• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 7: Trực giác bất an
...........

Hí một tiếng ngân dài. Chiếc xe ngựa dừng lại ngay tại nhà ga tuyến đường sắt duy nhất của thị trấn.

“120 ore”. Người chở xe ngựa cất lời nói.

“Của anh đây”. Orion từ bên trong xe chống chiếc dù xuống để làm điểm tựa tiếp đất. Đồng thời hắn đưa hai đồng tiền một bạc một thiếc cho anh ta.

120 ore, tương đương một đồng bạc mệnh giá 1 krone và 1 đồng thiếc màu cam đất sét loại nhỏ 20 ore.

Ở vương quốc Australand này, đồng tiền được chia làm hai loại chính với 6 con số mệnh giá khác nhau.

Giá trị nhỏ nhất là đồng thiếc nhỏ 10 ore, rồi đến đồng thiếc 20 ore, và đồng thiếc cỡ lớn 50 ore.

Tiếp đó, là đồng bạc. Đồng bạc nhỏ nhất giá trị là 1 krone (1 kr). 1 krone tương đương 100 ore. Sau đó đến bạc kích thước lớn hơn một chút -- 2 krone (2 kr), và cuối cùng là loại đồng bạc giá trị lớn nhất thời điểm hiện tại -- 5 krone (5 kr). Mệnh giá lớn hơn nữa chính là tiền giấy 10 krone, 20 krone, 50 krone, 100 krone.

100 krone bây giờ chính là tờ tiền có giá trị nhất quốc gia.

Vào thời điểm hai năm trước khi nó được nhà vua Herald V phê duyệt sắc lệnh cho các ngân hàng in ấn phát hành tờ tiền mệnh giá 100 krone, nhiều người cho rằng nó là một bước thụt lùi trong việc ngăn cản lạm phát ở quốc gia này. Thậm chí tờ báo Người Lao Động ở Nelson từng dự báo nhất định trong các năm tiếp theo, không thiếu mặt hàng sẽ điên cuồng tăng giá phi mã.

Tâm lý đám đông vốn là rất đáng sợ, càng đáng sợ hơn nữa là vào thời điểm đó, các quốc gia lân cận đang bùng nổ làn sóng dân chủ lan rộng. Mà sự vụ này mặc dù không tính là giọt nước tràn ly của dân chúng đối với vương triều vua Herald, nhưng kíp nổ đã sớm sẵn sàng rồi, có lẽ đến chính bản thân những bề tôi tớ và quân sư thân cận của nhà vua cũng đã hiểu được súc ép vào giai đoạn đó. Nửa năm sau, vương quốc Australand chính thức từ bỏ chế độ quân chủ chuyên chế để chuyển sang quân chủ lập hiến.

Đây được xem là hành động thích nghi thời đại của nhà vua Herald V. Vương triều chấp nhận từ bỏ các quyền lực chính trị và tuân thủ hiến pháp để bảo toàn sự tồn tại; giữ lại các tước hiệu, tài sản, lợi ích kinh tế và danh dự hoàng gia.

Orion vừa đi, vừa cầm lấy đồng bạc 5 krone trên tay cẩn thận quan sát. Tâm trí bỗng chốc hồi tưởng lại giai đoạn thay đổi chế độ năm xưa. Trên thực tế, hắn là một sinh viên tốt nghiệp ngành kinh tế học cùng tài chính loại xuất sắc. Orion và giáo sư của hắn từ sớm nửa năm trước khi tờ tiền 100 krone phát hành đã dự đoán đại khái chính xác quỹ tích của quốc gia này. Về cơ bản, đây là điều chắc chắn phải xảy ra, trước sau gì cũng sẽ xảy ra. Vua Herald V không có cách cứu chữa, tờ tiền bắt buộc phải phát hành, chẳng qua là, thời đại đã thay đổi, chế độ cũ bắt buộc phải thay đổi để phù hợp.

“Chúc anh có một giấc ngủ ngon”. Orion lịch sự kẹp dù sang hông, nghiêng đầu nói.

“Anh cũng vậy”. Người chở xe ngựa tháo xuống mũ đáp lại, sau đó đánh yên xoay xe rời đi.

Theo tiếng lộc cộc của xe ngựa rời đi ra xa, Orion ngẩng đầu lên nhìn bảng hiệu chỉ dẫn của trạm đường sắt.

Một cái bảng lớn được viết bằng chữ viết tay do những người làm văn phòng quản lý trạm xe lửa điều chỉnh các chuyến tàu trong ngày. Orion quan sát liếc nhanh tới dòng thứ sáu.

INV (Inver) : 18:15 – NEL (Nelson) : 20:15

Ngay sau đó, hắn sờ vào túi áo gile của mình, lấy ra đồng hồ bỏ túi màu bạc nhìn hao hao giống với chiếc la bàn. Mặt đồng hồ hiển thị 18:03, rất vừa vặn thời gian.

Không cần vội vã, trông Orion rất từ tốn đi đến xếp hàng lên toa, hiện tại có chừng bốn, năm người tương tự hắn đang lục tục xếp hàng.

Orion thảnh thơi lấy ra một đồng xu mệnh giá 50 ore, ngẫu hứng búng ngón cái tung lên trời rồi chờ đợi chụp lại. Mặt ngửa in số tiền là tối nay mua canh gà về ăn, mặt sấp in hình vua Herald II thì mua súp bắp của ông béo Gosho.

Thao tác như thường lệ trôi chảy, thế nhưng đồng xu tung lên bất chợt rớt ra ngoài khỏi tầm tay với chụp của Orion, hắn vậy mà bắt hụt.

Đồng xu màu đồng thiếc rớt xuống đất và cứ thế lon ton lăn vào khe cống, lọt thỏm xuống dưới.

Orion Lockwood “a” lên một tiếng ngỡ ngàng.

Sau đó hắn chợt nhận ra những người xung quanh đang dùng ánh mắt rất quái gở nhìn chính mình, thế là khó tránh ngượng ngùng, bày biện điệu bộ gãi đầu lúng túng.

“Thật xin lỗi, đây là thói quen tâm linh cha truyền con nối từ nhỏ, ha ha, thỉnh thoảng không may tôi cũng hay rớt mất vài đồng cắt như thế”. Orion cười khổ nói.

Chờ đến khi mọi người không còn chằm chằm nữa, Orion mới nhẹ nhàng quay đầu đi sang chỗ khác, tiếp tục nghiêm chỉnh xếp hàng.

Lúc này, hắn nhíu mày, khuôn mặt trầm xuống.

Trực giác mách bảo cho Orion biết vừa rồi không đúng.

Việc tung đồng xu xong chụp lại là hắn đã thực hiện vô số lần trong quá khứ, đây đúng thói quen từ nhỏ đến lớn chứ không phải nói điêu. Ngàn lần, vạn lần thậm chí triệu lần đều không đủ diễn tả sự quen thuộc của hành động lặp đi lặp lại này.

Mấy năm gần nhất trôi qua, tỉ lệ bắt hụt hầu như về không. Có một lần Orion đi leo núi đứng trên đỉnh núi tung đồng xu rồi chụp lại bằng cùng một tay đó nhưng đều bắt dính hoàn hảo, chủ yếu là hắn giỏi căn chỉnh hướng gió và lực tác động. Trường hợp nếu cảm giác được gió to không ổn định, hắn sẽ không tung xu.

Vì vậy cho nên khả năng Orion bắt hụt đồng xu là vô cùng thấp, huống chi vừa rồi xung quanh còn chẳng có lấy ngọn gió nào. Ngẫu nhiên cứ thế gặp trường hợp hi hữu, khó tránh sẽ để lòng người phát sinh bất an và bật chế độ cảnh giác.

Tuy nhiên, Orion vẫn rất lý trí, yếu tố tâm linh thì cân nhắc cẩn thận một tí là được, hắn chẳng làm quá lên, chẳng chuyện nhỏ xé to.

Tình huống chung quanh hết thảy rất bình thường, nói rõ tựa hồ vừa rồi đồng xu lắc lư rớt ra ngoài có thể là lỗi mình mệt mỏi hoa mắt, hoặc đơn giản coi là một sự trùng hợp cũng được, dù sao thì không thể khẳng định là Orion luôn luôn 100% chụp trúng.

“Người tiếp theo”. Soát vé tàu hỏa nói lớn ra hiệu mọi người.

Người phía trước lục tục bỏ tiền lên xe, chờ đến phiên Orion thời điểm, hắn lại cảm giác phía sau tựa hồ có người đẩy mình chen lấn, để cho hắn lảo đảo suýt nữa té ngã, may kịp vịn lại.

Mất khoảng vài phút trôi qua, cuối cùng tất cả hành khách cũng tiến được vào boong tàu, yên vị chỗ ngồi, ổn định.

Tu tu tu tu ~~~~~~~~~~~~~~!

Đúng 18:15, con tàu hỏa chạy bằng động cơ hơi nước bắt đầu khởi hành từ ga Inver. Khi động cơ hơi nước được khởi động, một tràng thanh âm dữ dội vang lên rất lớn. Song song với tiếng động cơ còn có tiếng kim loại lách cách va nhau của bánh xe lăn trên đường ray, âm thanh của nó tương tự cũng phi thường đặc thù, không chỉ dồn dập càng ngày càng lớn, mà còn chấn động toàn bộ mảnh đất rung chuyển theo nhịp đập của bánh xe tàu hỏa.

Con tàu hỏa này có chiếc đèn đuôi phía sau cùng một chiếc đèn pha phía trước của nó. Đèn đuôi phía sau toả sáng như một ngôi sao đang lả lướt trên bầu trời đêm, chiếu sáng đường ray và đường bờ sông mà tàu hỏa đi qua. Còn đèn phía trước thì không khác gì một ngọn đuốc cháy, giúp cho tài xế có thể nhìn rõ đường ray trước mặt và đảm bảo an toàn cho hành khách.

Một vài hành khách đang ngồi đọc sách, còn những người khác thì thong thả đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nghe đồng dao của con tàu hơi nước và cảm nhận sự di chuyển bình lặng của chuyến tàu trong màn sương xám.

Orion dựa lưng vào ghế, quan sát một chút toa tàu.

Này là toa thứ ba. Toàn bộ xe lửa có tổng cộng năm toa, toa sau đuôi cuối cùng là hầm rượu cùng nước uống. Thời buổi khắc phục hậu quả thảm họa này thì những chuyến tàu ngắn như Inver – Nelson là sẽ không được phục vụ thức ăn.

Toa xe thứ ba tính luôn Orion thì khoảng chừng bảy người ngồi, không nhiều, phía trước lộ ra không ít ghế trống.

Đi lên sáu người, trẻ có trung niên chín chắn có, hai nam bốn nữ nhìn qua giống như là đi du ngoạn, bọn họ ngồi xen kẽ theo cặp, nói chuyện lẫn nhau, tâm tình phi thường tốt.

Ở trong thời kỳ nội tâm con người càng lúc càng khép kín tự giấu bản thân này, nhìn lấy bọn hắn có thể không buồn không lo bộ dáng, Orion vậy mà cảm thấy có chút ghen tị. Phải biết, bản thân hắn chính là một người chuyên môn đi an ủi, chữa lành vết thương cho người khác đấy !

Lúc này ngồi ở hàng ghế phía trước một cậu thiếu niên trẻ tuổi đeo túi đeo chéo đột nhiên hài hài hề hề đối với mấy người bạn bên cạnh nói: “Đúng rồi, các cậu biết sáng nay tờ báo Mật Mã Leo tiếp tục đăng tin ở phía tây ngoại ô của thành phố Hasting lại lần nữa xuất hiện sát nhân chết đói không? Vụ việc thần bí này thực sự khiến chính quyền thành phố Hasting phát điên rồi”.

==============================..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK