Tất cả mọi người đều nhìn ra, Ân Thiên Thiên đã rơi vào lưới tình, mà người cô ấy yêu chính là Cảnh Liêm Uy chồng cô ấy, chỉ là không biết người đó có yêu cô như cô yêu anh không?
Trong suốt một ngày cô nằm viện, cô cứ đợi điện thoại của anh, Đào Ninh không nói gì, Đổng Khánh cũng im lặng.
Cuối cùng, lúc 4 giờ 15, điện thoại Ân Thiên Thiên đã reo lên, gần như chuông vừa reo lên cô đã bấm nghe máy, giọng nói quen thuộc trong điện thoại suýt làm cô sụp đổ khóc lớn.
“Thiên Thiên, giờ em đã khỏe hơn chưa? Còn sốt không?” Giọng nói Cảnh Liêm Uy mang theo vẻ mệt mỏi, hờ hững lại căng thẳng.
Cô rất tự giác chỉ nghe điều cuối cùng, khóe miệng nở nụ cười hạnh phúc.
“Vâng, em đỡ nhiều rồi, bà nội thì sao? Bà vẫn khỏe chứ?” Ân Thiên Thiên hỏi nhẹ nhàng, trong lòng hơi lo lắng.
Cô nhớ rõ, lúc đó Thừa Phó Lân đã nói, bà cụ Cảnh vì biết được tin tức về cô nên mới ngất xỉu, cô hy vọng bà cụ đừng xảy ra chuyện, nếu không cô thật sự không biết nên tiếp tục sống chung với anh thế nào?
“Ừm, bà nội không sao, chỉ hơi mệt mỏi thôi…” Anh im lặng một lát rồi nói: “Anh sẽ cố gắng về sớm, đợi anh nhé.”
Chỉ một câu nói đã xua tan đi mây mù trong thế giới của Ân Thiên Thiên, cô gật đầu đồng ý.
Hai người trò chuyện với mấy câu rồi mới cúp máy, cô vẫn chưa lấy lại tinh thần từ lời động viên của Cảnh Liêm Uy, Đào Ninh bỗng lo lắng chạy vào trong, thở hổn hển không nói được một chữ, dứt khoát xoay người bật TV.
“Theo báo cáo, sáng nay khi bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu của ‘Hướng Vỹ’ và ‘Thiên Ân’ liên tục giảm xuống, tính đến ba giờ chiều hôm nay, cổ phiếu ‘Hướng Vỹ’ đã chạm đáy, không ít cổ đông đều đồng loạt bán tháo cổ phiếu, ‘Hướng Vỹ’ chịu đả kích lớn trong thời gian ngắn, so ra thì, ‘Thiên Ân’ có cậu cả nhà họ Ân trấn giữ, vào ba giờ chiều nay, khi ‘Hướng Vỹ’ hạ xuống mức thấp nhất thì ‘Thiên Ân’ chỉ dừng ở mức sụt giảm mạnh, miễn cưỡng có thể giữ được mức phát triển…”
Hôm nay, thị trường chứng khoán thành phố T rung chuyển, kéo theo cả cổ phiếu nhà họ Mộc sụt giảm, có điều chỉ ở biên độ rất nhỏ, không ảnh hưởng đến đại cục.
Rất nhanh có phóng viên giải trí đưa tin về những lời Cảnh Liêm Uy đã nói trước nhà họ Hướng hôm đó.
Trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người đều bừng tỉnh lại, thị trường chứng khoán rung chuyển là một cảnh cáo mà anh đưa ra! Là anh đang chống mắt lên xem!
Đối khó với người như thế, cách trực tiếp nhất là vét sạch tiền của hắn, trong một ngày ngắn ngủi, nhà họ Hướng đã tổn thất ít nhất mấy chục tỷ, thậm chí có phóng viên còn quay được cảnh, cậu chủ nhà họ Hướng đi nhờ sự giúp đỡ ở khắp nơi.
Mọi người bỗng tỉnh ngộ, nhà họ Hướng và nhà họ Ân, thậm chí tất cả gia tộc đứng đầu thành phố T đều giật mình, xem ra cậu ba nhà họ Cảnh có quan hệ tốt với ‘Bàn tay quỷ’ là thật…
‘Bàn tay quỷ’ mạnh tay thu mua cổ phiếu đang bán tháo của ‘Hướng Vỹ’, cứ thế họ trở thành người kiếm nhiều tiền nhất trong việc mua bán công ty…
“Thiên Thiên, Cảnh Liêm Uy đã làm chuyện này.” Là câu khẳng định chứ không phải nghi vấn.
Ân Thiên Thiên nhìn TV không ngừng chiếu lại cảnh anh phát ngôn ngông cuồng hôm đó, giờ anh đã làm thị trường chứng khoán rung chuyển, trong lòng cô cảm thấy ấm áp.
Cho dù không ở cạnh nhau, anh vẫn nhớ đến cô.
Sau đó, trên TV chiếu cảnh có phóng viên liên lạc trực tiếp với Thừa Phó Lân, rõ ràng là theo chỉ thị của Cảnh Liêm Uy, Thừa Phó Lân nói chuyện cũng rất kiêu căng: “Cậu ba nhà tôi đã nói rồi, người nào ức hiếp mợ ba, mặc kệ người đó là ai, chúng tôi cũng sẽ có thù báo thù, có oán báo oán, đừng nghĩ rằng cậu ba chúng tôi chỉ là một bác sĩ trị thương cứu người mà quên rằng, dao phẫu thuật cũng có thể giết người.”
Lúc nghe Thừa Phó Lân nói những lời này, Ân Thiên Thiên không nhịn được khẽ cười.
Trước giờ, Cảnh Liêm Uy luôn mang hình tượng chính phái, là bác sỹ khoa ngoại hàng đầu của bệnh viện Nam Tự, rất nhiều người ngưỡng mộ đôi tay ấy, nhiều ngườ trên thế giới hao tổn nhiều tâm tư để bảo vệ sự hoàn mỹ của đôi tay này, nhưng lần này, vì cô, Cảnh Liêm Uy đã để đôi tay chỉ cứu người đó nhuốm máu tươi…
Dao phẫu thuật không đáng sợ, chính người cầm nó mới đáng sợ!
Còn anh, mặc dù ở xa nhau, anh vẫn luôn cố gắng giành lại bầu trời bình yên cho cô.
Cô thấy trên TV có không ít người lục tìm các sự tích về Cảnh Liêm Uy, thỉnh thoảng cũng có nhắc đến cô và cô cả nhà họ Mộc, người chỉ nghe thấy tên chứ chưa thấy mặt, Ân Thiên Thiên cảm thấy chẳng qua chỉ là một trò cười.
Cô hít sâu một hơi, xoay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.
Thật ra, vào buổi tối khi anh rời đi, cô đã đứng bên cửa sổ nhìn phóng viên dưới lầu, suy nghĩ rất nhiều, nghĩ về cuộc hôn nhân của họ, thái độ của anh, cũng nghĩ đến con đường tương lai, giờ anh đã cho cô nguồn sức mạnh như thế, thì cồ còn gì phải sợ hãi nữa?
Dù gì từ đầu đến cuối, cô cũng không phải người làm sai, chẳng phải sao?
Ân Thiên Thiên cô từ đầu tới cuối luôn là người bị hại!
Cô nằm viện một ngày, khi bảo đảm không còn vấn đề gì mới xuất viện.
Mỗi ngày, Ân Thiên Tuấn đều xử lý chuyện về Ân Thiên Thiên, còn phải chú ý đến sự phát triển của ‘Thiên Ân’, bận đến mức không gọi được cho cô một cuộc. Khó khăn lắm mới có thời gian, Ân Thiên Thiên lại gọi đến, nhưng lại là muốn nói với anh, nhờ anh giúp cô chuẩn bị một buổi họp báo.
Buổi trưa ngày thứ ba từ lúc xảy ra chuyện, Ân Thiên Thiên thông báo tin sẽ tổ chức buổi họp báo ở khách sạn ‘Nocturne’ lúc 2 giờ chiều.
Hôm đó, gần như toàn bộ phóng viên nổi tiếng trong thành phố T đều tới tham dự, 12 giờ trưa, ở đây đã tụ tập rất nhiều người, mọi người đều đợi sự xuất hiện của Ân Thiên Thiên.
Ân Thiên Thiên mặc một chiếc váy liền chất cotton màu trắng, cô vừa xuất hiện đã gây xôn xao cực lớn cho những người có mặt
Đây chính là mợ ba nhà họ Cảnh, cô cả nhà họ Ân, nhân vật đang đứng đầu sóng ngọn gió nổi tiếng gần đây ở thành phố T, người người đều biết.
Cô ngồi xuống vị trí của mình, ngước mắt nhìn thẳng vào vô số đèn flash nhấp nháy trước mặt, nhẹ nhàng nói: “Chào mọi người, tôi là Ân Thiên Thiên.”
Một mình ở thành phố T, buổi họp báo chỉ có một mình cứ thế bắt đầu.
“Xin hỏi mợ ba, rốt cuộc năm đó cô dâm loạn hay bị cưỡng hiếp? Cô có thể nói rõ với chúng tôi không?”
“Xin hỏi mợ ba, báo cáo cô còn trong trắng trước đây là thật sao? Hay đó chỉ là mánh khóe để cô gả vào nhà họ Cảnh?”
“Xin hỏi mợ ba, tại sao em gái cô muốn cướp bạn trai cô, còn phát tán chuyện năm đó của cô ra ngoài, có phải từ nhỏ hai người đã không hợp nhau không? Lý do là gì?”
“Mợ ba, nghe nói cô tự tay đẩy em gái đang mang bầ ba tháng xuống cầu thang ở trung tâm thương mại ‘The Joy’, chuyện này có phải là thật không? Có phải là cô cố ý không?”
…
Bùng nổ hàng loạt câu hỏi cứ thế nhắm thẳng vào Ân Thiên Thiên, thậm chí không ai nghĩ đến chuyện, cô có thể nhớ hết mấy câu hỏi này không, càng không nghĩ đến lời nói của mình sẽ làm tổn thương cô lần nữa như thế nào!
Cô yên tĩnh ngồi đó, nghe phóng viên bên dưới liên tục chất vấn một cách trắng trợn, thỉnh thoảng cô khẽ ho hai tiếng, sắc mặt không tốt cho lắm. Ân Thiên Tuấn đứng sau hậu trường siết chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng cũng không nhúc nhích.
“Xin hỏi mợ ba, cô và cậu ba quen nhau như thế nào? Sao hai người lại đột ngột kết hôn thế?”
“Mợ ba, giờ nhà họ Cảnh rời đi, bỏ mặc cô ở bên ngoài, có phải đây là điềm báo cô và cậu ba sắp ly hôn không?”
“Xin hỏi mợ ba, có phải cô là người thứ ba giữa cậu ba và cô Mộc không?”
“Xin hỏi mợ ba, cô sẽ chủ động ly hôn chứ?”
…
Ân Thiên Thiên nghe những câu hỏi này, khóe miệng không khỏi cong lên, đến khi phóng viên bùng nổ xong, không cần ai nhắc nhở, cô cứ thế ngẩng đầu, đối diện với ống kính, đôi môi mỏng cất tiếng:
“Hôm nay, tôi ở đây là muốn nói rõ với mọi người vài chuyện, cũng sẽ cố gắng trả lời hết câu hỏi của mọi người không bỏ sót, đợi tôi nói hết xong, nếu còn câu hỏi nào sót, mọi người cứ hỏi, tôi sẽ trả lời.” Ân Thiên Thiên nhẹ nhàng nói, cho dù giờ cô không nói, mọi người cũng nhìn ra cô bị bệnh thật, rất nhanh họ liên hệ tới chuyện hôm qua cô nhập viện: “Đầu tiên, về chuyện video trên mạng, tôi thừa nhận video đó là ở nhà họ Ân, bé gái trong clip cũng là tôi, nhưng chuyện mọi người nói tôi dâm loạn hoặc bị cưỡng hiếp, tôi nghĩ mọi người đã hiểu rõ khi tôi làm báo mình vẫn còn trinh. Cho dù Ân Thiên Thiên tôi có bản lĩnh tới trời, cũng không thể mua chuộc ba vị quyền cao chức trọng, có uy tín trong thành phố T tới làm chứng giúp mình. Mọi người nói là có nhà họ Cảnh, nhưng lúc đó tôi vẫn chưa gả vào đó, đồng thời, mọi người cho rằng nhà họ Cảnh thật sự có bản lĩnh điều khiển lòng người à?”
Quả thật lúc đó Ân Thiên Thiên chưa phải người nhà họ Cảnh, sở dĩ khi đó cô gióng chống khua chiêng làm báo cáo rầm rộ như thế là vì muốn gả vào nhà họ Cảnh, nhà họ Cảnh cũng cần một đáp án, vậy thì sao họ có thể nhúng tay vào chứ?
Cô hiểu rõ, chắc chắn phóng viên bên dưới sẽ tiếp tục gây khó dễ, cô nói xong thì quay đầu, khẽ gật đầu với Đào Ninh đứng sau hậu trường, rất nhanh ba vị làm chứng trước đây xuất hiện trong hội trường.
“Đây là ba vị nhân chứng đã làm chứng cho tôi khi đó, tôi tin lời họ nói, mọi người sẽ càng tin hơn.” Nói xong, cô lặng lẽ đứng qua một bên, nhường sân khấu cho họ.
Chủ tịch đương nhiệm, phó chủ tịch khóa trước của Hội Liên hiệp Phụ nữ thành phố T, còn môt vị lớn tuổi đức cao vọng trọng trong thành phố T nữa.
Lúc ba người cùng xuất hiện trước ống kính, họ không cần nói gì cũng có thể chứng minh Ân Thiên Thiên trong sạch, nhưng vị chủ tịch vẫn đứng ra nói một câu: “Hôm nay, ba người chúng tôi có mặt ở đây, lấy danh dự của bản thân đảm bảo, trước đây lúc mợ ba làm giám định, chúng tôi là người làm chứng, từng câu từng chữ trên đó đều là sự thật, là chân tướng, trước khi kết hôn, mợ ba quả thật vẫn còn trinh.”
Câu nói này rất vang dội, toàn bộ hội trường chỉ còn tiếng đèn flash, không một tiếng tạp âm.
Thật ra, mọi người không nghi ngờ vấn đề trong trắng của Ân Thiên Thiên như thế, dù sao trước đây cô đã làm báo cáo giám định, còn có các nhân vật này làm chứng nữa, từ lúc bắt đầu họ đã gieo hạt niềm tin rồi, hơn nữa, bà cụ Cảnh không phải người để mặc người khác bắt nạt người nhà họ Cảnh…