• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.....

Tâm Orion trở nên có chút phấn khởi, nhưng vẻ mặt của hắn thì không hề thay đổi.

Hắn sử dụng năng lực Hoàng Đạo Quân Ảo Thuật Gia để che giấu cảm xúc của mình. Hắn coi cô gái trước mặt như một vị khán giả, giờ khắc này, hắn đang trình diễn ở sân khấu của mình, hoàn toàn do mình sắp đặt và bố trí.

Orion hướng cô gái trẻ tuổi gật đầu, rất thong thả nói: “Cuốn Theo Chiều Gió của Margaret Mitchell viết về giai đoạn Nội chiến và thời kỳ tái thiết sau chiến tranh của miền Nam nước Mỹ. Nhân vật chính được kể là Scarlett O’Hara, một cô gái trẻ đến từ gia đình quý tộc ở Georgia. Scarlett yêu một người đàn ông tên Ashley Wilkes, nhưng anh này đã cưới Melanie Hamilton. Tình yêu không được đáp lại này là nguồn cơn của nhiều sự bất hạnh và đau khổ trong cuộc đời Scarlett. Trong khi đó, Rhett Butler, một thương nhân giàu có và khéo léo từ Charleston, liên tục cố gắng chinh phục trái tim của Scarlett, mặc dù cô luôn từ chối tình yêu của anh. Rhett được biết đến với tính cách mạnh mẽ, thông minh và không kém phần châm biếm, anh luôn sẵn lòng đứng về phía Scarlett khi cô gặp khó khăn. Diễn biến chuyện trôi nổi và cuốn chiếu từ bi kịch này sang bi kịch khác, biến cuộc sống của Scarlett thành một mớ hỗn độn bất hạnh, từ việc mất gia đình, tài sản, đến việc yêu không được đáp lại và những hôn nhân tan nát...”.

“Tôi tóm tắt nội dung như vậy có sai gì không, thưa cô?”.

Cô gái váy đen lần nữa quay đầu lại, cực kỳ lưu ý ánh mắt nhìn chằm chằm lên mình của Orion, bất giác có chút bận tâm.

“Tuy nhiên, thứ duy nhất khiến tôi không thích ở cuốn tiểu thuyết kinh điển này chính là, tôi không thích cái kết của nó. Dù gặp phải khó khăn đến đâu, Scarlett luôn dễ dàng tìm thấy cách để vượt qua, chỉ dựa trên ý chí và sự quyết tâm mạnh mẽ của mình, không phải việc này có chút hơi gượng ép sao. Tôi không thích như vậy, bài học lớn nhất về tình yêu và lòng kiên trì...đôi khi khiến người ta dễ đi vào con đường tuyệt vọng”. Orion đột nhiên mở lời nói ra một câu thâm thúy.

Cô gái váy đen thẩn người một chút, những suy nghĩ kì quái chảy vào trong đầu cô, mất một lát sau, cô mới hơi ngập ngừng đáp lại: “Anh đã biết rõ câu chuyện như vậy, tại sao trước đó nói là chưa từng đọc?”.

Orion cười đến rạng rỡ, thậm chí còn nháy mắt đưa tình ý: “Như ý ai đó nói, đi tán tỉnh người khác cần có sự chu đáo ”.

Vẻ mặt của cô gái váy đen đã trở nên càng lúc càng ngưng trọng, mặt hơi ửng đỏ, cô cũng có trực giác của riêng mình, tinh thần cô thế mà bắt đầu bị lung lay, cảm thấy bầu không khí mà gã thanh niên bí ẩn trước mắt mang lại có gì đó không đúng lắm, dường như hắn đang rất thoải mái nắm được thế chủ động, hoàn toàn xâm lấn tới cô, đem cô hóa thành một phần tử trong màn bố trí của hắn.

“Tôi đùa đấy. Tôi không có ý tứ tán tỉnh cô đâu, tôi chỉ là tình cờ đi ngang qua muốn tìm một vài cuốn tiểu thuyết hay để đọc, bất tiện nhìn thấy cô đang cầm cuốn sách này, chợt có vài ý tưởng muốn hàn thuyên đàm luận, chỉ thế thôi”. Orion nói.

“Ừm...ra vậy”. Cô gái trẻ lắp bắp đáp lại, trong lòng cô không bớt chút nào nghi ngờ với người đàn ông này.

Nhìn thấy Orion hành động rất tự nhiên từ trong giỏ sách lấy ra một chai nước, hắn có vẻ khát nước, trước mặt người mới quen làm một ngụm tương đối lớn.

Một tiếng ực giòn tan vang lên, yết hầu nam tính của Orion chuyển động xuống trước mặt cô nàng.

“Xin lỗi, tôi nói hơi nhiều nên là...”

“Tôi hiểu”.

“Cô ăn kẹo dẻo không, loại tốt của người địa phương ở phố Hoa Loa Kèn đấy, có vị bạc hà rất ngon”.

“Anh ăn đi, tôi không thích ăn kẹo”.

Orion hơi cúi thấp người, lúng túng gãi đầu.

Cô gái váy đen thì quay đầu đi chỗ khác, cố ý lảng tránh ánh mắt của Orion, không muốn tiếp tục dây dưa với người này.

Chỉ là, Orion không có dừng lại đơn giản vậy. Ngày hôm nay không đem cô gái này bước ra khỏi thư viện chụp đầu một phen, hắn cảm giác để cô ta thoát đi về gặp của mình, cô ta nhất định sẽ phát hiện ra hắn chính là người lần trước phá đám việc tốt của bọn họ, sau đó sớm muộn cả đám cũng sẽ rủ nhau đi tìm kiếm mình thanh toán nợ nần.

Đột nhiên, ào một tiếng ~~~~~!

Hắn mở nắp chai nước hớp thêm một ngụm nữa, lần này nhưng là trong lúc đang vặn nắp, Orion không biết vô tình hay cố ý, hắn không cẩn thận để trượt tay, lượng nước khá lớn còn sót lại trong bình cứ thể đổ lên người cô gái váy đen, đổ từ sau lưng ra mặt trước.

Nước đổ xuống để khăn choàng cổ cô bị lệch đi, lộ rõ ký hiệu biểu tượng ‘omega’ treo ngược trên cổ.

“A...”.

“Xin lỗi, tôi...tôi sơ ý...cô có sao không, đồ cô ướt rồi này”. Orion cái tay nhanh nhẩu sờ lên người cô gái, khuôn mặt chuyển biến thành bi thương, bày tỏ sự hối lỗi ăn năn.

“Điên à, anh làm cái gì thế?”.

Cô gái trước là nước đổ mát lạnh cùng ướt đẫm, sau là cảm giác như có thứ gì mềm mại đang sờ mó chính mình, vì tốc độ diễn biến quá nhanh nên không kịp phản ứng, đến khi cô phản ứng kịp, mặt đã đỏ chót, thật lớn giọng hét lên.

Cái kia đúng không khách khí, nhân phẩm đê tiên.

Khi cô gái váy đen tức giận kêu lên.

m thanh của cô đồng thời phá vỡ sự yên tĩnh trong thư viện, không những là chỉ đánh động tới những người xung quanh, càng đánh động đến năm, sáu người đang ra vào thư viện đọc sách thời điểm bu lại.

Rất nhanh một đám người nhao nhao nhìn sang, nhìn xem đôi trẻ tại trước mặt mọi người nơi công cộng điên cuồng tác động qua lại ảnh hưởng lẫn nhau.

“Ghê tởm...biến thái...mày chết đi”. Linda ngượng ngùng đến cực điểm.

“Xin lỗi, xin lỗi, tại tôi nghe cô nói cô là Zodiac, tôi thấy cô muốn hăm dọa tôi, nên tôi mới sợ hãi như vậy bóp đổ bình nước. Trời ơi, tha cho tôi đi, tôi hứa sẽ không nói chuyện đốt cháy thư viện hơn tháng trước là cô làm đâu”. Orion mặt mo cũng đỏ lên, diễn kỹ đến thần sầu.

“? ? ?”. Khuôn mặt Linda tái nhợt trầm xuống.

“Mày...mày đang nói cái gì vậy?”.

“Không phải sao, lần trước đúng là tôi nhìn thấy cô và đám người nữa vào thư viện...sau đó đêm khuya lúc tôi đi ăn về lại nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của mọi người chạy ra cùng một đám cháy lớn...tôi nếu như biết cô là Hoàng Đạo Quân nắm giữ sức mạnh thần bí, có lẽ tôi sẽ không...”. Orion dùng thủ đoạn vô lại đến cực điểm nói ra.

Lúc nói, hắn hầu như không biểu hiện chút gian xảo nào.

Nhưng đến câu nói đằng sau, trong một khắc ngắn ngủi thôi, nhân lúc không ai để ý, có thể nhìn thấy một nụ cười tàn ác của Orion chỉ dành tặng cho cô gái Linda ở trước mặt.

Nguyên lai chung quanh thu hút nhiều người như vậy, trước đó chính mình lúc đi một vòng, rõ ràng không có mấy cái, còn tưởng rằng không thể sử dụng chiêu này.

Một bên khác, cô gái váy đen tên Linda kia hầu như chết lặng, đứng đều đứng không vững, bàn tay, bộ ngực run lên cầm cập.

Con mẹ nó, mình bị gài rồi.

Thằng chó này ! ! !

Thú thật thì Orion cũng không có nói sai, hắn nói rất đúng, đúng một nửa sự thật.

Chuyện tối hôm đó đúng là hoàn toàn có thật, hắn lần này đem kể ra một nửa, chỉ là đem giấu chính mình đi mà thôi. Bởi vì Orion nắm đằng cán, thực sự là đến bản thân Linda cũng không biết hôm đó Orion có xuất hiện hay là không.

“Zodiac?”

“Này, anh, anh nói cô ta chính là Zodiac”.

“Vụ việc thư viện cháy hôm đó...”.

“Cô gái kia, cô tên là gì thế?”

“Còn anh, anh là ai?”

Những người xung quanh bắt đầu vây lại hỏi han, Orion biết rõ, trong số này khả năng là có những người đến từ các tổ chức Zodiac khác, bọn họ cũng có trách nhiệm và bổn phận của mình, nhân lúc thư viện mở cửa lại liền ngấm ngầm đóng vai dân thường lẻn vào, đi tới thư viện để tiếp tục điều tra sự việc còn dang dở.

Không trách được, tính chất quan trọng của Thẻ Mật Thư mà Hoàng Đế Herald bí mật giao cho thư viện cất giữ là quá quan trọng. Hơn thế nữa, ngoại trừ số tài liệu lớn bị thiêu hủy, số tài sản bị đốt cháy, vụ án đó còn có thể coi là một vụ thảm sát đúng nghĩa giữa trung tâm thành phố Nelson, đây có thể coi là cú tát rất mạnh vào mặt những người đứng đầu vương quốc Australand này.

Bị bắt quả tang ở chỗ này, Linda căn bản là chạy chẳng thoát.

Coi như cô nàng có né tránh việc bản thân mình là Zodiac đi chăng nữa, tin rằng ở đây, các thế lực kia cũng sẽ không dễ dàng gì buông tha cô.

“Tôi là một người làm trong rạp kịch, hôm đó có một vở diễn cho nên tôi về muộn. Lúc đi thì tôi thấy đám cô ta, lúc về cũng bắt gặp đám cô ta với trạng thái vật vã. À phải rồi, các anh có thể điều tra lại, ngày hôm đó vở diễn của rạp chúng tôi tên là Kẹp Hạt Dẻ (The Nutcracker), đây là vở ballet của huyền thoại Tchaikovsky. Thời điểm diễn ra vở diễn, đám cháy ở thư viện cũng bùng lên. Nếu các anh cần thêm nhân chứng thì tôi cũng có”. Orion nói với vẻ mặt rất chân thật.

Dĩ nhiên hắn biết rồi.

Hôm đó cũng là ngày hắn phải đi diễn cơ mà. Chỉ là hắn nhờ một người bạn trong nghề của hắn tham gia đóng giả cho mình mà thôi, dù sao, vai diễn của Orion chỉ là vai quần chúng, không đáng kể.

Lại nói, có một điều hơi buồn cười chính là, Orion chợt nhận ra lúc trước mình quên hỏi tên cô gái tóc đen này trong lúc nói chuyện với Farl, ngay cả ban nãy nói chuyện cũng quên mất việc đề cập.

Đến bây giờ hắn vẫn không biết người ta gọi là Linda đấy...

Hài, mình đúng là...Chẳng có ai đi điều tra mà thiếu chuyên nghiệp đến vậy !?

Orion dễ dàng có ưu thế bằng chứng trước đám đông, trong khi Linda thì hoàn toàn ngược lại.

Cô bắt chợt nhìn thấy một viên sĩ quan của Cục An Ninh quốc gia đưa ra thẻ chứng từ trước mặt mình, mắt thấy cảm giác chẳng lành.

Bàn tay cô đột nhiên phát ra ánh sáng màu vàng chói lóa, đôi con ngươi lóe lên hình ảnh biểu tượng của Cung Song Ngư.

Orion lùi lại phía sau...

Lập tức tránh thoát giao chiến.

=====

Tấu chương xong !!

=====..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK