Mục lục
Truyện Phong Lưu chân tiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ảo thuật gia giả vờ nhìn một vòng quanh sàn diễn rồi hô to:

- Chúng ta đã tìm được người may mắn đó. Đúng vậy, mời cậu thanh niên trẻ ở vị trí đầu tiên của hàng ghế x lên đây cùng ta thực hiện màn biểu diễn tiếp theo.

Nghe ảo thuật gia hô lên, mọi người đồng loạt hướng về nơi Dương Thiên đang ngồi. Lưu Ly lúc này mới để ý đến lá bài màu đen trên tay hắn, vẻ mặt tiếc nuối:

- Dương Thiên, ngươi thực sự rất may mắn a.

Dương Thiên bật cười:

- Thế nào, có muốn lên đó hay không, để ta nhường thứ này cho ngươi.

Lưu Ly bĩu môi:

- Ta mới không thèm. Mau lên đi, đừng để khán giả phải đợi lâu.

Dương Thiên gật đầu, chống hai tay vào ghế, đứng dậy đi lên sàn diễn. Tên này rõ ràng ngay từ đầu đã nhắm vào hắn, nhưng hắn cho Dương Thiên một cảm giác khác lạ, không giống với những tên trưởng lão Ma môn khác.

Lên tới sàn diễn, tên ảo thuật gia kia cũng không dám lại gần Dương Thiên, hắn giới thiệu với khán giả vài câu rồi tiếp tục búng một bộ bài lên. Những lá bài xoay tròn bao quanh hai người. Từ trong từng lá bài, những sợi chỉ màu đen xuất hiện, chúng kết nối tất cả lại với nhau thành một cái mạng nhện thật lớn.


Khí đen dần lan tỏa, hai người được bao bọc bên trong một vật hình khối có vô số mặt. Đến lúc này, tên ảo thuật gia kia mới tháo mũ ra, cúi đầu chào:

- Dương Thiên, giới thiệu một chút, ta gọi là Rodes.

Dương Thiên phất tay:

- Chuyện đó không quan trọng, ngươi đến tìm ta có việc gì. Tốt nhất là ngươi có một lý do chính đáng, ta đang đi chơi với bạn gái, sẽ rất khó chịu nếu có kẻ chen ngang vào.

Giọng nói của Dương Thiên vẫn bình thản, nhưng ý tứ uy hiếp lại rất rõ ràng. Đang đi chơi vui vẻ cùng bạn gái lại bị một tên lạ mặt nhảy ra cản đường, hắn có thể không khó chịu sao?

Rodes làm như không nghe ra được sự uy hiếp của Dương Thiên, hắn đưa tay về phía trước, một thanh kiếm màu đen kịt xuất hiện. Rodes cười nói:

- Có người nhờ ta gửi trả lại thứ wRNX1NK này cho ngươi.

Dương Thiên xòe tay ra, Huyết Ma Kiếm lập tức biến mất khỏi chỗ của Rodes rồi xuất hiện trên tay hắn. Đánh giá Huyết Ma Kiếm, Dương Thiên bật cười:

- Tên kia còn nói gì nữa?

Rodes đáp:

- Hắn nói: “Huyết Ma Kiếm ta đã trả lại cho ngươi. Chúng ta xem như không nợ nần gì nhau, hi vọng ngươi giữ đúng lời hứa.”

Huyết Thần đang gấp rút chuẩn bị hành động, người khiến hắn e ngại nhất vẫn là Dương Thiên, chỉ cần tên này tham dự vào, mọi kế hoạch sẽ phải thay đổi. Để tránh cho chuyện đó xảy ra, Huyết Thần không tiếc bất kỳ giá nào, đem Huyết Ma Kiếm trả lại cho Dương Thiên, đồng thời gửi đến hắn lời nhắc nhở.

Nguyên nhân thứ hai, quan trọng hơn hết, chính là Huyết Thần cũng không thể sử dụng được Huyết Ma Kiếm. Thứ này dường như đã có chủ nhân, nếu hắn cưỡng ép sử dụng, uy lực sẽ yếu đi rất nhiều.

Huyết Ma Kiếm không phải một món pháp bảo bình thường, nó có linh trí, tức là có khả năng tự động hấp thu linh lực để tấn cấp. Đây cũng là một trong những lý do Dương Thiên không hủy đi nó. Hiện tại đẳng cấp của Huyết Ma Kiếm chính là nằm giữa Linh Bảo và Tiên Thiên Linh Bảo. Một khí thành công tấn cấp vào Tiên Thiên Linh Bảo, uy lực của nó sẽ đại tiến. Phải biết, Tiên Thiên Linh Bảo là pháp bảo dành cho Phần Thần kỳ sử dụng. Một món bảo vật như vậy, Huyết Thần cũng can tâm lấy ra, chỉ để tranh thủ chút thời gian, đủ thấy hắn e ngại Dương Thiên đến mức nào.

Thu hồi Huyết Ma Kiếm, Dương Thiên nhàn nhạt nói:

- Thanh kiếm này ta nhận, nói với Huyết Thần rằng, ta sẽ giữ đúng lời hứa. Có điều, hắn đưa một món pháp bảo bậc này cho ta, không sợ ta dùng nó chém giết hắn hay sao?

Rodes lắc đầu:

- Chuyện giữa đại tu sĩ các ngươi, một tên Kim Đan kỳ tiểu tốt như ta làm sao biết được. Ta cũng không phải người của Ma môn, chỉ là được nhờ cậy mang nó đến đây giao lại cho ngươi mà thôi.

Dương Thiên có điểm ngạc nhiên:

- Ngươi không phải người của Ma môn, tại sao lại tu luyện ma khí?

- Tu luyện ma khí thì nhất định phải là người của Ma môn sao?

Dương Thiên hơi khựng lại, ở trái đất một thời gian, hắn đã quen với chuyện mọi tu sĩ tu luyện ma khí đều là thành viên của Ma môn. Lúc này bị Rodes hỏi ngược, Dương Thiên cũng đành cười trừ đáp:

- Cái này cũng không nhất định.

Rodes nói:

- Trước đây ta vô tình cứu được một vị tiền bối của Ma môn bị thương rất nặng. Biết mình không qua khỏi, hắn đã truyền lại toàn bộ y bác cho ta. Sau này Ma môn cũng nhiều lần tìm đến mời ta gia nhập nhưng bị ta cự tuyệt. Lần này bọn hắn nhờ ta làm chuyện này, đồng thời hứa từ nay về sau sẽ không tiếp tục làm phiền ta nữa. Đương nhiên ta cũng vui lòng nhận lấy.

Dương Thiên cau mày:

- Chỉ là đem trả một thanh kiếm, có cần phiền phức như vậy hay không?

- Ta cũng không rõ, nghe nói là trưởng lão Ma môn không dám tùy tiện đến đây. Liễm Khí Thuật của ta có chút đặc biệt nên được bọn họ nhờ cậy.

- Không dám đến?

- Nghe nói bốn đại thế lực còn lại đang tìm cách đưa toàn bộ thế lực đến đây.

Dương Thiên giật mình:

- Ngươi nói cái gì?

- Ta là người ngoài, chuyện này cũng chỉ biết được một hai, cụ thể thì không rõ ràng lắm. Tốt rồi, mọi chuyện đã xong, ta cũng nên trở về. Ở đây lâu sẽ bị người khác chú ý.

Rodes vung tay, màn đen bảo phủ hai người lập tức nổ tung, hóa thành hàng ngàn bông hoa màu đen rơi xuống khắp sàn diễn. Dương Thiên đứng trên bông hoa to nhất, được đưa lại chỗ ngồi ban đầu.

Cả căn phòng gần như nổ tung, tiếng vỗ tay hoan hô cùng tiếng gào thét vì phấn khích vang lên không dứt. Lưu Ly nắm chặt lấy tay Dương Thiên, hỏi dồn:

- Dương Thiên, vừa nãy trong đó đã xảy ra chuyện gì?

Dương Thiên tỏ vẻ thần bí:

- Ngươi phải biết nguyên tắc của một ảo thuật gia, không bao giờ được tiết lộ mánh khóe của mình.

Lưu Ly áp người vào tay hắn, làm nũng:

- Nói cho ta biết một chút không được sao?

Cảm nhận hai khối mềm mại ở nơi tay, sức phòng thủ của Dương Thiên liền giảm mạnh:

- Hắn ta sử dụng Huyễn Thuật biến hóa ra những bông hoa kia.

Hai mắt Lưu Ly sáng lên:

- Huyễn Thuật? Là thứ gì a.

- Là một cách gọi khác của ảo thuật.

Cảm giác cánh tay có lực tác động vào, Dương Thiên liền nhìn qua, phát hiện Lưu Ly đang dùng lực vặn mạnh.

- Lưu Ly, ngươi muốn làm gì?

- Hừ, dám trêu chọc ta, cho ngươi biết tay.

Dương Thiên trong lòng ủy khuất:

- Những gì ta nói đều là sự thật.

- Ngươi nói cũng như không nói. Ta đương nhiên biết đó là ảo thuật, nhưng rốt cuộc thực hiện nó như thế nào?

Dương Thiên hoàn toàn bó tay, hắn không thể nói với nàng đó là do Rodes dùng ma khí tạo ra huyễn cảnh. Thứ này đối với nàng mà nói quá mức xa lạ. Đã không thể nói, Dương Thiên đành lựa chọn cách yên lặng, mặc cho Lưu Ly năn nỉ hay dọa nạt. Một hồi tốn công vô ích, Lưu Ly hờn dỗi, dứt khoát không thèm chú ý đến hắn nữa.


Rodes tiếp tục thực hiện thêm vài trò ảo thuật nữa rồi cúi chào khán giả, kết thúc buổi biểu diễn. Làm đúng những gì đã nói, buổi diễn vừa kết thúc, Rodes lập tức rời đi. Dù có Liễm Khí Thuật cao siêu, hắn cũng không dám ở lại đây thời gian quá dài.


Ma môn và tứ đại thế lực xung đột, chuyện này hầu như đã lan truyền toàn bộ Tu Chân Giới, ai ai cũng biết. Chỉ cần phát hiện ra tu sĩ sử dụng ma khí, bất kể có phải là người của Ma môn hay không, tu sĩ của tứ đại thế lực đều sẽ dốc hết sức tiêu diệt. Cái này gọi là thà giết nhầm còn hơn bỏ sót. Rodes cũng không muốn mất mạng một cách oan uổng.


Sau khi Rodes rời đi, người dẫn chương trình ra chào hỏi vài câu rồi kết thúc buổi diễn. Dương Thiên cùng Lưu Ly cũng quay về. Trên đường đi, hắn tốn không ít công phu miệng lưỡi để dỗ dành Lưu Ly. May mắn, Lưu Ly cũng không phải kiểu nữ nhân thù dai. Tốn một ít thời gian cùng vài lời hứa hẹn, nàng vui vẻ đi vào nhà, không quên chúc hắn ngủ ngon cùng vài lời nói sến sẩm giống như những cặp đang yêu nhau.


Chia tay Lưu Ly, Dương Thiên liền trở về nhà, trước tiên hắn muốn xác nhận thông tin Rodes đã nói. Thời gian không còn nhiều, Dương Thiên không muốn đám người của tứ đại thế lực kia lại kéo đến gây thêm phiền phức cho hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK