• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

...........

Đem lý thuyết khoa học phản lại khoa học, mượn khoa học bác bỏ tồn tại yếu tố khoa học, này tương đương cơ sở chứng minh linh dị tồn tại.

Vận tốc tàu hỏa đạt được 100 km/h rõ ràng là con số vả mặt khoa học.

“Là gấp đôi...”. Cô gái tóc ngắn sợ đến tím tái cả mặt.

“Anh nhân viên, điều này là điều không thể đúng chứ. Trước đó chắc chắn đã có đội ngũ bảo trì và kiểm tra lại tàu thì mới dám để nó khởi động đốt nhiên liệu nổ máy, cho dù có xui xẻo hư hỏng hay trục trặc bộ phận gì đó thì thường là liên quan phanh hoặc chết máy hoặc rớt nguyên liệu. Tuyệt đối cũng chẳng liên quan đến việc đoàn tàu bỗng dưng tăng tốc hư cấu đến vậy. Nói cách khác, con số này là con số không tưởng, không còn nằm trong phạm vi khoa học giải thích được”.

Khỏi phải hỏi cũng hình dung được sắc mặt của nhân viên đoàn tàu lúc này, chữ ‘chết lặng’ như in lên trên mặt.

Trước đó coi như còn nỗ lực tìm cách sinh tồn, bất quá bị Orion giảng cứu thành chuyện quỷ bí này, nhân viên đoàn tàu trong lòng ngược lại sinh ra rất nhiều bất an và sợ sệt.

Nhắm chừng bây giờ Orion kêu anh ta làm gì, anh ta cũng sẽ bán mạng đi làm, vì có lẽ đây là cách sống sót duy nhất anh ta còn có thể nghĩ tới được.

Orion tiếp tục mở lời: “Khoa học không giải thích được, nên tạm thời tôi xếp nó vào loại quỷ bị thần bí đi”.

Sau đó, hắn tinh tế nhìn một vòng tất cả mọi người thêm lần nữa, dừng lại ở chỗ cô gái tóc ngắn kia, nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Đừng nghĩ đến chuyện nhảy xuống từ toa xe này nữa. Về mặt lý thuyết nhé, từ khung cửa sổ này nhảy xuống dưới mặt đất ngoài toa xe sẽ có độ cao là hơn hai mét. Khi chúng ta nhảy ra ngoài khỏi một toa tàu đang chạy với tốc độ 100 km/h, chúng ta sẽ mang theo tốc độ quán tính của tàu và bị tác động bởi lực hấp dẫn khi rơi xuống mặt đất, nguy cơ tổn thương nghiêm trọng và thiệt mạng là rất cao. Đó là còn chưa nói các yếu tố bên ngoài khác như sương mù, thời tiết nhiệt độ, tầm nhìn vân vân. Đương nhiên, xác suất là xác suất, chí ít thì cậu Walcott kia nói cũng không hẳn là sai, vẫn tồn tại phần nào đó cơ hội sống sót”.

Orion tự mình ban nãy cũng từng nghĩ qua muốn xem xét phương án nhảy khỏi xe như chiêu bài sau cùng, nhưng đến khi hắn thử nghiệm cậy cửa mở không được, hắn mới sáng suốt bừng tỉnh đại ngộ, sớm đã có dự đoán về tác động lực kỳ lạ bên ngoài rồi.

“Chỉ là...cơ hội đó quá nhỏ. Hơn nữa, về mặt linh dị thần bí học, mới đây chúng ta vừa thấy một loại lực lượng siêu nhiên xuất hiện, xung quanh đoàn tàu đã bị một lớp từ tính bao phủ lại. Này dẫn đến việc có ai đó cố gắng thoát ra khỏi tàu dù bằng cách gì đi chăng nữa đều sẽ là con đường tử vong”. Orion bất đắc dĩ chỉ có thể thừa nhận sự thật này.

Nói lời nói, hắn chợt nhớ tới khoảnh khắc trước khi mình leo lên toa tàu hỏa, từng búng đồng xu kiểm tra xem tối nay ăn gì như thường lệ nhưng không ngờ chính mình lại bắt hụt, tâm trạng lúc đó lập tức rơi vào bất an.

Orion bây giờ mới tin tưởng hiện tượng quỷ dị khi ấy tám chín phần mười chính là liên quan đến từ tính và từ trường bao phủ xung quanh đoàn tàu hỏa, hắn đúng không có khả năng tự mình làm rơi đồng xu, mà là thời điểm búng đồng xu lên, bị lực lượng bao phủ chuyến tàu hỏa này tác động làm thay đổi quỹ đạo rớt đột ngột.

Thì ra ngay từ đầu, gã Hoàng Đạo Quân gọi Người Vận Chuyển kia đã bố cục tất cả.

Chân chân chính chính sự kiện linh dị do một tên Zodiac gây ra.

Chỉ là tự mình tương đối không may, ngày dài mệt mỏi muốn yên ổn về nhà ăn no lăn ngủ, kết quả lại đánh bậy đánh bạ lên bắt nhầm chuyến xe chẳng khác gì đào mộ chôn xác này.

“Tôi, hay là tôi đi gọi điện về các trạm kiểm soát báo cáo tình hình, nhìn xem có thể hay không cử đội pháp sư cùng người bắt ma tới” . Người nhân viên trầm tư hồi lâu, vẫn là lựa chọn hỏi vấn đề khúc mắc ở trong lòng.

“? ? ? ? ?”

Orion đáng thương có chút không dám tiếp nhận hiện thực.

Không tiện dùng ba chữ Hoàng Đạo Quân, thế nên mới nói lòng vòng khô cả cổ họng để ám chỉ chuyến tàu này là một sự kiện linh dị có người siêu phàm nắm giữ năng lực thần bí dẫn dắt, chứ cũng không có nói yêu ma trong những bộ tiểu thuyết á.

Là Zodiac !!

Anh biết người nào đó thuộc xã hội Zodiac gọi tới liền tốt.

Chứ anh gọi pháp sư đến để làm gì, siêu độ oan hồn chúng ta à ? ? ?

“Anh tốt nhất là cẩn thận một chút”. Orion khóe miệng co quắp một chút, luôn cảm giác người trước mắt này tâm tính dần dần trở nên có chút bất ổn, chỉ hi vọng anh ta sẽ không theo tấm gương Walcott kia thôi.

Ngược lại là người nhân viên, anh ta sửng sốt nhìn thoáng qua Orion rồi nói: “Anh nói cẩn thận một chút là có ý gì?”

“Không có gì, ý tứ biểu hiện ở trên mặt chữ. Buồng gọi điện đặt ở nơi duy nhất là giữa buồng lái và toa số hai, khả năng anh vừa trực tiếp nhấc máy lên quay số gọi liền rút dây động rừng, có thể bị xử lý ngay tại chỗ”. Orion ngắt quãng một hơi rồi nói chầm chậm nói tiếp: “Bất quá tôi cũng không xác định”.

“Còn hơn là ngồi đây chờ chết có phải không. Hơn nữa...anh cũng không thể xác định, chúng ta nhiều người như vậy, sẽ không thực sự cả đám người mà lại bị”. Người nhân viên vừa phản hồi Orion, vừa nhớ lại cảnh tượng cậu thiếu niên Felix kia bị chém đứt đầu, mồ hôi hột chảy ròng ròng ở trên trán và tấm lưng.

Nếu là quỷ, vậy thì chưa chắc...

Nhưng người nhân viên vẫn là cắn răng đi tới. Sợ thì sợ, hắn coi như vẫn là còn có lương tâm, biết rõ trách nhiệm của một người được đào tạo để đảm nhận những vai trò mang tính khẩn cấp đối với đoàn tàu này.

Nam nhân viên rụt rè bước đi lên mấy bước thời điểm, ngay ở hàng ghế phía trên, Emily nãy giờ đã ngồi ở đó nghe đoạn đối thoại và chờ đợi sẵn, cô ta vươn tay ra nắm bắt lấy tay người nhân viên.

Gã bị người ta chụp lấy tay bất thình lình nên giật bắn cả người, hoang mang quay đầu nhìn thoáng qua.

Chỉ thấy cô ta cười nói: “Thám tử Oreo nói không sai đâu, hiện tại cậu liền an tâm ngồi xuống trước đã, tôi đoán rằng thám tử trẻ của chúng ta đã có kế hoạch nào đó, cậu không nên vì một chút suy nghĩ hạn hẹp của mình mà ảnh hưởng đến đại cục chung”.

“Vì cái gì?” Người nhân viên nghi hoặc, trong lòng có bất an nhưng chỉ lựa chọn đặt câu hỏi chung chung như thế.

“Hãy đổ lỗi cho giác quan thứ sáu của một quý cô có kinh lịch phong phú đi, tôi cảm giác cậu thám tử Oreo kia so với bất cứ ai trong chuyến tàu này càng đáng tin cậy hơn nhiều lắm”. Emily thản nhiên mở lời, cũng không sợ ai đó buồn.

Người nhân viên nhìn thấy trên tay của Emily có cây bút máy ban nãy mới đâm vào người thanh niên kích động Walcott, sợ vãi cả linh hồn, không dám nhiều lời thêm.

“Cái kia...vậy được rồi”.

Có lẽ việc Orion chỉ cầm trên tay cây dù đen và giấu khẩu súng đặt vào bên trong lớp áo gile khiến cho nhân viên của đoàn tàu tạm thời quên béng mất Orion trước đó mới là người đã cướp được khẩu súng lục từ Walcott. Giả sử nếu là Orion cầm súng để nói chuyện, như vậy thì cũng không cần Emily đi.

Quý cô Emily tựa hồ phát hiện Orion đang nhìn mình, cô ta quay đầu lại cũng nhìn Orion một chút, ngượng ngùng cười cười, sau đó liền quay đầu đi.

Orion thở dài, trực tiếp bỏ qua cô ta mà hướng về nhân viên của đoàn xe nói: “Nếu như có thể mà nói tôi đề nghị anh một phương pháp khác, anh có muốn nghe không?”.

Người nhân viên lập tức lắp bắp đáp lời: “Anh nói...anh nói đi”.

“Không cần trở lại buồng lái, cũng chẳng cần gọi điện, sẽ chẳng có ai tình nguyện chạy đến nơi này kéo chúng ta thoát khỏi miệng giếng tử vong đâu, đổi lại là anh, anh có giúp không? Thứ nhất là sẽ chối không tin, coi như miễn cưỡng tin rồi, cũng sẽ không dám giúp”. Orion phân tích nói.

“Đúng là có đạo lý như vậy, con người phàm là sẽ không tin vào đồ vật tâm linh thần bí, nhưng một khi tin, bản năng sẽ phát ra một loại sợ hãi mãnh liệt muốn tránh né”. Quý cô Emily nói.

Thế giới tận thế về sau, lòng người vốn dĩ đã chết đi một lần.

Sẽ thực sự rất khó để sự tình thương dành cho những người xa lạ được khôi phục trở lại.

Orion cân nhắc kĩ lưỡng rồi nói với người nhân viên: “Thay vì làm những chuyện vô nghĩa đó, anh hãy trở lại toa số hai, ngồi ở đó canh chừng mọi người, cố gắng bấm đồng hồ chờ đợi thêm 10 phút nữa. Sau 10 phút trôi qua, hãy đập chuông báo động và nói mọi người rằng nhận được tình báo phía trước có nguy hiểm đoàn tàu va chạm lô cốt, tất cả hãy mau khẩn trương chạy về toa số bốn và toa số năm tránh né, nơi đó là nơi cách xa nhất điểm va chạm...Đại khái nói vậy đi, anh chỉ nói rõ ràng rành mạch duy nhất một lần thôi và tự mình lo chạy đến đó, mặc kệ những người khác có nghe theo hay là không. Chúng tôi sẽ chờ ở đó trước tiếp ứng”.

“Tin tưởng tôi, hiện tại đây có lẽ là giải pháp an toàn tối ưu duy nhất để chúng ta có thể vớt vát được cơ hội sống sót trên chuyến tàu linh dị này”.

................

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK