• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

.........

Thăm Blue xong xuôi, để lại tiểu miêu Mục Bạch ở bệnh viện chơi với thằng bé, Orion căn dặn nhắc nhở thêm một số chuyện nữa rồi rời đi khỏi bệnh viện.

Mấy ngày tiếp theo, trước lúc có cuộc hẹn gặp với bác sĩ Phill Morgan về việc lựa chọn con đường Zodiac nào, Orion ngày bình thường vẫn sinh hoạt rất là kín tiếng. Hắn thậm chí còn nghĩ đến chuyện không về nhà, sống cuộc sống nay đây mai đó, không phải tá túc dưới gầm cầu sông Olet thì cũng là lấy lý do muốn tăng ca xin một chân ngủ lại ở nhà xưởng rèn đúc trong quận.

Không đùa, lần trước bị dọa một trận vẫn còn sang chấn tâm lý, hắn thật lòng chẳng muốn gặp lại người nào giống Lahn nữa, đột nhiên từ đâu ra tìm đến tận cửa nhà đòi mạng chính mình, giết thì giết đại đi, chơi mà hù, hù cái sợ vãi linh hồn.

....

Đến chiều cùng ngày, Orion nhận được cuộc gọi điện từ Viện Tạp Kỹ Gánh Xiếc Thiên Lan, người quản lý ở đó nói rằng tối thứ năm tuần tới muốn hắn đi đến công viên quảng trường phố Liễu Như làm việc.

Hắn chẳng hiểu gì sất, còn không biết bản thân từ khi nào đã làm việc liên quan đến gánh xiếc rồi, thế là hắn giả vờ lên cơn đau bụng tìm lý do cúp máy.

Bất quá, sau khi cúp máy, Orion chợt nhớ rằng trong quá khứ dường như có vài lần mình đại khái nghe thằng bé Blue đề cập qua đến gánh xiếc Thiên Lan này, bảo là nếu nó có cơ hội, nó nhất định sẽ đưa cái Lyn cùng đến xem.

Đang sống trong thời đại các sự kiện linh dị đan xen, Orion lập tức có một suy đoán lớn mật, hắn cho rằng đây rất có thể là âm mưu của một thế lực dính líu đến Zodiac nào đó.

Có lẽ là bọn chúng thu thập thông tin các công ty môi giới giới thiệu việc làm, giả danh tài trợ cùng tuyển dụng công việc, nhưng thực chất là lừa đảo hòng chiếm tiện nghi, thậm chí chiếm đoạt linh hồn mạng sống. Tựa tựa Lahn nói, bọn chúng đã điều tra thông tin của hắn được một thời gian dài, đang giăng lưới ôm cây chờ thỏ, muốn chờ con mồi sẩy bước chân nhầm vào một cái là trùm bao bố đóng hòm liền.

Orion tự hãi tự khen tự hài lòng với suy nghĩ này.

Hắn rất tâm đắc, tự kỷ tâm đắc !!!

Vì vậy cho nên hắn càng quả quyết trước khi trở thành một Hoàng Đạo Quân chân chính, bản thân liền thật sâu phải lẩn trốn, cách ly mọi liên lạc với xã hội.

....

[...]

Ù ù ù ù ù ù ~~~~~

Xào xào xào xào ~~~~~~~~~

Thế hỏa không thể tắt, bầu trời rực lửa đem một nửa thư viện quận TCPS cháy thành khung đen. Khói đặc cuồn cuộn, những người đang tháo chạy lần lượt hít phải liền ho lên sặc sụa, cổ họng và phổi như bị lửa đốt.

Cứu người ra, phải tiếp tục cứu người ra.

Orion hô hấp càng lúc càng suy kiệt, tay chân lảo đảo, có vẻ dần mất đi ý thức.

Trước mặt hắn lúc này không còn là những chiếc bàn gỗ họa tiết cầu kỳ trong thư viện, không còn những quyển sách tham khảo chất chồng lung tung, cũng không có bản luận nháp mà hắn đã chuẩn bị để kiểm tra tài liều, mà hết thảy chỉ còn lại một tấm thảm đen thùi lùi cũ nát đang đắp trên người.

“Không được phép nhắm mắt, bây giờ mà nhắm mắt sẽ chết mất”

“Nhất định phải tỉnh táo, trước tiên tìm cách rời đi khỏi chỗ này”

“Bí mật này chôn xuống cùng với mình thì thành phố Nelson này tương đương sắp tiêu tùng rồi”

Nhìn thấy tay trái hắn chống vào tường, những ngón tay không yên bắt đầu hoạt động gõ gõ lên bàn.

Roẹt...

Cạch!

Roẹt...

Cạch! Cạch!

....

“Gì thế, ngươi có nghe ra âm thanh gì không?”.

“Không rõ nữa, giống như tiếng thú hoang”

Gré gré ~~~~~~~~~~~~~~!

Một không gian lửa cháy phạm vi bán kính 3 mét bỗng nổ tung ra, lớp lớp tầng lửa hóa thành mảnh vụn, nhường chỗ cho một tầng sương máu dày đặc lại có quy luật lượn lờ ở một bóng người nào đó quanh thân.

Đám người xuất hiện động cơ không rõ vội vội vàng vàng lui về phía sau, bọn hắn dường như rõ ràng tầng sương máu này là đáng thứ đồ vật đáng sợ đến cỡ nào.

Thật giống một sự kiện kinh dị, trong hộp ma Pandora thả ra quỷ vật.

Đoàng đoàng !!!!

Đoàng đoàng !!!!

m thanh tiếng súng liên tục được nổ lên nhắm bắn vào bên trong.

“Ré ré ~~~!:

Lại là một tiếng tựa như huyết thú gầm thét từ trong đống lửa đang không ngừng đổ sập. Bọn người phát hiện tên Zodiac kia trên người có một đoàn vô cùng quỷ dị bóng mờ đang bao phủ, da thịt không ngừng xuất hiện biến hóa gân guốc dữ tợn, tay xuất hiện bộ móng vuốt lớn, người mọc lên sừng, bộ răng xuất hiện hàm răng nanh, con mắt hóa đỏ như huyết thú.

“Không xong, súng đạn bình thường không ăn thua được nữa rồi. Chạy mau”. Một gã nam nhân sắc mặt dữ tợn thét lớn.

“Là Ngạ Quỷ (Ghoul)”

“Ngạ Quỷ cái đầu mày, nó đã ở phía trên Ngạ Quỷ, đây đã là danh sách tầng thứ tư --- Quái Vật (Monster) rồi, mà lại, từ huyết khí Hoàng Đạo tỏa ra, đây là cấp bậc Bậc Thầy đấy”.

“Chạy mau”

“Trời ạ, Hoàng Đạo Quân Quái Vật cũng muốn nhúng tay ”.

Toàn thân rung động, Hoàng Đạo Quân Quái Vật duy trì hình thái Quỷ Sói, nó cúi người thấp xuống đi bằng bốn chi, cơ thể tản mát ra mùi tanh cùng khí tức thế nhưng so với yêu ma còn kinh khủng hơn.

Ầm một tiếng.

Quái vật Quỷ Sói vung chân trực tiếp phóng vượt qua khoảng cách 30 mét trước mặt, địa phương bị giẫm xuống xuất hiện vỡ vụn cùng hiệu ứng dấu chân đốt cháy nặng nề in lên mặt sàn, khi Quỷ Sói truy đuổi đám người kia, bất cứ nơi nào đi qua cũng sẽ bị hóa thành ngọn lửa luyện ngục.

Một trảo móng vuốt dễ dàng đem đánh sập một cột bê tông cứng cáp, dọa đám người sợ đến tè ra quần.

Tầng trên đổ sập xuống, khói bụi mịt mù tản ra chung quanh không cách nào thấy rõ đường đi.

Không bao lâu sau trước khi cảnh sát địa phương ập tới, biển lửa vô biên vô hạn chợt nhòa đi, thay vào đấy là bóng đêm đen kịt, Orion tựa hồ một người chết đuối, giãy giụa muốn nắm lấy một thứ gì đó để giúp bản thân thoát khỏi trạng thái bồng bềnh không chút sức lực, thoát khỏi bóng tối khó tả này.

Bỗng nhiên ở phía trước xuất hiện một tia sáng đỏ, như mặt trời mới mọc buổi sớm.

Được tia sáng rọi lên người, Orion cảm thấy bản thân khôi phục được một chút sinh khí, hắn không chần chừ thêm nữa mà liều mạng lao nhanh tới phía tia sáng đó.

Tia sáng ngày càng tỏ, từ đỏ chuyển sang trắng tinh, nháy mắt đã soi sáng nơi tối tăm này.

“Phù”!

Hộc hộc hộc hộc....

Orion đột nhiên ngồi dậy thở phì phò.

Con mẹ nó !

Lại gặp ác mộng !

May mà trong xưởng rèn đúc, không phải thực sự là trong thư viện. Nếu là tỉnh dậy trong thư viện bị cháy kia, khả năng cũng chưa chắc đây cũng đã là giấc mơ.

Hắn không ngờ bản thân lại mơ thấy một cơn hỏa hoạn đáng sợ, mơ thấy chính mình lao đầu vào một vụ án kinh thiên động địa có dính líu đến tên sát nhân điên khùng. Tên này không nghi ngờ chính là một Zodiac.

Giấc mơ kỳ lạ này thật tới nỗi đến giờ mà Orion còn cảm thấy sợ. Cảm giác chung quanh lúc này không có ngọn lửa nào xuất hiện nên hắn cứ ngồi im đấy, ngơ ngác như kẻ mất hồn.

Chỉ là khi Orion tỉnh dậy, toàn bộ giấc mơ cứ thế biến mất, ngay cả nội dung giấc mơ là gì và làm sao mà hắn sợ hãi đến thế thì hắn cũng hoàn toàn cảm thấy mơ hồ.

Những giấc mơ thời gian gần đây xuất hiện càng ngày càng nhiều hơn. Lần trước thì là ngạt nước, sặc nước biển, lần này thì là trong lúc ngủ mơ do bản thân hít phải nhiều khói đặc mà hôn mê, chỉ biết tuyệt vọng chờ ngọn lửa cháy lan. Xa hơn nữa, có lúc hắn cảm thấy như bị quỷ giữ chặt trên giường vậy, biết rõ là đang mơ, có thể tránh được nhưng bản thân lại chẳng còn chút sức nào để cựa quậy cả.

Chỉ là, đến khi tỉnh dậy, như thường lệ, tất cả giấc mơ cứ thế nhanh chóng tan thành mây khói, hắn không có khả năng nói lại nhớ lại, liền hồi tưởng đều là trống rỗng.

Khi nhịp tim bình thường trở lại, Orion mới cười khổ thầm giễu: “Đêm dài lắm mộng, mấy hôm nay mình toàn lo sợ chuyện có người lại đến ám toán, nên mơ toàn mơ căng thẳng không à”

Hắn vội vã chỉnh đốn tư trang cá nhân rồi rời đi khỏi xưởng rèn đúc.

“Nếu mà không nhầm thì hôm nay đã là ngày hẹn gặp lão Phill Morgan rồi”

Không thể chờ đợi thêm được nữa.

=====..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK