Chương 31: Lựa chọn của Orion
............
“Orion, cậu là người có mặt trong chuyến tàu Tử Thần từ Inver khởi hành về Nelson lúc trước, có đúng không?”. Một lúc lâu im lặng, Lahn cuối cùng mới phá vỡ sự yên tĩnh của mình mà nói.
“Ừm, mọi người nói tôi có mặt ở trên tàu lúc đó, là may mắn sống được”. Orion trầm mặc trả lời.
Hắn nói đúng sự thật, sự thật là khi hắn tỉnh dậy, phải nhờ đến mấy tờ giấy nhật ký và cô gái trẻ tóc ngắn tên Lena kia tường thuật lại thì hắn mới biết mình ở trên tàu.
Lahn mặc kệ không quan tâm chi tiết đó, cô lạnh nhạt chẳng bận tâm hướng ánh mắt nhìn về phía Orion, cứ hờ hững vừa tiếp tục quan sát hành lang tòa chung cư, vừa mở miệng nói tiếp: “Đừng bao giờ thừa nhận với ai việc cậu đã ở trên chuyến tàu đó, càng đừng bao giờ nhắc về nó hay cố ý tò mò điều tra thêm những thông tin không cần thiết trên chuyến tàu. Nghe này, hôm nay tôi đã có thể giết chết cậu một lần, cậu hiểu chứ?”.
Ngôn ngữ không hề có nửa điểm cảm xúc từ một người thân quen cũ, dạng này để Orion cảm thấy có hơi cảm lạnh, nhiều hơn nữa là sự hụt hẫng, bắt đầu có khoảng cách quá lớn giữa hai người.
Hắn có rất nhiều câu hỏi ở trong đầu muốn hỏi cô gái trước mặt mình này.
Tỷ như vì sao chuyện lúc trước cô lại để Blue Lockwood phải gánh toàn bộ trách nhiệm ? Tỷ như vì sao cô lại bỏ đi, bỏ mặc tất cả chúng tôi, bỏ cả người em gái nhỏ bé của mình ?
Rốt cục cô là ai?
Rất nhiều câu hỏi nhức nhối chưa có lời giải đáp...Chỉ là trong số đó, Orion biết mình hiện tại không có tư cách hỏi tất cả.
Hắn suy tư giây lát rồi thấp giọng hỏi đúng một câu cần thiết nhất: “Vì cái gì cô muốn tôi tránh xa chuyến tàu đó?”
Cô gái trang điểm khá ẩu, còn nhiều vệt bết trắng ở bên cánh mũi, nhưng vẫn bày biện được thần sắc lạnh lẽo áp chế người khấc của mình.
Lahn tổ chức ngôn ngữ cực nhanh nói ra: “Tàu đã chết, nhưng người trên tàu còn chưa có chết. Ở trên chuyến tàu đó, có một thứ kinh khủng khiến cậu không cách nào tưởng tượng nổi”.
Vù ~~~~~~~~~~~!
Một làn gió vụt quá giữa dãy hành lang tòa chung cư, gió giống như chiếc quạt máy công nghiệp mở hết công suất vậy, Orion phải lấy tay che mắt của mình và quay đầu đi chỗ khác.
Thoáng chốc sau, gió tắt, hắn quay đầu nhìn lại, cô gái năm xưa Lahn đã lần nữa bỏ đi rồi.
Orion còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, cửa lớn chung cư lại một lần nữa bị đại lực đẩy ra, hắn nhanh chân chạy thẳng xuống tầng dưới phía ngoài ra đường phố lớn.
Sương xám tràn ngập ngõ hẻm, hoàn toàn nguyên bản là một ngày bình thường gặp gỡ những người bình thường trên cung đường bình thường quen thuộc.
Như thể, tất cả mọi thứ vừa rồi chỉ là một cơn mơ không chân thật vậy...
“Cô còn không thèm hỏi thăm em gái mình một câu”. Orion cười khổ nói.
Lahn rời đi, tâm tình hắn liền có chút phức tạp.
Hắn quay qua quay lại một chút, tranh thủ không có ai đi đường nhìn thấy, theo bản năng ngắt một chiếc lá mơ đặt ở trên lòng bàn tay, cuộn tròn lại, sau đó bỏ vào miệng nhai nhai lấy hương thơm.
Orion nỗ lực trấn định đi xuống đường tìm kiếm sự bình tĩnh.
Nhưng bình tĩnh chưa thấy, đã thấy hắn vẻ mặt lo lắng căng thẳng tiếp tục suy nghĩ về những sự kiện chính mình vừa trải qua.
Về lão Phill Morgan.
Về Lahn.
Lahn chắc chắn là một Zodiac. Không có khả năng một người bình thường lại từ trong ống tay áo rút ra được một chùm tia sáng hội tụ thành thanh kiếm được, mà lại, tốc độ so với súng đạn đều không kém bao nhiêu.
Chẳng qua là chức nghiệp của cô ta là gì thì hiện tại đoán không ra được. Quá thiếu dữ liệu và kiến thức thần bí học.
Cô ta khẳng định có bí mật nào đó mà mình còn chưa biết được, hơn nữa, lần này gặp lại, vô luận là khí chất hay là nhan sắc bên ngoài, Lahn đều mang tới cho Orion một trải nghiệm hết sức mới lạ, kém chút còn tưởng hai người xa lạ lần đầu gặp nhau.
Mà quan trọng nhất chính là, vừa rồi bản thân bất lực đến mức đáng thương trước lằn ranh sinh tử đã để cho nhận thức của hắn thay đổi. Orion hạ cái quyết tâm càng cam kết muốn trở thành một Hoàng Đạo Quân.
Kẻ Nhát Gan (Quaker)...
Người Bi Quan (Pessimist)...
Lúc đó lão Phill Morgan từng giải thích ngắn gọn với hắn rằng --- Kẻ Nhát Gan đúng là như nghĩa đen tên gọi, nhưng không phải đồ vô dụng, đó là một trong những danh sách chức nghiệp Hoàng Đạo Quân thú vị và có biến số lớn nhất, rất khó đo lường thuộc tính của một Kẻ Nhát Gan. Chỉ là cá tính và phẩm chất cùng với ý chí cần có của nó quá không phù hợp với tuyệt đại đa số mọi người đi trên con đường Zodiac này.
Orion lấy từ trong túi quần ra một con dao cán vàng đính nạm ngọc châu và có các đường viền họa tiết chạm khắc cực kỳ nghệ thuật.
Không phải ai ở vương quốc Australand này cũng được sở hữu con dao đó.
“Chưa chắc chính mình không thể quay về những năm đó thời điểm đã từng một con dao trên tay quát tháo phong vân”.
Đã nhiều năm như vậy, Orion vẫn không có hiểu rõ bản thân mình trước đó vốn dĩ là một thiên tài điêu khắc nổi bật nhất trong toàn bộ lứa trẻ của triều đại này, rốt cục là tại sao lại trong một đêm ngủ lại phát hiện chính mình cơ thể lạnh toát ký ức hỗn loạn, lại lại trong vòng một đêm tiếp theo, kỹ năng và sức lực cánh tay nhanh chóng thoái hóa, cuối cùng thoái hóa thành như thế một cái bàn tay tội nghiệp đến mức cầm dao thôi cũng run rẩy lẩy bẩy.
Đối với một người thiên hướng nghệ thuật Phục Hưng mà nói, đây là cỡ nào đau đớn đến tột độ không thể chịu nổi ?
Nhát gan là bản tính.
Nhưng lụi tàn lùi về sau cam phận là một loại lựa chọn.
Orion bây giờ không muốn lụi tàn nữa, bởi vì hắn vốn là đang bị đe dọa.
Kẻ Nhát Gan.
Ta muốn làm Kẻ Nhát Gan ! ! !
So với tất cả những chức nghiệp danh sách Tier 5 khác của Zodiac, Orion thực sự không có lưỡng lự quá nhiều. Đương nhiên lý do không phải là hắn cảm thấy những cái kia yếu kém hoặc không hay ho bằng, việc lựa chọn một chức nghiệp tuyệt đối không phải chỉ là thiên vị sự thích thú của bản thân hay không. Giống như lão Phill nói, việc lựa chọn chính xác danh sách đầu tiên sẽ quyết định tương lai tiến xa của một Zodiac.
Nó phải là phù hợp !!!
Orion mới ban đầu phân vân giữa Nông Dân (Farmer) vì có vẻ cảm thấy nó nhẹ nhàng an toàn, rất có tư thái phong vị của bản thân, sau đó hắn lại nghi ngờ xem xem có thích thú với Thuần Thú Sư (Tamer) và Nhà Soạn Nhạc (Composer) không. Song, nghĩ đi nghĩ lại, ba việc trên chỉ là nhất thời thích thú, chưa chắc đã mang tính chất dài lâu phù hợp với năng lực của mình.
Orion nhát gan đến nỗi, hắn sợ chọn sai, chọn sai liền e ngại lo lắng phải trả giá, sợ không có thời gian quay đầu.
Cuối cùng quanh đi quẩn lại, nghe có vẻ nham nhở nhất xàm nhất, hắn nhưng là thấy phù hợp với mình nhất --- Kẻ Nhát Gan vậy.
Meow ~~~~~~~~~~~!
Một con mèo màu kem sữa từ tầng hai tòa chung cư cũ kỹ nhảy xuống đầu Orion.
Con mèo này mẹ nó thuộc họ mèo quý tộc, từ quý tộc đằng sau thảm họa liền thành mèo hoang vô chủ, tuổi đời nhỏ còn không có nơi nương tựa.
Là Blue thường thường hay mang nó về nhà cho tắm rữa cho ăn uống, chơi rất vui.
Mèo nhỏ giả vờ mắt điếc tai ngơ, tựa như một cái tiểu hải tử nghịch ngợm ngồi trên đầu ông bố trẻ vậy, meow meow vài tiếng tiểu quỷ liền bắt đầu vò vò.
Còn may là Orion đội nón vành, bằng không muốn lên chải đầu lại.
Orion bế nó xuống, nó giãy dụa lăn ình thân thể liếm láp lại tay hắn, phát ra âm thanh khoái hoạt đáng yêu kia, Orion đi kiếm chút đồ ăn vụn cho nó ăn, nó ăn xong hai con mắt thỏa mãn không gì sánh được làm cho hắn không khỏi thấy buồn cười, tâm trạng cởi mở ra nhiều lắm.
Nhìn thấy tiểu gia hỏa này là một tấm dáng vẻ siêu cấp đáng yêu, Orion nhịn không được dùng một tay khác chọc chọc cái bụng nó, vuốt vuốt cằm thư giãn.
Mèo con bản lĩnh không tệ, cũng là gần mực thì đen không có chút nào biết xấu hổ, lập tức lật qua cái bụng, buông lỏng phê pha mặc cho Orion muốn làm gì làm, phát ra moe moe giọng điệu hưởng thụ.
Cuối cùng, hắn là bế lên đặt trên vai dẫn đi dạo.
Orion đi dạo một vòng, có đi đến nhà lão Phong Ly hỏi thăm qua qua.
Hôm nay đúng ngày xấu, đúng bất an.
Quả nhiên gia đình lão Phong Ly đã toàn bộ chết chung với tòa nhà bị cháy, chuyện này sớm hay muộn thì toàn bộ người dân trong quận TCPS cũng biết đến thôi.
======..
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK