Kết hôn! Anh dám không? CHƯƠNG 263: NHÀ HỌ HƯỚNG BẤT NGỜ XẢY RA CHUYỆN
Nếu nói người đàn ông này không yêu cô thì hiện tại có thế nào đi nữa cô cũng sẽ không tin, một người đàn ông không yêu cô thì tại sao chuyện gì cũng nghĩ cho cô, sợ cô phải tủi thân chứ?
Ân Thiên Thiên dường như không chút do dự kéo áo anh lại và ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi Cảnh Liêm Uy nhưng chẳng mấy chốc cả hai đã lại tách ra.
Ân Thiên Thiên buông tay ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ, mặt đỏ đến nỗi có thể trích máu, hai bàn tay lo lắng xoắn chặt lại với nhau.
Anh ấy hiểu không?
Ánh mắt cô hoảng loạn nhìn khắp nơi nhưng không dám nhìn anh, Ân Thiên Thiên cảm thấy đây chính là chuyện táo bạo nhất mà cô làm suốt bao nhiêu năm nay! Bây giờ nói hối hận còn kịp sao?
Cảnh Liêm Uy hơi sửng sốt, ngực phập phồng dữ dội nhưng kèm đó là một nụ cười trên môi.
Giờ phút này, không gì có thể che giấu được sự ham muốn trong mắt anh với Ân Thiên Thiên!
Cảnh Liêm Uy cúi đầu hôn một cái rồi thì thầm vào tai cô: “Thiên Thiên, hãy tin anh.”
Câu nói ấy khiến Ân Thiên Thiên chỉ muốn tìm một cái lỗ chui xuống!
Hóa ra anh đã hiểu sao? Thực sự hiểu được sao?
Ai ngờ Cảnh Liêm Uy liền nói thêm một câu nữa khiến Ân Thiên Thiên hận không thể lập tức phóng xuống xe, bỏ mặc anh ở đó: “Anh đã hỏi bác sĩ rồi, bác sỹ nói sau ba tháng là có thể quan hệ được bình thường mà hiện tại em đã bốn tháng rồi…”
Nói xong, anh phủ lòng bàn tay ấm áp lên bụng Ân Thiên Thiên…
Ân Thiên Thiên cắn chặt môi quay phắt đầu không nhìn anh, bây giờ cô đã không còn muốn nhìn mặt người đàn ông này nữa rồi!
Người đàn ông này đúng là vô sỉ!
Cũng đêm hôm đó, Cảnh Liêm Uy lần đầu tiên được ở lại Nam Uyển ngủ sau khi bị đuổi ra khỏi Nam Uyển, không những thế anh còn mặt dày mò vào phòng ngủ của Ân Thiên Thiên, còn thím Lưu cũng vừa hay hôm nay xin nghỉ không có nhà.
Khoảnh khắc nhìn thấy Cảnh Liêm Uy nở nụ cười ngụ ý “Anh hiểu rồi”, Ân Thiên Thiên chỉ hận không thể ném anh ra khỏi cửa sổ! Nhưng cô hoàn toàn không có năng lực chống đỡ nên đã bị Cảnh Liêm Uy bế vào phòng ngủ…
Ngày hôm sau, Ân Thiên Thiên uể oải thức giấc và cô cảm thấy mình chưa bao giờ mệt mỏi đến vậy!
Ân Thiên Thiên quay sang nhìn tên đầu têu thì phát hiện nơi đó đã sớm trống huơ trống hoác rồi, cô thay quần áo xong mới đi ra ngoài nhưng không ngờ lại nhìn thấy Vi Gia Huệ đang ở trong nhà!
Ân Thiên Thiên đi sang, khéo léo gọi một tiếng: “Chào bà Cảnh.”
Cách xưng hô ấy khiến cho cả ba người ở đây đều lúng túng nhưng cũng không để ý nhiều, dù sao rất nhiều chuyện không phải một cách xưng hô là có thể quyết định, không phải sao?
Vi Gia Huệ thấy gương mặt của Ân Thiên Thiên hồng hào mà dù gì bà cũng là người từng trải nên có thể nhận ra ngay, bà có vẻ mất tự nhiên quay sang tiếp tục nấu nồi canh nói:“Uhm, cô đi rửa mặt đi, lát nữa là có thể ra ăn sáng rồi.”
Ân Thiên Thiên gật đầu rồi trở về phòng rửa mặt, còn hai người ở lại nhà bếp thì tiếp tục bàn luận về tin tức sáng nay.
“Mẹ, hôm nay sao mẹ có thời gian sang đây vậy?” Vừa nói, Cảnh Liêm Uy vừa cho ít đồ bổ vào trong nồi.
“Mẹ sang thăm xem, hôm qua khi đi khám thai, bác sĩ đã nói thế nào?” Vi Gia Huệ vừa khuấy nồi canh vừa nhẹ giọng hỏi giống như bà chỉ tiện thể sang thăm như lúc trước mà thôi, tuy nhiên trong lòng cả Cảnh Liêm Uy và bà đều hiểu rất rõ, chuyện hoàn toàn không đơn giản như vậy!
“Đứa bé rất khỏe mạnh.” Cảnh Liêm Uy dựa vào cạnh cửa, trả lời Vi Gia Huệ một câu ngắn gọn, vị trí ấy rất dễ quan sát được hướng phòng ngủ đồng thời cũng thấy rất rõ tình hình trong bếp: “Mẹ, là vì con đối phó với nhà họ Trình sao?”
Vi Gia Huệ nhìn nồi canh một chút rồi giảm lửa lại, sau đó mới quay sang nhìn Cảnh Liêm Uy, hỏi: “Có thể cho mẹ một lý do về việc con đối phó với nhà họ Trình không?”
Tiếng tăm của nhà họ Trình tại thành phố T từ trước đến nay đều rất tốt, Trình Chính từng là một quan chức cao cấp trong cục cảnh sát, hiện tại dù đã về hưu nhưng mạng lưới giao thiệp của ông ta vẫn như cũ, không thể khinh thường, Trương Duyệt cũng được sinh ra trong một gia tộc lớn, bối cảnh của nhà mẹ đẻ rất mạnh, còn con của bọn họ là Trình Thiên Kiều tuổi còn trẻ đã làm cảnh sát hình sự quốc tế, liên tiếp phá được nhiều vụ án lớn nên đã sớm là một nhân vật quyền thế rất mạnh, nhưng điều quan trọng nhất chính là Trình Thiên Kiều là người đàn ông mà Cảnh Thiên Ngọc yêu…
Vi Gia Huệ không muốn thấy trong nhà bất hòa, cho nên bà buộc phải làm rõ lý do trước khi để mọi chuyện xảy ra.
Cảnh Liêm Uy nhướn mày, khẽ mím môi rồi nói: “Mẹ, có bao giờ con làm việc mà không biết nặng nhẹ đâu?”
Câu nói ấy khiến cho Vi Gia Huệ không kềm chế được sự nghi ngờ, ở một mức độ nào đó thì Cảnh Liêm Uy đáng tin hơn Cảnh Liêm Bình một chút! Hầu hết những chuyện mà anh nói đều sẽ làm được chứ không giống Cảnh Liêm Bình, không tin được.
“Mẹ yên tâm, con sẽ không làm gì nhà họ Trình mà chỉ xử tên trình Thiên Kiều thôi.” Cảnh Liêm Uy thấp giọng trả lời, nhìn thấy Ân Thiên Thiên từ phòng ngủ đi ra, anh liền thản nhiên chuyển chủ đề: “Thiên Thiên thích ăn những món làm từ trứng, cũng thích ăn xoài nữa, lần sau mẹ nghiên cứu thử những món mà cô ấy có thể ăn được rồi nói cho thím Lưu để thím ấy đi học nhé.”
Vi Gia Huệ dịu dàng trả lời Cảnh Liêm Uy: “Uhm, mẹ biết rồi.”
***
Trên bàn cơm, Vi Gia Huệ ngồi đối diện với Cảnh Liêm Uy và Ân Thiên Thiên, bà múc một chén canh đưa cho cô.
Ân Thiên Thiên vội vã nhận lấy và ngoan ngoãn ăn, thấy Ân Thiên Thiên ăn sắp xong, Vi Gia Huệ mới hỏi một câu: “Đứa bé cũng được bốn tháng rồi, bà cụ muốn biết đứa bé là nam hay nữ để gia đình còn chuẩn bị một số thứ cho nó, mấy đứa đã kiểm tra chưa?”
Ân Thiên Thiên đang ăn canh thì khựng lại, lúc này cô mới nhớ ra.
Đứa bé trong bụng cô nếu là bé trai chắc chắn sẽ rất được hoan nghênh tại nhà họ Cảnh nhưng nếu không phải thì sao?
Hiện tại đứa bé đã được bốn tháng nên bà cụ mới không nhịn được nữa mà sai Vi Gia Huệ tới hỏi, bọn họ nên làm gì bây giờ?
Còn chưa nghĩ xong phải trả lời Vi Gia Huệ thế nào thì Ân Thiên Thiên liền cảm nhận được bàn tay nhỏ bé đang đặt trên đùi mình được bàn tay của người đàn ông ngồi cạnh nắm lấy, liền sau đó bên tai vang lên lời anh nói: “Mẹ, là nam hay nữ đối với con không quan trọng, hôm qua lúc chúng con khám thai đúng là bác sĩ đã nói có thể xem được giới tính của đứa bé rồi nhưng con nghĩ không cần…”
Vi Gia Huệ từ đầu tới cuối vẫn không nói gì mà chỉ im lặng nhìn con trai của mình, sắc mặt cũng không nhìn ra được vui hay giận.
Trái tim của Ân Thiên Thiên bất giác phập phồng, còn tay thì nhẹ nhàng vuốt ve bụng.
Nếu như đứa bé này là con gái có phải sẽ không được nhà họ Cảnh nhìn mặt không? Cảnh Liêm Uy thật sự không để ý đến giới tính của đứa bé ư? Anh không có tư tưởng trọng nam khinh nữ sao?
“Là nam hay nữ cũng đều là con của con, đều phải gọi một tiếng ‘ba’, nếu đã vậy thì hà cớ gì phải để ý nhiều như vậy?” Cảnh Liêm Uy càng nói càng tỏ vẻ không vui, anh hiểu tính bà mình, nhất định là muốn một thằng cháu trai hơn một cô cháu gái: “Về phần bà thì mẹ cứ nói bà đừng quan tâm, nói chung kiểu gì bà cũng sẽ có một đứa cháu, chẳng phải sao? Cháu trai là cháu mà cháu gái cũng là cháu!”
Đối mặt với cơn tức giận của Cảnh Liêm Uy, Vi Gia Huệ cũng không nghĩ nhiều mà chỉ bình thản đổi chủ đề như thể vừa rồi bà hoàn toàn không có nhắc đến vấn đề đó, hỏi thăm một chút về chuyện sinh hoạt của Ân Thiên Thiên xong, Vi Gia Huệ mới rời đi để Cảnh Liêm Uy ở lại đó cùng Ân Thiên Thiên.
Ngay sau khi Vi Gia Huệ rời đi, Ân Thiên Thiên mở ti vi lên nhưng lại thấy trên màn hình đang phát đi những tin tức khiến người ta ngạc nhiên không nói nên lời.
… “Hướng Vỹ” gần đây đã bị điều tra ra chuyện cắt xen nguyên vật liệu tại công trình xây dựng của bọn họ, vấn đề gây xôn xao dư luận khi dự án bất động sản vừa mới hoàn thành cách đây không lâu của “Hướng Vỹ” đột nhiên sụp đổ, cũng may lúc đó xung quanh không có người đi đường cũng không có nhân viên làm việc nên không gây ra thương vong cho nhân viên, hiện tại các bộ ngành liên quan đã tham gia điều tra…
… Người phụ trách của “Hướng Vỹ” là Hướng Quang Hùng đã bị các bộ ngành có liên quan đưa đi để tiến hành điều tra, còn dự án bất động sản được đầu tư mạnh tay mới được hoàn thành của Hướng Vỹ” cũng đã bị đóng cửa, phong tỏa, sau khi tin tức vừa được truyền ra liền có rất nhiều chủ sở hữu đến tận cửa yêu cầu trả lại tiền cọc, hiện tại “Hướng Vỹ” đang đối mặt với nguy cơ bị phá sản…
…Theo điều tra, trong dự án bất động sản lần này của “Hướng Vỹ”, “Thiên Ân” của thành phố T cũng từng có ý định góp cổ phần nhưng về sau cậu chủ của nhà họ Ân sau khi tiếp nhận “Thiên Ân” đã từ chối đầu tư vào dự án bất động sản này, phải nói rằng “Thiên Ân” nhờ vào người nắm quyền mới nên mới thoát được một kiếp…
…
“Hướng Vỹ” hầu hết chỉ làm những thứ liên quan đến bất động sản nhưng chỉ chiếm một thị phần nhỏ đến mức đáng thương ở thành phố T, thậm chí đối với Cảnh thị mà nói còn không đủ nhét cả kẽ răng, nhưng sản nghiệp nhỏ thì cũng là sản nghiệp, “Hướng Vỹ” là tất cả của nhà họ Hướng, đúng lúc này xảy ra chuyện đối với nhà họ Hướng mà nói tuyệt đối là một đả kích chí mạng, Ân Thiên Thiên nghi hoặc quay sang nhìn Cảnh Liêm Uy và thấy anh chẳng có vẻ gì là bất ngờ, lẽ nào chuyện này là do anh làm? Chỉ có cô mới biết, một người có thù tất báo như Cảnh Liêm Uy vẫn chưa làm gì Ân Nhạc Vy thì nhà họ Hướng đã xảy ra chuyện, như vậy có phải hơi quá trùng hợp rồi không?
Đột nhiên, Hướng Thần xuất hiện trên màn hình TV, Ân Nhạc Vy đứng bên cạnh anh ta, Ân Thiên Thiên không kịp ngẫm nghĩ đã quay sang.
… Thưa quý vị, với tư cách là chủ tịch hội đồng quản trị mới của “Hướng Vỹ”, tôi xin cam đoan ngay tại đây, về chuyện này “Hướng Vỹ” chúng tôi tuyệt không trốn tránh bất cứ trách nhiệm có liên quan nào, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận bất kỳ trách nhiệm nào không liên quan đến mình, nếu là trách nhiệm của chúng tôi chúng tôi sẽ chịu! Cho dù đóng cửa toàn bộ “Hướng Vỹ” tôi cũng sẽ cho quý vị một lời giải thích hợp lý! Còn bây giờ chúng tôi muốn nói với mọi người rằng, “Hướng Vỹ” tuyệt đối sẽ tồn tại cùng mọi người bất luận là nhân viên của “Hướng Vỹ” hay là chủ nhà của dự án bán động sản của “Hướng Vỹ”, “Hướng Vỹ” chúng tôi làm trong lĩnh vực bất động sản này đã lâu, chắc mọi người đều biết, còn hiện tại chúng ta hãy cùng nhau chờ đợi kết quả điều tra của các bộ ngành liên quan, tôi tin cuối cùng tôi sẽ có được đáp án!
Phải nói rằng Hướng Thần là một người rất có năng lực, thậm chí năng lực của anh còn vượt trên cả ba anh, có điều Hướng Quang Hùng cứ khăng khăng không chịu ủy quyền, luôn bắt Hướng Thần phải làm việc dưới quyền mình để rồi lãng phí một tài năng, trong lúc “Hướng Vỹ” như rắn mất đầu, Hướng Thần đã ra mặt nói như vậy, không trốn tránh trách nhiệm, đường đường chính chính thừa nhận như vậy hiển nhiên là ở một mức độ nào đó sẽ chọc giận chủ sở hữu nhưng chỉ cần người có đầu óc sẽ dừng hành động ngu xuẩn lại.
Chiến thuật của Hướng Thần đánh vào tâm lý rất tốt, thừa nhận đồng thời cũng phủ nhận, hiển nhiên là một ‘Cao thủ’.
Ân Thiên Thiên để ý thấy sắc mặt Ân Nhạc Vy đang đứng cạnh Hướng Thận rất khó coi xem ra đã bị như vậy một thời gian rồi chứ tuyệt không phải bị sự kiện hôm nay kích thích, cô ta mỉm cười cố gắng đứng vững bên cạnh Hướng Thần nhưng đã không còn sự kiêu ngạo của cô chủ nhà họ Ân lúc trước nữa.
Còn nhà họ Hướng vốn dĩ cho rằng chuyện này là “ngoài ý muốn” nên có thế nào đi nữa họ cũng sẽ không ngờ là do họ đã cưới một “ngôi sao chổi” như Ân Nhạc Vy! Lẽ ra “Hướng Vỹ” có thể phát triển bền vững thì giờ đây hầu như đã bị hủy hoại bởi chính sự ngu xuẩn của Ân Nhạc Vy!
Nếu nói người đàn ông này không yêu cô thì hiện tại có thế nào đi nữa cô cũng sẽ không tin, một người đàn ông không yêu cô thì tại sao chuyện gì cũng nghĩ cho cô, sợ cô phải tủi thân chứ?
Ân Thiên Thiên dường như không chút do dự kéo áo anh lại và ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi Cảnh Liêm Uy nhưng chẳng mấy chốc cả hai đã lại tách ra.
Ân Thiên Thiên buông tay ngoan ngoãn ngồi yên tại chỗ, mặt đỏ đến nỗi có thể trích máu, hai bàn tay lo lắng xoắn chặt lại với nhau.
Anh ấy hiểu không?
Ánh mắt cô hoảng loạn nhìn khắp nơi nhưng không dám nhìn anh, Ân Thiên Thiên cảm thấy đây chính là chuyện táo bạo nhất mà cô làm suốt bao nhiêu năm nay! Bây giờ nói hối hận còn kịp sao?
Cảnh Liêm Uy hơi sửng sốt, ngực phập phồng dữ dội nhưng kèm đó là một nụ cười trên môi.
Giờ phút này, không gì có thể che giấu được sự ham muốn trong mắt anh với Ân Thiên Thiên!
Cảnh Liêm Uy cúi đầu hôn một cái rồi thì thầm vào tai cô: “Thiên Thiên, hãy tin anh.”
Câu nói ấy khiến Ân Thiên Thiên chỉ muốn tìm một cái lỗ chui xuống!
Hóa ra anh đã hiểu sao? Thực sự hiểu được sao?
Ai ngờ Cảnh Liêm Uy liền nói thêm một câu nữa khiến Ân Thiên Thiên hận không thể lập tức phóng xuống xe, bỏ mặc anh ở đó: “Anh đã hỏi bác sĩ rồi, bác sỹ nói sau ba tháng là có thể quan hệ được bình thường mà hiện tại em đã bốn tháng rồi…”
Nói xong, anh phủ lòng bàn tay ấm áp lên bụng Ân Thiên Thiên…
Ân Thiên Thiên cắn chặt môi quay phắt đầu không nhìn anh, bây giờ cô đã không còn muốn nhìn mặt người đàn ông này nữa rồi!
Người đàn ông này đúng là vô sỉ!
Cũng đêm hôm đó, Cảnh Liêm Uy lần đầu tiên được ở lại Nam Uyển ngủ sau khi bị đuổi ra khỏi Nam Uyển, không những thế anh còn mặt dày mò vào phòng ngủ của Ân Thiên Thiên, còn thím Lưu cũng vừa hay hôm nay xin nghỉ không có nhà.
Khoảnh khắc nhìn thấy Cảnh Liêm Uy nở nụ cười ngụ ý “Anh hiểu rồi”, Ân Thiên Thiên chỉ hận không thể ném anh ra khỏi cửa sổ! Nhưng cô hoàn toàn không có năng lực chống đỡ nên đã bị Cảnh Liêm Uy bế vào phòng ngủ…
Ngày hôm sau, Ân Thiên Thiên uể oải thức giấc và cô cảm thấy mình chưa bao giờ mệt mỏi đến vậy!
Ân Thiên Thiên quay sang nhìn tên đầu têu thì phát hiện nơi đó đã sớm trống huơ trống hoác rồi, cô thay quần áo xong mới đi ra ngoài nhưng không ngờ lại nhìn thấy Vi Gia Huệ đang ở trong nhà!
Ân Thiên Thiên đi sang, khéo léo gọi một tiếng: “Chào bà Cảnh.”
Cách xưng hô ấy khiến cho cả ba người ở đây đều lúng túng nhưng cũng không để ý nhiều, dù sao rất nhiều chuyện không phải một cách xưng hô là có thể quyết định, không phải sao?
Vi Gia Huệ thấy gương mặt của Ân Thiên Thiên hồng hào mà dù gì bà cũng là người từng trải nên có thể nhận ra ngay, bà có vẻ mất tự nhiên quay sang tiếp tục nấu nồi canh nói:“Uhm, cô đi rửa mặt đi, lát nữa là có thể ra ăn sáng rồi.”
Ân Thiên Thiên gật đầu rồi trở về phòng rửa mặt, còn hai người ở lại nhà bếp thì tiếp tục bàn luận về tin tức sáng nay.
“Mẹ, hôm nay sao mẹ có thời gian sang đây vậy?” Vừa nói, Cảnh Liêm Uy vừa cho ít đồ bổ vào trong nồi.
“Mẹ sang thăm xem, hôm qua khi đi khám thai, bác sĩ đã nói thế nào?” Vi Gia Huệ vừa khuấy nồi canh vừa nhẹ giọng hỏi giống như bà chỉ tiện thể sang thăm như lúc trước mà thôi, tuy nhiên trong lòng cả Cảnh Liêm Uy và bà đều hiểu rất rõ, chuyện hoàn toàn không đơn giản như vậy!
“Đứa bé rất khỏe mạnh.” Cảnh Liêm Uy dựa vào cạnh cửa, trả lời Vi Gia Huệ một câu ngắn gọn, vị trí ấy rất dễ quan sát được hướng phòng ngủ đồng thời cũng thấy rất rõ tình hình trong bếp: “Mẹ, là vì con đối phó với nhà họ Trình sao?”
Vi Gia Huệ nhìn nồi canh một chút rồi giảm lửa lại, sau đó mới quay sang nhìn Cảnh Liêm Uy, hỏi: “Có thể cho mẹ một lý do về việc con đối phó với nhà họ Trình không?”
Tiếng tăm của nhà họ Trình tại thành phố T từ trước đến nay đều rất tốt, Trình Chính từng là một quan chức cao cấp trong cục cảnh sát, hiện tại dù đã về hưu nhưng mạng lưới giao thiệp của ông ta vẫn như cũ, không thể khinh thường, Trương Duyệt cũng được sinh ra trong một gia tộc lớn, bối cảnh của nhà mẹ đẻ rất mạnh, còn con của bọn họ là Trình Thiên Kiều tuổi còn trẻ đã làm cảnh sát hình sự quốc tế, liên tiếp phá được nhiều vụ án lớn nên đã sớm là một nhân vật quyền thế rất mạnh, nhưng điều quan trọng nhất chính là Trình Thiên Kiều là người đàn ông mà Cảnh Thiên Ngọc yêu…
Vi Gia Huệ không muốn thấy trong nhà bất hòa, cho nên bà buộc phải làm rõ lý do trước khi để mọi chuyện xảy ra.
Cảnh Liêm Uy nhướn mày, khẽ mím môi rồi nói: “Mẹ, có bao giờ con làm việc mà không biết nặng nhẹ đâu?”
Câu nói ấy khiến cho Vi Gia Huệ không kềm chế được sự nghi ngờ, ở một mức độ nào đó thì Cảnh Liêm Uy đáng tin hơn Cảnh Liêm Bình một chút! Hầu hết những chuyện mà anh nói đều sẽ làm được chứ không giống Cảnh Liêm Bình, không tin được.
“Mẹ yên tâm, con sẽ không làm gì nhà họ Trình mà chỉ xử tên trình Thiên Kiều thôi.” Cảnh Liêm Uy thấp giọng trả lời, nhìn thấy Ân Thiên Thiên từ phòng ngủ đi ra, anh liền thản nhiên chuyển chủ đề: “Thiên Thiên thích ăn những món làm từ trứng, cũng thích ăn xoài nữa, lần sau mẹ nghiên cứu thử những món mà cô ấy có thể ăn được rồi nói cho thím Lưu để thím ấy đi học nhé.”
Vi Gia Huệ dịu dàng trả lời Cảnh Liêm Uy: “Uhm, mẹ biết rồi.”
***
Trên bàn cơm, Vi Gia Huệ ngồi đối diện với Cảnh Liêm Uy và Ân Thiên Thiên, bà múc một chén canh đưa cho cô.
Ân Thiên Thiên vội vã nhận lấy và ngoan ngoãn ăn, thấy Ân Thiên Thiên ăn sắp xong, Vi Gia Huệ mới hỏi một câu: “Đứa bé cũng được bốn tháng rồi, bà cụ muốn biết đứa bé là nam hay nữ để gia đình còn chuẩn bị một số thứ cho nó, mấy đứa đã kiểm tra chưa?”
Ân Thiên Thiên đang ăn canh thì khựng lại, lúc này cô mới nhớ ra.
Đứa bé trong bụng cô nếu là bé trai chắc chắn sẽ rất được hoan nghênh tại nhà họ Cảnh nhưng nếu không phải thì sao?
Hiện tại đứa bé đã được bốn tháng nên bà cụ mới không nhịn được nữa mà sai Vi Gia Huệ tới hỏi, bọn họ nên làm gì bây giờ?
Còn chưa nghĩ xong phải trả lời Vi Gia Huệ thế nào thì Ân Thiên Thiên liền cảm nhận được bàn tay nhỏ bé đang đặt trên đùi mình được bàn tay của người đàn ông ngồi cạnh nắm lấy, liền sau đó bên tai vang lên lời anh nói: “Mẹ, là nam hay nữ đối với con không quan trọng, hôm qua lúc chúng con khám thai đúng là bác sĩ đã nói có thể xem được giới tính của đứa bé rồi nhưng con nghĩ không cần…”
Vi Gia Huệ từ đầu tới cuối vẫn không nói gì mà chỉ im lặng nhìn con trai của mình, sắc mặt cũng không nhìn ra được vui hay giận.
Trái tim của Ân Thiên Thiên bất giác phập phồng, còn tay thì nhẹ nhàng vuốt ve bụng.
Nếu như đứa bé này là con gái có phải sẽ không được nhà họ Cảnh nhìn mặt không? Cảnh Liêm Uy thật sự không để ý đến giới tính của đứa bé ư? Anh không có tư tưởng trọng nam khinh nữ sao?
“Là nam hay nữ cũng đều là con của con, đều phải gọi một tiếng ‘ba’, nếu đã vậy thì hà cớ gì phải để ý nhiều như vậy?” Cảnh Liêm Uy càng nói càng tỏ vẻ không vui, anh hiểu tính bà mình, nhất định là muốn một thằng cháu trai hơn một cô cháu gái: “Về phần bà thì mẹ cứ nói bà đừng quan tâm, nói chung kiểu gì bà cũng sẽ có một đứa cháu, chẳng phải sao? Cháu trai là cháu mà cháu gái cũng là cháu!”
Đối mặt với cơn tức giận của Cảnh Liêm Uy, Vi Gia Huệ cũng không nghĩ nhiều mà chỉ bình thản đổi chủ đề như thể vừa rồi bà hoàn toàn không có nhắc đến vấn đề đó, hỏi thăm một chút về chuyện sinh hoạt của Ân Thiên Thiên xong, Vi Gia Huệ mới rời đi để Cảnh Liêm Uy ở lại đó cùng Ân Thiên Thiên.
Ngay sau khi Vi Gia Huệ rời đi, Ân Thiên Thiên mở ti vi lên nhưng lại thấy trên màn hình đang phát đi những tin tức khiến người ta ngạc nhiên không nói nên lời.
… “Hướng Vỹ” gần đây đã bị điều tra ra chuyện cắt xen nguyên vật liệu tại công trình xây dựng của bọn họ, vấn đề gây xôn xao dư luận khi dự án bất động sản vừa mới hoàn thành cách đây không lâu của “Hướng Vỹ” đột nhiên sụp đổ, cũng may lúc đó xung quanh không có người đi đường cũng không có nhân viên làm việc nên không gây ra thương vong cho nhân viên, hiện tại các bộ ngành liên quan đã tham gia điều tra…
… Người phụ trách của “Hướng Vỹ” là Hướng Quang Hùng đã bị các bộ ngành có liên quan đưa đi để tiến hành điều tra, còn dự án bất động sản được đầu tư mạnh tay mới được hoàn thành của Hướng Vỹ” cũng đã bị đóng cửa, phong tỏa, sau khi tin tức vừa được truyền ra liền có rất nhiều chủ sở hữu đến tận cửa yêu cầu trả lại tiền cọc, hiện tại “Hướng Vỹ” đang đối mặt với nguy cơ bị phá sản…
…Theo điều tra, trong dự án bất động sản lần này của “Hướng Vỹ”, “Thiên Ân” của thành phố T cũng từng có ý định góp cổ phần nhưng về sau cậu chủ của nhà họ Ân sau khi tiếp nhận “Thiên Ân” đã từ chối đầu tư vào dự án bất động sản này, phải nói rằng “Thiên Ân” nhờ vào người nắm quyền mới nên mới thoát được một kiếp…
…
“Hướng Vỹ” hầu hết chỉ làm những thứ liên quan đến bất động sản nhưng chỉ chiếm một thị phần nhỏ đến mức đáng thương ở thành phố T, thậm chí đối với Cảnh thị mà nói còn không đủ nhét cả kẽ răng, nhưng sản nghiệp nhỏ thì cũng là sản nghiệp, “Hướng Vỹ” là tất cả của nhà họ Hướng, đúng lúc này xảy ra chuyện đối với nhà họ Hướng mà nói tuyệt đối là một đả kích chí mạng, Ân Thiên Thiên nghi hoặc quay sang nhìn Cảnh Liêm Uy và thấy anh chẳng có vẻ gì là bất ngờ, lẽ nào chuyện này là do anh làm? Chỉ có cô mới biết, một người có thù tất báo như Cảnh Liêm Uy vẫn chưa làm gì Ân Nhạc Vy thì nhà họ Hướng đã xảy ra chuyện, như vậy có phải hơi quá trùng hợp rồi không?
Đột nhiên, Hướng Thần xuất hiện trên màn hình TV, Ân Nhạc Vy đứng bên cạnh anh ta, Ân Thiên Thiên không kịp ngẫm nghĩ đã quay sang.
… Thưa quý vị, với tư cách là chủ tịch hội đồng quản trị mới của “Hướng Vỹ”, tôi xin cam đoan ngay tại đây, về chuyện này “Hướng Vỹ” chúng tôi tuyệt không trốn tránh bất cứ trách nhiệm có liên quan nào, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận bất kỳ trách nhiệm nào không liên quan đến mình, nếu là trách nhiệm của chúng tôi chúng tôi sẽ chịu! Cho dù đóng cửa toàn bộ “Hướng Vỹ” tôi cũng sẽ cho quý vị một lời giải thích hợp lý! Còn bây giờ chúng tôi muốn nói với mọi người rằng, “Hướng Vỹ” tuyệt đối sẽ tồn tại cùng mọi người bất luận là nhân viên của “Hướng Vỹ” hay là chủ nhà của dự án bán động sản của “Hướng Vỹ”, “Hướng Vỹ” chúng tôi làm trong lĩnh vực bất động sản này đã lâu, chắc mọi người đều biết, còn hiện tại chúng ta hãy cùng nhau chờ đợi kết quả điều tra của các bộ ngành liên quan, tôi tin cuối cùng tôi sẽ có được đáp án!
Phải nói rằng Hướng Thần là một người rất có năng lực, thậm chí năng lực của anh còn vượt trên cả ba anh, có điều Hướng Quang Hùng cứ khăng khăng không chịu ủy quyền, luôn bắt Hướng Thần phải làm việc dưới quyền mình để rồi lãng phí một tài năng, trong lúc “Hướng Vỹ” như rắn mất đầu, Hướng Thần đã ra mặt nói như vậy, không trốn tránh trách nhiệm, đường đường chính chính thừa nhận như vậy hiển nhiên là ở một mức độ nào đó sẽ chọc giận chủ sở hữu nhưng chỉ cần người có đầu óc sẽ dừng hành động ngu xuẩn lại.
Chiến thuật của Hướng Thần đánh vào tâm lý rất tốt, thừa nhận đồng thời cũng phủ nhận, hiển nhiên là một ‘Cao thủ’.
Ân Thiên Thiên để ý thấy sắc mặt Ân Nhạc Vy đang đứng cạnh Hướng Thận rất khó coi xem ra đã bị như vậy một thời gian rồi chứ tuyệt không phải bị sự kiện hôm nay kích thích, cô ta mỉm cười cố gắng đứng vững bên cạnh Hướng Thần nhưng đã không còn sự kiêu ngạo của cô chủ nhà họ Ân lúc trước nữa.
Còn nhà họ Hướng vốn dĩ cho rằng chuyện này là “ngoài ý muốn” nên có thế nào đi nữa họ cũng sẽ không ngờ là do họ đã cưới một “ngôi sao chổi” như Ân Nhạc Vy! Lẽ ra “Hướng Vỹ” có thể phát triển bền vững thì giờ đây hầu như đã bị hủy hoại bởi chính sự ngu xuẩn của Ân Nhạc Vy!