Âm Ngoại Lực hùng mạnh, Thôn Phệ Lực tuy yếu nhưng lại là khắc tính của nó. Hai bên bắt đầu nảy sinh xung đột dữ dội. May mắn, Vân Bằng cũng đã sớm có chuẩn bị trước nên đám Vực Ngoại Thiên Ma bên ngoài vẫn không hề hay biết gì.
Khuôn mặt Vân Bằng có dấu hiệu dị dạng, nửa khuôn mặt còn lại bắt đầu méo mó rồi trở thành mặt của một người hoàn toàn khác. Khuôn mặt vừa mới xuất hiện này tỏ vẻ dữ tợn rồi nói:
- Vân Bằng, ngươi từ nơi nào học được Thôn Phệ Lực của Thôn Thiên Thú?
Nửa khuôn mặt còn lại cười lạnh:
- Rất bất ngờ sao? Những năm qua ngươi một lòng ăn mòn đạo tâm của ta, làm gì có thời gian để ý những chuyện đang xảy ra bên ngoài.
Vực Ngoại Thiên Ma tỏ vẻ khinh thường:
- Nếu Thôn Phệ Lực này là do Thôn Thiên Thú sử dụng thì ta đành phải từ bỏ khối thân thể này. Còn ngươi bất quá chẳng qua là một kẻ học lõm được chút Thôn Phệ Lực, muốn dựa vào nó hấp thu ta, rõ ràng là si tâm vọng tưởng.
- Có được hay không, phải thử mới biết được.
Trong lúc hai bên tiếp tục giằng co, Dương Thiên truyền âm cho Liệt Viêm Kình:
- Liệt Viêm Kình, ta cần mượn nhờ Huyết Hỏa của ngươi để sử dụng một lát.
Liệt Viêm Kình hơi ngẩn ra:
- Mượn?
Dương Thiên gật đầu:
- Ngươi chỉ cần truyền Huyết Hỏa vào trong cơ thể ta, mọi chuyện còn lại ta sẽ tự lo liệu.
Liệt Viêm Kình dứt khoát lắc đầu:
- Không được, Huyết Hỏa có năng lực hấp huyết và ăn mòn cực mạnh. Với tu vị của ngươi, ngay khi nó vừa chạm vào cơ thể sẽ lập tức đem máu huyết trong cơ thể ngươi hút sạch, thân thể ăn mòn không còn một mảnh.
Dương Thiên chỉ cười trừ chứ không giải thích. Thân thể hắn là do Nhược Hy tạo ra. Ngoài tác dụng chứa đựng mảnh tàn hồn còn xót lại thì không có công năng gì đặc biệt. Căn bản chỉ là lớp vỏ rỗng, những thứ như máu huyết hay xương cốt, nhục thể chẳng qua chỉ có tác dụng trang trí mà thôi. Những chuyện như vậy, có nói Liệt Viêm Kình cũng sẽ không hiểu được.
- Yên tâm đi, ta từ trước đến nay chưa từng làm chuyện gì có hại cho mình. Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta rảnh rỗi không có việc gì làm nên tự đi tìm đường chết sao?
Liệt Viêm Kình hơi ngẩn ra rồi bật cười:
- Là ta lo xa. Nhưng Huyết Hỏa quả thực rất nguy hiểm, ngươi nên cẩn thận một chút.
Dương Thiên gật đầu:
- Ta biết.
Do tu vị hạn chế, cho dù Dương Thiên có sử dụng loại linh lực lợi hại đến mấy thì hiệu quả thu được cũng chẳng đáng là bao. Liệt Viêm Kình tu vị Đại Thừa trung kỳ, so với hai tên kia vẫn còn thua kém rất nhiều. Bất quá hai tên kia chơi tiêu hao chiến đã nhiều năm, hẳn là đã sớm cạn kiệt, sử dụng Huyết Hỏa của Liệt Viêm Kình có thể ngăn cản Âm Ngoại Lực, giúp cho Vân Bằng dễ dàng hấp thu tên Vực Ngoại Thiên Ma kia.
Mọi chuyện Dương Thiên đều đã tính toán kĩ. Nhưng một bước cuối cùng có thể vượt qua được hay không còn phải xem ở Vân Bằng. Liệt Viêm Kình đặt tay lên vai Dương Thiên, Huyết Hỏa được hắn cẩn thận khống chế bắt đầu truyền vào bên trong. Do có Liệt Viêm Kình làm điều khiển, Huyết Hỏa dễ dàng đi vào mà không gặp phải vấn đề gì.
Huyết Hỏa vừa tiến vào, Liệt Viêm Kình lập tức phát hiện nó thông qua tay phải của Dương Thiên đi xuống cái bồ đoàn hắn đang ngồi. Nghĩ mãi không ra Dương Thiên muốn làm gì, Liệt Viêm Kình cũng liền mặc kệ, tập trung khống chế Huyết Hỏa.
Vân Bằng đang tập trung chống lại Vực Ngoại Thiên Ma liền cảm nhận được một thứ nguy hiểm đang tiến lại gần mình. Ngay lúc hắn định dùng linh lực ngăn cản thì bên tai đã vang lên âm thanh của Dương Thiên:
- Đây là Huyết Hỏa, một loại hỏa diễm rất đặc biệt có thể ngăn cản Âm Ngoại Lực của Vực Ngoại Thiên Ma trong một thời gian ngắn. Hiện tại ngươi mau tập trung toàn bộ Thôn Phệ Lực trong cơ thể lại. Một khi Huyết Hỏa tiến vào trong cơ thể ngươi chính là lúc chúng ta đồng loạt ra tay. Nhớ kĩ, thứ này đối với thân thể ngươi có chút bất lợi nhưng tuyệt đối không được chống lại nó. Bằng không một hậu quả tự ngươi gánh chịu.
Khi Huyết Hỏa tiến vào cơ thể chắc chắn sẽ hấp thu máu huyết và ăn mòn cơ thể Vân Bằng. Vì vậy Dương Thiên phải cẩn thận nhắc nhở hắn trước. Tránh cho tên này phản kháng quá mức khiến cho Huyết Hỏa đánh loạn khắp nơi. Dù sao thứ này cũng là của Liệt Viêm Kình, Dương Thiên chẳng qua chỉ là trung gian vận chuyển, có khống chế tốt cỡ nào vẫn có giới hạn của nó.
Vân Bằng còn chưa kịp hiểu hết ý trong câu nói của Dương Thiên thì một cảm giác nóng rát khiến hắn không khỏi nhíu mày. Nhưng đó chỉ là bắt đầu, nhiệt độ của Huyết Hỏa so với những loại hỏa diễm khác thì không có gì đặc biệt. Vân Bằng cảm thấy máu huyết trong cơ thể liền bạo động. Ngọn lửa kia vừa tiến vào cơ thể hắn liền đem một lượng lớn máu huyết hút đi. Phần da thịt gần đó có dấu hiệu bị ăn mòn với tốc độ cao.
Nhớ lại những gì Dương Thiên vừa nói, Vân Bằng cắn răng không nói một lời, để Huyết Hỏa mặc sức tung hoành trong cơ thể hắn. Dương Thiên tập trung khống chế Huyết Hỏa, tránh cho Vân Bằng bị tổn thương quá lớn. Sau đó đứa nó đến những nơi bị Âm Ngoại Lực xâm chiếm để tấn công.
Hai loại lực lượng cực mạnh nhưng lại không có tính chất khắc chế lẫn nhau cho nên bắt đầu giằng co, tạm thời đạt trạng thái cân bằng, không ai làm gì được ai. Vân Bằng nhờ Huyết Hỏa tranh thủ chút thời gian, bắt đầu tập trung toàn bộ Thôn Phệ Lực, hình thành một vòng xoay nhỏ bên trong cơ thể.
Nhìn thấy Huyết Hỏa không biết từ đâu xuất hiện ngăn cản mình, Vực Ngoại Thiên Ma tức giận quát to:
- Vân Bằng, ngươi mượn ngoại lực?
Vân Bằng cho dù rất suy yếu vẫn đắc ý nói:
- Thế nào, rất bất ngờ đúng không. Đối với loại ma đầu như ngươi, nói đến công bằng là thứ gì đó quá thừa thải.
Vẻ mặt Vực Ngoại Thiên Ma chuyển sang bình thản:
- Ngươi nói không sai. Thế giới này cường giả vi tôn, người thắng mới là kẻ được phép cười sau cùng. Mặc kệ ngươi dùng cách nào, chỉ cần chiến thắng liền đúng. Đã như vậy ngươi cũng đừng trách ta độc ác.
Vực Ngoại Thiên Ma vừa dứt lời, Âm Ngoại Lực vốn đang lan tràn nhiều nơi trong cơ thể Vân Bằng rất nhanh rút đi. Đối với biến cố này Dương Thiên cũng không kịp trở tay. Kẻ thù đột nhiên bỏ chạy, tập trung về một điểm. Dương Thiên đắn đo trong giây lát rồi quyết định không để Huyết Hỏa tiếp tục dồn ép Âm Ngoại Lực nữa mà thu nó về một chỗ, cẩn thận quan sát tình hình.
Khối Âm Ngoại Lực kia tập trung lại một chỗ liền trở nên đậm đặc hơn rất nhiều. Vực Ngoại Thiên Ma cười to:
- Vân Bằng, ta và ngươi tranh đoạt khối thân thể này đã gần ngàn năm. Vẫn tưởng sắp chiếm được, cuối cùng không biết từ đâu lại nhảy ra một kẻ phá đám, thật sự khiến cho ta có chút tiếc nuối.
- Thân thể ngươi trải qua thiên chuy bách luyện, tư chất lại rất cao. Bỏ đi nó ta thực không nỡ. Nhưng ngươi không cho ta lựa chọn, cũng chỉ còn cách này mà thôi.
Vực Ngoại Thiên Ma nói đến đây, Dương Thiên lập tức đoán ra được hắn định làm gì.
- Vân Bằng, mau sử dụng Thôn Phệ Lực hút lấy đám Âm Ngoại Lực kia, bằng không ngươi chắc chắn sẽ chết.
Vân Bằng cũng hiểu được mức độ nghiêm trọng cùa vấn đề, không nói hai lời liền đem vòng xoáy được tạo thành từ Thôn Phệ Lực tấn công vào chỗ Âm Ngoại Lực đang tập trung.
Thôn Phệ Lực đúng là khắc tinh của Âm Ngoại Lực. Khi nó vừa chạm vào, Âm Ngoại Lực lập tức bị hút đi với một tốc độ chóng mặt. Có điều Vân Bằng còn chưa kịp vui mừng thì đã nghe giọng cười của Vực Ngoại Thiên Ma:
- Thôn Phệ Lực, Vực Ngoại Thiên Ma chúng ta cả đời bị nó áp chế. Nhưng ít nhất không phải lần này. Bạo cho ta.
Vực Ngoại Thiên Ma vừa dứt lời, khối Âm Ngoại Lực cô đặc kia lập tức nổ tung. Thân thể của Vân Bằng cũng theo đó vỡ tan thành từng mảnh, máu thịt văng tung tóe khắp nơi. Từ trong vụ nổ, một cái bóng đen phóng ra, hướng thẳng lên cao phóng đi. Đúng lúc này, một tấm lưới lửa ngũ sắc bất ngờ hiện ra giữa không trung, đem bóng đen tóm gọn vào trong. Tiếng thở dài của Dương Thiên vang lên:
- Vân Bằng, là do ta tính toán không chu toàn, lại quên mất hắn còn có một chiêu này. Nhưng ngươi có thể yên tâm, ta sẽ đưa tên Vực Ngoại Thiên Ma này xuống bồi táng cùng với ngươi.