- Dương Thiên, ta…
- Chỉ cần ngươi vui vẻ, chút tiền wtbYrNp này có đáng là gì. Đừng lo, ta có rất nhiều tiền, lại càng có nhiều kẻ muốn đem tiền đến cho ta sử dụng.
Lăng Nhã Kỳ không hiểu lắm:
- Đem tiền cho ngươi sài?
- Đúng vậy, một đám người phiền phức. Sau này ta sẽ nói rõ hơn, trước tiên cứ thưởng thức buổi đấu giá đã. Ngươi thích thứ gì cứ nói, ta sẽ thay ngươi đoạt về.
Dương Thiên khiến Lăng Nhã Kỳ ngẩn ngơ một hồi lâu, hai mắt nàng nhìn chằm chằm vào tấm kính, đầu óc lại mải mê suy nghĩ được mất. Lăng Nhã Kỳ không xem, Dương Thiên lại càng không có hứng thú. Hai mắt hắn khép hờ, thỉnh thoảng mở ra nhìn ngắm rồi lại thôi.
Từng món bảo vật được đưa lên, đám đông hào hứng ra giá. Thỉnh thoảng có một vị ở phòng Vip lên tiếng, tất cả như đã có ước định từ trước, yên lặng rút lui nhường cho người đó. Các vị khách tại phòng Vip dường như cũng muốn tránh xung đột với nhau, khi có một người ra giá, những người còn lại cũng sẽ không ra tay tranh giành. Ở địa vị của bọn hắn, bảo vật chỉ là vật ngoài thân, hòa khí mới là thứ đáng quý nhất. Nhưng điều đó chỉ đúng với những món bảo vật bình thường, cho đến khi Kim Tinh đại sư đổi giọng nghiêm túc:
- Các vị, buổi đấu giá sắp kết thúc. Sau đây là món bảo vật cuối cùng, cũng chính là thứ quý giá nhất từ trước đến nay mà Kim Tinh ta từng được thấy.
Phòng đấu giá gần như bạo động, lời nói của Kim Tinh đại sư đơn giản mà trực tiếp đã thành công kích thích trí tò mò và ham muốn của bọn họ. Bảo vật quý giá nhất mà Kim Tinh đại sư từng thấy, đây rốt cuộc là thứ gì?
Vài người tỏ vẻ chẳng bận tâm, bảo vật bậc này, bọn hắn có mơ cũng không được, đến đây chỉ để chiêm ngưỡng mà thôi.
Thấy phòng đấu giá sôi động lên, Kim Tinh đại sư gật đầu hài lòng, hắn ra hiệu cho mọi người yên lặng, tiếp tục nói:
- Chắc hẳn mọi người cũng rất tò mò đây là thứ gì. Vậy chúng ta hãy cùng thưởng thức món tuyệt thế bảo vật này đi.
Theo Kim Tinh đại sư ra hiệu, một chiếc chuyên dụng rất lớn từ phía sau sân khấu, chở theo một tảng đá hình tròn màu trắng đi ra. Tốc độ của nó cực chậm, cố gắng mãi mới đi đến trước mặt Kim Tinh đại sự, nặng nề đặt tảng đá xuống. Tảng đá vừa đặt xuống, cả phòng đấu giá liền run nhẹ. Một cái lồng làm bằng kính chịu lực, phía trên có gắn vài món bảo cụ tạo thành trận pháp phòng ngự chậm rãi hạ xuống, bảo phủ lấy tảng đá này.
Kim Tinh đại sư đưa tay vuốt mồ hôi trên trán. Thứ này cũng thật nặng a, hắn đã sai người thiết kế rất nhiều máy chịu lực cỡ lớn ở dưới chỗ này cũng suýt nữa không chịu nổi. Bất quá hoàn hảo, vẫn thành công đưa được nó đến đây an toàn.
- Các vị, đây chính là món bảo vật mà ta nói đến.
Lời nói của Kim Tinh đại sư khiến toàn trường tan vỡ, nhiều người không hề che dấu vẻ thất vọng. Rõ ràng chỉ là một tảng đá hình tròn, cái gì mà bảo vật tuyệt thế, quá mức lừa người a.
Kim Tinh đại sư đã sớm đoán được phản ứng của mọi người ở đây, hắn vẫn điềm đạm nói:
- Vật phẩm đã mang ra, mời mọi người cùng ra giá.
Im lặng trong vài phút, cứ tưởng sẽ không có bất kỳ ai ra giá thì một âm thanh vang lên:
- Một hòn đảo nhân tạo phía Nam Thái Bình Dương. Diện tích, số liệu dân số, kết cấu hạ tầng ta sẽ gửi sau, tổng trị giá ước tính hơn 15 tỉ USD.
Âm thanh này, hình như là từ trong phòng Vip phát ra? Nói vậy, chẳng lẽ tảng đá này thực sự là bảo vật. Trong lúc mọi người còn chưa kịp định thần, một âm thanh từ phòng Vip khác đã truyền ra:
- Một mỏ vàng trữ lượng ước tính 2 tấn, 2 mỏ dầu đang trong quá trình khai thác. Mọi thông số sẽ gửi sau, giá trị ước tính 20 tỉ USD.
Trong phút chốc, mọi nghi vấn đều bị xóa bỏ, hai đại nhân vật đã dùng một cái giá trên trời để mua tảng đá này, chuyện này đủ để chứng tỏ hết thảy. Thế giới này là như vậy, nếu ngươi đủ mạnh, ngươi chỉ vào con mèo và nói đó là con chó, mọi người sẽ tin đó là con chó. Và từ đó, con chó sẽ được gọi là con mèo.
Tất nhiên, giá trị của tảng đá hình tròn không dừng lại ở đó, nó liên tục bị đẩy cao. Trong thời gian ngắn đã đạt đến con số gần 50 tỉ USD. Mọi người đang hào hừng nhìn xem cuộc tranh đoạt này thì một âm thanh nhàn nhạt vang lên:
- Ta muốn nó.
Kim Tinh đại sư vội lên tiếng:
- Khách nhân ở phòng Vip số 9, ngài cần phải ra giá để mua được tảng đá này a.
- Ta nói là: Ta Muốn Nó. Đừng để ta phải nhắc lại lần nữa.
Mọi người nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ kinh dị. Không biết vị khách ở phòng Vip số 9 là ai mà lại có bá khí như vậy. Phải biết, tuy hắn ở phòng Vip nhưng hiện tại cũng có không ít những vị trong phòng Vip khác đang muốn tranh đoạt nó. Ngươi nói vậy, chẳng phải là tự cho rằng mình mạnh hơn tất cả những người ở đây, có thể tùy ý sửa đổi quy tắc đấu gia hay sao?
Những phòng Vip kia vẫn chưa xác định được người ở trong phòng Vip số 9 là ai nên đồng loạt im lặng, chờ xem diễn biến. Kim Tinh đại sư thấy những tên kia không có ý định giúp mình. Bất quá hắn cũng không lo lắng, chủ nhân của tảng đá này có địa vị siêu nhiên, hắn lại đáng có mặt ở đây, ngươi kia dù mạnh đến mấy cũng không thể cướp đoạt được. Vừa lúc hắn định nói lên tiếng nhắc nhở thì bên tai vang lên một giọng quen thuộc:
- Để cho hắn đi.
- Cái gì? Nhưng hắn còn chưa ra giá.
- Ta nói là để cho hắn, ngươi không nghe rõ hay sao?
- Đại nhân bớt giận, ta sẽ lập tức tuyên bố.
Kim Tinh đại sư tâm thần bất định, nói to:
- Ta tuyên bố, tảng đá này thuộc về vị khách ở phòng Vip số 9.
- Khoan đã.
Rốt cuộc cũng có một vị không nhịn được, trách mắng:
- Hắn còn chưa ra giá, tại sao thứ đó lại thuộc về hắn. Ta nghe nói danh tiếng của Kim Tinh ngươi rất tốt, làm việc luôn tuân thủ quy tắc, chẳng lẽ đều là lời đồn đãi vô căn cứ?
Có người mở miệng tất sẽ có người tiếp lời, một vị khách Vip khác nói theo:
- Đúng vậy, hắn là khách Vip thì sao? Chẳng lẽ bọn ta không phải? Kim Tinh, nếu ngươi không cho bọn ta một lời giải thích hợp lý, các chức giám định sư này, từ này về sau ngươi cũng đừng làm nữa.
Mồ hôi chảy ròng ròng trên trán Kim Tinh đại sư. Hắn trong thời gian ngắn trở thành công địch, mỗi một kẻ trong số đó đều mạnh hơn mình vô số lần. Giải quyết không tốt, sau này sẽ khó sống a.
Suy nghĩ kĩ càng, Kim Tinh đại sư cắn răng đưa ra quyết định. Tuy vị đại nhân kia đã nói không được để lộ thân phận của hắn, nhưng cái này không tính là để lộ.
- Các vị, không phải Kim Tinh ta làm sai quy tắc. Chỉ là tảng đá này không thuộc sở hữu của ta.
Lập tức có những âm thanh tràn đầy kinh ngạc vang lên:
- Ngươi nói gì? Không phải của ngươi?
- Ngươi từ người nào lấy được nó?
- Lẽ nào có người nhờ ngươi bán nó sao?
Kim Tinh đại sư đặt tay lên lồng kính, đáp lại:
- Thứ này là do một vị đại nhân nhờ ta giám định, cuối cùng không thu được kết quả như hắn mong muốn. Người đó nhờ ta đem thứ này ra bán đấu giá. Vừa rồi, chính vị đại nhân kia đã đích thân chỉ định để thứ này cho vị khách ở phòng Vip số 9.
Kim Tinh đại sư nói đến đây thì mọi người đều đã hiểu. Vài vị trong phòng Vip lắc đầu chán nản. Bọn hắn có thể nhìn ra được tảng đá này là siêu cấp bảo vật, nhưng lại không xác định được nó có công dụng gì. Ra tay cướp đoạt sẽ trở thành công địch, khả năng thành công rất thấp. Suy nghĩ thiệt hơn, tất cả đành chấp nhận buông bỏ.
Đấu giá kết thúc, tảng đá được xe đưa vào trong. Những người đã ra giá được nhân viên mời đến phía sau thanh toán, nhận vật phẩm. Còn lại theo lối cửa chính rời đi. Dương Thiên đứng dậy, nắm lấy tay Lăng Nhã Kỳ, nói:
- Nhã Kỳ, chúng ta đi lấy "chiến lợi phẩm ".