• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

....

Orion bây giờ mặc niệm.

Lần trước bị dọa cho một trận xanh chín, có thể hiện tại hắn vẫn còn không cách nào quên đi được hình bóng thiếu nữ ấy. Sương xám mờ nhân ảnh, chung cư tồi tàn, căn hộ lụp xụp, hành lang tối om, kiếm hồng chĩa về cổ đòi đoạt mạng.

Cứ như thế một cô gái biến mất một đoạn thời gian đã lâu không gặp, gieo rắc sự ức chế và tức giận lên đầu người ở lại, sau đó cô ta đột ngột trở về cắt một ít máu trên cổ hắn, nguyên bản hắn còn đang sang chấn tâm lý chưa nguôi, cô ta lại lần nữa tìm mình...

Chẳng biết lần này là đâm kiếm xuyên tim, vẫn là khắc kiếm in lên mộ...

Phía bên ngoài.

Đồng tử của Lahn phảng phất ký hiệu Cung Nhân Mã (Sagittarius), tuy không thể thấy bằng mắt thường, nhưng Orion có thể cảm giác được khí nóng vô cùng mãnh liệt tràn ngập từ xung quanh nàng phát ra.

Cứ như Lahn có thể khống chế nguyên tố Hỏa vậy, hoàn toàn giống như là một trường năng lượng thuộc lĩnh vực Hỏa.

Đội trưởng Hucho không chần chừ, trước tình huống khẩn cấp có liên quan đến tính mạng mình và những người xung quanh liền dứt khoát rút súng ra bắn. Hai vị sĩ quan đồng nghiệp ở bên cạnh Orion, một người giữ hắn lại che chở cho hắn, một người khác đồng dạng rút súng bắn yểm trợ.

Chỉ nhân là, tốc độ của bọn họ chậm một nhịp.

Súng chưa kịp lên đạn xong, Lahn đã đánh vào trong xe, nhìn thấy một mũi kiếm uyển chuyển gọt khung toa xe ra làm đôi, không nhìn thấy người, chỉ nhìn thấy khung xe sụp đổ, một tia ánh sáng đỏ chót quẹt ngang qua tầm mắt.

Kiếm của Lahn không có bốc hỏa, chỉ là nó tựa như một thanh kim loại sắc bén vừa mới rèn đúc từ lò luyện xong, thân kiếm đỏ chót nóng rực, cơ hồ chặt sắt không khác gì chặt bùn.

Cạch một tiếng gọn gàng.

Hai khẩu súng trên tay sĩ quan Hucho và cộng sự bị chém ngọt lịm như chém một quả chanh, đạn bên trong cứ thế rớt ra ngoài trong sự ngỡ ngàng của ba người.

Những đôi ánh mắt thất thần, những khuôn mặt ngờ nghệch ngốc trệ...

Thẳng đến khi khung xe rớt xuống đường, ánh sáng bên ngoài rọi vào xuống, hắt lên hình bóng người thiếu nữ mặc bộ đồng phục công sở màu xám trước mặt.

Sương khói mờ nhân ảnh.

Miệng mảnh khảnh cầu nguyện...

Nguyên lai súng đạn đứng trước mặt một Zodiac chuyên nghiệp, còn có thể bị xếp làm đồ thứ phẩm vô dụng như vậy !!!

Mà lại, chênh lệch giữa người bình thường và Zodiac...trong nháy mắt thành lập.

“Cô...cô là ai?”. Một vị sĩ quan cảnh sát sợ hãi đến tím tái mặt mũi, hoang mang cực độ nói ra.

Sĩ quan Hucho Mori có kinh nghiệm nhiều nhất ở đây, ông ta đã từng có tham gia một vài sự kiện liên quan đến Hoàng Đạo Quân. Ông ta nhìn một chút hỏa diễm cùng lưỡi kiếm bốc lên đỏ chót, lại liếc mắt nhìn cô gái xinh đẹp này, hai con ngươi cô ta thỉnh thoảng lưu chuyển ra ánh hồng quang, rất nhanh liền minh bạch thứ gì.

Dường như là thuộc danh sách Zodiac Đấu Sĩ (Gladiator).

Mà lại, có thể cô ta nằm ở danh sách cao hơn.

Hiện tại Hucho vẫn chưa biết danh sách cao hơn của Đấu Sĩ là cái gì, nên ông ta không có dám chắc khẳng định.

Orion thì dở khóc dở cười.

Kỳ thật nghiêm túc suy nghĩ mà nói, chính mình có lẽ giống con rùa rúc đầu nhất. Đi thì chậm, động tác thì lề mề, tính tình thì hèn nhát, mà cứ ăn rồi chưa kịp làm gì chỉ có đưa lưng cho người chà đạp, liền ngay cả người con gái đứng ở trước mặt hắn đây, qua bao lâu rồi không biết, có chút chuyện khư khư giữ ở trong lòng, đối với nàng nhưng chưa từng một lần dám thổ lộ.

Lỡ làm rùa hèn nhát cả đời rồi, thêm một tí nữa cũng chả sao, cũng lại là bị làm nhục một chút rồi thôi, quá lắm thì chết.

“Không đánh mặt được hay không, chí ít, tôi không muốn trước khi chết cô nhìn thấy tôi xấu xí đến cỡ nào”. Orion lộ ra dáng tươi cười, nụ cười thảm hại đến cực điểm.

Lahn đạp ở trên lưng ngựa, đứng tư thế vững chãi mà hiên ngang, một bộ nhìn trông uy vũ không gì sánh bằng.

Cô thần sắc nghiêm túc, tông giọng lạnh lẽo nói ra: “Giao thẻ mật thư của Hoàng Đế Herald đặt trong thư viện đây. Tôi biết là cậu đang giữ nó, bằng không, tôi không thể bảo đảm mạng sống cho cậu”.

Orion : “Hả?”

Lại cái quái gì nữa đây !?

Thẻ mật thư của Hoàng Đế Herald lại là cái gì, vì cái gì mọi chuyện đều có liên quan đến tôi thế.

Tôi thực sự cái gì cũng không biết !

Ôi Chúa ơi, Nữ Thần của tôi ơi, Bảo Bình đại hoàng chiếu cố, các ngài muốn tôi chết cũng được, nhưng làm ơn làm phước lần sau có muốn đổ trách nhiệm cái gì đó, làm ơn thông báo cho tôi biết trước là tôi có tội có được không?

Lần nào chính mình cũng chẳng biết gì, hóa ra đúng mình là người duy nhất không biết...

Orion bình thường sẽ có suy nghĩ ngay đến bút ký chép tay của hắn, nhưng rõ ràng lúc nãy hắn đọc qua, trong cuốn bút ký chính xác là không hề ghi lại những dòng này. Vậy tức là hắn xác thực không liên quan, làm sao muốn đổ trách nhiệm cho hắn đâu ?

Orion cảm thấy không có lỗ hổng trong suy nghĩ vừa rồi của hắn.

“Cô đừng có nghĩ mọi thứ đều do tôi như vậy có được không, tôi thậm chí còn...” Orion khổ sở ráng rặn ra cho hết ý.

Đột nhiên,

Đoàng !

Từ đằng sau lưng Lahn, một người sĩ quan ngã xuống ban đầu rút ra khẩu súng, nổ súng bắn tới sau lưng nàng.

Lahn quả nhiên là Zodiac không hề tầm thường, cô luôn ở trạng thái phòng vệ, xung quanh lĩnh vực hỏa tạo ra một trường năng lượng bao bọc lại để cho Lahn có thể cảm ứng được từng chuyển động nhỏ nhất.

Cô đánh hông ngay lập tức, mặc dù vẫn bị đạn bắn trúng vai, nhưng không đến nỗi nghiêm trọng nguy kịch tính mạng.

Đúng lúc này, đội trưởng Hucho Mori mặc dù cũng có chút biểu hiện bất an, nhưng tinh thần nhìn chung vẫn quật cường, vẫn xứng đáng với quân hàm mình đeo trên vai.

Ông ta kinh nghiệm nắm lấy bả vai của Orion kéo xuống xe trước, nhân lúc khí hỏa bốc lên hòa vào sương mù xám đậm đặc, ông ta lấy từ trong túi áo ra một quả bom khí cay, dứt khoát tháo chốt ném xuống mặt đất, ga khói vụt phun lên bắn ra xung quanh, ông ta cũng khẩn trương kéo Orion chạy thật nhanh rời đi.

Những lúc như thế này, nhiệm vụ bảo vệ con tin là chức trách tối thượng của một người cảnh sát ! ! !

“Trước mặt có cái ngã ba, anh Lockwood, tôi còn hai cái bom khói, anh giữ một cái, tôi giữ một cái. Bên kia là ngã ba, tôi sẽ dẫn dắt cô ta đánh lạc hướng về hướng trái. Còn bên tay phải... tay phải thì chính là con đường đông đúc tấp nập, là phố Đường Nguyệt, tôi đoán rằng anh đủ thông minh và tỉnh táo để thoát thân, có phải vậy không?”. Ngài sĩ quan râu kẽm ngữ tốc rất nhanh nói.

“Còn anh thì sao...?” Orion trầm mặc nói.

Sĩ quan Hucho đáp lại liền: “Yên tâm, nơi đó cách trụ sở cảnh sát quận TCPS không còn xa, nếu tôi có thể kéo cô ta lại gần thêm một đoạn, chúng ta may mắn có thể bắt được một nhân vật cấp bậc nguy hiểm cao đến vậy”.

“Bắt cô ta? Các anh định làm gì”. Không biết vì sao khi nghe đến việc Lahn bị bắt, trong lòng Orion bỗng thấy chột dạ.

Hucho Mori thoáng nhìn Orion một chốc, cười nói: “Anh Lockwood, anh có tin vào chính nghĩa không?”.

“...”

Orion không trả lời.

Tin cái quần !!!

Mà sĩ quan Hucho cũng không đợi hắn trả lời, hai người chẳng nói gì thêm câu nào nữa, ông ta đưa quả bom khói hơi cay cho Orion, chính mình lập tức chạy rẽ hướng tay trái ngay ngã ba.

Orion một dạng tương tự, liều mạng dùng hết sức bình sinh chạy về hướng ngược lại, vừa chạy vừa căng thẳng khủng khiếp, mồ hôi nhễ nhại ướt cả người như chuột tắm.

Làm ơn đi...

Tôi chỉ muốn an tĩnh đi thức tỉnh Zodiac, các người làm sao nhất quyết không để cho tôi toại nguyện...

======

Tấu chương xong !!

=====..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK