...........
Quý cô Emily gật đầu đồng ý một cách nhàm chán.
“Tin tốt là cậu đã nhận ra đó là con đường chết nhanh nhất”.
Orion cười trừ, đồng thời lắc tay ra hiệu với người phụ nữ rằng mình đang mệt mỏi. Bàn tay bởi vì lúc nãy dùng sức kéo cửa sổ quá độ mà hơi trắng bệch, phần nối những khớp ngón tay đỏ chót lên in vết hằn cửa khe nắm.
Giờ phút này hắn hoàn toàn gác lại thông tin liên quan đến Zodiac, sự bận tâm duy nhất của Orion là làm sao thoát thân khỏi đây càng sớm càng tốt, hiện tại muốn chạy đua với đoàn tàu, xem là đoàn tàu đâm vào lô cốt trước, hoặc là mình nhìn thấy được mặt trời trước.
Orion dựa đầu vào cửa sổ bên cạnh chỗ ngồi,, hai bàn tay bất tri bất giác nắm chặt lấy cán dù, hắn đang suy nghĩ giải pháp.
Ngoài cửa sổ lúc này đã tối đen không thể thấy gì, trên thành cửa sổ, mặt kính bên ngoài, sương xám lạnh lẽo bám vào tích tụ thành hơi nước, hơi nước long lanh lắp đầy các khoảng trống ô cửa sổ, theo nhiệt độ khí trời xuống thấp mà lượng hơi nước lạnh bám vào này dần dần đóng băng lại thành những khối đá tinh khiết vụn chùm chùm dính dính với nhau.
Nhảy xuống xe không được.
Vậy thì chỉ còn cách dừng xe, hoặc là đem lộ tuyến sửa về cho đúng.
Nhưng làm sao làm được bây giờ ? Chẳng lẽ lại đi tìm gã Hoàng Đạo Quân thương thảo sao ?
Nếu bùng nổ tranh chấp, khẳng định đánh nhau là sẽ đánh không lại.
Ừm, mình không được, nhưng không có nghĩa là người khác không được...
Nghĩ tới đây, Orion lần nữa nhìn về phía quý cô Emily, mang theo một tia tâm trạng nửa chờ mong nửa ấp ửng không rõ ràng.
Chỉ là rất nhanh, hắn lắc đầu.
Đoán chừng cô ta cũng không có nắm chắc.
“Sự bình thản của cô khiến tôi luôn có cảm giác cô đang chờ đợi điều gì đó xảy đến nhỉ, không biết vì sao tôi có niềm tin rằng cô nhất định sẽ cực kỳ an toàn trên chuyến tàu này, thậm chí cô đối với gã hung thủ Hoàng Đạo Quân kia còn không có mảy may cân nhắc hành vi”. Orion thăm dò hỏi.
Quý cô Emily vẻ mặt lại có thêm mấy phần tiếu dung khó diễn tả, không phải cười nhưng tràn đầy ý cười. Cô lấy ra trong túi đeo của mình một cái hộp phấn trang điểm, rất thản nhiên ngay ở trước mặt Orion dặm phấn.
“Trời nóng quá, phấn của tôi bị bết mất”.
Trời nóng?
Cô vừa nói nhiệt độ trong xe làm cho phấn trên người cô bết ra sao?
Orion hơi động, lập tức nhíu mày lại, quan sát thật kỹ người phụ nữ vẫn luôn ngồi bên cạnh mình này.
Dường như cô ta dặm phấn không đều lắm, thậm chí là dặm phấn sai.
Lưu ý thấy ánh mắt của chàng trai thay đổi khi nhìn mình, Emily bình tĩnh đóng lại nắp trang điểm, nói: “Chết không đáng sợ, đáng sợ là sống lù khù ở đó mà giống như là chết, đến khi nhắm mắt vẫn không biết chuyện gì xảy ra. Thám tử Oreo, cậu là thám tử, nhưng không phải cậu cũng không muốn tiến vào toa số hai thử điều tra sao? Những gì tôi có thể nói tôi đều đã nói cho cậu biết, vị Zodiac Người Vận Chuyển kia, tám phần mười là đang ở toa số hai cùng những hành khách nơi đó. Hai phần mười còn lại, có lẽ nằm ở khoang buồng lái”.
Orion im lặng không có trả lời.
Vấn đề này ai cũng biết, chỉ cần đầu óc không phải não cỏ và có sự thừa nhận về Zodiac, vậy thì người ngồi trong toa số 3 này chắc chắn có thể tự mình kết luận được gã Hoàng Đạo Quân kia phải bắt buộc trú ẩn ở toa số hai hoặc khoang buồng lái.
Bởi vì theo như Emily trước đó giảng giải, một Zodiac khi đang thực hiện nghi thức lĩnh vực của mình, hắn phải tập trung tinh thần cao độ không thể lan man lộn xộn những thứ khác, khí chất tức thời sẽ phân biệt với người khác, biểu hiện ra bên ngoài là phi thường dễ gây chú ý. Đặc biết đối với những người có sở thích tò mò ngắm nhìn chung quanh, hoặc là những người có phạm trù chức nghiệp phải quan sát cẩn thận như cảnh sát, thám tử, luật sư...
Cho nên, dựa theo tình huống trước mắt, toa số ba này hoàn toàn bình thường.
Orion minh bạch, không phải là hắn không muốn trả lời câu hỏi ngược lại của quý cô Emily, chỉ là, thực sự không thể trả lời được, hắn còn chưa có tư cách.
Đã biết toa số hai cho đến buồng lái chứa chấp thành phần nguy hiểm, bây giờ tiến vào để điều tra hay nhiều khi chỉ đơn giản là đi dạo ngắm nghía một vòng thư giãn, không cẩn thận để hung thủ cảnh giác chiếu tướng, thế chẳng phải là cùng đặt bút ký án tử giống nhau sao?
Thám tử ngu ngốc mới bất chấp vì công lý mà đi lo việc bao đồng. Cứu mình là được, cứu được thêm người càng tốt, không tốt nhất là hại mình hại người.
Orion lần nữa lấy đồng hồ bỏ túi ra quan sát.
7 giờ 31 phút.
Thời gian trôi qua càng nhiều, bọn họ đi đến bờ vực tử vong càng nhanh.
“Cô xuất hiện ở đây không phải là trùng hợp phải không? Theo cách nói của cô, cô ngồi ở đây, có mặt trên đoàn tàu này là vì từ sớm có mục đích theo dõi liên quan đến gã Hoàng Đạo Quân kia, à không, căn cứ trường hợp phán đoán lúc trước của cô, xác suất có liên quan đến nhân vật nào đó mà gã muốn thủ tiêu chung với toàn bộ đoàn tàu càng cao hơn một chút”. Orion lần này lựa chọn thẳng thắn nói.
Cứ việc bên ngoài mặt không đổi sắc tâm không dao động, nhưng trong lòng của hắn bây giờ đã có mấy phần khẩn trương và gấp rút rồi.
Emily đáp lại: “Vâng, bây giờ dẫu sao anh và đoàn tàu này đều đã gần đến cửa chết rồi, tôi nói cho anh biết cũng chẳng sao. Phải, anh nói chính xác, mọi chuyện không phải trùng hợp, tôi lên chuyến tàu này có việc tư và cũng chủ đích là tìm kiếm nhân vật VIP đang bị gã kia truy sát”.
“Cô biết mặt ông hay bà ta không?”. Orion hỏi. Hắn đương nhiên tự biết lọc ý để lắng nghe, cái gì không nghe thì cứ trực tiếp bỏ qua thôi.
Emily lắc đầu.
“Đáng tiếc, thông tin tôi biết được đến cũng chỉ là hắn đồng dạng là hành khách trên chuyến tàu này, và đặt vé ngồi ở toa số hai”.
Câu nói này để cho trong đầu Orion ngay tại chỗ nhảy số, nghĩ đến hai trường hợp.
Một là quý cô Emily đồng dạng không hề tự tin có thể đối chiến một trận với gã Zodiac kia, hoặc là cô ta e ngại mình nhìn thấy năng lực của cô, hoặc là năng lực đó rất có thể cũng không phù hợp để đối kháng khi cần thiết, cho nên mới không tốt ra bắt quả tang.
Trường hợp thứ hai chính là, cô ta đang chờ đợi thứ gì, tựa hồ có thể là chờ một vị Hoàng Đạo Quân thứ ba nào đó phục kích sẵn bên ngoài, hoặc là chờ cho đối phương chủ quan, cô ta mới xông vào.
Trước mắt rõ ràng nhất, Orion tuyệt đối chắc chắn rằng liền ngay cả quý cô Emily cũng không biết thân phận gã Hoàng Đạo Quân Người Vận Chuyển kia là ai, không phải vậy thì hẳn cô ta cũng sớm đã nói cho mình biết.
“Cô có cách rời đi khỏi đây an toàn, không muốn chia sẻ cho những người khác sao?” Orion thận trọng hỏi câu quan trọng nhất, muốn đưa chìa khóa duy nhất ký thác lên một người.
Lần này thì quý cô Emily đã làm thinh không trả lời. Này đại biểu những ý nghĩ của Orion trước đó có mấy phần đúng đắn.
Chàng trai ăn mặc lịch lãm không hề tỏ ra thất vọng, ngược lại còn rất biết cách cư xử, cúi đầu nhỏ nhẹ chào.
“Thật ngại quá, làm khó cô rồi”.
Hắn ta mỉm cười quay lưng đi, tiếp tục ngồi đó tự mình suy nghĩ.
Orion đột nhiên thấy hơi mỏi mắt, hắn thò tay vào túi áo gile bên trong lấy ra lọ thuốc nhỏ mắt có nắp màu xanh mà trước đó anh bảo an Lê Pho đã đưa cho mình ngay trong câu lạc bộ Hội An Thần.
Tháo kính cận xuống, Orion vô ý tụt tay làm rớt lọ thuốc nhỏ mắt xuống đất. Hắn khom người xuống nhặt lên lại, nhìn thấy bởi vì tác động rớt mạnh để dung dịch bên trong lắc lư đánh thành bọt.
Ngay trong khoảnh khắc cúi xuống nhặt lọ nhỏ mắt lên này, thùy não của Orion giống như cảm giác đến một tia luồng điện sáng bắn ngang qua vậy.
Hắn mỉm cười.
…….
Nhỏ mắt xong xuôi, đôi mắt dịu lại được phần nào, Orion bắt đầu chỉnh trang tư thế và trạng thái bản thân một lần nữa.
Bên những dãy ghế trên, hai nam cùng ba nữ hành khách khác trong toa còn y nguyên không biết chuyện xảy ra chung quanh, bọn họ ở chỗ này thảo luận những câu chuyện thần bí đằng sau thảm họa 23 tháng 4, ngươi giảng một cái, ta giảng một cái, cười cười nói nói hội thoại rất vui vẻ, bất quá lúc này tiếp túc xảy ra tranh chấp, cậu thiếu niên đeo túi vải lúc trước, còn có một người cô gái tự giới thiệu mình là nhân viên ngân hàng ở thành phố Nelson tin tưởng rằng thế giới này có người siêu phàm, ba người kia thì không tin, thế là xảy ra cãi vã tranh luận lớn tiếng.
“Anh thám tử Oreo Choco, hỏi anh cái vấn đề, anh cảm thấy trên đời này thật sự có người phi phàm không? Thông qua lúc trước anh bác bỏ lý luận của cô ta, tôi cảm thấy anh tin vào sát nhân đói khát tồn tại, đồng nghĩa nhất định sẽ tin vào những quái nhân thần bí tồn tại. Tôi cam đoan mình có từng nghe qua không ít lần về cái gì mà những Hoàng Đạo sứ giả và ma quỷ song hành tồn tại trong thế giới này rồi, thế nhưng bọn họ đều cố chấp nói không phải”. Cậu trẻ hỏi thăm, hỏi ngay đúng người có tiếng nói trọng lượng nhất trong những hành khách ở toa tàu số ba này.
Orion hơi khẽ nâng lên đầu nhìn cậu thiếu niên trẻ tuổi hơn mình một xíu, ân cần hỏi: “Cậu tên là gì? Xin lỗi, lúc nãy tôi quên không có hỏi qua tên cậu”
“Tôi tên Felix Hoshe thưa anh”. Nam thiếu niên đeo túi đáp lại.
“Felix, cậu lại đi kiếm thêm đồng đội là anh thám tử nữa sao. Sao cậu không thể bỏ được những cái suy nghĩ hư cấu ấy nhỉ, trên đời này căn bản cũng không có siêu nhân, không có quỷ, không có thần thánh phi phàm nào cả, nếu thực sự có quỷ, hẳn bây giờ quỷ đã tìm đến chúng ta thỉnh tội rồi”. Lại là cô gái tóc ngắn luôn luôn có ý kiến trái chiều với cậu thiếu niên kia.
Felix vẩy vẩy tay, một bộ cà lơ không quan tâm nói: “Đó là do cô nghĩ vậy thôi, tôi thì khác, tôi từng nghe rất nhiều người bàn tán truyền thuyết về những dị nhân có năng lực siêu phàm, thậm chí trong số đó còn có một số gần tương tự với hình bóng ma quỷ như vụ án sát nhân chết đói nữa cơ”
Orion không có trực tiếp trả lời vào câu hỏi kia, rất thản nhiên đánh đường vòng: “Không bàn trước vấn đề trên đời này có ma quỷ hay người siêu phàm nào đó không, giống như ban đầu tôi đã cân nhắc với mọi người, những thứ chúng ta không nắm chắc sẽ hiểu hết về nó thì tốt nhất chưa nên khẳng định bất cứ thứ gì”.
“Thay vào đó tôi có một câu hỏi khác càng đúng đắn trong tình huống này hơn, giả thuyết là người siêu phàm nắm giữ năng lực thần bí tồn tại đi”. Orion hơi dừng lại nhìn lấy những người trẻ tuổi này một chút, ít giây sau mới cười nói tiếp: “Như vậy, các cô cậu có hay không sẽ sợ những người siêu phàm đó?”.
Ý của Orion còn có thể hiểu nôm na thế này.
Các người có sợ quỷ không?
===================..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK