Mục lục
Truyện Phong Lưu chân tiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng cũng có người dám đứng ra nhận lãnh nhiệm vụ. Nộ hỏa trong người Từ Thanh hạ xuống, suy nghĩ một lát rồi lắc đầu:

- Ngươi là Chưởng môn của Thiên Sơn Thánh Phong, nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, vẫn là để cho người khác làm thì tốt hơn.

Âu Phong lắc đầu:

- Luận về Ẩn Thân thuật và tốc độ, ngoại trừ sư thúc, tại Thiên Sơn Thánh Phong này không có ai vượt qua được ta. Nếu cũng không vượt qua được, người khác đi căn bản chỉ là nộp mạng mà thôi. Ta làm Chưởng môn Thiên Sơn Thánh Phong đã mấy trăm năm, đã đến lúc cần nghỉ ngơi. Dù nhiệm vụ này thành công hay thất bại, ta vẫn sẽ rút lui, nhường lại chức vị này cho ngươi khác.

Nghe Âu Phong nói, đám Kim Đan kỳ hai mắt sáng lên, chức vị Chưởng môn a. Tuy nói làm chức vụ này phải xử lý rất nhiều vụ sự, thời gian tu hành bị rút ngắn, nhưng bù lại, lượng tài nguyên được phân phối vượt xa những trưởng lão khác. Chỉ cần nhìn tu vị cua Âu Phong là có thể dễ dàng nhận thấy, hắn nằm trong top 3 nhân vật mạnh nhất Thiên Sơn Thánh Phong. Hơn nữa, Chưởng môn nắm quyền lực gần như tuyệt đối tại Thiên Sơn Thánh Phong, dưới một người mà đứng trên vạn người, ai lại không ham muốn?

Cảm thấy lời nói của Âu Phong rất hợp lý, Từ Thanh không tiếp tục phản đối. Hắn lấy từ trong người ra một chiếc hộp nhỏ đưa cho Âu Phong:

- Trong này có ba tấm phù triện do ta đích thân luyện chế. Tấm màu đen là Yểm Khí Phù, chỉ cần dáng nó lên người, dù là Nguyên Anh kỳ cũng khó phát hiện được ngươi. Tấm màu xanh là Tật Phong Phù, có thể tăng gấp đôi tốc độ phi hành. Còn tấm màu đỏ là Hỏa Bạo Phù, ẩn chứa một chiêu Bạo Hỏa của ta. Ngươi cầm lấy hết đi.

Âu Phong cung kính, đưa hai tay tiếp nhận chiếc hộp. Ánh mắt đám trưởng lão xung quanh trở nên nóng bỏng, ba tấm phù này đối với bọn họ đều là bảo vật vô giá, trong chiến đấu nhất định sẽ phát huy hiệu quả bất ngờ. Thèm muốn là vậy nhưng không có bất kỳ ai dám bước lên, chỉ cảm thấy đáng tiếc. Trong mắt bọn họ, Âu Phong chín phần mười là phải chết, thật là lãng phí ba tấm phù triện này.


Từ Thanh đưa cho Âu Phong ba tấm phù triện xong, ánh mắt nhìn về phía những người đang ngồi phía dưới:

- Âu Phong đã nói như vậy, ta nghĩ chúng ta bây giờ nên chọn ta một vị Chưởng môn mới, xử lý vụ sự của Thiên Sơn Thánh Phong. Các ngươi có ý kiến gì thì cứ nói ra.

Phía dưới lập tức có người đứng dậy:

- Thưa sư thúc, những năm gần đây Đại trưởng lão cống hiến cho môn phái chỉ dưới Âu Phong Chưởng môn một ít, ta nghĩ chức vụ này để hắn làm là phù hợp nhất.

Người này còn chưa kịp ngồi xuống, đã có người khác đứng lên:

- Thưa sư thúc, Tam trưởng lão nhiều lần lập được đại công, trong một lần làm nhiệm vụ đã hi sinh cánh tay của mình. Chức vụ Chưởng môn Thiên Sơn Thánh Phong, hắn chính là lựa chọn tốt nhất.

- Ta nghĩ là Nhị trưởng lão…

Từ Thanh nhìn đám người tranh giành lẫn nhau, trong lòng tức giận. Thiên Sơn Thánh Phong ngày xưa là một tập thể đoàn kết, cùng tiến cùng lùi, không tiếc hi sinh tính mạng, tạo nên một dại thế lực được nhiều người ngưỡng mộ. Không biết từ khi nào lại mục nát như thế này, chia bè kéo cánh, tất cả chỉ vì mục đích cá nhân.

Hắn hiện tại không còn là Từ Thanh trước kia, chỉ là một Thông Linh Khôi Lỗi do Dương Thiên luyện chế. Dưới thủ pháp luyện chế thần kỳ, Từ Thanh bây giờ so với quá khứ chỉ khác biệt một điểm duy nhất, đó là tuyệt đối trung thành với Dương Thiên. Nhìn Thiên Sơn Thánh Phong suy đồi, hắn có thể không đau lòng cùng phẫn nộ sao?

Âu Phong đứng gần cạnh, quan sát vẻ mặt biến ảo của Từ Thanh liền đoán được hắn đang nghĩ gì. Việc này một phần là lỗi của hắn, chỉ tập trung phát triển thực lực, đưa Thiên Sơn Thánh Phong thành thế lực mạnh nhất Ẩn Thế đại lục mà quên để ý đến nội bộ chia bè kéo phái. Từ Thanh bất ngờ quay sang hỏi Âu Phong, cố ý lớn giọng cho mọi người cùng nghe thấy:

- Âu Phong, chức vị Chưởng môn là của ngươi, lần này người vì cả Tu Chân giới mà tiếp nhận nhiệm vụ nguy hiểm. Ta cho ngươi quyền lựa chọn Chưởng môn đời tiếp theo của Thiên Sơn Thánh Phong.

Nghe được lời của Từ Thanh, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Âu Phong, nín thở chờ xem quyết định của hắn. Âu Phong cũng bị lời nói của Từ Thanh làm bất ngờ, ngẩn ra trong giây lát rồi chắp tay:

- Từ sư thúc, nếu người đồng ý, ta muốn chọn Nguyệt Nhi làm Chưởng môn đời tiếp theo của Thiên Sơn Thánh Phong.

Không đợi Từ Thanh trả lời, Đại trưởng lão đã đứng lên phản đối:

- Không được, Tô Nguyệt Nhi còn trẻ, tu vị lại mới chỉ đạt đến Kim Đan sơ kỳ, lấy cái gì để khiến người khác nghe theo. Nàng rèn luyện còn ít, lấy đâu ra kinh nghiệm để xử lý chuyện trong môn phái.

Một vị trưởng lão khác tiếp lời:

- Đúng vậy, Âu Phong Chưởng môn, ta biết Tô Nguyệt Nhi là đồ đệ thân truyền của ngươi. Ngươi muốn chọn nàng kế nhiệm cũng là điều dễ hiểu, nhưng nàng quả thực không được.

Âu Phong bình thản đáp:

- Trước kia lúc ta tiếp nhận chức vị Chưởng môn, tu vị cũng chỉ có Kim Đan sơ kỳ, lại chỉ một lòng tu luyện, vốn không có chút kinh nghiệm quản lý môn phái. Hiện tại Thiên Sơn Thánh Phong không phải là môn phái đứng đầu Ẩn Thế đại lục sao? Kinh nghiệm là thứ có thể từ từ tích lũy, ai dám nói mình vừa sinh ra đã biết làm mọi thứ.

Các vị trưởng lão vẫn không phục:

- Khi đó là sau trận đại chiến với Ma môn, tiền nhiệm Chưởng môn thương thế quá nặng. Trước khi qua đời mới bất đắc dĩ chọn ngươi làm người kế nhiệm. Bây giờ có nhiều nhân tuyển phù hợp hơn, ngươi lại chọn một tiểu nha đầu mới hơn 20 tuổi, tu vị thấp kém. Thử hỏi có ai tin phục?

Âu Phong chậm rãi đáp:

- Nàng có gì sai xót, các ngươi có thể ở bên cạnh giúp đỡ nàng. Thế giới bây giờ là của những người trẻ tuổi, đám lão già chúng ta cũng nên quy ẩn rồi. Còn nói về tu vị của nàng, tại thời điểm các ngươi 20 tuổi, có ai đạt đến tu vị đó chưa?

Từ Thanh vẫn ngồi yên lặng lắng nghe lúc này mới lên tiếng:

- Chuyện ta đã nói, tất nhiên sẽ không nuốt lời. Tô Nguyệt Nhi sẽ trở thành tân Chưởng môn đời tiếp theo của Thiên Sơn Thánh Phong.

Tất cả mọi người nhìn nhau, trao đổi qua ánh mắt rồi đồng thời bước ra chính giữa đại điện quỳ xuống:

- Mong sư thúc suy xét lại.

Từ Thanh tức giận, uy áp do Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ toàn bộ phóng thích, ép cho cả đám người ở dưới hít thở khó khăn:

- Các ngươi đang uy hiếp ta?

- Đệ tử không dám, chỉ mong sư thúc suy nghĩ kĩ, chuyện này liên quan đến vận mệnh của Thiên Sơn Thánh Phong. Tùy tiện quyết định…

- Ngươi nói ta tùy tiện?

- Ta…

Mắt thấy Từ Phong chuẩn bị động thủ, Âu Phong vội đứng ra ngăn cản:

- Sư thúc, khoan đã, ta có ý này.

Khí tức trên người Từ Thanh dịu xuống, trầm giọng hỏi:

- Mau nói đi.

- Chúng trưởng lão không chịu chọn Nguyệt Nhi làm tân Chưởng môn là vì nghi ngờ thực lực của nàng, vậy ta để nàng và Đại trưởng lão đấu pháp. Nếu nàng chiến thắng, chức vị Chưởng môn sẽ là của nàng, còn nếu nàng thất bại, chúng ta sẽ biểu quyết chọn Chưởng môn đời tiếp theo.

Từ Thanh trợn mắt:

- Âu Phong, ngươi bị điên rồi sao. Nàng chỉ mới đạt đến Kim Đan sơ kỳ, Đại trưởng lão đã là Kim Đan hậu kỳ hơn 100 năm. Chênh lệch vô cùng lớn.

- Sư thúc, ta nói đấu pháp, quy định là Đại trưởng lão phải áp chế tu vị xuống Kim Đan sơ kỳ.

- Vẫn không được, hắn là Kim Đan hậu kỳ thành danh hơn 100 năm nay, kinh nghiệm đối chiến, pháp thuật tu luyện đều vượt xa nàng.

- Sư thúc, có một chuyện ngươi còn không biết.

Âu Phong dùng Truyền Âm thuật nói với Từ Thanh vài câu khiến hắn vui mừng hỏi lại:

- Ngươi nói thật sao?

- Đúng vậy, chính miệng nàng đã nói với ta.


Từ Thanh nói to:


- Được, quyết định như vậy đi. Để Đại trưởng lão đấu pháp với Tô Nguyệt Nhi, các ngươi không có ý kiến gì chứ?


Đám trưởng lão nãy giờ đã nghe rõ cuộc trò chuyện, tuy không biết Âu Phong đã truyền âm những gì cho Từ Thanh, nhưng bọn hắn vẫn tin chắc Đại trưởng lão sẽ chắc thắng. Dù cho tu vị bị áp chế, lợi thế về kinh nghiệm, pháp thuật vẫn còn đó a. Tất cả đồng thanh đáp:


- Cẩn tuân pháp lệnh của sư thúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK