..............
Tấm thép lớn như có bàn tay ma quỷ nào đó điều khiển, giữa một đoàn tàu băng băng tốc độ lớn đến thế, lại có khả năng trùng hợp lắp vào đúng vị trí cửa sổ bị đập vỡ, thậm chí gọn gàng đem đầu lâu một người trưởng thành cắt xuống, dễ dàng che đậy lại hoàn toàn lỗ trống kia.
Nó khít với cửa sổ cũ một cách lạ thường, tuyệt đối thành công ngăn trở đường thoát nhảy xuống khỏi xe của những hành khách trong tàu.
Không hề có một chút tiểu tiết dư thừa nào để thành lập luận điểm ‘trùng hợp’ được.
Mà nếu không phải ‘trùng hợp’, vậy thì là gì đâu ? ? ?
Quỷ !
Sự kiện xếp vào hạng thần bí linh dị !
Mọi người hồn phách thất lạc, có một kiểu tiếc thương cho người đã khuất thì ít mà kinh hãi cho bản thân mình đang sống thì nhiều.
Đột nhiên...
Bạch!
Nhân lúc Walcott còn đang thất thần lóng ngóng đứng đấy, Orion lộn ngược cây dù, gắt gao nắm phần thân dài cây dù của mình rồi dùng hết sức bình sinh thuận tay từ phía sau lưng Walcott đánh lén tới. Lấy cán quất thật mạnh vào cổ tay đang cầm súng của nam thanh niên đầu trọc.
Orion đánh mạnh đến nỗi, ngay khi cán dù vừa va đập móc vào cổ tay Walcott, một tiếng bạch lanh lảnh vang lên, kèm theo là phần cổ tay cậu thanh niên đầu trọc kia lập tức liền bị vặn trẹo, khẩu súng theo quán tính văng ra xa, tình cờ thế nào lại chạm vào thành dãy ghế gần nhất với cô gái tóc ngắn.
Đương nhiên, cô gái tóc ngắn này hiện tại đang ở vào trạng thái hồn bay phách lạc, cái gì cũng không thể phản ứng.
Không chỉ một mình cô, có lẽ hầu như toa số ba tất cả mọi người đều tương tự vậy, hết thảy đứng như trời trồng.
Liên tục là những diễn biến hết sức đường đột phát sinh khiến ai nấy khó mà tiếp thu kịp, đồng dạng khó có thể làm ra phản ứng phù hợp.
Mà Orion thì là một chuyên gia nắm bắt tâm lý đám đông, không cần phải giới thiệu lại hắn chính là người dẫn dắt của chương trình radio Giai Điệu Âm Thanh chữa lành tinh thần nổi tiếng nhất cả vương quốc Australand này.
Cứ việc bản thân mình cũng là một thanh đang kinh hãi hết mức, nhưng Orion vẫn biết điều chỉnh cảm xúc tốt, tranh thủ tận dụng thời cơ chuyển biến tình thế.
Mọi người vừa nhìn thấy Walcott hét to đau đớn, cả người khụy xuống ôm lấy cổ tay, một bên khác, Orion cũng không có đi không chế Walcott làm gì, hắn trực tiếp khẩn trương chạy đến nơi khẩu súng bị văng tới.
Ngay tại vị trí đứng gần nhất là cô gái tóc ngắn kia đang cúi người xuống nhặt lên, Orion liều mạng phi nhảy cả người, lộn người tiếp đất như là võ sĩ nghiệp dư, khả năng cũng nhờ có hành động quyết đoán này cho nên hắn mới may mắn lấy được cò súng nhanh hơn cô gái một nhịp. Ngay trước mũi giày của cô ta cướp đoạt thành công.
Mà ở đầu bên kia, Walcott tức giận đỏ cả mắt, hắn đứng dậy với thái độ hung dữ trừng chằm chằm về phía Orion, tựa hồ một đầu sư tử đói khát đang muốn và chỉ muốn lao vào con mồi để cấu xé.
Song, sư tử này không có được kịch bản như nó mong đợi. Người phụ nữ Emily không biết từ lúc nào cũng đã tiếp cận đến sau lưng Walcott. Cô ta lấy từ trong túi cá nhân ra một cây bút máy, động tác chuyên nghiệp cắm thẳng đầu bút máy vào sau gáy nam thanh niên đầu trọc.
Walcott bị ép đến khụy gối xuống đất không kháng cự được, hắn kinh hoàng quay đầu xem xem kẻ nào. Mãi cho đến khi tờ mờ thấy người kia là quý cô Emily, miệng hắn mới lẩm bẩm như muốn chửi rủa gì đó, chỉ là hết lần này đến lần khác nói đều chẳng ra hơi.
Dưới lực tì đè của Emily kèm theo loại nhũ dịch Propofol gây mê từ trong ống mực truyền vào, Walcott không có sức giãy dụa, chưa tới vài giây thì đôi mắt đã từ từ trở nên lim dim, đầu cúi thấp xuống mệt mỏi, và cuối cùng là kiệt sức đổ gục.
“Các người, các người lại tính làm gì”. Nhân viên đoàn tàu bây giờ đã quỳ gối xuống đất, chắp tay giống như cầu nguyện vậy.
“Trời ơi, tôi tại sao phải đặt chân lên cái chuyến tàu khốn kiếp này kia chứ”. Một cô gái trong hội bạn đã sợ hãi ôm đầu hét to lên, thấy được đôi mắt hơi rướm lệ của cô nàng như đang trực chờ bất cứ lúc nào cũng tùy ý trào ra.
Orion cầm súng trên tay, cẩn thận khóa lại chốt đạn an toàn. Hắn lướt nhìn một vòng tất cả mọi người rồi ôn nhu nói: “Xin lỗi, tôi cần khống chế lại cục diện toa số ba này. Trước mắt tình huống gấp gáp chỉ có thể làm như vậy”.
Hắn và Emily hoàn toàn không có thảo luận trước với nhau, Emily bất quá là nhìn Orion xử lý tình huống mà tự mình diễn hóa cho nhịp nhàng hòa hợp mà thôi. Có thể nói, những người có cùng tần số tư tưởng thì rất dễ ăn ý, ăn ý đến mức chẳng cần nói câu nào thì đối phương cũng hiểu được hành động tiếp theo của mình.
Tu tu tu ~~~~~~~~~~~!
Đoàn tàu vẫn vậy vẫn vô tình lạnh lùng tăng tốc di chuyển trong đêm tối, chẳng qua là bầu không khí trong toa xe số ba đã càng lúc càng trở nên nặng nề và thê lương hơn. Nặng nề theo đúng tính chất nghĩa đen của nó, còn thê lương, ừ, bởi vì nơi này đã sớm có một vị thiếu niên trẻ tuổi tội nghiệp Felix Hoshe chết tức tưởi vô cùng oan ức.
“Cái kia...anh thám tử Oreo, làm sao bây giờ?”. Cô gái tóc ngắn đứng gần Orion nhất, giờ phút này đã không còn tâm ý tranh chấp gì nữa, cô cởi bỏ sự háo thắng của bản thân để đổi lại bộ dáng đáng thương đến tột cùng, đồng dạng nhún nhường xuống nước với vị được cho là thám tử trên chuyến tàu này.
Trước mặt tình thế chuyển biến thành sự kiện linh dị, có lẽ không còn ai đáng tin hơn so với thám tử.
Orion ra dáng quý ông gật đầu một cái.
Hắn đi tới nhặt lấy cái dù của mình lúc nãy đánh vào người Walcott lên rồi mới chậm rãi mở miệng nói: “Tôi sẽ nói nhanh thôi, mọi người nghe một lần liền hiểu”.
Nhận thấy mọi người không ai còn ai có ý định phản bác hay làm ồn nữa, Orion mới dùng ngôn ngữ của kẻ đọc sách để thuyết giảng:
“Tàu hỏa hiện tại của vương quốc Australand vẫn dùng kỹ thuật đầu máy hơi nước, các dự thảo thay đổi nâng cấp kỹ thuật vào năm ngoái đã bị hủy do hậu quả của thảm họa 23 tháng 04, có quá nhiều công nhân không còn đủ động lực và năng lực lao động. Hiện tại chúng ta vẫn xây dựng dựa trên nguyên lý chuyển hóa năng lượng nhiệt từ đốt cháy nhiên liệu than đá thành năng lượng cơ khí thông qua hơi nước. Tốc độ chuyển hóa đo đạc được trên các lý thuyết về nhiệt động học không đủ để đẩy gia tốc một đoàn tàu sắt lên trên 60 km/h. Đó là lý thuyết, thực tế còn chậm hơn, thường thường trên lộ tuyến thực tế, đoàn tàu thời điểm gia tốc cao nhất cũng chỉ rơi vào khoảng 55 km/h. Anh nhân viên, tôi nói có đúng không?”.
Người nhân viên nam kia đứng nguyên chỗ đứng đấy một hồi, thần sắc nhìn qua có chút bi thương.
Anh ta nghe thấy Orion nói thì gật đầu lia lịa, bởi vì ngoài gật đầu ra, anh ta cũng chẳng biết nên bổ sung lời lẽ gì, cảm giác chính mình đối với loại chuyện này cũng không thực sự hiểu biết bao nhiêu.
Trong khi đó, Orion từng là sinh viên xuất sắc không chỉ có một tấm bằng đại học tài chính danh giá thôi đâu, hắn đối với tuyệt đại đa số môn học mà mình theo đuổi qua, kiến thức đều rất vững chắc.
Trong đầu máy hơi nước tàu hỏa ở thời đại này, một lò hơi được thiết kế để đốt cháy nhiên liệu và tạo ra hơi nước ở áp suất cao. Khi nhiên liệu được đốt cháy, hơi nước được tạo ra trong lò hơi sẽ được đưa vào các xi-lanh chứa piston. Áp suất của hơi nước sẽ đẩy piston di chuyển, tạo ra năng lượng cơ khí. Piston này được kết nối với các bánh xe thông qua một hệ thống biên dạng và đòn bẩy. Khi piston di chuyển, năng lượng cơ khí được truyền đến các bánh xe, tạo ra sự di chuyển của đầu máy. Quá trình này phụ thuộc rất nhiều vào bài toán nhiệt động học chuyển hóa năng lượng nhiệt thành cơ khí, thêm vào các bản thiết kế và nguyên vật liệu chưa có độ tinh chỉnh chưa cao, nếu không muốn nói là thấp, dẫn đến mất năng lượng và hạn chế vận tốc.
Ngoài ra, còn phải kể đến chi tiết trọng lượng. Đầu máy hơi nước làm bằng sắt và thép, làm tăng trọng lượng toàn bộ tàu, gia tăng áp lực lên đường ray. Sự gia tăng trọng lượng này không những giới hạn vận tốc do tốn nhiều năng lượng hơn để vận hành, mà còn để những nhà thiết kế phải tự động lập các bộ phanh hạ xuống tốc độ tiêu chuẩn của một đoàn tàu vì lý do an toàn. Cuối cùng, các bộ phận của động cơ hơi nước thường được làm từ sắt đúc hoặc thép không chịu nhiệt tốt, dẫn đến độ bền và hiệu suất giảm. Tàu hỏa càng vận hành lâu thì tốc độ càng giảm.
Các bài báo khoa học ở Welly vẫn thường xuyên hội thảo về đề tài này.
Không khó để khẳng định, trong mọi loại tình huống dù muốn dù không, nhân viên buồng lái thử biện pháp nào đi chăng thì tốc độ tối đa của một đoàn tàu tối đa cũng không có cách vượt quá 55 km/h được.
Orion lấy ra đồng hồ bỏ túi, chỉ vào thời gian hiển thị bên trên và nhấn mạnh: “Hiện tại mới chừng một tiếng ba mươi phút trôi qua, theo đúng lộ tuyến thì chúng ta chỉ mới đi được gần 80 km mới đúng, còn chưa tới trạm Nelson. Nhưng kết quả thì mọi người thấy đấy, chúng ta sắp sửa tiếp cận trạm Timara rồi, đó là một nơi cách ga khởi hành Inver hơn 120 km và đã đi xa hơn điểm đến cuối cùng ga Nelson chừng 20 km. Điều này nói lên gì?”
“Vận tốc xe hiện tại có lẽ đã vượt quá 100 km/h và sẽ còn tiếp tục gia tăng”.
Nếu lấy 40 phút đầu chặng đường tốc độ của chuyến tàu không đổi là 55 km/h, nhân viên báo rằng sau đó đồng hồ tốc độ đo đạc được bỗng nhiên thay đổi gia tăng vượt ngoài bảng đếm, vậy là thời gian gia tốc tầm được 50 phút, vẫn còn tiếp tục gia tốc, cho nên mọi tính toán chỉ dừng lại ở mức độ ước lượng và trừ hao, thực tế có thể sẽ có biên độ chênh lệch trong khoảng nhất định. Song, dù tính cách gì đi nữa, con số 100 km/h kia vẫn là một biên độ kinh khủng ngoài tưởng tượng.
Giải thích ra thì dài dòng lê thê, nhưng việc Orion đang làm trái lại vô cùng đơn giản dễ hiểu.
Đó là hắn đang dùng khoa học để chứng minh cho một sự kiện tính là quỷ dị thần bí !!
=================..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK