Mục lục
Truyện Phong Lưu chân tiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Vũ Thần rất khó coi:

- Ngươi cố ý?

Dương Thiên nhún vai:

- Một tên Trúc Cơ hậu kỳ bất ngờ mang về một lượng lớn túi độc của Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt, gây lên kinh động là chuyện tất yếu. Tiếp theo đó, sẽ có không ít người chú ý đến ngươi. Đây vừa là cơ hội, vừa là thử thách, nếu làm tốt…không cần ta phải nói nữa chứ?

Vũ Thần ngạc nhiên:

- Mọi chuyện đều là do ngươi sắp đặt sẵn?


Dương Thiên lắc đầu:

- Mọi chuyện đều diễn ra theo cách tự nhiên nhất, hoàn toàn không phải do ta cố ý. Tất nhiên, ta có thể dự đoán được những gì sẽ xảy ra sau đó. Còn về phần là tốt hay xấu, còn phải phụ thuộc vào ngươi.

Vũ Thần ngồi xuống trước mặt Dương Thiên, nghiêm túc nói:

- Ta sẽ tận dụng tốt cơ hội này.

Dương Thiên ra vẻ suy tư:

- Từ lúc ở Bạch Ngọc Sơn ta đã cảm thấy ngươi có rất nhiều tâm sự. Có cần giúp đỡ hay không?

Vũ Thần ngẩn ra vài giây rồi lắc đầu:

- Tạm thời không nói đến những chuyện này, chờ ngươi ghi danh lên Huyền Phong Bảng, ta sẽ cho ngươi biết. Đưa lệnh bài thân phận của ngươi ra đi.

- Ồ.

Dương Thiên lấy lệnh bài thân phận ra đưa cho Vũ Thần. Nàng lấy của mình ra, chạm vào nhau để truyền phần điểm cống hiến của hắn qua. Nhận lại ngọc bài, Dương Thiên khẽ nhướng mày, trọn vẹn 40 vạn điểm. Khi thu hồi túi độc, Dương Thiên đã nhanh chóng kiểm tra phẩm chất, tính toán điểm số thu được ước chừng 50 vạn. Số lượng túi độc thu được tuy nhiều nhưng phẩm chất không quá cao, dù sao Cửu Tiết Bạch Ngọc Hạt muốn tiến hóa cũng không dễ dàng. Con số này thấp hơn dự kiến của hắn, bất quá không quan trọng, giảm số lượng pháp bảo cần đổi đi là được. Vốn nói là chia đều mỗi người một nửa, Vũ Thần lại cho hắn đến tám phần.

- Đây là…

Vũ Thần thản nhiên:

- Từ đầu đến cuối đều là ngươi bỏ sức. Tác dụng của ta chính là đi cho đủ số, thậm chí còn gây cho ngươi không ít phiền phức. Nhận lấy 10 vạn điểm đã là rất nhiều rồi.

Dương Thiên khẽ gật đầu, hắn thu lệnh bài vào người rồi đứng dậy:

- Xem như xong, ta còn có việc phải làm, gặp lại sau.

Vũ Thần phất tay tiễn khách, nàng cũng cần phải đến Tàng Thư Các đổi một bộ công pháp phù hợp nên không có ý giữ lại Dương Thiên. Rời khỏi phòng của Vũ Thần, Dương Thiên đến Tàng Bảo Các đổi đồ. Nơi này so với Tàng Thư Lâu càng thêm đơn giản, chỉ cần chọn vật phẩm cùng số lượng, trận pháp sẽ tự động trừ cống hiến rồi đưa vật phẩm đến trước mặt. Đổi được những thứ cần thiết, Dương Thiên tìm một nơi không ai chú ý thay đổi dung mạo rồi quay về chỗ của An Thiên Dật.

Khi hắn quay lại, những kẻ khác vẫn đang tập trung vào tu luyện, không ai để ý đến hắn. An Thiên Dật vẫn chưa trở về, mọi chuyện diễn ra khá thuận lợi. Đã có chuẩn bị đầy đủ, Dương Thiên nhàm chán lấy ra một ít linh tửu cùng thịt của Du Không Thú mà hắn cất trữ từ từ thưởng thức.

Vừa cắn được miếng đầu tiên, Dương Thiên đã nhận ra điều không ổn. Ba người còn lại dù đang tập trung tu luyện, khóe miệng vẫn không nhịn được mà chảy nước dãi. Loại thịt này ngày cả Đại Thừa kỳ như Vạn Sự Thông cũng thèm thuồng không ngớt, mấy tên Trúc Cơ kỳ như bọn hắn sao có thể nhịn được. Dương Thiên vội vàng vung tay đánh tan mùi hương, không để nó tiếp tục ba tên kia rồi khẽ cười:

- Suýt chút nữa thì có phiền phức rồi. Bất quá ba tên này cũng thật kiên định, dù chỉ trong giây lát nhưng vẫn nhịn được, quả thực không tệ.

Dương Thiên cứ như vậy nhàn nhã tận hưởng trong 2 ngày, đến ngày thứ ba An Thiên Dật mới trở về. Hắn thấy ba người kia vẫn đang tập trung tu luyện thì tỏ vẻ hài lòng, đến khi nhìn qua Dương Thiên thì không biết nói gì cho phải. Quanh người tên này là một đống những bình linh tửu trống rỗng, thịt của Du Không Thú dự trữ đã sớm bị hắn chén sạch.

Nhìn thấy An Thiên Dật, Dương Thiên vội thu toàn bộ những bình linh tửu rỗng kia vào người rồi cười ngượng:

- Rảnh rỗi không có gì làm.

An Thiên Dật trợn mắt:

- Tu sĩ chúng ta có thời gian rảnh rỗi sao?

Dương Thiên thản nhiên đáp:

- Tu sĩ không phải người sao?

An Thiên Dật yên lặng không nói, tu sĩ chính là nghịch thiên. Bọn hắn tranh đoạt với thiên địa, đạt được sức mạnh không tưởng, mỗi một giây một phút đều phải tranh thủ, làm gì có thời gian nhàn rỗi nghỉ ngơi. Không nói được gì, An Thiên Dật cũng trực tiếp mặc kệ, hắn tằng hắng một tiếng mang theo linh lực đánh tỉnh ba ngươi kia rồi nói:

- Mọi thứ đã chuẩn bị xong, động phủ ngày mai sẽ mở ra. Hiện tại chúng ta lập tức khởi hành.

Nói xong, An Thiên Dật phất tay, năm người lóe lên một cái liền không thấy bóng dáng. An Thiên Dật không dùng phi hành pháp bảo, trực tiếp sử dụng Khống Vật Thuật mang theo bọn đi đến động phủ của Thái âm đ*o Nhân.

Trên đường đi, An Thiên Dật cũng tiện thể giảng giải cho bọn hắn một ít thông tin về động phủ. Trên thực tế, đây là một món không gian động thiên được Thái âm đ*o Nhân thiết kế thành thử thách tìm kiếm truyền nhân. Vị trí xuất hiện cùng số lượng không cố định, thường nằm ở một nơi bất kỳ tại U Linh Sâm Lâm. Mấy ngày vừa qua, An Thiên Dật cùng vài vị bằng hữu đã hao tốn không ít công sức mới tính toán ra được vị trí chính xác của nó.

Mỗi lần mở ra, thử thách của động phủ đều sẽ khác nhau, bọn hắn không cách nào dự đoán chính xác được. Bất quá, theo như kinh nghiệm những kẻ sống sót để lại, thử thách của động phủ không chỉ là tư chất, còn có tâm tính và mức độ phù hợp. Thông tin này khá mơ hồ, không rõ thứ gọi là “phù hợp” mà Thái âm đ*o Nhân muốn là gì.

Nghe An Thiên Dật nói, Dương Thiên cau mày nghi hoặc. Theo những gì biết được từ trước, Thái âm đ*o Nhân là người đã thành công thức tỉnh Ma Tính. Nhân thế không rõ Ma Tính là gì, chỉ biết nó là một loại thần thông rất lợi hại. Dương Thiên không giống bọn họ, hắn ngược lại biết khá kỹ về thứ này.

Âm Chi Giới hay còn gọi là Âm Ti Giới, một trong thập đại Tiên Giới do Diêm Vương đứng đầu, nắm giữ Luân Hồi. Dưới trướng hắn là 9 vị Chân Ma Thủy Tổ, chia nhau cai quản chín khu vực khác nhau của Âm Ti Giới. Tất cả ma tu đều là bắt nguồn từ Diêm Vương và chín tên Chân Ma Thủy Tổ này. Không rõ bọn hắn tồn tại từ khi nào, chỉ biết vạn pháp của ma tu đều là từ bọn hắn mà ra. Cho nên, mỗi tu sĩ ma đạo khi tu luyện công pháp, trong cơ thể đều có cơ hội thức tỉnh huyết mạch mà một trong 10 tên kia truyền thừa xuống. Tu sĩ thành công thức tỉnh Ma Tính sẽ nắm giữ được một môn thần thông bất kỳ của bọn hắn. Tuy nhiên, xác suất này nhỏ đến đáng thương, 100 triệu ma tu cũng chưa chắc có một người thức tỉnh thành công. Có sự trợ giúp của U Hải Ma Lan, xác suất này bất quá cũng chỉ tăng lên 1 phần vạn mà thôi. Bất quá, so với 1 phần 100 triệu đã khá hơn rất nhiều.

Thần thông của Chân Ma Thủy Tổ, cho dù là loại yếu nhất cũng có uy lực nghịch thiên, không khó để hiểu vì sao Thái âm đ*o Nhân lại trở thành Đệ Nhất Hợp Thể, cho dù nói hắn vượt cấp khiêu chiến với Đại Thừa kỳ Dương Thiên cũng sẽ tin tưởng đôi phần.


Lý do Dương Thiên hiểu rõ Thiên Tính như vậy là vì trước kia hắn từng đến Âm Ti Giới một chuyến với hi vọng tìm kiếm Tử Hà. Đáng tiếc, cho dù đã giao chiến với hai tên Chân Ma Thủy Tổ, suýt chút nữa gọi đến Diêm Vương, Dương Thiên vẫn không tìm được Tử Hà. Nàng không có mặt tại Âm Ti Giới, cũng chưa tiến vào Luân Hồi. Dương Thiên không muốn thừa nhận, thế nhưng sự thật chính là như vậy. Để cứu hắn, hồn phách của Tử Hà đã hoàn toàn tiêu tán, biến mất khỏi thế giới này.


Cố kiềm nén cảm xúc, Dương Thiên hít một hơi thật sâu. Cho dù có cố gắng cỡ nào, mỗi khi nhớ đến Tử Hà, Dương Thiên cũng không nhịn nổi xúc động. Nghĩ đến đây, Dương Thiên cũng không đo đếm được nỗi đau mà tâm ma gánh chịu. Dù sao nó cũng là sinh ra từ cái chết của Tử Hà, nổi đau khổ nó phải chịu so với Dương Thiên còn lớn hơn rất nhiều.


Khi Dương Thiên còn đang suy nghĩ vu vơ, An Thiên Dật đã đem bọn hắn đáp xuống một tảng đá lớn. An Thiên Dật đưa tay chỉ về một cái hồ nước nhỏ gần đó:


- Trong vòng 5 giờ nữa, động phủ của Thái âm đ*o Nhân sẽ xuất hiện. Khi đó các ngươi phải tranh thủ thời gian tiến vào bên trong.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK