Mục lục
Kết Hôn Anh Có Dám Không?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 673: TỪNG BƯỚC VẠCH TRẦN

Cùng ngày, người dân toàn thành phố T đều biết giao thông trên một số tuyến đường chính bị ngưng trệ, cũng biết cục cảnh sát điều động rất nhiều người đi, nhưng sau khi cẩn thận dò hỏi thì không ai biết được tin tức gì, hơn nữa động tĩnh lớn như vậy luôn có lý do để che giấu!

Tập đoàn Cảnh thị.

Phòng họp trên tầng cao nhất từ đầu đến cuối chưa bao giờ được nhàn rỗi, các thư ký trong phòng làm việc bận đến mức đi qua đi lại, điện thoại trên bàn cũng không ngừng vang lên, mọi người xung quanh đều không khỏi thắc mắc, cho dù là nhà họ Cảnh hay Cảnh thị đều như vậy, dù là chuyện lớn, ở trong mắt của bọn họ cũng chỉ được coi là chuyện nhỏ mà thôi!

Trong phòng họp, sắc mặt của Cảnh Nguyên Phước và Cảnh Liêm Bình đều tối sầm lại, có vài người không được tốt lắm, chẳng qua là vì tối qua thức khuya mà thôi, sau khi ngoài hành lang truyền đến tiếng bước chân, Cảnh Nguyên Phước nhịn không được mà mỉm cười, tiện tay để tài liệu xuống, lẩm bẩm: “Haiz, người già chính là như vậy, tinh thần không được minh mẫn lắm!”

Trợ lý đi theo sau âm thầm để tài liệu xuống, nhân tiện gọi điện thoại cho thư kí của Cảnh Liêm Uy là Cát Thành Phong.

Ngay sau đó, Cát Thành Phong nhanh chóng đi lên!

Cảnh Liêm Bình khẽ nhướng mày, khoảnh khắc Cảnh liêm Uy tiến vào phòng họp, anh ta đứng dậy vô cùng uy phong nói một câu: “Bắt đầu từ hôm nay, tôi cuối cùng cũng được nghỉ ngơi rồi, đừng ai đến làm phiền tôi, có chuyện gì thì đi tìm Cảnh liêm Uy!”

Vừa bước vào, Cảnh Liêm Uy nhìn thấy ba và anh trai của mình song song bước ra ngoài, giống như không nhìn thấy anh, anh không khỏi vuốt trán cười, bọn họ dù sao cũng rất hiểu anh.

Về chuyện của nhà họ Đổng, điều anh mong đó là tự mình ra tay dọn dẹp.

Ngồi vào vị trí của mình, Cảnh Liêm Uy khẽ mở miệng, độc đoán nói: “Tiếp tục!”

Trong đôi mắt phượng tràn đầy sự cường ngạnh.

Vừa dứt lời, các cấp dưới chậm rãi lên tiếng, bắt đầu tranh luận từ dưới cấp thấp nhất, không gì là không thể tiếp tục đấu tranh với nhà họ Đổng!

Vốn dĩ mọi sự hợp tác khẩn cấp dừng lại từ sáng ngày hôm qua, lúc này bị nhà họ Cảnh ép cho phải hoàn toàn chặt đứt quan hệ với nhà họ Đổng, nhà họ Cảnh đưa ra lời nói, nếu như vẫn hợp tác với nhà họ Đổng, chỉ cần không sợ bị nhà họ Cảnh đánh bại thì cứ tiếp tục!

Trong phút chốc, tất cả những người có chút quan hệ hợp tác với nhà họ Đổng trong toàn bộ thành phố T đều rút hết vốn và nhân sự! Không ai dám có quan hệ với nhà họ Đổng vào lúc này! Vốn dĩ còn có một vài người có quan hệ tốt với nhà họ Đổng, chẳng qua cũng sắp sụp đổ, chỉ cần một chút sơ hở là lập tức bị lung lay!

Cổ phiếu của nhà họ Đổng gần như đã triệt để giảm xuống mức thấp nhất, đây là lần đầu tiên kể từ khi nhà họ Đổng bước chân vào thành phố T!

Nghe vậy, ông cụ Đổng bị chọc giận đến nỗi té ngã phải vào bệnh viện!

Ngồi ở trong phòng làm việc, Cảnh Liêm Uy không khỏi nhếch môi khi nhìn tình tình trước mắt, nhà họ Đổng muốn chơi thì anh sẽ chơi đến cùng!

Lúc này, trừ phi nhà họ Đổng có khả năng làm cho người khác tin tưởng thì bọn họ mới không rút vốn!

Rầm!

Rầm một tiếng, Đổng Khánh bực bội phá vỡ mọi thứ trên bàn làm việc, nhân viên ở bên ngoài đều kinh hãi, không ai dám nói lời nào, trong lòng ngược lại lo lắng không thôi.

“Nhà họ Cảnh!” Hét lớn một tiếng, lúc này Đổng Khánh gọi ba chữ này trong run rẩy!

Ông cụ Đổng đang nằm viện, một mình anh ta chống đỡ cả nhà họ Đổng to lớn, anh ta căn bản không có một chút kinh nghiệm nào!

“Cậu Đổng, việc hợp tác của chúng ta với nhà họ Tề hoàn toàn bị chặt đứt rồi.”

“Cậu Đổng, việc hợp tác của chúng ta với “Đằng Phong” bị hủy rồi.”

“Cậu Đổng, nhà họ Trần vi phạm hợp đồng, không hợp tác với chúng ta nữa.”

“Cậu Đổng, vòng quay vốn hiện giờ của chúng ta không hoạt động được nữa.”

Tất cả những người mới vào đều báo cáo hết với anh ta, chuyện này làm cho anh ta sao có thể chịu đựng được?

Thư ký Thôi lo lắng đứng lên và ngay lập tức nói: “Cố gắng xoa dịu tất cả các đối tác, đừng để vuột mất bất kỳ cơ hội nào. Hãy thử liên hệ với các gia tộc khác xem sao, có ai sẵn sàng giúp đỡ chúng ta vào lúc này hay không. Làm cho mọi người trong Đổng thị bình tĩnh lại, đừng tự gây rối! “

Lời nói của thư kí Thôi vô cùng vang dội, những cấp dưới đang tụ tập bên ngoài để đưa tài liệu khẽ nhíu mày.

“Cậu Đổng, bảy dự án trên tay tôi, toàn bộ đều dừng lại rồi.”

“Cậu Đổng, tất cả những sản phẩm trên thương trường của nhà họ Đổng đều bị trả lại, nhà kho không thể chứa được nữa.”

“Cậu Đổng, có một cổ đông gọi điện thăm dò, chúng ta nên trả lời như thế nào?”

“Cậu Đổng…”

Đổng Khánh thở hồng hộc, anh ta chưa từng nghĩ có ngày Cảnh Liêm Uy có thể ép anh ta đến mức như vậy!

Thật sự là không thể xoay xở dù chỉ một chút!

Xoay người ngồi vào chỗ của mình, Đổng Khánh lớn tiếng nói: “Tôi nghe rõ toàn bộ rồi, trong tất cả các kế hoạch hợp tác mà Đổng thị hiện đang điều hành, tôi chỉ cần ổn định được ba điều, một là dự án phát triển khu vực ở Nga, hai là hợp tác với nghệ sĩ Ngôn Tử, ba là hợp tác với … Ân Bách Phú, mọi thứ khác đều có thể bỏ qua. Chỉ cần ba điều này được giữ vững, thì nhà họ Đổng tuyệt đối sẽ không bao giờ dễ dàng sụp đổ!”

Dự án của Nga cho anh ta đủ tiền, hợp tác với Ngôn Tử, cho anh ta danh tiếng, còn việc hợp tác với Ân Bách Phú là bởi vì anh ta chắc chắn rằng Ân Bách Phú không thể phản bội anh ta!

Anh ta cũng không phải là một kẻ ngu, anh ta nghĩ, chỉ cần Ân Bách Phú phản bội anh ta thì chính là lấy cả nhà họ Ân ra mà đánh cược, ông ta sẽ không vì một người phụ nữ đã chết mà làm đến bước đó!

Những người nhận mệnh lệnh bắt đầu bắt tay vào ba dự án này, nhưng không ngờ sự việc lại trở nên phức tạp và khó xử lý như vậy!

Ngay khi mọi người trong Đổng thị chuẩn bị bắt tay vào xử lý, người của công chúng là Ngôn Tử lại bất ngờ đứng lên và nói rằng cô sẽ kết hôn với Trần Vũ, cũng là một ngôi sao vào cuối năm nay, hơn nữa cô cũng nói rằng sau khi kết hôn sẽ tránh bóng, mọi công việc hiện tại sẽ tạm dừng, trừ một số công ty đã từng hợp tác, còn việc hợp tác với các công ty khác thì cũng sẽ ngừng lại …

Khi biết tin, Đổng Khánh đã đập vỡ điện thoại!

Trần Vũ!

Anh ta đã quên rằng Trần Vũ là em trai ruột của Ân Thiên Thiên, chị gái xảy ra chuyện, anh ta sao có thể không giúp đỡ được? Nhưng làm thế nào cũng không ngờ tới, anh ta sẽ lấy Ngôn Tử, làm cho Ngôn Tử từ bỏ việc hợp tác với Đổng thị!

Khi mọi người trong Đổng thị vẫn chưa hoàn hồn lại, thì Ân Bách Phú đã thay mặt cho công ty mở một cuộc họp báo sau khi ra khỏi tù, chỉ giải thích rằng, sự hợp tác giữa Ân Bách Phú và Đổng thị kết thúc ở đây!

Lúc này, cọng rơm cuối cùng cũng bị biến mất, dường như đè bẹp Đổng thị không còn lối thoát!

Không có ai đưa tay ra giúp đỡ, Đổng thị lập tức hỗn loạn thành một đoàn!

Ân Bách Phú nhìn khuôn mặt tái ngắt của mình trong video.

Lúc điện thoại trên bàn vang lên, Đổng Khánh ngồi một hồi lâu cũng chưa hồi phục lại tinh thần, thư kí Thôi bước tới nhấn phím nghe, không ngờ là Ân Bách Phú gọi đến: “Đổng Khánh, cậu thật sự cho rằng trên thế giới này, người chết đi rồi thì sẽ không còn ai nhớ nữa sao? Nếu Nhạc Vy là con gái của tôi, Khiết Khiết là cháu gái của tôi, cậu dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ bỏ qua cho người như cậu mà tiếp tục hợp tác với cậu? Đây là món quà tôi muốn tặng cậu, với tư cách là cọng rơm cuối cũng của Đổng thị, tôi muốn làm cho Nhạc Vy và Khiết Khiết ở trên trời sẽ được vui vẻ! Cho dù lúc này đi gặp nó, trong lòng tôi cũng sẽ bình thản!”

Ân Bách Phú ông đối với Ân Thiên Thiên mà nói có lẽ không phải là một người cha tốt, nhưng đối với Nhạc Vy thì chính là đã làm tròn bổn phận!

Vì người con gái ông yêu nhất, ông có thể trả giá mọi thứ!

“Ân Bách Phú, ông đùa với tôi sao?” Anh ta nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ ngầu, hai tay ấn chặt xuống bàn, vẻ mặt vặn vẹo giống như Ân Bách Phú đang ở trước mặt anh ta, “Ông không sợ nhà họ Ân sẽ sụp đổ, Ân Thiên Tuấn và Ân Thành Vũ sẽ không còn gì nữa sao?”

Với lời nói giễu cợt như vậy, Ân Bách Phú trả lời: “Đổng Khánh, cậu có biết sai lầm chết người của cậu là ở đâu không? Mãi mãi luôn tự cho mình là đúng, cậu cho rằng không có nhà họ Ân thì Ân Thiên Tuấn sẽ không đứng lên được, Ân Thành Vũ là một công tử bột sao? Hay cậu nghĩ chỉ cần Cảnh Liêm Uy xảy ra chuyện gì thì cậu có thể được ở bên cạnh Thiên Thiên?”

Anh ta nín thở, thành thật mà nói, đó chính là những gì mà anh ta nghĩ tới!

Nếu như không có sự hỗ trợ của nhà họ Ân, Ân Thiên Tuấn và Ân Thành Vũ không là gì cả, Ân Thiên Thiên không có Cảnh Liêm Uy, cũng sẽ chắc chắn ở bên cạnh anh ta!

Nở một nụ cười châm biếm, Ân Bách Phú nói: “Đổng Khánh, để tôi nói cho cậu nghe, Thiên Tuấn không phải là người không có năng lực, muốn xây dựng một “Thiên Tuấn” chẳng qua đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, mà Thành Vũ, tối qua cậu vẫn chưa nhìn thấy, nhưng hiện giờ tôi có thể kiêu ngạo nói với cậu rằng, nó là một đứa con trai ưu tú nhất của Ân Bách Phú tôi! Còn Thiên Thiên, cho dù không có Cảnh Liêm Uy, tôi cũng sẽ không để nó gả cho cậu đâu!”

Vừa dứt lời, cả người Đổng Khánh như muốn điên lên!

“Đổng Khánh, đây là món quà mà nhà họ Ân tặng cho cậu, tuy kém hơn so với nhà họ Cảnh, nhưng tôi hy vọng cậu sẽ nhận nó!” Trầm giọng nói xong, Ân Bách Phú cúp máy không nói gì thêm!

Tiếp theo, điều duy nhất ông ta cần làm là chờ đợi!

Chờ Cảnh Liêm Uy dọn dẹp một gia tộc to lớn gọi là “nhà họ Đổng” giúp ông ta!

Lúc này, Đổng thị hoàn toàn chỉ còn một vụ hợp tác với một công ty của Nga! Không ai dám lỏng tay với cọng rơm cuối cùng này!

Trên đường trở về nhà, Cảnh Liêm Uy gọi điện thoại, tiếng Nga của anh cực kỳ trôi chảy, Cảnh Thiên Ngọc ngồi một bên đang ôm lễ phục chuẩn bị về nhà để sửa lại, nghe được nội dung em trai mình nói, giọng điệu hơi hống hách, cô không khỏi nhướng mày cười nhẹ.

Qủa nhiên, người tàn nhẫn nhất trong gia đình của bọn họ là Cảnh Liêm Uy!

Một khi anh đã ra tay thì phải đẩy người ta vào ngõ cụt rồi mới chịu buông tay!

Theo những gì anh nói thì cuộc gọi đe dọa này gọi một người nào đó bên phía Nga để họ rút tiền trong vòng năm phút. Lý do đơn giản là nhà họ Đổng bắt nạt vợ của tôi!

Tên sợ vợ này thật sự là làm ồn ào đến mức bên Nga cũng đều biết hết rồi!

Sau khi cúp điện thoại, Cảnh Liêm Uy quay đầu nhìn chị gái của mình, ánh mắt rơi vào cổ tay nơi cô không cẩn thận mà giãy giụa đêm qua, trong lòng ấm áp nói: “Chị, hôm qua cảm ơn chị.”

Nếu không phải vụ hỏa hoạn khiến người nhà họ Đổng bị chia rẽ, thì thật sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo!

Cảnh Thiên Ngọc chỉ cười mà không nói, thật may cô không phải là người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK