.............
“Tôi nhớ rõ thời điểm đó, bởi vì hai người bạn của tôi đều lựa chọn từ bỏ cuộc sống này. Felix và Walcott, hai người họ đều đã mất, Felix thì bị Walcott hại chết, còn Walcott thì bị người phụ nữ tên Emily đánh gục và bỏ lại trên tàu”. Lena nói tới đây thì cảm xúc có hơi dâng trào, trong lòng bỗng bồi hồi nhớ lại những người bạn của mình, khó có thể quên được những ký ức đau thương đó.
“Chuyện đó thật đáng tiếc, tôi...ài, tôi không giỏi đi an ủi người khác. Nếu cô thấy buồn, không tiện nhắc lại thì thôi vậy”. Orion lúng túng gãi đầu nói.
Loại chuyện chữa lành người khác này, rơi trúng đầu ai cũng được, trúng đầu mình thì quởi đi, trái lương tâm quá làm không nổi.
Chính mình chuyên môn là đi rắc muối, cần đau đớn thì đặt hàng.
Cô gái tóc ngắn Lena lắc đầu, bây giờ cô đối với vị thám tử lịch thiệp trước mặt liền không có một chút mảy may nghi ngờ nào nữa cả, kém cái dựng tượng treo tường thờ cúng mà thôi.
Mạng của cô, còn ai ngoài hắn nhặt về.
Do đó, Lena vẫn là thắt lại cảm xúc, đem mọi chuyện mình có thể nhớ được kể lại.
Chuyện là mười phút trước thời điểm Orion căn chỉnh thời gian khá chính xác khoảng cách đoàn tàu đâm vào lô cốt, hắn đã tập hợp mọi người ở toa số ba tiến về toa ăn uống và vệ sinh toa số bốn toa số năm, sau đó đem tất cả bốn nước, mặc kệ là nước uống hay bồn nước máy cho công việc vệ sinh, cùng nhau đem hết về toa số năm chuẩn bị. Ngược lại, những đồ vật bén nhọn, sắt thép, gốm sứ thủy tinh, đồ vật lớn thì vận chuyển ngược lại rời đi khởi toa số năm. Thay vào đó, những đồ vật bằng bông, cao su, vải lụa, yên ghế ngồi vân vân thì được mang về, ưu tiên càng mềm mại càng tốt.
Ở vương quốc Australand này, lượng mưa là không đồng đều. Inver mưa nhiều, quốc gia không thu phí sử dụng nước. Thậm chí lượng nước dùng cho trang trại ở đây xài đều xài không hết. Đoàn xe tàu hỏa từ Inver chạy đến Nelson giấc tối là chuyến cuối cùng trong ngày, mặc dù không tập trung vận chuyển khối lượng nước nhiều như ban ngày, nhưng vẫn đầy đủ tập trung lấp đầy được một toa xe.
Ban đầu theo dự tính của Orion, hắn định dùng băng dán bịt kín tất cả các khe hở thoát nước, sau đó nghĩ đến dùng toàn bộ lượng nước đổ ra mặt sàn lắp đầy toa. Nhưng tính toán kỹ, cách làm này chưa chắc đã là tối ưu.
Orion đã mượn nhân công toa số ba và thêm vào ba nhân viên đoàn tàu để tranh thủ đóng dán tạm các vách ngăn bằng gỗ, dùng các miếng vải lớn, miếng cao su đầy đặn, miếng đệm miếng nệm ghế nệm giường chồng lên, ngăn cách toa số năm thành bốn phần liền kề nhau, tiếp đến mới đổ nước bồn xả vào lắp đầy bốn khu vực này. Mỗi khu vực lượng nước chỉ đổ dâng cao tầm một mét bảy mà thôi. Chiều cao hai mét mốt là ngập trần.
Cô gái tóc ngắn Lena kể say sưa với tâm trạng bội phục nói: “Chưa hết đâu, lúc đó anh đến phòng ăn toa số bốn, lấy hơn 10 kg muối, mười mấy hũ mật ong, òm, đoán tầm 3kg mật ong đi. Có lẽ là chuyến tàu cuối cùng trong ngày nên lượng muối và thức ăn trên xe các nhân viên chưa có kịp mang xuống ở trạm. Sau đó nữa, anh và mọi người pha nước muối, pha nước mật ong, đem muối đổ vào các khu vực chứa nước, mượn tốc độ của xe băng băng di chuyển để tác động lực lắc chuyển động, thay thế sức người pha thành dung dịch nước muối. Anh tính toán mỗi một phần như vậy sẽ tương đương dung dịch NaCl 12% đến 14% tùy theo. Phần mật ong thì cứ pha loãng vào cốc nước rồi đổ trực tiếp vào mỗi bồn theo tỉ lệ bằng nhau”.
Orion hơi khụ khệnh, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ cười duyên nói: “À tôi nói thế à?”.
Lena nhìn thoáng chàng trai thần tượng số một của đời mình, so với trước đây đã không còn thái độ cau có bướng bỉnh nữa, rất lễ phép nói: “Dĩ nhiên ạ, anh đúng là uyên bác đó”.
Cô nhớ lại hình ảnh cực kỳ đẹp trai trước đó của quý ông thám tử này.
Một gã hành khách trung niên không tin tưởng nói: “Anh nói nước có thể ngăn cản quá trình va đập à?”.
“Ừm, khi anh ở trong nước di chuyển, tốc độ của anh sẽ bị lực cản của nước cản lại rất nhiều. Một người bình thường di chuyển ở trong nước thì sẽ không thể nào bằng bên ngoài được. Trong trường hợp không cách nào thoát khỏi đây an toàn, chúng ta có thể nhờ vào nước để hạn chế tác động va đập sau khi đoàn tàu đâm vào lô cốt”. Orion ôn hòa nói, vừa nói vừa tiếp tục pha dung dịch mật ong đổ vào bồn.
“Nghe có vẻ hơi đúng. Nhưng anh pha nước muối đậm đặc như vậy, bảo chúng tôi nhảy xuống, da thịt chúng tôi làm sao mà chịu cho nổi”. Một người phụ nữ hành khách khác cau mày nói.
Orion dù bận bịu làm đủ thứ việc, nhưng tính nhẫn nại như cũ vô cùng cao, chưa từng một lần lớn tiếng quát mắng.
Chỉ thấy chàng trai lịch sự đáp lại: “Chúng ta chỉ ở trong nước chưa đầy 3 phút sau cho đến thời điểm va chạm. Dung dịch muối NaCl chưa đủ tác động quá rát được lên da thịt chúng ta. Đổi lại, tiềm năng sống của chúng ta sẽ cao hơn rất nhiều”.
Thấy mọi người vẫn có vẻ không chịu hiểu, Orion tiếp tục kiên trì điềm đạm giải thích: “Dung dịch nước muối pha với mật ong sẽ hình thành nên một hợp chất dung dịch có độ nhớt (viscosity) rất lớn. À, nếu mọi người còn chưa biết thì độ nhớt được định nghĩa là lực cản đối với dòng chảy của chất lỏng, nó phát sinh khi có chuyển động tương đối giữa các lớp chất lỏng”
Hầu hết các chất lỏng đều có khả năng chống chuyển. Khái niệm độ nhớt dùng để đo lường khả năng chống lại dòng chảy phát sinh do ma sát bên trong giữa các lớp chất lỏng khi chúng trượt qua nhau khi chất lỏng chảy.
Nói một cách dễ hiểu hơn, nó đo độ dày của chất lỏng hoặc lực cản của chất lỏng đối với các vật thể đi qua nó, bao gồm cả con người.
“Tôi cũng có học qua kiến thúc này, thế tại sao chúng ta không dùng rượu, không dùng nước có ga để gia tăng độ nhớt, mà lại dùng nước muối và mật ong. Trên xe có khá nhiều thùng rượu”. Một hành khách khác phản bác.
Chỉ gặp Orion gật đầu theo kiểu quý ông, nhẹ nhàng đáp lại: “Xin lỗi, có vẻ anh hơi nhầm lẫn kiến thức một chút rồi. Rượu và nước có ga có độ nhớt cao hơn nước tinh khiết thông thường thì đúng, nhưng không so được với nước muối, càng không có khả năng so với mật ong. Nồng độ muối NaCl 14% trong nước làm tăng độ nhớt của dung dịch lên rất nhiều, từ đó tăng lực cản khi chịu va đập. Nước có ga có chứa các bọt khí trong đó, vì vậy lực cản sẽ không cao bằng dung dịch nước muối. Rượu thì độ nhớt chỉ tính ở mức trung bình, đồng dạng thấp hơn nước muối, ngoài ra nồng độ cồn cao còn dễ gây tổn thương hơn cho chúng ta, đây là phương án ngu xuẩn nhất. Va đập nếu phát sinh lực cháy nổ, rượu bắt lửa sẽ bóp nghẹt chúng ta chết cháy, tuyệt đối không muốn dùng rượu trong điều kiện này. Vì vậy, tổng quát lại, chúng ta có thứ tự độ nhớt tăng dần và cũng là thứ tự ưu tiên tăng dần sẽ là nước tinh khiết, nước có ga, rượu (bị loại trừ), nước muối, mật ong”.
“Mật ong có độ nhớt cao nhất và cũng thân thiện với da thịt con người hơn nước muối, tuy nhiên, chúng ta không đủ mật ong để pha lắp đầy bồn được. Chỉ có thể làm loãng bổ sung đột nhớt cho dung dịch nước muối có sẵn”.
Mọi người nghe đến đây, hầu hết là không hiểu gì hết, chỉ thấy nó cao siêu và ghê gớm. Song, chung quy là lập tức minh bạch trên xe này có thánh nhân đọc sách tồn tại, cũng không ai muốn khiêu chiến kiến thức mà làm gì, miễn cho vô ý chọc giận người ta, người ta loại trừ mình ra thì uổng sống kiếp người.
[...]
Orion bây giờ đồng dạng được nghe lại những gì mình nói trước đó, tâm trạng cũng tương tự những hành khách trên xe lúc đó.
Trước mặt cô gái trẻ thì miệng mình diễn xuất cười tươi như hoa. Thế nhưng trong lòng ‘con mẹ nó NaCl, độ nhớt là cái quái gì một vạn lần”.
Lena tiếp tục kể: “Thời gian 3 phút trước khi va chạm, những người ở toa xe số hai đến phụ giúp một tay, anh đã bảo tất cả mọi người quấn vải quấn bông lên những vị trí quan trọng như cổ và lưng, ngực, não, những có thể bị va đập mạnh gây chấn động, đồng thời cố gắng luyện tập hít thở dưới nước nhiều nhất có thể, sau đó sẽ phải giữ hơi, khi va chạm nảy ra, mọi người ở trong nước muối dung dịch NaCl này sẽ hạn chế rất nhiều lực va đập thậm chí xấu số hơn là lực nổ”.
“Hết thảy 17 người bước vào toa xe số năm, anh Oreo chia làm bốn, mỗi khu vực bồn chứa nước có bốn người, một nơi năm người. Để giải thích cho lý do vì sao phải chia ngăn mọi người như vậy, anh nói rằng để hạn chế chúng ta tự va đập vào nhau. Anh Oreo, thật may là tôi và cô bạn của tôi chung một bồn với anh, tôi tự tin hơn rất nhiều. Cô Emily thì không thấy đâu, tôi có hỏi và anh lắc đầu, bảo rằng cô Emily có cách riêng trốn thoát, cô không cần vào đây”.
“Khi va chạm sắp xảy đến, tôi thấy anh đã tung đồng 1 krone của mình lên và chụp lại, sau khi nhìn kết quả sấp ngửa, vẻ mặt anh lộ ra một điệu cười đặc biệt rất quyến rũ. Anh sau đó đã nhìn chúng tôi và trấn an chúng tôi bằng một câu nói --- Tôi tin vào dòng chảy của nước, lắng nghe nó, dựa dẫm vào nó, nó sẽ giương tay bảo vệ chúng ta... It’s a good day, isn’t it !? Mọi người, hẹn gặp lại sau mấy ngày nữa”.
Và rồi âm thanh ầm một tiếng, tiếng đầu tiên là tiếng bom trọng lực của Emily làm giảm tốc độ của đoàn tàu.
Tiếng ầm thứ hai nổ ra, đoàn tàu với tốc độ khoảng 90 km/h trực diện va chạm lô cốt khổng lồ, tạo ra một lực chấn kinh khủng khiếp, xé nát gần hết bốn toa tàu đầu tiên. Toa xe thứ năm cũng bị va chạm mãnh liệt đổ nát.
Trong toa số năm, nhờ có lực cản của dung dịch nước muối và mật ong mà phần lớn mọi người tránh thoát va đập kinh khủng chết ngay tại chỗ. Dòng chảy của dung dịch ngăn lại phần lớn tác động, nhưng vẫn là không thể ngăn hết được.
Vẫn có những người xui xẻo chết tại chỗ vì nhiều lý do bệnh nền hoặc cơ thể yếu ớt khác nhau, cũng có người chết vì sợ hãi đến đột quỵ, có người thì chết trong bệnh viện.
17 người, cuối cùng còn chưa tới 10 người sống sót.
“Bất quá, anh Oreo, anh đã cho chúng tôi một cơ hội được tiếp tục sống trên thế giới này, đây là thứ quý giá nhất”. Lena vừa nói vừa nắm chặt lấy bàn tay của Orion.
“À ừm, xem ra, tôi đã thực sự làm được một việc rất tốt, nhỉ”. Orion giả vờ trấn an cô ta.
Trong câu chuyện khó tin vừa lắng nghe, hắn ghi chú được một điểm, đó là người phụ nữ trốn thoát trước đó tên là Emily.
Nghe làm sao cũng thấy người này thần bí và có điểm kỳ lạ. Orion chậm rãi nhớ lấy cái tên này.
Có lẽ, lát nữa phải xem ghi chú mục ghi chép lại rồi.
Orion không có rãnh hơi tán dóc với Lena quá lâu, hắn rất nhanh rời đi sau đó, bắt xe ngựa từ tỉnh Timara về lại Nelson.
....
Ngồi trên xe ngựa, Orion lấy ra đồng hồ bỏ túi của mình, hắn vặn nắp mở mặt đồng hồ ra.
Bên trong có một mẩu giấy nhỏ được gấp lại gọn gàng đặt kín kẽ và cẩn thận.
“...”
“Nhật ký của Orion Lockwood”
=============..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK