• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

......

...

“Gì thế, mày đặt bánh Pizza à, tao tưởng vừa rồi là người đến mua nước?”. Khi gã mập bị mất một bên lỗ tai đi lên, gã đàn ông mặc vest là người đầu tiên mở miệng hỏi thăm.

Cạch !

Tên mập chốt cửa, không vội trả lời ngay mà chỉ đặt hộp bánh Pizza lên trên bàn bar rồi thong thả tiến vào nhà vệ sinh làm gì đó mất ba phút.

Mãi tới lúc đi ra, hắn mới thở một hơi dài, hai bàn tay vẫn còn lau qua lau lại ở chiếc khăn vắt ngang hông quần. Gã mập nói: “Ăn được đấy, tao có cắn vụng một miếng rồi, rất ngon. Lúc nãy đói quá, mua lại của thằng giao hàng Pizza”.

Bởi vì dạ dày cũng có chút đói nên lười biếng phải giải thích dài dòng lôi thôi, thành thử ra gã mập đã lược bớt rất nhiều chi tiết câu chuyện, đem quá trình rút gọn chặt đi, nói mỗi kết quả.

Marim khẽ nheo mắt, nhưng không có nghĩ ngợi gì nhiều. Dù sao loại chuyện này chẳng có gì đáng nghi ngờ cả.

“Cắt ra đi, tao cũng đang đói”. Marim nói.

Khó có thể cưỡng lại hương thơm béo ngậy hòa quyện mùi xông khói của những chiếc bánh pizza Tarte Flambee ở nhà hàng TMD nổi tiếng này. Đó là một món ăn đơn giản mà ngon tuyệt đối. Trước sự kiện 23 tháng 04 diễn ra đánh gục nền kinh tế cả quốc gia, thậm chí không ít người còn cho rằng đây là thương hiệu đình đám có tác động kéo khách du lịch đến với vùng đất trũng ở quận DB. Sau thảm họa, tình hình buôn bán mọi nơi đều kém đi, rất nhiều cửa tiệm nổi tiếng trước đó đều đóng cửa hoặc nghỉ dài hạn, cũng chỉ có nhà hàng này là vẫn còn trụ vững với doanh thu khá ổn định.

Phiên bản pizza Tarte Flambee không có hình tròn như truyền thống, chúng thường được cắt theo từng miếng hình chữ nhật và không thể thiếu hành, phô mai, thịt xông khói thái sợi chỉ, sau đó bỏ trong than củi nướng. ‘Tarte Flambee’ nghĩa là bánh được nướng trong ngọn lửa.

Gã trung niên đội nón len cắt bánh làm bốn phần, có một phần bị xé bỏ một miếng trước, dĩ nhiên thuộc về tên mập khuyết tai.

“Ngon nhỉ, ăn bao nhiêu lần vẫn thấy ngon”.

“Một chiếc bánh Tarte Flambee sẽ đạt đến độ ngon lý tưởng khi nó được nướng trong nhiệt độ cao nhất mà không cháy. Nhà hàng Pizza TMD quả là danh bất hư truyền”

“Ăn xong trừ đại ca ra, hai đứa bây trả lại tao mỗi người 20 ore nhé”.

“...”

“Mà có ai cảm thấy lần này hơi mặn mặn...”

“Không, vẫn ngon”.

Là một Hoàng Đạo Quân chức nghiệp Nhà Pha Chế, Marim đối với hương liệu và độc dược dĩ nhiên hiểu biết không ít. Hắn đúng ăn ngon, trước đấy sờ sờ, ngửi ngửi, nếm nếm qua, đánh giá xác suất bị hạ độc cực thấp, có chăng hơi mặn so với bình thường một chút.

Khoảng 20 phút sau.

Ăn bánh Pizza xong xuôi, đúng là đợt này khá mặn, cho nên cả bọn đều là khát nước. Uống nước nhiều, no căng bụng.

Nán lại tiếp tục trò chuyện, nghỉ ngơi thêm đâu đó 15 phút nữa.

Bỗng nhiên, cánh cửa gỗ nặng nề được đẩy mạnh, tạo ra tiếng động giật gân. Một gã ăn mặc như học sinh chạy vào, hơi thở đứt quãng, ánh mắt hoảng loạn.

“Anh Marim, chị Linda... chị Linda bị bắt!” Cậu ta thốt lên, giọng run rẩy.

Nghe như sét đánh ngang tai, một làn sóng bất an khó diễn tả bằng lời gợn lên trong không khí căn phòng.

Marim bật dậy từ ghế, đôi mắt sắc lẹm nhìn vào tên thuộc hạ vừa tấp vào. Đó là một đứa học sinh cấp 2 đang ở học ở trường giáo dục thể chất gần thư viện thành phố. Dĩ nhiên, hắn cũng là trinh sát ngầm được tổ chức đào tạo để làm việc này, mượn cái danh học sinh để dễ bề hoạt động.

Sự hoang mang kèm theo tức giận đột ngột trong Marim lập tức sôi sục lên. Hắn đứng loạng choạng, tựa vào bàn rượu, đôi mắt không rời khỏi cậu học sinh.

“Linda bị bắt? Người nào làm?” Giọng Marim lạnh lẽo như băng.

“Cục An Ninh kết hợp với cảnh sát khu vực, nghe nói bao vây cô ta ở thư viện”. Cậu học sinh đồng dạng mặt mày tái nhợt, trả lời với tông giọng run rẩy.

Là bọn cớm !?

“Làm sao có thể? Làm sao có chuyện đó? Cô ta làm việc vốn dĩ rất cẩn thận mà, đang yên đang lành vào thư viện chỉ để ghi chép cũng bị bắt sao? Đó là còn chưa nói đến Linda là một Người Bảo Vệ có năng lực phòng ngự và trốn chạy tháo lui rất cừ khôi. Chẳng lẽ trong Cục An Ninh đã ý thức được điều gì, giăng bẫy đợi sẵn. Không đúng, muốn giăng bẫy trừ phi phải biết, chẳng lẽ là Zodiac Nhà Tiên Tri khác xuất hiện?” Giọng Marim rất nhỏ, nhưng đủ để cắt ngang sự yên tĩnh đáng sợ trong căn phòng.

Những câu hỏi chất chồng lên nhau, song, không câu trả lời nào rõ ràng.

Một bên khác, người đàn ông mặc đồ vest giọng run rẩy, đồng dạng kinh hoàng thốt lên: “Linda luôn ở trong tầm mắt chúng ta mấy ngày qua, không lộ bất cứ sơ hở nào, thật khó tin là bọn Cục An Ninh phát hiện được”.

“Khoan đã khoan đã, mẹ nó chứ, giờ không phải lúc lo cho con ả Linda. Nếu họ biết chúng ta làm thế nào?” Đột nhiên, gã mập khuyết tai chặn đường suy nghĩ của họ, giọng đầy nghi ngờ. “Nếu chúng bắt Linda, hẳn là chúng sẽ sớm biết chúng ta đã đốt thư viện?”.

“Đại...đại ca, chúng ta phải làm gì bây giờ”. Gã thuộc hạ to lớn bặm trợn nhất hỏi, giọng hắn đầy lo lắng, ánh mắt chặt chẽ vào Marim như đang tìm kiếm một tia hy vọng.

Trong đám người này, chỉ có Marim và gã mập bị khuyết một tai Occho là Hoàng Đạo Quân. Nhưng gã mập cũng chỉ là tân thủ, mới trở thành Zodiac không tới 3 tháng, mới trình độ Thực Tập Sinh, còn lâu mới sánh được với Marim và Linda, nhất là Marim.

Marim là Người Pha Chế cấp độ Bậc Thầy, phải biết một Zodiac tu luyện bước vào Cao Đẳng thôi thì đã thỏa mãn điều kiện đi thức tỉnh chức nghiệp tầng thứ cao hơn rồi, hắn chưa đi thức tỉnh nguyên nhân là do vấn đề chưa kiếm đủ vật dụng. Song, cái này cần thời gian là được, tổ chức của bọn hắn dư sức chu cấp, chủ yếu đòi hỏi công trạng, chứ còn danh sách Zodiac cấp thấp không quá khó khăn cùng khan hiếm tài nguyên.

“Không, cảnh sát không thể biết chúng ta ở đây. Linda sẽ không khai chúng ta, mà cho dù có khai, cũng không thể có người bắt ép được cô ta tiết lộ nhanh như vậy, trừ phi cô ta có ý định phản bội tổ chức mà thôi”. Marim rất tự tin nói ra câu này.

Chỗ giường chiếu ngủ chung, hắn hiểu rõ Linda là người thế nào.

Muốn ép Người Bảo Vệ khai ra, này so với hạ độc giết chết cô ta càng khó. Bản chất của Zodiac Người Bảo Vệ chính là trung thành, không có cái tâm trung thành, vĩnh viễn không thể thức tỉnh con đường danh sách này được.

“Nhưng...đại ca, nhưng chúng ta cũng không thể đứng yên ở đây, phải nghĩ cách gì đi chứ...”.

Cả căn phòng lặng thinh, chỉ còn tiếng thở dốc, nhịp tim đập lo âu. Marim định mở miệng, nhưng tiếng ồn từ bên ngoài cắt ngang, lạnh lẽo như gió Bắc.

Cộc cộc!!

Cộc cộc !!

Tiếng gõ cửa, tiếng cảnh sát.

Ngay sau đó, ầm !!!

Không một lời cảnh báo, cánh cửa gỗ cổ bị đạp tung, một đoàn nhân viên mặc đồng phục Cục An Ninh và bảo an áp vào. Marim cùng những người thuộc hạ còn chưa kịp phản ứng, khẩu súng đã chĩa vào họ.

“Không được cử động!” Một tiếng hô vang lên, như sấm rền giữa không trung.

Là Trung Úy Grealish. Zodiac Xạ Tiễn có trình độ cực mạnh, chắc chắn là tồn tại ở phía trên Người Bảo Vệ Linda tương đối thì mới bắn thủng khải giáp của cô ấy dễ dàng như vậy.

Hơn nữa, lần này điều động nhân lực, Cục An Ninh cũng không chỉ có một mình Trung Úy Grealish, càng có thêm hai Trung Đẳng Hoàng Đạo Quân nữa, dĩ nhiên, chỉ là chức nghiệp tier 5, cấp thấp nhất.

“...”

Lòng Marim chợt rơi xuống vực sâu.

Hắn không thể tin được, chính mình vừa nói xong, làm sao lại có thể không đúng tí nào.

Chỉ thấy hắn giả vờ giương hai tay lên cao, bước chân chậm rãi sát vào gian đồ rượu, ánh mắt thì liên tục liếc nhìn gã mập Occho.

“Anh kia, đứng xa ra khỏi quầy rượu ngay lập tức”. Một viên sĩ quan nổ súng bắn vào hộp bánh Pizza trên bàn cảnh cáo, sau đó hướng ống súng về phía Marim.

“Các anh...các anh bình tĩnh, trước hết thì các anh phải nói rõ cho chúng tôi nguyên nhân ập vào...”. Con mắt Marim đã đỏ rực.

Trên các kệ tủ rượu pha chế, đây đều là vật phẩm ma dược thần bí do hắn --- một Người Pha Chế siêu phàm chế tác.

Marim dứt lời nói, chộp ngay bình rượu trên kệ rồi ném về phía cảnh sát. Ma dược tại va chạm vật lý thời điểm, phát ra vụ nổ không khác gì hỏa mìn.

..............

Ầm ầm ầm ~~~~~~~~~~!

Tiếng động nổ vang làm rung chuyển một góc đường..

Đứng ở một tòa nhà 5 tầng cũ kỹ lụp xụp cách cửa hàng nước giải khát của Marim khoảng một con hẻm. Orion cầm ống nhòm quan sát khói bốc lên từ cửa sổ tầng hai của cửa hàng, trận lửa cháy nhanh chóng lan rộng ra khắp, biểu thị giao chiến rất kịch liệt.

“Ài, bánh Pizza không có độc, chỉ rắc thêm muối thôi”.

Ăn cũng được, không ăn cũng được, vứt bỏ cũng được, Orion chỉ tặng cho vui.

Chủ yếu là hắn muốn giữ những tên này ở nhà càng lâu càng tốt, chờ đến khi đám người sĩ quan Grealish ập vào.

Còn về phần vì sao Cục An Ninh và sở cảnh sát biết được địa chỉ căn cứ bọn người Marim.

Đương nhiên là Linda sẽ không khai rồi. Orion cũng không phải ngu ngốc mà tự nói, nếu hắn nói, hắn sẽ bị cảnh sát nghi ngờ đang có quan hệ phức tạp với vụ án này ngay, lúc đó thì mọi giá trị điều trần trước đó đều trở thành công cốc, có khi hắn sẽ bị bắt ngược lại.

Song, Orion vẫn kịp ‘bỏ táo’ Linda thêm một lần.

Lúc đó cô ta bị hắn tạt nước, cô nói hắn sàm sỡ dê xòm gì đấy...

Ừm, kì thật là Orion nhét giấy địa chỉ căn cứ nhà Marim mà Farl tiết lộ cho hắn vào áo lót trong của nàng, này khó tránh không cẩn thận sờ trúng những thứ không nên sờ.

Về việc sau đó, cô ta bị đưa đi điều tra, dĩ nhiên gặp những vật phẩm thần bí của Cục An Ninh để quét người kiểm tra, tuyệt đối là sẽ phát giác.

“Xem ra, bánh Pizza của cửa hàng TMD nổi tiếng lần này bị mặn rồi nhỉ”. Orion cười cười nói.

...

Từ xa, hắn quan sát thấy có một gã Zodiac nhảy từ cổng sau trốn ra khỏi tòa nhà.

Thoát được ?

Tính bỏ trốn à ?

Ài, đành vậy, phải tự mình ra tay.

Orion đứng ở trên sân thượng lầu 5, giữa màn sương khói xám mờ mịt lạnh lẽo, hắn cứ thế giương hai tay ngả người xuống từ độ cao chết chóc, giống như là chim đại bàng sà xuống truy tìm con mồi vậy.



=====

Tấu chương xong !!

=====..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK