Dưới sự hướng dẫn của Tiểu Cao, Lý Mộng Đình đi vào phòng nhân sự.

Vừa vào cửa, đã được hoan nghênh nhiệt liệt.

“Chị Lý, tôi là bộ phận nhân sự.. Sau này có việc cần đến tôi, cứ việc giao phó.”

“Còn tưởng rằng là lãnh đạo mới sẽ là một bác gái thời kỳ mãn kinh, không ngờ là một chị gái xinh đẹp như vậy, chị Lý, tôi có thẻ hội viên của hai thẩm mỹ viện, tan làm cùng tôi đến…”

“Vừa đến đã nhậm chức quản lý, chị Lý tương lai rộng mở, sau này thăng chức, cũng đừng quên nhân viên lâu năm chúng tôi nhé.”



Phòng nhân sự đa số là nữ giới, nên càng nắm rõ việc nhìn mặt đoán ý, tận dụng mọi thứ.

Ngoại trừ tự giới thiệu, gần như tất cả các đồng nghiệp đều lấy lòng Lý Mộng Đình.

Ngay tức khắc, tâm tình Lý Mộng Đình có hơi lâng lâng, đối với vị trí quản lý này càng yêu thích không thể rời tay.

Rầm —

Đúng lúc này, cửa phòng nhân sự bị bật mở, một người đàn ông mặc chính trang trong tay xách một chồng công văn còn chưa mở, mặt không có biểu cảm gì đi đến.

Theo người đàn ông đi vào, vốn tiếng hoan hô đang khắp phòng nhân sự lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người ngơ ngác nhìn người đàn ông mặc chính trang này, vội vàng cúi chào.

“Chào phó tổng Châu!”

Vẻ mặt Lý Mộng Đình mờ mịt, không biết người đàn ông này là ai.

Lúc này, một nữ đồng nghiệp lặng lẽ nhắc nhở Lý Mộng Đình: “Đây là phó tổng giám đốc của công ty, chỉ kém Kim tổng một bậc.”

Lý Mộng Đình vừa nghe, không dám chậm trễ, cũng vội vàng đứng lên hô một tiếng: “Chào phó tổng Châu.”

“Ừ.”

Phó tổng Châu nhàn nhạt gật đầu, sau đó nhìn về phía Lý Mộng Đình: “Cô chính là quản lý hôm nay vừa nhậm chức, cô Lý sao?”

“Là tôi.”

Lý Mộng Đình trịnh trọng gật đầu, trong lòng hơi nghi ngờ, sao mình vừa nhậm chức, đã kinh động đến người bên trên, ngay cả phó tổng giám đốc cũng tới?

Bịch —

Phó tổng Châu tiện tay ném tập công văn trong tay xuống, dùng giọng điệu của cấp trên ra lệnh: “Được, cô có thể thu xếp đồ đạc rồi đến chi nhánh.”

“...”

Sau khi phó tổng Châu tuyên bố, tất cả bộ phận nhân sự đều hiện lên vẻ kinh sợ.

Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, hoang mang nhìn nhau, không phải cô ta vừa nhập chức sao, sao lại đến chi nhánh rồi?

Chính Lý Mộng Đình cũng cảm thấy choáng váng, ngây ngốc nhìn phó tổng Châu, một lúc lâu cũng không nói được câu nào.

Qua một lúc, cô ta mới miễn cưỡng nở một nụ cười gượng gạo: “Phó tổng Châu, ngài có phải đi nhầm phòng rồi không? Đây là phòng nhân sự.”

“Tôi chính là muốn đến phòng nhân sự.”

Phó tổng Châu vung tay lên, ra lệnh nói: “Đừng nói nhảm nữa, đến chi nhánh báo danh, đừng làm mất thời gian của tôi.”

“Không phải —”

Lý Mộng Đình lập tức nóng nảy, chạy đến trước mặt phó tổng Châu, nói: “Có phải nhầm lẫn chỗ nào không, tôi là được Kim tổng mời về làm quản lý mà, sao lát nữa lại phải đến chi nhánh?”



Những đồng nghiệp khác cũng mang vẻ mặt hoang mang, quản lý vừa nhậm chức, còn chưa ngồi nóng chỗ, sao lại được điều đi chi nhánh chứ?

“Là lệnh của Kim tổng, nhưng giấy bổ nhiệm vừa mới từ bên trên gửi xuống, điều cô đi chi nhánh.”

Vì để khiến cho Lý Mộng Đình hết hy vọng, phó tổng Châu đích thân mở túi công văn ra, lấy ra một phần tài liệu đi tới, lớn tiếng đọc diễn cảm: “Vì sự phát triển lâu dài của công ty, ban lãnh đạo quyết định, bởi vì cô Lý Mộng Đình kinh nghiệm chưa đủ, ngay lập tức hủy bỏ chức vị quản lý bộ phận của cô Lý Mộng Đình, chuyển đến chi nhánh, hy vọng có thể mài giũa nhiều hơn, có thể nhanh chóng trở thành trụ cột của công ty.”

Thình thịch —

Khi phó tổng Châu nói dường như sức lực toàn thân của Lý Mộng Định cũng mất dần đi, cả người không có sức lực ngồi xuống, như người mất hồn, vẻ mặt dại ra.

Ngay sau đó, cô ta lại có vẻ như không cam lòng, đập mạnh lên bàn: “Không, tôi không tin, tôi không phải là trưởng phòng nhân sự thì là ai?”

Phó tổng Châu ngoài cười nhưng trong không cười: “Cái này thì không cần cô lo lắng, cái ghế kia của cô, có rất nhiều người muốn ngồi.”

Vừa nói, phó tổng Châu vừa nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng dừng lại trước một nhân viên nữ, đúng là Tiểu Cao vừa đưa tuýp kem dưỡng da: “Là cô.”

“Tôi?”

Vẻ mặt Tiểu Cao dại ra chỉ chỉ mũi mình, ngay sau đó, kích động mà nói lăng lộn xộn, liên tục khom lưng: “Cảm ơn phó tổng Châu khen ngợi, cảm ơn Phó tổng Châu khen ngợi.”

Những người khác cũng đều hâm mộ nhìn Tiểu Cao, xun xoe nói: “Tiểu Cao, chúc mừng cô thăng chức thành quản lý nhân sự.”

“Tiểu Cao… Không, Quản lý Cao, sau này có việc cần nhờ đến tôi, cứ việc nói với tôi, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, tôi cũng bảo đảm hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ!”

“Quản lý Cao, hôm nay không mời khách là không được nha.”

“Nói đúng nói đúng…”

Quản lý Cao cười như hoa nở, đột nhiên cô ta như nhớ ra gì đó, đi tới trước mặt Lý Mộng Đình đang hồn bay phách lạc, tươi cười trên mặt biến mất, xòe bàn tay trước mặt cô ta.

“Làm gì đấy?” Lý Mộng Đình nghi hoặc nhìn Quản lý Cao.

“Vừa rồi tuýp kem dưỡng da tôi đưa cho cô đâu? Trả lại cho tôi.”

Quản lý Cao như đổi thành một người khác, vô cùng cay nghiệt.

Nói xong cũng mặc kệ Lý Mộng Đình có đồng ý hay không, đã lấy lại tuýp kem dưỡng da.

Những đồng nghiệp khác cũng rối rít theo, phải đưa quà của mình ra trước.


“Còn thất thần gì nữa, nhanh chóng đến chi nhánh đi, còn muốn tôi mời cô đi sao?”


Vừa lấy lại đồ của mình, Quản lý Cao lạnh giọng quát Lý Mộng Đình.


Lý Mộng Đình hồn bay phách lạc rời khỏi phòng nhân sự, đi đến chi nhánh.


Lại giật mình phát hiện, không chỉ một mình cô ta, mà tất cả trụ cột của nhà họ Lý, Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung, Châu Mỹ Hòa, Châu Mỹ Hoa, tất cả đều bị đuổi ra, điều đi chi nhánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK