..........
Cảm giác căng thẳng trong không khí dường như ngày càng trở nên nặng nề và trầm trọng hơn ngay khi người nhân viên nói ra lời vừa rồi. Sự sợ hãi và hoang tưởng bắt đầu chi phối đến tất cả những người xung quanh.
“Cậu nhân viên, nếu đoàn tàu sắp va chạm, chúng ta tại sao không nhảy xuống từ cửa thoát hiểm?”. Một người trung niên mở miệng nói, trên gương mặt đồng dạng toát ra sự thấp thỏm lo âu.
Có thể không lo âu được sao, giờ phút này toàn bộ toa tàu đều bị dọa một trận tái nhợt như vậy, mấy ai còn giữ được bình tĩnh như lúc đầu nữa.
“Nếu là có khủng bố trên tàu, không phải chúng ta cùng chạy về toa số 5 thì sẽ gặp nguy hiểm sao?”. Một hành khách khác không dám quá tin tưởng, vội vàng mở miệng nói.
Nam nhân viên phản bác: “Trời ơi, tôi cũng chỉ là nghe lệnh cấp trên từ trạm kiểm soát nói vậy thôi, bọn họ hẳn là có kế hoạch của mình, các người tự quyết định mạng sống của bản thân, tôi đi trước”.
Anh ta quả nhiên làm đúng những gì mà Orion nhắc nhở, vừa dứt lời nói xong xác thực là mặc kệ những người khác, một mạch tự lo cho mình, chạy thẳng về toa số năm cuối cùng.
Những hành khách kia vốn dĩ còn lộ ra một chút do dự muốn hỏi thêm cho chắc chắn, nhưng nhìn hành động dứt khoát đến vô tình của nam nhân viên đoàn tàu, thế là ai nấy đều vứt bỏ hình tượng, một dạng cùng lúc đứng lên rời khỏi chỗ ngồi và nhanh chóng di chuyển đuổi theo sau.
Không đầy một phút đồng hồ trôi qua, chỉ còn lại duy nhất gã đàn ông khoác chiếc áo blazer màu nâu là vẫn khư khư ngồi trên hàng ghế giữa ở toa số hai, xung quanh mọi người đều đã rời đi hết rồi.
À không, nếu thi thể của Felix Hoshe cũng tính là người mà nói, vậy thì trên toa hiện tại có hai người, một sống, một chết,
...Một hung thủ, một nạn nhân.
Hobb Foden nhíu mày, tựa hồ trong lòng tại cân nhắc lấy cái gì.
“Mình bị lừa rồi, chậm một nhịp rồi”.
Giây lát sau, gã nhận ra mình phạm phải sai lầm, khẩn trương chạy thật nhanh đến toa số năm để đuổi theo mọi người.
Tốc độ chạy của Hobb khá nhanh, mấy mà đã đuổi kịp đến gần nơi của một người trung niên mặc áo dù đang bị bỏ lại ở toa số bốn.
Chỉ là, sau đó hắn nhìn thấy có viên bi sắt nặng tầm 2 kg ở phía trước ném vào trước ngực người trung niên mặc áo dù, người trung niên đang chạy theo quán tính không có kịp thời tránh né nên lập tức bị va đập mạnh, xương lồng ngực cảm giác muốn nứt vỡ ra, gã văng ngược ra sau lao vàng bên hông tường sắt. Nhìn thôi cũng đủ thấy tác động lực đau điếng đến cỡ nào.
Hobb khẽ hoang mang, tốc độ chạy vừa hay giảm lại không hiểu chuyện gì.
Vụt vụt !!!
Hai âm thanh vụt vụt lần nữa vang lên, từ trong toa số bốn đang núp đằng sau thùng rượu phóng tới là hai viên bi sắt khác nhắm vào vị trí của Hobb
Con mắt Hobb đột nhiên nheo lại, nếu nhìn kĩ sẽ thấy có một ánh đen lóe lên trong giây lát này.
Hobb giương tay phải quạt ra thật mạnh, đột nhiên bên trong toa xuất hiện một cỗ từ trường đang bẻ cong ra, lập tức thổi văng hai viên bi sắt ra ngoài cửa sổ. Nghe được cả âm thanh xoảng đổ vỡ của cửa sổ.
“A tiếc quá, lần này bắt trúng người thật”.
Giọng nói là của một người phụ nữ đứng tuổi lần nữa vang lên.
Cùng với đó là âm thanh tách ! một tiếng, tiếng máy ảnh phim chụp hình lại diện mạo của Hobb.
“Người Vận Chuyển của giáo hội Mắt Bão (The eye of the storm), có đúng không?”.
Quý cô Emily từ trong toa số bốn bước ra, nở một nụ cười vô cùng thân thiện nhìn về phía Hobb.
“Xem ra kế hoạch của cậu thám tử kia thực sự rất đỉnh nha, có thể dụ sói ra khỏi hang rồi”. Emily cười nói, đồng thời tiện tay tháo cuộn phim máy ảnh vừa chụp cất đi, bỏ lại trong giỏ.
Hobb Foden khinh bỉ nhìn Emily, nói: “Bọn mày tổng thể dựng lên màn kịch này, để tao cảm thấy toa số 5 nhất định là cái bẫy, cho nên từ đầu tao do dự sẽ không xuất phát ngay?”.
“Đúng vậy”. Emily không có ý định phủ nhận.
Một người bình thường khi gặp trạng thái bất thường và đường đột nguy hiểm đến tính mạng, họ sẽ theo quán tính hành động nhanh chóng bỏ chạy, nhất là khi trước đó càng chứng kiến một xác chết, và càng bị nhân viên đoàn tàu kích thích dẫn nổ cảm xúc.
Mà Hobb Foden thì khác, hắn ở tâm thái của một Zodiac đang khống chế toàn bộ đoàn tàu để chôn sống tất cả mọi người, khi hắn nghe những thứ như vậy, nhìn những thứ như vậy bày ra trước mắt, tâm lý tự nhiên là sẽ phải đề phòng.
Hobb khẳng định biết, nếu xác Felix bị ném đến toa hai này, đồng nghĩa ở toa số ba kia nhất định sẽ có ít nhất một gã Hoàng Đạo Quân khác, bởi vì chỉ có Zodiac mới dám công khai đối đầu với Zodiac khi biết rõ người ta nắm giữ lực lượng thần bí như vậy.
Hobb cân nhắc kỹ lưỡng xem xem mình có nên nhảy vào trong cái bẫy người ta bày ra hay không. Vì vậy, hắn hành động di chuyển chậm hơn những người khác, đến lúc ý thức được thì đã muộn.
“Hừ, ăn may. Thế lỡ lúc đó tao mà không cân nhắc kĩ lưỡng mà trực tiếp hành động theo đám đông thì bọn mày chẳng phải là kế hoạch phá sản”. Hobb Foden hơi không phục nói.
“Dựa theo tốc độ của đoàn tàu hiện tại, chưa đầy ba phút nữa sẽ đâm vào lô cốt. Cậu biết điều này mà phải không? Thời gian được canh chừng đến sát nút như vậy, người của chúng tôi đã canh rất kĩ thời gian, mục địch là để cho cậu không thể không cân nhắc hành động. Chỉ chưa tới ba phút nữa là nổ, cậu sẽ ngu tới mức không thèm suy nghĩ mà lao vào bẫy của chúng tôi sao ? Đây mới chính là thứ khiến cậu không thể nào có từ ‘lỡ như’”. Emily từ tốn đáp.
Vì cái gì phải là 10 phút đồng hồ. Orion tính toán thời gian va chạm, nhắc đi nhắc lại với anh nhân viên phải đúng mười phút mới được thông báo, này chính là nguyên nhân !!!
Hạn chế tối đa ‘lỡ như’ có thể xảy ra.
“Thú săn mồi và con mồi khác nhau ở chỗ, trong một vài tình huống nhất định, thú săn mồi càng cẩn thận, sẽ càng lộ ra bản thân là thú đi săn chứ không phải con mồi. Tâm lý ngay từ đầu đã có khác biệt”. Emily nói lại một câu mà Orion đã nói với cô.
“Ra là vậy”. Hobb rốt cục gật đầu, thành thành thật thật xác nhận mình bị lừa cũng không oan.
“Còn một câu hỏi. Thế chúng mày chọi đá vào gã kia làm gì, chẳng lẽ cũng nghi ngờ hắn à?”. Hobb quay đầu chỉ vị trung niên xấu sổ đang nằm ôm ngực kia, miệng nôn máu ướt đẫm cả áo.
Chỉ thấy quý cô Emily rất chậm rãi đặt túi lên bàn, chính mình cẩn thận lấy từ trong túi ra một cây bút máy, là cây bút ban nãy đã cắm vào sau gáy thanh niên Walcott.
Cô ta khẽ cười nói: “Đây là làm ra lựa chọn hi sinh. Bởi vì nếu không có vật phẩm hi sinh, chúng tôi làm sao biết suy luận của mình có đúng hay không. Giữa những người thường đang chạy đến và bị chói đá vào đầu. Người duy nhất có thể tiếp tục tiến lên và đem đá sắt cho cản lại, chỉ có thể là hung thủ”.
Ý tưởng này ban đầu đúng là kế hoạch của Orion, nhưng Orion sống chết đều bảo Emily không nên làm vậy, mà có làm thì cũng nhẹ tay một chút.
Đáng tiếc, Emily hứng thú với kế hoạch trên, và cũng không có ý định nhẹ tay.
Cô ta không muốn có sai sót, bằng mọi giá phải tìm ra Người Vận Chuyển Hobb !!!
Nhìn thấy trên mặt đất toa xe số bốn, rõ ràng không phải chỉ có một mình gã trung niên xấu số kia. Kỳ thật còn có hai ba người khác nữa, chỉ vì trì hoãn do dự và chậm chân hơn một chút mà đã bị Emily nghi ngờ thẳng tay loại bỏ.
“Hỡi Chúa Tể trên cao, gọi tên Cung Hoàng Đạo Ma Kết, cầu xin Ngài hãy ban cho con quyền năng cứu đỡ những kẻ thiêu thân tội nghiệp này”. Emily cao giọng nói.
Nhìn thấy một tia sáng màu xanh lục từ bàn tay của cô ta lóe lên, cái túi của cô trên bàn lập tức bị ánh sáng màu xanh chiếu vào rồi biến mất.
Mà ngược lại, đột nhiên cây bút máy kia của cô lại có màu xanh lá thần kì, giống như là dung dịch chất lỏng ở bên trong bị hoán đổi vậy.
Ánh sáng màu xanh chiếu tỏa khắp toa xe số bốn.
“Sứ Giả Triệu Hoán ? ? ?”. Hobb kinh hãi, khuôn mặt đột nhiên không còn vẻ đắc thắng như trước nữa.
Là Zodiac Sứ Giả Triệu Hoán !?
===============..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK