Thứ nhất, dựa vào Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn mỗi vòng tròn đều mang lại cảm giác khác nhau, tức là có hơn một ngàn địa điểm truyền tống, không có bất kỳ cái nào giống cái nào. Thứ hai, mỗi khi có người đi qua, vòng tròn sẽ tự động đóng lại, sẽ không có chuyện tu sĩ chạm mặt nhau dẫn đến tử chiến để dành quyền đi tiếp. Thứ ba, thông qua cuộc trò chuyện với tu sĩ áo trắng lúc đầu, chính tên này cũng xác nhận bên trong Thiên Long Bí Cảnh hoàn toàn không có nguy hiểm. Hắn dám khẳng định như vậy hẳn là do những người đi trước truyền lại.
Việc này rất đáng ngờ, lẽ nào thử thách tại Thiên Long Bí Cảnh quả thực không có nguy hiểm gì như âm thanh kia đã nói. Tu Chân Giả vốn nghịch thiên, mỗi một bước đi đều gặp phải muôn vàn nguy hiểm mới trưởng thành. Việc đạt được đại cơ duyên mà không có bất kỳ nguy hiểm gì rõ ràng rất bất hợp lý.
Dương Thiên đương nhiên không dễ dàng tin tưởng chuyện này. Bất quá, muốn tìm hiểu rõ, vẫn là hắn phải đích thân thể nghiệm một chuyến. Hơn ngàn vòng tròn khác nhau nhưng không có cái nào nổi bật, Dương Thiên cũng giống những người kia, tùy tiện chọn đại một cái đi vào.
Hiện ra trước mặt hắn là một chiếc cầu làm bằng sắt rất dài. Hai bên là ngọn lửa đang cháy mãnh liệt. Dương Thiên lúc này đang đứng trên một tảng đá lớn, xung quanh hắn đều là lửa, ngoài cây cầu kia thì không còn bất kỳ lối đi nào khác. Toàn bộ thiên không là một màu đỏ rực, ngoài ra không tồn tại bất kỳ thứ gì. Dương Thiên thử nghiệm một chút liền phát hiện nơi này có trận pháp cấm không, hơn nữa còn là loại trận pháp sử dụng Long Văn tăng cường uy lực. Đừng nói là Đại Thừa kỳ, Độ Kiếp kỳ muốn phi hành ở đây cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
Đặt bước chân đầu tiên lên cầu, Dương Thiên cảm nhận được cảm giác nóng bỏng truyền đến chân mình. Vài âm thanh chấn động vang lên, trước mặt Dương Thiên là ba con người đá khổng lồ, trên cơ thể là một lớp dung nham nóng bỏng. Thông qua Vạn Pháp Thông Thiên nhãn, những người đá khổng lồ này đều là thật, hơn nữa tu vị đều là Hợp Thể hậu kỳ đỉnh phong. Còn dám nói nơi này hoàn toàn không có nguy hiểm, rõ ràng đều là dối trá.
Ba con người đá đồng loạt cong chân phóng người lên cao, cự quyền mang theo hỏa diễm khủng bố nện xuống ngay vị trí Dương Thiên đang đứng. Một tiếng nổ khổng lồ phát ra, sóng lửa cùng chấn động lan truyền khắp nơi. Biển lửa quanh đó trở nên dữ dội, giống như muốn tràn lên chiếm lấy cây cầu kia.
Dương Thiên đừng trong một quang cầu màu trắng, chống đỡ công kích kia mà không hề có bất kỳ thương tổn nào. Cây cầu sắt trông có vẻ bình thường kia cũng tương tự như vậy. Dương Thiên không rõ chất liệu làm ra nó, nhưng trong khoảnh khắc va chạm, trên bề mặt cây cầu xuất hiện rất nhiều Long Văn bảo vệ khiến cho nó không bị ảnh hưởng chút nào.
Công kích thất bại, ba con người đá tất nhiên không dừng tay. Ngọn lửa trên nắm đấm của bọn hắn bất ngờ chuyển sang màu vàng đất, nhiệt độ tăng lên một cách chóng mặt. Dương Thiên có hơi ngạc nhiên:
- Hoàng Thổ Hỏa. Loại hỏa diễm kỳ dị này không phải chó có Hoàng Thổ Long của Long Tộc mới có thể sử dụng hay sao?
Hoảng Thổ Hỏa là kỹ năng thiên phú của Hoàng Thổ Long, không có bất kỳ chủng tộc nào có thể sao chép được. Bất quá, Dương Thiên có thể chắc chắn, trên nắm tay những còn người đá này chính là Hoàng Thổ Hỏa. Ánh mắt hắn lóe lên một tia sáng:
- Thì ra là như vậy. Đem linh hồn Long Tộc giấu bên trong khôi lỗi, hơn nữa còn sở hữu được kỹ năng thiên phú, tạo nghệ thực sự rất cao. Ta có chút chờ mong, không biết những thử thách tiếp theo là gì a.
Trong lúc Dương Thiên đang tán thưởng, ba con người đá đồng thời đấm mạnh xuống. Đặc điểm của Hoàng Thổ Hỏa là tính trầm, nặng cùng nhiệt độ khủng bố. Có nó tăng cường, uy lực của những nắm đấm kia đã mạnh hơn rất nhiều lần. Cộng thêm nhiệt độ kinh người, quang cầu bảo vệ Dương Thiên bắt đầu có dầu hiệu mờ đi. Có điều, Dương Thiên cũng chẳng mấy để tâm. Hắn vung tay về phía trước điểm nhẹ một cái, ba con người ta lập tức khựng lại, sau đó bị kiếm khí cắt nát thành những tảng đá nhỏ rơi xuống đất.
Khoảnh khắc đó, Dương Thiên cảm nhận được ba tia tàn hồn từ trong người đá thoát ra, chui nhanh xuống bên dưới biển lửa. Dương Thiên cũng chẳng buồn ngăn cản, bị luyện hóa thành khôi lỗi, những tàn hồn kia đã sớm không còn ý thức, có bắt lại cũng sẽ không thu được thông tin gì hữu dụng.
Gạt đống đá vụn sang một bên, Dương Thiên tiếp tục tiến về phía trước. Đi đến giữa cầu, Dương Thiên dừng lại, hắn nheo mắt nhìn về phía xa. Bên trong hư không, có hai đốm sáng rất lớn hiện ra. Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn khởi động, Dương Thiên lập tức nhìn ra đó là hai cái long nhãn. Một đầu rồng khổng lồ dần hiện ra, nó cuối sát lại gần Dương Thiên, giọng nói ồm ồm:
- Đại Thừa kỳ? Lẽ nào ngươi không biết Thiên Long Bí Cánh nghiêm cấm Đại Thừa bước vào, kẻ nào vi phạm chắc chắn phải chết.
Dương Thiên hơi ngẩn ra, thì ra là còn có quy định này. Thảo nào trong những kẻ nắm giữ Thiên Long Ấn kia, không có bất kỳ người nào đạt đến Đại Thừa. Dương Thiên giả vờ không để ý đến chuyện này, hằn nhìn đầu rồng, thản nhiên nói:
- Ây, dù sao ta cũng đã lỡ đến đây, chi bằng ngươi nói cho ta nghe một chút, Long tộc các ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tại sao phải tạo lên cái Thiên Long Bí Cảnh này để thử thách tu sĩ Nhân Tộc?
Đầu rồng trợn mặt, Dương Thiên vậy mà không hề e sợ nó chút nào. Phải biết nó chính là thất cấp hậu kỳ, tương đương với Đại Thừa hậu kỳ của Nhân Tộc. Hơn nữa thân là Long Tộc, nó so với tu sĩ Đại Thừa kỳ mạnh hơn rất nhiều. Không tính đến bản mệnh tuyệt kỹ hay những kỹ năng thiên phú khác, chỉ riêng lực phòng ngự siêu cường đã đủ khiến đám Đại Thừa kỳ kia lắc đầu chán nản.
Dương Thiên nào biết con rồng kia đang kinh ngạc vì điều gì. Hắn hơi mất kiên nhẫn:
- Mau đem mọi chuyện kể lại cho ta biết. Nói không chừng ta có thể giúp ngươi một tay. Tất nhiên, tùy vào độ khó, sẽ phải có thù lao tương ứng.
Đầu rồng yên lặng trong vài giây rồi nói:
- Chuyện này liên hệ đến tồn vong của Long Tộc, một tên Đại Thừa sơ kỳ như ngươi có thể làm được gì?
Dương Thiên cười nhạt:
- Nghe có vẻ rất thú vị. Long Tộc hùng mạnh vẫn luôn khinh thường những chủng tộc khác lại đứng trên bờ vực diệt vong. Quả thực khiến người ta không khỏi bất ngờ.
Đầu rồng tức giận:
- Ai nói với ngươi Long Tộc đang đứng trên bờ vực diệt vong. Chúng ta chẳng qua…Khoan đã, ngươi muốn dụ ta nói ra mọi chuyện. Đừng mơ tưởng, ngươi đã vi phạm và quy định của Thiên Long Bí Cảnh, ta đến đây là để tiêu diệt ngươi. Nếu ngươi ngoan ngoãn chịu chết, ta sẽ để linh hồn ngươi được tiến vào luân hồi.
Long Tộc ngạo mạn Dương Thiên đã sớm quen. Nếu không cho bọn hắn thấy chút gì đó, muốn bọn hắn tin tưởng còn khó hơn lên trời. Dương Thiên lật tay một cái, trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một mảnh kiếm vỡ màu đen. Vừa nhìn thấy mảnh kiếm, hai con mắt khổng lồ kia co rút lại. Nó có thể cảm nhận rõ ràng uy lực hủy thiên diệt địa đang ẩn chứa bên trong mảnh kiếm kia. Giống như sức mạnh bên trong chỉ cần tràn ra một chút, nó lập tức sẽ bị đánh tan thành cặn bã, không hề có cơ hội phản kháng.
Đầu rồng hoảng sợ nói:
- Đây rốt cuộc là mảnh vỡ của pháp bảo đẳng cấp nào, tại sao chỉ có một mảnh nhỏ lại đáng sợ đến như vậy. Lẽ nào là Tiên Bảo? Đúng rồi, khoảng thời gian gần đây ta có nghe nói đám Tiên Nhân trên Tiên Giới phát mệnh lệnh truy tìm mảnh vỡ của một loại pháp bảo nào đó, lẽ nào chính là thứ này?
Dương Thiên méo mặt, tỏ vẻ bất đắc dĩ nói:
- Ngươi đừng có lạc đề như vậy nữa có được hay không. Ta lấy thứ này ra chỉ muốn chứng minh rằng mình có đủ sức giải trừ mối nguy hiểm của Long Tộc. Ngươi cũng đã cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp ẩn giấu bên trong mảnh kiếm vỡ này, có thể kể cho ta nghe mọi chuyện được rồi chứ?