• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

......

Vô vàn niềm nở hiện ra trong đầu, Orion chưa bao giờ gặp phải chuyện quái gở đến tột cùng như thế này, thêm tính cách có phần bị thế giới trù dập đến hèn nhát của bản thân nên hắn thực sự không biết phải làm gì lúc này cả.

May mắn là không có thứ đáng ghét nào xảy đến, trái lại là sự hiện diện cứu rỗi của Phill Morgan. Orion hít sâu mấy hơi theo thói quen để ổn định tinh thần trở lại rồi làm theo lời căn dặn của ông ta.

Quả nhiên, giữa màn khói miên man ẩm ướt của thời tiết sương mù, Orion chạy đến đúng địa điểm thì phát hiện xác thực có một cỗ xe ngựa công cộng đang chờ ở đó.

“Đi đến phía sau nhà thờ...”. Orion lấy ra 3 đồng xu 10 ore, tổng cộng 30 ore trả tiền.

Ban đầu hắn định nói địa điểm nhà bác sĩ Phill Morgan, nhưng lại sợ dẫn đây là một cái bẫy nào đó nguy hiểm cho cả hai. Orion đọc nhật ký của mình tương đối nhiều, cũng có một trường hợp như vậy, khi đó, phiên bản nhân cách kia của hắn đã sử dụng thủ đoạn tinh vi đặc thù để tránh bị người lái xe gài bẫy hay nghi ngờ.

Trong trường hợp này, tốt nhất là muốn người lái xe xác nhận, nếu là bác sĩ Phill Morgan mời đến, vậy thì chắc chắn ông ta phải biết đi đâu.

“Phía sau nhà thờ Tinh Khôi, quận TCPS phải không ạ? Tôi không cần tiền thanh toán, tiền của ngài đã được trả trong viện phí rồi”. Nhìn thấy người lái xe ngựa cởi nón xuống, thì ra đó là một cô gái.

“Hửm, quen mặt quá, tôi đã từng gặp cô ở đâu rồi phải không?”.

“Ấy... nhớ ra rồi, cô là hầu gái của bác sĩ Phill Morgan, tôi nhớ là đã từng gặp cô một lần ở nhà riêng ông ta”. Orion hưng phấn nói, tay chân vẫn còn cảm giác run rẩy khe khẽ.

Cô gái lái xe ngựa mỉm cười gật đầu, đối với Orion cũng xem như là có chỗ quen biết “Vâng, mời anh lên xe đi theo tôi, bác sĩ Phill đang chờ”.

“Được, đi mau lên, trước khi yêu quái đuổi tới”. Orion mừng thì mừng, nhưng trên ánh mắt tổng quát thì vẫn có chút kiêng dè đặt ở đằng sau lưng, rất sợ hãi chị người nhà xinh xắn kia quay lại truy giết.

Hí hí ~~~~~~~~!

Lên xe ngựa, ngồi xuống một chỗ trốn.

Khi cửa xe đóng lại, Orion cảm thấy cái cảm giác bất an khi bị nhìn chòng chọc đã biến mất.

Phù!

Hắn thở ra một hơi, đã cơ bản bình tĩnh trở lại, còn nghiêm túc ngắm cảnh sắc đang lướt nhanh qua bên ngoài cửa sổ.

Con mẹ nó, bố không làm Zodiac, đời không có người nể !!!

27 mùa xuân xanh trôi qua, Orion cuối cùng tâm đắc rút ra được bài học đắt giá.

.....

Ngồi trong xe ngựa khoảng nửa giờ thì đã đến được đúng địa điểm, trước cổng biệt phủ của bác sĩ Phill Morgan.

Lần thứ hai trở lại nơi đây, cái không khí lạnh lẽo cô quạnh như bị lạc giữa một chốn phố phường người tàng hình vẫn khiến Orion có chút tê da đầu.

Vẫn là cổng nhà cao màu đen, vẫn là hai bên cổng có treo thêm hai dây đèn đốt khí gas đang thắp sáng. Vẫn là bên tay trái có vườn hoa, bên phải là thảm cỏ, mùi hoa nhàn nhạt xen với mùi cỏ nhẹ nhàng đến mơ màng...

“Mời anh vào trong, ngài ấy đang chờ đợi anh”. Cô hầu gái chỉ tay ra hiệu dẫn Orion đi vào nhà.

Orion gật đầu, thoải mái hơn lần trước mà bước vào trong, được cô hầu gái hướng dẫn lối vào đến phòng làm việc của Phill Morgan.

Cộc cộc cộc ! ! !

“Anh ta đã đến thưa ngài”. Cô hầu gái gõ cửa và nói với thanh âm nhẹ nhàng.

“Vào đi”. Giọng của ngài bác sĩ khoa thần kinh trầm thấp vang lên.

Nghe vậy thì cô hầu gái liền quay sang nói với Orion: “Tôi đi dọn dẹp và làm việc riêng, anh cứ vào trong nhé, cửa không khóa”.

“Được”. Orion thái độ bình thường, tự nhiên nắm thanh cửa vặn.

Orion bước vào phòng, bác sĩ Phill Morgan quả nhiên đã ngồi ở đó chuẩn bị sẵn tất cả mọi thứ từ tài liệu đến nghi thức thần bí. Ông ta khẽ gật đầu, con ngươi màu xám ánh ý cười nói:

“Tôi thấy cậu đến trễ, thế là biết ngay cậu gặp chuyện chẳng lành mà. Thế nào, có cảm giác gì đặc biệt khi bị Hoàng Đạo Quân truy đuổi không?”

Khóe miệng Orion co quắp lên giật giật mấy cái, hắn bây giờ đã quen thuộc hơn, bình thường đến thản nhiên đi vào, bắt ghế ngồi đối diện trước bàn của bác sĩ Phill.

Sau đó mở miệng khóc dở có chút lên án: “Nhớ không nhầm thì lần trước ông có bảo tôi đi đường nhớ cẩn thận đấy, ông biết trước chuyện này sao?”. (Chương 29)

Bác sĩ Phill Morgan rót chai rượu vang đỏ Sicily ra hai ly thủy tinh, sau đó chỉ vào và mời Orion uống một ly, ông ta cũng thoải mái nâng lên cho chính mình uống.

“Tín hiệu vũ trụ, cậu cứ coi như đó là một trong những thử thách mà những vị Tinh Anh trên Cung Hoàng Đạo muốn cậu phải đón nhận để dần dần thích nghi và hiểu rõ sự nguy hiểm của con đường trở thành một Zodiac chân chính đi. Thực sự thì cậu xử lý tình huống rất không tệ”. Bác sĩ Phill nói.

Orion có chút bực dọc đáp lại: “Suýt chút nữa thì tôi trở thành một người anti chân chính của Chúa và các Đấng trên trời rồi, bao quát có là Cung Hoàng Đạo của tôi đi chăng nữa”.

“Ha ha ha”. Bác sĩ Phill cười cho có lệ.

Ông ta bổ sung ngay sau đó: “Thế nào, suy nghĩ kĩ chưa?”

Orion hít một hơi thật sâu rồi chắc nịch nói: “Đúng vậy, tôi đã có quyết định rồi.”

Sự trịnh trọng càng được thể hiện rõ hơn qua thái độ dứt khoát của Orion ở câu tiếp theo.

“Ngài Phill, xin hãy giúp tôi trở thành một Hoàng Đạo Quân, tôi muốn đi lên con đường của một Zodiac”.

“Lần trước tôi để cậu cân nhắc suy nghĩ thật kĩ, bởi vì dù là trở thành một Zodiac cũng sẽ có cái giá của nó, cậu hiểu chứ? Bất cứ thứ gì trên đời đặt lên bàn cân mua bán đều có mặt lợi và mặt hại cả. Liền xem như Hoàng Đạo Quân nắm giữ năng lực siêu phàm càng lớn, cậu cũng phải bỏ ra cái giá tương xứng không thể đo lường, thậm chí phải cược tính mạng cả đấy”. Phill Morgan lần nữa nhắc nhở.

Hả?

Này ông, lần trước hình như ông không có nói như vậy.

Orion tính làm ra phản kháng trách móc, bất quá, nếu cẩn thận cân nhắc lại, hiểu theo một tầng ý nghĩa nào đó, nghĩ đến những việc Lahn đang làm, nghĩ đến mình trước kia, hoặc là chứng kiến bản thân rơi vào những gì vừa mới trải qua, hắn vẫn là đủ trí tuệ để hiểu được phần nào.

Sức mạnh và quyền năng sẽ thôi thúc đến thách thức.

Ngày xưa chính mình đứng ở trên đỉnh phong danh vọng của một nhà điêu khắc trẻ tuổi tài ba, đồng dạng chính là bị ngàn vạn sự hãm hại cùng ám toán.

Chỉ nhưng là, lần này khác, hắn chỉ còn có một con đường, hắn không làm khác được, không có đường lùi nữa rồi.

“Tôi chắc chắn”. Orion không do dự nữa, mở miệng khẳng định.

Bác sĩ Phill Morgan nhấc lông mày ổ lên một cái, sau đó khàn giọng hỏi lại: “Sự quyết đoán của cậu nằm ngoài dự liệu của tôi đấy. Không phải lần trước cậu nói cậu rất nhát gan sao, làm một Zodiac, khả năng chết sẽ không hề suy giảm, một số Hoàng Đạo Quân bản lĩnh kém thậm chí rất dễ bị năng lực thần bí thao túng ngược lại đấy, mất đi khống chế của bản thân. Cậu xác định mình ưa thích trở thành Zodiac?”.

Không gian đột nhiên có chút trầm lắng cùng gia tăng sự căng thẳng.

Mất một lúc lâu, Phill Morgan mới thấy chàng trai trước mặt mình bỗng lắc đầu, hắn nói: “Không, tôi không thích”.

“Không thích?”. Lông mày bác sĩ Phill Morgan nhấc lên, hoài nghi hỏi lại “Nghe tôi hù, vì sợ bị khống chế và trả giá sao?”.

“Đúng vậy”. Orion không hề phủ nhận.

Phill Morgan hơi băn khoăn, do dự một hồi thì hỏi tiếp: “Vậy giờ sao, cậu quyết định thay đổi?”

“Không, mặc dù vậy, tôi vẫn muốn làm một Hoàng Đạo Quân”. Orion quả quyết nói.

“Tại sao?”. Bác sĩ Phill Morgan càng hỏi càng gặp uẩn khúc phải thắc mắc.

Orion lấy cốc rượu trên bàn uống một ngụm lớn rồi đặt xuống, ánh mắt dần dần trở nên thanh tịnh, không chút nào biểu hiện của một kẻ ưa thích nói bậy nói cuồng.

Hắn điềm tĩnh trả lời: “Bởi vì tôi sợ chết”.

“? ? ? ?”. Bác sĩ Phill Morgan sống trên đời hơn 50 năm, còn chưa gặp tình huống người lập dị như vậy.

Nhát gan nên không muốn phải đối diện những nguy hiểm mà một Zodiac có thể gặp, ngược lại lại muốn làm Zodiac vì sợ chết.

Thú vị, thú vị đến giật mình.

Chỉ thấy Orion cười cười, trong đầu nghĩ đến một số hình ảnh về thằng bé Bleu đang nằm ở giường bệnh và cô gái năm xưa trong tà váy trắng tinh khôi --- Lahn William. Đương nhiên, những suy nghĩ này của hắn thì chỉ có một mình hắn biết mà thôi.

Phill Morgan chậm rãi ngồi thẳng, vẻ mặt của ông ta nhanh chóng trở nên nghiêm túc, lời nói chỉn chu: “Thôi được rồi, dù sao tôi đã trông chờ đáp án này của cậu. Bây giờ hãy nói cho tôi nghe về câu trả lời liên quan đến chức nghiệp mà cậu muốn”.

Orion nhấp thêm một ngụm rượu nữa, ánh mắt chăm chú nhìn thẳng vào ngài bác sĩ có đôi mắt xám ngồi ở đối diện, nói: “Kẻ Nhát Gan (Quaker) !”

======..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK