• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

...........

Hoàng Đạo Quân, Hoàng Đạo Quân...

Zodiac! Những người thần bí có tần số kết nối với Hoàng Đạo.

Đúng rồi, là bác sĩ Phill Morgan. Ngày trước có một lần tình cờ ông ta cũng nhắc đến danh tự này với mình, nhưng thời điểm đó mình lại không chủ động kiểm soát được tình huống cuộc đối thoại, chưa có cơ hội hỏi thăm rõ ràng hơn.

Sự kinh ngạc quá lớn kia chẳng thể nào giấu được trên khuôn mặt Orion.

Bất quá, hắn rất nhanh đã phát hiện từ khi nào ánh mắt của Anna và tất cả mọi người xung quanh đều đang tập trung nhìn chằm chằm về phía mình, thế là hắn lập tức điều chỉnh lại trạng thái bản thân, không để suy nghĩ mông lung kéo ảnh hưởng cảm xúc.

Có lẽ thông tin liên quan đến Hoàng Đạo Quân chẳng phải ai cũng biết, không tốt nói vào thời điểm này.

Cân nhắc đến biểu hiện vừa rồi của Anna Willy, Orion đã tránh né việc trả lời trực tiếp, nói sang vấn đề khác: “Chuyện của em đã được giải quyết rồi, không phải em nên thanh toán cho anh 10 krone trước sao?”

“A, em xin lỗi, một tí nữa em đã quên”. Anna giật bắn mình, vội vội vàng vàng lấy từ trong túi ra tờ tiền mệnh giá 10 krone, lập tức lễ phép giao cho Orion.

Orion một tay nhận tiền rồi bỏ vào túi quần, một tay điều chỉnh cặp mắt kính như thói quen thường thấy của những người cận thị lâu năm.

Cậu chàng trong bộ comple lịch lãm bỗng chốc phì cười thân thiện, mắt hí lại, mở miệng nói: “Dòng chảy của nước đã nghe thấy sự thỉnh cầu của em, Thần đã chỉ điểm vận mệnh em đi về hướng Tây Bắc, thành phố thơ mộng Welly. Được rồi, Anna, việc còn lại, em phải tự mình thay đổi, cố lên nhé”.

Chẳng khó nhận ra trên mặt Anna đã mang theo một ít tủi thân, cô nàng trực tiếp bị người ta ngó lơ câu hỏi.

Tuy nhiên, Anna buồn chốc lát liền thôi, cô không phải đầu bao cỏ, dĩ nhiên hiểu được vấn đề này tương đối nhạy cảm, cho dù Orion có là Hoàng Đạo Quân thật thì chưa chắc sẽ thừa nhận. Bí mật thường thường sẽ đi kèm với nguy hiểm, Orion không trả lời trái lại có khi là điều tốt với cô.

Với suy nghĩ tích cực được như vậy, Anna mau chóng giải tỏa gông xiềng tò mò thôi thúc tự nãy giờ, cô cảm tạ mọi người lần cuối rồi bước ra cửa phòng thu của câu lạc bộ Hội An Thần.

Khi bóng lưng của Anna Willy đã gần biến mất rồi, Orion mới đánh tiếng gọi lại, hắn thở dài một hơi, chân thành nói: “Em không mất tất cả, em chỉ là đang lạc lối thôi. Hãy lắng nghe giai điệu của dòng nước, nó sẽ đưa em trở về đúng nơi phúc tinh Cung Hoàng Đạo Nhân Mã chiếu xuống”.

“Ở nơi đó, anh đoán Sharkes Robin chính là một ngôi sao trên bầu trời”.

Anna xoay người lại gật đầu, đôi mắt từ lúc nào đã có chút đỏ hoe. Cô ôm chiếc ảnh trắng đen của chồng mình sát vào ngực, rốt cục không cầm được tiếng nấc.

Anna đã chạy thật nhanh rời đi rồi.

Có lẽ, dù nỗi đau của cô gái không bao giờ được xóa bỏ hoàn toàn, nhưng ít nhất bây giờ cô biết cách để tiếp tục sống và tìm thấy bình an trong trái tim mình.

“Này, những lời cậu vừa nói là thật sao?”. Biên kịch chương trình radio tiến tới bắt chuyện với Orion.

Orion nhanh chóng phản hồi: “Tôi nói là thật thì anh có tin không?”

“Hả”.

Nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của biên kịch, Orion nửa đùa nói thêm: “Nghề nghiệp thôi, không giống anh chút nào”.

“Ha...ha ha ha, đúng đúng”.

“Cậu Orion, cậu quả nhiên là thiên tài!”.

Sự căng thẳng và mệt mỏi trong phòng thu âm sau đó được xoa dịu phần nào bởi nụ cười của những người trong đoàn phát thanh, bao quát có cả biên kịch và chị quản lý Andrea.

Orion cũng cảm thấy nhẹ nhõm cả người, được buông lỏng đi phần nào.

Về phần khai thác thông tin Hoàng Đạo Quân từ Anna, hắn không đặt nặng lắm, đoán chừng là cô nàng chỉ giống mình, chẳng qua là loáng thoáng nửa nạc nửa mỡ nghe từ đâu đó, khả năng cũng không so với bản thân hắn biết nhiều hơn.

“Trông thần sắc của cậu có vẻ đã không còn minh mẫn lắm. Hôm nay làm đến đây thôi, cậu về nhà trước đi. Tôi đã mua sẵn vé tàu cho cậu, nó khởi hành sau một giờ nữa. Còn hai khách mời còn lại hãy để chúng tôi sắp xếp người khác tiếp tục tham gia thu âm tư vấn”. Quản lý Andrea đi tới đưa cho Orion một chai nước suối và nói.

Tính luôn hôm nay thì Orion Lockwood đã làm vị trí này được đúng hai tuần, thời gian làm quen với công việc tuy ngắn nhưng tiến độ và thành tựu đạt được lại vượt ngưỡng kỳ vọng.

Trong hai tuần qua, Orion ngoại trừ đóng vai người dẫn dắt câu chuyện với chất giọng truyền cảm đã tạo hiệu ứng tốt cho toàn bộ thính giả của chương trình phát thanh trên toàn quốc, hắn còn có trực tiếp tham gia an ủi và chữa lành tinh thần cho năm vị khách mời. Anna Willy hôm nay đúng người thứ năm.

Vì vậy, là một người quản lý có tâm của câu lạc bộ Hội An Thần, Andrea tự nhiên sẽ phải coi trọng Orion. Hắn đã chiếm được một chỗ đứng nhất định và rất khó để thay thế trong câu lạc bộ, ngang hàng với Mina Charles trước đây.

“Vâng, tôi cũng thấy hơi mệt trong người, còn có hơi đau họng. Vậy tôi xin phép về trước nhé, cám ơn chị Andrea”. Orion lịch sự nghiêng người đáp.

Không trì hoãn thời gian thêm nữa, hắn đến góc phòng lấy cây dù đen của mình rồi giơ tay chào mọi người trong câu lạc bộ và bước chân ra khỏi cửa, rời đi con hẻm 91 ở thị trấn Inver.

.............

Xế chiều, bầu trời ửng đỏ lên, kèm với đó là những tia nắng vơi nhạt dần, nhạt dần, không còn đủ sưởi ấm cho một thị trấn mà vốn dĩ là vô cùng lạnh lẽo này nữa.

“Thay đổi nhiều quá, nhắm mắt một cái lần nữa mở ra, hết thảy thực sự rất không chân thực”. Orion ngồi trên xe ngựa, cảm thán một câu.

Không chỉ thị trấn Inver, mà gần như ở trên toàn bộ đất nước Australand này, các trường phái nghệ thuật và kiến trúc đều mang màu sắc thời kỳ Phục Hưng, từ những ngôi nhà kiểu cách đến những tòa giáo đường cổ kính, vô luận là âm nhạc hay hội họa, thậm chí điêu khắc, công trình máy móc, hết thảy đều có cái hồn, cái dấu ấn rõ nét của triều đại ‘đi năm bước gặp mười thiên tài mỹ thuật này’.

Tuy nhiên, hiện tại không còn, hết thảy những thứ hoa mỹ đó đã phải chìm sâu bên dưới vô tận lịch sử hắc ám, mãi mãi bị bao phủ bởi tầng tầng khói bụi và sương mù xám đầy ám ảnh.

Những công trình đồ sộ xưa kia với các khía cạnh mềm mại và uốn lượn theo những họa tiết phức tạp trở nên mục nát. Những bức tượng đá chạm khắc đặc trưng tiêu biểu nhất của trường phái mỹ thuật trước đây, bây giờ còn chẳng thể nhận ra nó là cái gì.

Máy móc hư hỏng không được bảo trì, xí nghiệp thì tuyệt đại đa số bỏ hoang, rất nhiều cửa hàng đóng cửa và cho dù có mở thì cũng vô cùng hoang tàn. Bầu không khí đau khổ và lầm than bao trùm toàn bộ thị trấn.

Ban ngày có nắng gắt, thế nhưng đến nắng gắt còn không thể hoàn toàn xuyên thấu vào được lớp sương mù xám dày đặc này nữa huống chi là giờ bắt đầu chiều tà chập tối đâu !?

Nhìn thấy lác đác những người đi bộ trên đường đều mặc áo khoác dày và khăn quàng xung quanh cổ để bảo vệ khỏi lạnh và bụi mịn.

Ngồi trên xe ngựa kéo cộc cộc được chuyên chở tại Inver đến tuyến đường sắt phía Đông Nelson, Orion quay đầu không tiếp tục thẫn thờ nhìn qua ô cửa số quan sát phía ngoài đường phố nữa. Đổi lại, hắn bắt đầu đặt tay lên cằm, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ thứ gì.

Hoàng Đạo Quân (Zodiac) rốt cục là ai?

Theo như cách nói có phần sợ sệt của Anna Willy và ý tứ nhấn mạnh trang trọng của bác sĩ Phill Morgan, bọn họ có lẽ không thể thuần túy xếp vào nhóm người bình thường, nói không chừng càng so với sự bất thường muốn đáng sợ.

Đúng vậy, lấy góc độ từ cái danh tự tên hiệu đi phân tích, Hoàng Đạo Quân có khả năng đại biểu cho một mặt nào đó của nghi thức Hoàng Đạo.

Hmm, giả thuyết là những sứ giả được vận mệnh chọn lọc đi, hoặc là, có thể bọn họ nắm giữ được một ít bí mật của vận mệnh, sở hữu năng lực nào đó phi phàm bất thường.

Bản thân Orion thiên về giả thuyết hai hơn. Huyền học thì huyền học, thần bí về thần bí, dù sao đi nữa vẫn phải tuân theo những khía cạnh logic nhất định. Hắn là một người đọc sách, ước mơ từ nhỏ muốn trở thành thám tử, thậm chí nhà văn trinh thám của vương quốc Australand này.

Là người bị ám ảnh bởi học thuật thời kỳ Phục Hưng như vậy, trường phái logic có lẽ đáng tin hơn một chút.

Trước mắt Orion có thể nghĩ đến đều đã nghĩ đến.

Đương nhiên, ngược lại, không loại trừ mình vừa bị hội chứng tự ảo tưởng trong chiếc hộp kín. Mọi thứ đều là logic trong hộp kín, thiếu quá nhiều giá trị để tổng kết, không có bằng chứng cụ thể, không thể khẳng định được điều gì.

Biết đâu Hoàng Đạo Quân cũng chỉ là những người bình thường, chẳng qua là danh phận đặc thù hơn, là những người cộm cán hoạt động trong những giáo hội hoặc tín ngưỡng nguy hiểm nào đó thôi thì sao.

Song, Orion đã hạ quyết tâm khám phá vụ này đến cùng.

Cho dù chỉ có một tia hi vọng mong manh, hắn sẽ không từ bỏ.

Ngày mốt Orion có cuộc hẹn gặp mặt bác sĩ Phill Morgan, hắn lấy ra cuốn sổ tay ghi chú xuống nhắc nhở để chính mình không quên, tìm kiếm thông tin hẳn nên bắt đầu từ đây.

Nếu thực sự tồn tại Hoàng Đạo Quân là những người thần bí nắm giữ những khía cạnh năng lực phi phàm đặc biệt nào đó.

Thằng bé có lẽ vẫn sẽ còn cơ hội...

Trong đầu Orion đột nhiên nghĩ đến một thiếu niên gầy gò luôn phải đeo ống thở vào mũi để cung cấp oxy cho bản thân. Chẳng mấy chốc, hắn cảm thấy lòng mình quặn thắt lại, nhiều hơn là cảm giác đau đớn đến tột cùng.

Chàng trai mệt mỏi ngửa đầu ra sau ghế dựa, lấy tay day day hai bên thái dương, hít thật sâu một hơi rồi thở dài.

“Kẻ tổn thương không thể thích nghi với thế giới này nhất, lại chính là kẻ suốt ngày luyên thuyên nói đạo lý giảng giải về sự lạc quan yêu đời. Thật là...”.

.................

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK