Mục lục
Truyện Phong Lưu chân tiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thiên đi đến Thiên Hải quán, theo số phòng Tiêu Chính Long nói trước đây để tìm. Bước vào phòng liền có 4 ánh mắt tập trung vào hắn. Ngoài 2 người Tiêu Chính Long và Sở Từ còn có 2 nữ nhân, một người là Lăng Nhã Kỳ không sai, người kia hẳn là quản lý của nàng.

Dương Thiên mỉm cười, gật đầu chào rồi ngồi vào ghế chính giữa, đối diện với Lăng Nhã Kỳ, vị nữ quản lý kia liền hỏi:

- Ngài là?

Tiêu Chính Long vội đáp:

- Đây là Dương thiếu, công ty thời trang là do hắn mở.

Nữ quản lý đánh giá Dương Thiên, cảm thấy hắn còn rất trẻ nên không quá tin tưởng. Dù sao làm đại diện một thương hiệu sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hình ảnh của một thần tượng, hơn nữa còn là một đại minh tinh như Lăng Nhã Kỳ. Nếu có chuyện không may xảy ra wUj86Ok sẽ gây bất lợi đến danh tiếng của nàng. Vẫn giữ vẻ tươi cười trên mặt nhìn Dương Thiên:

- Thì ra là Dương thiếu, không biết ngươi năm nay bao nhiêu tuổi, là người của Dương gia nào?

Gọi là Dương thiếu chắc chắn là thiếu gia của một gia đình giàu có, nhưng theo nàng biết cả nước chỉ có 2,3 cái Dương gia, nhưng đều là gia tộc cỡ trung và nhỏ.

Dương Thiên cũng biết nàng đang muốn điều tra lý lịch của hắn, trả lời:

- Ta là Dương Thiên, không thuộc bất kỳ gia tộc nào. Chỉ là có được chút tiền nên muốn thử kinh doanh thời trang một lần.


Nữ quản lý trong lòng nghĩ thầm: “Thì ra là một tên nhà giàu mới nỗi học đòi người khác đi kinh doanh, xem ra lần này đến đây phí công rồi. Nhưng tại sao giám đốc lại nói lần này nhất định phải xem xét kĩ càng?”.

- Thật xin lỗi, các ngài là công ty mới thành lập, mọi thứ vẫn chưa ổn định, nếu xảy ra việc gì không may sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Nhã Kỳ, vì vậy việc hợp tác lần này chúng ta đành phải từ chối.

Dương Thiên vẫn tươi cười:

- Khoan đã, ngươi vẫn còn chưa hỏi ý kiến của Nhã Kỳ tiểu thư, sao lại vội vã từ chối như vậy?

- Lời của ta cũng chính là ý của…

- Ta đồng ý hợp tác.

Nữ quản lý chưa kịp nói hết câu, Lăng Nhã Kỳ vốn im lặng nãy giờ liền nói. Nữ quản lý giật mình, ánh mắt đầy nghi vấn nhìn Lăng Nhã Kỳ. Lăng Nhã Kỳ vẫn không để ý, nhìn về phía Tiêu Chính Long:

- Vị này hẳn là Tiêu Chính Long, Tiêu thúc thúc.

Tiêu Chính Long từ khi bước vào chỉ nói là còn cần phải đợi một người chứ chưa giới thiệu. Lăng Nhã Kỳ nói ra khiến hắn cũng không bất ngờ:

- Không sai, Lăng Bách vẫn khỏe chứ?

- Gia phụ vẫn khỏe, còn muốn ta gửi lời hỏi thăm đến thúc. Nghe nói hai người là bạn thân từ nhỏ?

- Ta và hắn cũng đã hơn 20 năm không gặp nhau. Xem ra hắn vẫn còn nhớ đến người bạn cũ này.

Dương Thiên cũng nữ quản lý rất kinh ngạc, không ngờ giữa hai bên còn có tầng quan hệ như vậy. Thảo nào Tiêu Chính Long nói việc hợp tác này chắc chắn sẽ thành công, xem ra hắn muốn cho Dương Thiên một bất ngờ.

Lăng Nhã Kỳ nhìn qua Dương Thiên:

- Chỉ bằng vào quan hệ của hai người, việc hợp tác lần này sẽ rất thuận lợi. Hơn nữa, ta cũng rất muốn biết thêm về vị Dương thiếu này.

Lăng Nhã Kỳ từ chỗ phụ thân đã biết được thân phận của Tiêu Chính Long, là lão đại hắc đạo 3 tỉnh phía Nam a. Thực lực không thể nói là không mạnh, sao lại cam tâm đi làm việc cho một người trẻ tuổi. Việc này khiến nàng có hứng thù rất lớn đối với Dương Thiên.

Cảm nhận được ánh mắt của Lăng Nhã Kỳ, Dương Thiên vui vẻ:

- Sau này còn nhiều cơ hội gặp mặt, ngươi sẽ được biết nhiều hơn về ta. Hiện giờ cũng đã muộn, cũng nên gọi món ăn rồi.

Tiêu Chính Long gật đầu, đưa tay bấm vào một cái nút dưới bàn, lập tức có một người phục vụ đi vào:

- Xin hỏi quý khách cần gì?

- Mang những món ăn bọn ta đã đặt trước lên đây.

Phục vụ cúi chào rồi đi ra ngoài, khoảng 5 phút sau, thức ăn được mang lên, Dương Thiên tay nâng một ly rượu hướng về phía Lăng Nhã Kỳ:

- Nhã Kỳ tiểu thư, hi vọng lần này hợp tác vui vẻ, ta kính ngươi một ly.

Lăng Nhã Kỳ mỉm cười, đưa ly rượu lên miệng nhấp môi nhẹ rồi đặt xuống.

- Về chuyện hợp tác các ngươi có thể bản với quản lý của ta. Chiều mai ta còn có một buổi biểu diễn nên sẽ đi sớm vào sáng mai.

- A, thật đáng tiếc. Không biết Nhã Kỳ tiểu thư tối nay có thời gian không, ta muốn mời ngươi đi chơi một chuyến.

Lăng Nhã Kỳ vẻ mặt suy nghĩ, nữ quản lý ở một bên lấy chân chạm vào nàng ra hiệu từ chối, nàng không muốn Lăng Nhã Kỳ đi chơi khuya với một người vừa gặp lần đầu.

Lăng Nhã Kỳ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu:

- Tốt, đã đến đây một chuyến thì cũng nên vui chơi một chút, nhưng ta phải trở về trước 11h tối.

Dương Thiên hào hứng, mỹ nữ nhận lời đi chơi đúng là không thể tốt hơn:

- Cứ quyết định như vậy đi.

Bốn ngươi ăn uống xong liền ra về. Tiêu Chính Long cùng Sở Từ gọi người đến đón. Trước khi đi Tiêu Chính Long còn nói lại với Dương Thiên:

- Thiếu gia, dù sao đây cũng là nữ nhi của bạn thân ta, ngươi cũng không nên…

Dương Thiên mặt đen lại, tên này lại dám nghĩ ta là loại người kia sao?

- Ngươi nghĩ ta là loại người nào, ta thực sự chỉ định mời nàng đi chơi một chuyến.

- Vậy thì ta yên tâm rồi.

Dương Thiên vỗ vai Tiêu Chính Long:

- Lần này ngươi làm rất tốt, ta có một quyển võ kĩ trong lúc rảnh rỗi sáng tạo ra, liền cho ngươi làm phần thưởng.

Tiêu Chính Long vẻ mặt liền mừng rỡ như điên, một quyển võ kĩ ý nghĩa như thế nào hắn sao có thể không biết. Võ kỹ là phương pháp vận dụng nội khí để đánh ra công kích, phòng ngự giống như pháp thuật của Tu Chân giả. Nhưng lại vô cùng hiếm có, một quyển võ kĩ mạnh có thể khiến cho một Địa cấp sơ kỳ như hắn đánh ngang tay với Địa cấp trung kỳ thậm chí là hậu kỳ.

Võ kĩ của Dương Thiên đưa ra có thể là hàng cấp thấp sao? Tất nhiên là không thể, trong tất cả võ giả Địa cấp, số người sở hữu võ kĩ chỉ khoảng 2 phần, nhưng cao cấp võ kĩ chỉ chiếm chưa tới 1 phần trăm, đây là sự hiếm có của cao cấp võ kĩ.

- Đây là Đoạn Mạch Chỉ, thông qua việc phóng nội khí vào cơ thể đối thủ để tàn phá kinh mạch, có thể hủy đi tu vị của đối phương, khi sử dụng nhất định phải cẩn thận.

Tiêu Chính Long vẻ mặt nghiêm túc:

- Ta đã biết.

Dương Thiên giảng giải thêm một vài điểm cho Tiêu Chính Long rồi đi ra ngoài. Không nên để Lăng Nhã Kỳ đợi lâu.

Đưa Lăng Nhã Kỳ ra xe, nàng không vội lên mà nhìn ngắm chiếc xe một hồi rồi nói với Dương Thiên:

- Ta cảm thấy chiếc xe này rất quen mắt, không biết đã nhìn thấy ở đâu.

- Đây là một chiếc Roll Royce, dòng xe này cũng rất nổi tiếng, ngươi đã từng gặp qua cũng không có gì lạ.

Lăng Nhã Kỳ gật đầu, bước lên xe. Dương Thiên cũng bước lên, ngồi vào tay lái nhưng không nổ máy mà lấy điện thoại ra gọi cho một người:

- Ngươi là Sở Vũ phải không?

- Đúng là ta, ngươi là?

- Ta là Dương Thiên, lần trước ngươi có mời ta đi tiêu xe, không biết tối nay có được không?

Sở Vũ nghe xong liền vui vẻ:

- Tốt, hiện tại ta đang chuẩn bị đi, ngươi hiện đang ở đâu, ta sẽ đến đón ngươi.

- Ta hiện tại đang ở Thiên Hải quán.

- Tốt.

Cúp máy, Dương Thiên quay sang nhìn Lăng Nhã Kỳ:

- Mang ngươi đi thử một cảm giác mới. Thế nào?


Lăng Nhã Kỹ mỉm cười:


- Ta đã từng nghe qua tiêu xe rất thú vị, tất nhiên sẽ không từ chối.


- Được.


Dương Thiên muốn đi đua xe, hắn cũng đã muốn thử từ lâu nhưng không có thời gian. Hiện tại có xe tốt, mỹ nữ, thiên thời địa lợi nhân hòa đều có. Lý nào lại không đi. Hơn nữa nghe nói các mỹ nữ đều rất thích nhìn nam nhân thể hiện bản lĩnh, đây cũng là cơ hội không tệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK