• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 30: Cô trở về muốn giết người diệt khẩu ?
...............

Phố Hoa Loa Kèn, quận TCPS.

Cộc cộc cộc cộc cộc ~~~!

m thanh xe kéo ngựa chạy mới sớm tinh mơ đã nổi lên, báo hiệu lại một ngày trong tuần bận rộn đến.

Gió lạnh đìu hiu, hoa oải hương (lavender) cùng lá mơ tại một trận mưa bất ngờ đêm qua liền rơi đầy khắp phố, phủ kín tất cả ban công mấy tòa chung cư cũ kỹ, còn có một bộ phận lớn tại những nóc nhà cao tầng kia trải thành ngói lá hình gợn sóng phủ từ trên phủ xuống, biến con hẻm xuống cấp này đột nhiên tăng thêm mấy phần mùa thu ý thơ, ướt át, mà cũng không kém chút lịch sự tao nhã.

Lá mơ rơi xuống, thương nhân bán vải chẳng khác nào sớm tiến vào giai đoạn giao hàng cuối năm, trong khoảng thời gian này bình thường là thời điểm Orion hay bắt đầu tăng ca đi rèn đúc lại các linh kiện sắt thép từ công xưởng nhả ra.

Tối qua ăn ngon ngủ kĩ. Orion sửa chữa hết những thứ mà Blue nhờ vả xong xuôi, đầu sáng sớm, hắn mang theo một cái mũ rộng vành, mặc một bộ áo yếm thợ mộc màu xanh, bên trong lót áo thun vải thoáng mát, Orion trước tiên ở trên ban công quét sạch lấy lá mơ và cánh hoa oải hương rụng tối qua.

“Ài, nhà đối diện hôm qua cháy à”. Orion ở trên ban công quét lá, bỗng để ý thấy hướng đối diện tòa nhà của vợ chồng ông Phong Ly cháy đen, chỉ còn mỗi bộ khung kim loại đứng sừng sững nơi đó.

Đêm lửa hồng, trời đột ngột đổ mưa vừa vặn kết hợp sương mù xám nhuần nhuyễn che đi cái thê lương linh dị của một tội ác đáng sợ.

7 giờ sáng, không trống không kèn, nhiều người đi đường qua lại cũng không phải ai nấy đều thực sự để ý đến những chuyện đêm qua.

“Chẳng trách đêm khuya mơ ngủ cứ có cảm giác nghe thấy tiếng lửa cháy, tự hỏi nhà nào giàu có như vậy chưa tới mùa đông đã phí phạm than củi đốt lò sưởi ấm”. Orion cảm thán một câu.

Nói xong, hắn giật mình một cái.

“Khoan đã, ông Phong Ly không phải đã gặp chuyện gì rồi chứ ! ! !”.

Orion sửng sốt, đột nhiên phát giác sự tình không ổn, là chính mình ngớ ngẩn vô tâm, chính mình quên mất nhà cháy liền có khả năng sẽ liên quan mạng người.

Hắn hoang mang do dự một hồi, cuối cùng quyết định nhiều chuyện, dự định đi xuống tới nhà đối diện dạo một vòng tò mò kiểm tra xem sao. Dù gì dù gì, nếu là có án mạng, báo công an sớm bên trên chỉ thị sẽ đem chuyện này giải quyết sớm, gần nhất ở phố Hoa Hải Đường nghe nói chính quyền còn mời cả thầy trừ tà về siêu độ oan hồn cơ, chuyên nghiệp đến cực điểm.

Lá gan Orion tương đối nhỏ, hắn ngược lại sẽ dễ dàng bị tin tức kia làm cho thuyết phục.

Tâm bồ tát xuất phát từ tấm lòng sợ ma.

Ngộ nhỡ nhà ông Phong Ly thực sự là không may qua đời, nghiệt ngã đau đớn không có vong siêu, Orion lo lắng chính mình ở chung cư đối diện chẳng phải sẽ có xác suất đêm dài lắm mộng lớ ngớ nhìn nhầm nhìn thấy oan hồn nhà ông ta gào khóc sao?

Còn có, trên đường đi về ngẫu nhiên đi ngang, không thể lúc nào cũng thủ sẵn ba nén nhang để thắp được.

Chỉ là.

Vừa đi đến cổng sảnh chung cư, Orion không cẩn thận vấp té, cúi đầu thấp, hắn đột nhiên trông thấy một đôi chân thon dài thẳng tắp ở trước mặt.

Orion ngẩng đầu lên nhìn, nhìn thấy một cô gái quen mặt đang mặc một bộ váy kèm áo khoác khá rộng.

Gương mặt cô gái hơi xanh xao, trong đôi con ngươi mỹ lệ màu hổ phách lộ ra một chút sát ý.

Trong trí nhớ của Orion, cô gái này hôm nay biểu hiện đặc biệt khác lạ, cô không có dáng vẻ ngày thường yếu đuối, càng không có thường ngày cười cười vui vui vẻ vẻ, trên người cô quay quanh lấy một cỗ thế, đó là chân chính trải qua một thứ gì đó khốc liệt lắm hoặc lớn lao lắm tẩy lễ đằng sau thì mới tồn tại trên người một khí chất như vậy.

Tựa hồ lột xác.

Hoặc tựa hồ...cô gái đã không còn là một người bình thường.

Đối chiếu dạo thời gian gần đây, xem ra không thể loại trừ khả năng cô ta cũng là một Zodiac. Dẫu sao thì trong trí nhớ của mình, Orion nghe qua rất nhiều sự quỷ dị có quan hệ với cô.

Cô gái này là Lahn, người chị của Lyn --- cô bạn của Blue Lockwood, người trước đây vẫn thường đến nhà hắn thăm hỏi. Bất quá, cô vốn dĩ từ một tháng trước đã không rõ lý do rời đi khỏi thị trấn này.

À thì nói không rõ lý do cũng không hẳn, Orion biết nguyên nhân cô ta rời đi, nguyên nhân này hắn đọc trong nhật ký chép tay của mình.

“Hôm nay trở về, cô muốn giết người diệt khẩu rồi?”. Orion miệng đắng chát nói.

Lời này vừa phun ra, trong ống tay áo khoác Lahn đột nhiên bắn ra vô số tia màu bạc óng ánh, như là kim loại vậy, bọn chúng cứng rắn không gì sánh được, nhanh chóng hội tụ thành một thanh kiếm tơ bạc bén nhọn, dài chừng một mét, lập tức treo tại trên cổ Orion.

“Vậy là sự thật sao, lúc đó tai nạn cháy viện dưỡng lão là cô làm?” Orion cười khổ.

Lahn vẫn như cũ sắc mặt lạnh không khác gì băng tuyết.

Cô hất tay nhẹ một cái, tiếng kiếm rít lướt qua bên tai, trên cổ Orion tức thì nhiều hơn một vòng vết máu.

Hắn sợ hãi chứ, người lá gan bé như Orion làm sao có thể không sợ hãi.

Sợ đến cong vẹo cả linh hồn nữa là khác.

Song, Orion không vì sợ mà làm mất đi sự danh dự của mình, hắn cũng không nhúc nhích, thậm chí càng bình thản buông lỏng, chờ đợi lấy đầu của mình lăn xuống trên mặt đất.

“Giết tôi rồi, xin hãy tha cho thằng bé. Lyn và Blue là hai đứa trẻ vô tội, Lyn càng là em gái ruột của cô, Blue thì chưa từng có một ngày trách cô vì sao đối xử như vậy với nó. Nếu cô trái lại còn chăm sóc thằng bé, tôi sẽ nguyện ý ở dưới suối vàng không oán trách cô nửa lời”. Orion cười nói.

Hắn làm xong thủ tục đi gặp ông bà tổ tiên.

Cuộc sống này quá mệt mỏi, cũng không đáng sống nữa.

Nhưng này kiếm rung lên, bất quá chỉ là nhàn nhạt một đạo ngấn, phá một chút da, toét miếng máu đỏ.

Không giết ? ? ?

Orion bưng bít lấy cổ mình, quay đầu đi nhìn xem Lahn dáng người thướt tha cao gầy đang đứng ở đó.

Kiếm trên tay nàng ghê gớm chém không dính máu đỏ, càng quỷ dị ở chỗ, nó cứ thế hư không biến mất như là có ma thuật.

Lahn không có trả lời, cô quay đầu nhìn ra phía ngoài hành lang canh chừng những căn hộ khác, lần này cô ta không có giống đoạn thời gian trước khí chất phong nhã thanh tú, mà là trực tiếp lộ ra hình dáng khía cạnh mới mẻ của mình sát ý, băng lãnh, lại có thêm một tí tiều tụy.

“...” Orion khuôn mặt tái mét vì mất máu, choáng váng nhìn xem nàng dần dần biến mất, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.

Chàng trai tội nghiệp không có cảm tạ ơn nghĩa Lahn không giết mình, dù sao cô ta nếu thật lòng dạ ác độc thì ngày xưa cũng không cần nhiều lần bố thí đồ ăn thừa cho hắn và Blue ăn lúc cả hai bạo bệnh.

Thời điểm còn thường xuyên qua lại ăn uống cùng nhau, đi khắp quận TCPS thì thỉnh thoảng sẽ nghe được những bà cô ông bác bán buôn chợ kể lể vài mẩu chuyện liên quan tới cố sự của Lahn, Lyn, hắn và Blue. Trước khi thảm họa 23 tháng 4 xảy ra, vốn dĩ Lahn với Lyn thì là thân phận cao quý như cung điện trên trời, hai gả còn lại thì thấp kém nghèo hèn như bùn lầy ở trong nước bẩn, căn bản cơ hội tiếp xúc đều không có. Nhưng thảm họa phía sau, mọi thứ sụp đổ, thân phận chênh lệch to lớn lại triền miên cùng một chỗ ăn ăn ngủ ngủ sinh hoạt, đây là một kiện cỡ nào kình bạo chủ đề, nhiều người ác miệng còn thêu dệt Orion và Blue là lũ cơ hội chiếm đoạt con gái nhà lành.

Orion cũng hiểu.

Lúc đó kết thân tình, bên trong không thẹn với lòng, kỳ thật bên ngoài chính là sự sỉ nhục đối với dòng tiểu thư đài các như Lahn.

Dòng đây hết xô rồi đẩy, bây giờ cô ta muốn quay lại lấy mạng mình, hắn sẽ không oán trách nửa lời.

Chỉ là giờ phút này, Orion phảng phất đứng giữa lằn ranh sinh tử, sự sợ hãi bắt đầu xâm chiếm tinh thần mãnh liệt hơn.

Khi biết mình chết chắc, hắn kiềm chế bản thân nổi, có thể thong thả chờ chết.

Nhưng nếu là chết không xong, còn sống một cách chật vật, phải cố gắng bưng bít hơi thở mà sống, sống trong đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần, lá gan của Orion rốt cục chịu không nổi thử thách cực đại này.

=========..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK