Trận chiến kéo dài không lâu, âm thanh chiến đấu rất nhanh kết thúc. Long Tích Nguyệt muốn lại gần để xem kết quả thì bị Dương Thiên ngăn lại. Hắn nghiêm túc nói:
- Tích Nguyệt, ngươi ở lại đây, ta sẽ vào trong đó quan sát tình hình.
Long Tích Nguyệt vội lắc đầu:
- Không được, việc này quá nguy hiểm. Lỡ như kẻ thắng là tên Thái Hư Cổ Long kia, hắn lại phát hiện ra ngươi…
Dương Thiên mỉm cười, đưa tay vuốt tóc nàng:
- Đừng lo lắng, ta tuy không tự tin có thể chiến thắng Thái Hư Cổ Long, thế nhưng muốn giữ mạng hẳn là không thành vấn đề.
Long Tích Nguyệt không tin:
- Cha ta từng nói, đạt đến Đại Thừa kỳ có thể lĩnh ngộ một thứ gọi là lĩnh vực. Một khi bị nhốt trong thứ này, trừ phi dùng sức mạnh cực lớn phá hủy nó hoặc đem kẻ tạo ra giết chết, bằng không đừng mong thoát ra được. Thái Hư Cổ Long chính là Độ Kiếp kỳ, nếu hắn dùng Lĩnh Vực vây khốn ngươi…
Dương Thiên thản nhiên:
- Cha của ngươi chỉ mới nói một phần, thực tế lĩnh vực phức tạp hơn rất nhiều. Ây, chuyện này khi nào có thời gian ta sẽ giảng giải cụ thể cho ngươi biết. Hiện tại ngươi chỉ cần tin tưởng vào ta, vậy là đủ rồi.
Dương Thiên nói xong liền xoay người, còn chưa kịp đi thì sau lưng đã vang lên âm thanh của Long Tích Nguyệt:
- Ta ở đây đợi ngươi, cho dù bao lâu ta cũng sẽ đợi. Vì vậy ngươi nhất định phải trở về.
Dương Thiên dừng chân, mất vài giây sau hắn mới quay đầu lại, nở nụ cười:
- Vì câu nói này của ngươi, cho dù thế nào ta cũng sẽ sống sót trở về.
Để lại câu nói, thân ảnh Dương Thiên liền biến mất trong tầm mắt của Long Tích Nguyệt. Dương Thiên không hề e ngại Thái Hư Cổ Long, tu vị hiện tại cho hắn sự tự tin này. Bất quá, giả vờ một chút để lấy lòng Long Tích Nguyệt cũng không thiệt hại gì. Nhìn dáng vẻ của nàng có lẽ đã rất cảm động. Nói không chừng khi Dương Thiên trở về nàng sẽ ôm chầm lấy hắn. Dương Thiên tự sướng một lát thì đã đến trước vầng sáng do Thái Hư Cổ Long tạo ra.
Hắn đặt tay lên vòng sáng, cảm nhận một chút lực lượng đang lưu chuyển bên trong. Tất nhiên, đây chỉ là phân hồn của Thái Hư Cổ Long, tu vị Độ Kiếp kỳ không cho phép hắn thi triển loại linh lực làm nên danh tiếng của nó, Thái Hư Lực. Bất quá, loại linh lực đang được sử dụng cũng có phần tương tự Thái Hư Lực, có thể xem là phiên bản hạ cấp. Thái Hư Lực là cao cấp linh lực, còn thứ này thuộc về đỉnh cấp bên trong các loại sơ cấp linh lực. Dương Thiên không biết tên gọi chính xác, chỉ đặt tạm cho nó một cái tên là Ngụy Thái Hư Lực, ý tứ là chỉ hàng giả.
Tuy yếu hơn rất nhiều, nhưng Ngụy Thái Hư Lực vẫn sở hữu những đặc tính đáng sợ của Thái Hư Lực, đó là sự hư hóa. Hư hóa, giống như một tảng đá, dưới sự bào mòn của thời gian mà dần tan rã, biến đổi. Thái Hư Lực có thể đẩy nhanh quá trình này vô số lần. Nó thuộc về một nhanh lai giữa Hủy Diệt Lực và Thời Gian Chi Lực, cực kỳ đáng sợ. Thái Hư Cổ Long dựa vào Thái Hư Lực vững vàng chiếm cứ một vị trí trên Thần Thú Bảng, cho dù những loại xếp phía trên cũng phải e ngại nó vài phần. Tất nhiên, trong hàng ngàn loại Thần Thú không phải chỉ riêng Thái Hư Cổ Long tu luyện Thái Hư Lực. Loại Thần Thú này có xếp hạng rất cao, là thứ khiến cả cõi Tiên Giới khiếp sợ.
Tạm thời bỏ qua những chuyện này, xác định được chắc chắn kẻ đã tạo lên vầng sáng này là Thái Hư Cổ Long, Dương Thiên bắt đầu cẩn thận ra tay. Hắn không muốn bứt dây động rừng nên chỉ cần tạo một khe hở nhỏ đủ để xuyên qua là được.
Để mở ra một khe hở nhỏ mà không khiến Thái Hư Cổ Long phát hiện, Thôn Phệ Lực chính là thứ hiệu quả nhất. Dùng Thôn Phệ Lực tạo ra một quả cầu màu đen nhỏ xíu, Dương Thiên đẩy nó về phía vầng sáng. Thôn Phệ Lực nhanh chóng cắn nuốt vầng sáng, mở ra một cái khe hở. Dương Thiên lập tức thông qua khe hở phóng vào bên trong. Lượng Thôn Phệ Lực Dương Thiên sử dụng khá ít nên rất nhanh liền tiêu hao không còn, vầng sáng trở lại nguyên vẹn như cũ.
Thuận lợi tiến vào bên trong, Dương Thiên thận trọng tiến về hướng trung tâm. Nơi hắn đi qua, xác của tu sĩ Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc bày la liệt khắp. Ngoại trừ vài người tu vị thấp kém không đáng chú ý còn sống sót trong sợ hãi, đa phần tu sĩ cấp cao đều đã bỏ mạng. Càng tiến lên phía trước, Dương Thiên càng cảm nhận được nhiệt độ tăng vọt. Tất cả kiến trúc quanh đó đều bị nhiệt độ khủng bố này làm này cho vặn vẹo, kể cả những loại tinh thiết cứng rắn nhất cũng bị tan chảy.
Dương Thiên tạo ra một vòng sáng bao quanh người, ngăn cách cơ thể với nhiệt độ kia rồi ngẩn đầu nhìn ra phía đằng xa. Thiên không biến thành một màu đỏ, bị nhiệt độ này làm vặn vẹo, xuất hiện từng vết nứt phân bố rải rác ở nhiều nơi. Nguyên nhân của nhiệt độ khủng bố này là một quả cầu lửa khổng lồ bốc cháy dữ dội. Nó nằm ở ngay vị trí cung điện của Long Chiến Thiên, bao phủ cả một phạm vi rộng lớn. Nếu cẩn thận nghe kỹ, có thể phát hiện những âm thanh chiến đấu từ bên trong phát ra.
Đứng ngay bên cạnh quả cầu lửa khổng lồ kia, Dương Thiên do dự một lát rồi quyết định không đi vào bên trong. Hắn cảm nhận được, thứ này là có ẩn chứa lực lượng pháp tắc khá mạnh. Cho nên rất có thể là một dạng lĩnh vực nào đó. Còn chưa biết được bên trong đó đang xảy ra chuyện gì, Dương Thiên sẽ không có hành động hấp tấp xông vào.
Thứ khiến hắn ngạc nhiên là, không ngờ Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc còn ẩn chứa một cường giả mạnh đến mức này. Chỉ dựa vào suy đoán của Dương Thiên, kẻ đã tạo ra lĩnh vực này tu vị ít nhất cũng đã đạt đến Độ Kiếp Lục Chuyển, so với Long Chiến Thiên còn mạnh hơn một tiểu cảnh giới.
Mức độ khôi phục hiện tại của Dương Thiên là Độ Kiếp Tứ Chuyển. Dựa vào hai mảnh vỡ của Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, phối hợp với những thủ đoạn thần thông khác, tất nhiên không phải e ngại Độ Kiếp Lục Chuyển. Thứ khiến Dương Thiên dè chứng chính là Thái Hư Cổ Long. Nếu như nó có thể đánh bại vị Độ Kiếp Lục Chuyển của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc kia, vậy thì nó đã có uy hiếp nhất định đối với Dương Thiên.
Trận chiến diễn ra khá giằng co, Dương Thiên đứng bên ngoài chỉ nhìn thấy những bóng đen liên tục va chạm vào nhau, đủ mọi loại pháp thuật thần thông được thi triển ra. Dương Thiên có hơi tiếc nuối, nếu như có Phá Thiên ở đây, mượn nhờ Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn của nó, muốn quan sát trận chiến này cũng không phải việc quá khó khăn. Không thể nhìn thấy cụ thể những gì đang diễn ra, Dương Thiên rất khó phán đoán chính xác được thực lực của những kẻ bên trong.
Một hồi lâu sau, quả cầu lửa bắt đầu rung chuyển dữ dội, từng đợt sóng không khí manh theo nhiệt lượng khủng bố tỏa ra xung quanh, đem những kiến trúc vốn đã vặn vẹo hóa thành hư vô. Dương Thiên có vòng sáng bảo vệ nên không có vấn đề gì, hai mắt hắn gắt gao nhìn thẳng về phía những bóng đen kia. Trận chiến đã đi đến hồi kia, hiện tại chính là lúc phân thắng bại.
Rung chuyển đến một mức độ nào đó, quả cầu lửa rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa mà nổ tung. Một cột lửa phóng thẳng lên bầu trời, bị vầng sáng do Thái Hư Cổ Long tạo ra chặn đứng, hóa thành từng đám lửa lớn rơi về những hướng khác nhau. Ở dưới mặt đất, nơi Dương Thiên đang đứng bị vụ nổ phá hủy hoàn toàn. Xung quanh hắn lúc này là một biển lửa không nhìn thấy điểm đầu và điểm cuối.
Đứng trong không gian chỉ thuần một sắc đỏ thuần túy, Dương Thiên vẫn không mảy may bận tâm. Hắn nheo mắt nhìn lên phía trên cao, nơi kết quả trận chiến vừa được quyết định.
Một âm thanh lạnh lùng vang lên:
- Có thể ép ta đến mức này, Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc các ngươi cho dù tận diệt cũng có thứ để tự hào.