Mục lục
Truyện Phong Lưu chân tiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thiên chơi game đến tận khuya mới lên giường đi ngủ. Sáng thức dậy đi học, hắn cũng đã nghỉ được vài ngày, không biết có chuyện gì wE6Ls98 xảy ra hay không. Dương Thiên cảm thấy đưa hai bản công pháp cho Tô Nguyệt Nhi và Liễu Mị là một sai lầm lớn. Hai nàng bây giờ thậm chí không có ý định rời khỏi phòng khiến mọi ý định của hắn đều bị trì hoãn vô thời hạn.

Tần Tuyết thấy Dương Thiên nghĩ học nhiều ngày liền tiến tới hỏi thăm, Dương Thiên tất nhiên sẽ không nói sự thật. Hắn viện lí do có việc đột xuất, Tần Tuyết cũng không tiện hỏi thăm. Hai người ngồi ở góc lớp nói chuyện rất thoải mái khiến Lý Bàn ngồi trên phải dựng ngón tay cái.

Chu Học Dân từ lần trước rất sợ hãi Dương Thiên nên cũng không dám làm phiền. Có mỹ nữ bồi tiếp khiến buổi học trải qua rất nhanh, Dương Thiên định mời nàng cùng đi ăn trưa nhưng Tần Tuyết nói có hẹn với gia đình Vương Bào, việc này khiến Dương Thiên cảm thấy một nguy cơ tiềm ẩn.

Dương Thiên cũng không có việc gì làm đành về nhà chơi game. Đến chạng vạng tối thì nhận được điện thoại của Tiêu Chính Long:

- Thiếu gia, ta đã sắp xếp xong, hiện tại sẽ cho người đến đón ngươi.

- Ta đã biết.

Hơn 10 phút sau, Tiêu Chính Long mang xe đến, Dương Thiên chỉ vào chiếc Roll Royce:

- Ngươi thấy ta có nên sử dụng chiếc xe này để đi gặp một đại minh tinh như nàng không?

Tiêu Chính Long nhìn về chiếc xe, vẻ mặt nghi hoặc, hắn cảm thấy chiếc xe này rất quen mắt, nhưng không nhớ đã từng thấy ở đâu:

- Đây là?

Dương Thiên cười:


- Đây là dòng xe Roll Royce mới, phiên bản hạn chế, cả thế giới chỉ có 10 chiếc.

- Cái gì?

Tiêu Chính Long vẻ mặt hết kinh ngạc rồi chuyển thành hoảng sợ. Hắn đã từng thấy chiếc xe này trên báo, nghe nói được sản xuất với hình dáng bắt mắt và công nghệ tiên tiến nhất nhân kỉ niệm ngày thành lập hãng xe. Rất nhiều tổng thống, thủ tướng các nước muốn đặt mua nhưng đều không được, không chỉ vì mức giá trên trời của nó mà còn vì chỉ có 10 chiếc, chỉ có những người quyền lực rất lớn mới mua được.

Rốt cuộc thế lực sau lưng thiếu gia mạnh đến mức nào a? Tiêu Chính Long nuốt nước bọt nhìn Dương Thiên:

- Thiếu gia, chiếc xe này có phải là được mô phỏng theo loại xe kia không?

Dương Thiên hừ lạnh, tên này dám nghi ngờ hắn sử dụng đồ giả. Lấy ra một bộ giấy tờ ném cho Tiêu Chính Long:

- Ngươi xem kĩ đi, đây là do Lý gia mang đến để bồi tội với ta, chẳng lẽ là đồ giả?

Tiêu Chính Long nghe đến Lý gia cả người run lên, hắn sao có thể không biết Lý gia. Chỉ cần có ngươi có chút địa vị trong xã hội thì chắc chắn phải biết đến tam đại gia tộc, thể lực chỉ đứng sau nhà nước, mà Lý gia lại là gia tộc đứng đầu trong tam đại gia tộc. Gượng cười nhìn Dương Thiên:

- Không cần, ta sao có thể nghi ngờ thiếu gia chứ, chỉ là việc này quá bất ngờ khiến ta không kịp tiếp thu thôi.

- Vậy ngươi nói xem ta có nên lái nó đi gặp Lăng Nhã Kỳ hay không, nghe nói gia đình nàng rất giàu có, chiếc xe này vừa vặn phù hợp.

Tiêu Chính Long trong lòng mắng to: “Cái gì gọi là phù hợp, ngươi mang nó đi để hù chết người khác sao?”. Vẻ mặt vẫn cười:

- Không cần, ta nghĩ xe của ta cũng phù hợp rồi.

Dương Thiên vẫn cảm thấy không tốt:

- Nhưng từ khi mang nó về vẫn chưa sử dụng lần nào, hôm nay có dịp gặp gỡ mỹ nữ, vẫn nên đem ra thì tốt hơn.

Tiêu Chính Long dứt khoát im lặng, chiếc xe này các hội nghị toàn cầu mới có người sử dụng, ngươi lại muốn dùng để tán gái. Đúng là người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra.

Dương Thiên thấy Tiêu Chính Long không phản đối cho rằng hắn cũng đồng ý với mình:

- Tốt lắm quyết định như vậy đi, ngươi đưa xe của ngươi vào đây rồi lái chiếc xe này đi.

Tiêu Chính Long gật đầu, ra hiệu lái xe vào, chiếc xe dừng lại, người bước xuống chính là Sở Từ. Dương Thiên rất ngạc nhiên:

- Ngươi không tiếp tục tu luyện sao?

Sở từ trả lời:

- Tu vị của ta đã đột phá Trúc Cơ kỳ nên cũng muốn thư giãn một thời gian, hôm nay vừa đúng dịp.

Dương Thiên gật đầu đưa chìa khóa xe cho Sở Từ, ba người lái xe đi đến Thiên Hải quán. Sở Từ lần đầu lái siêu xe cũng rất vui vẻ, chạy rất nhanh. Ba người cũng đã khá thân quen nên trò chuyện rất thân thiết. Gần đến nơi, ba người liền bị cảnh sát giao thông chặn lại:

- Yêu cầu ba người xuống xe lập biên bản, nơi đây là trong nội thành, các ngươi đã chạy quá tốc độ qui định.

Tiêu Chính Long định bước xuống nói vài câu đã bị Dương Thiên ngăn cản:

- Nơi đây cũng đã rất gần Thiên Hải quán, các ngươi tới đó trước. Ta làm việc với vị cảnh sát này một lát sẽ đến sau.

- Thiếu gia…

Tiêu Chính Long rất khó hiểu, việc nhỏ này hắn có thể dễ dàng giải quyết, tại sao Dương Thiên lại muốn rắc rối như vậy. Vừa định lên tiếng đã bị Sở Từ ngăn cản, lôi kéo hắn đi ra.

Tiêu Chính Long bị kéo đi được một đoạn mới dừng lại, nói với Sở Từ:

- Ngươi tại sao lại ngăn cản ta?

Sở Từ lắc đầu, chỉ tay về một người đang ngồi trên một chiếc xe máy ở phía xa. Thị lực của Võ giả cùng Tu Chân giả rất tốt, Tiêu Chính Long ngay lập tức nhận ra, mỉm cười:

- Thật sự không để ý. Suýt nữa đã làm hỏng việc của thiếu gia. Ngươi làm sao biết sở thích của thiếu gia?

Sở Từ khiêm tốn:

- Cũng không có gì, trong tư liệu về thiếu gia ngươi đưa cho ta có một dòng được in đậm bằng mực đỏ: “Đặc biệt rất yêu thích mỹ nữ”. Nhìn thấy nàng ta liền hiểu hắn định làm gì.

Dương Thiên muốn gặp Lăng Nhã Kỳ, việc này không sai. Nhưng hiện tại xuất hiện một vị mỹ nữ nữa khiến hắn quyết định dừng lại một chút. Dù sao Lăng Nhã Kỳ vẫn sẽ ở đó, muộn một chút cũng sẽ không ảnh hưởng gì.

Mỹ nữ này Dương Thiên cũng đã đoán được nàng là ai, hoa khôi cục cảnh sát, Lưu Ly. Cái tên này khiến hắn thấy rất lạ, phụ mẫu nàng thật biết đặt tên a. Hôm qua lỡ hẹn, hôm nay đã gặp lại, đào hoa vận thực sự rất cường đại a.

Dương Thiên xuống xe trả lời một vài câu hỏi, cảnh sát giao thông thấy hắn cũng phối hợp, dự định phạt một chút tiền rồi cho đi thì bị Lưu Ly ngăn lại:

- Không được, để hắn chạy xe như vậy sẽ gây nguy hiểm cho mọi người, ta đề nghị giam giữ xe của hắn vài ngày.

Dương Thiên bật cười, vị mỹ nữ này cũng thật nặng tay a.

- Ngươi cười cái gì?

- Ta chỉ cảm thấy lạ, tội này của ta bình thường chỉ cần phạt một ít tiền là được, sao ngươi lại muốn giữ xe của ta. Chẳng lẽ ta và ngươi có thù oán từ trước sao?

- Ai có thù oán với ngươi. Ta là cảnh sát, xử lí như thế nào là quyền của ta, ngươi có ý kiến có thể đến cục cảnh sát trình bày.

Dương Thiên lắc đầu, lần này làm quen không được thuận lợi, nếu tiếp tục sẽ gây khó khăn sau này. Lấy điện thoại ra gọi cho Sở A:

- Dương Thiên, ngươi tìm ta có việc?

- Có việc cần ngươi giúp đỡ, ta đang làm nhiệm vụ thì bị cảnh sát giao thông của các ngươi chặn lại, còn muốn giam giữ xe của ta. Ngươi giúp ta nói chuyện với nàng vài câu.

- Ta đã biết, ngươi mau đưa điện thoại cho nàng.

Sở A cũng rất vội, nếu chẳng may làm chậm trễ nhiệm vụ của Dương Thiên, hắn sợ không gánh được hậu quả.

Lưu Ly thấy Dương Thiên đưa điện thoại cho mình, ánh mắt cảnh giác nhìn hắn:

- Có chuyện gì?

- Có người muốn gặp ngươi.

Lưu Ly tiến tới cầm lấy điện thoại:

- Xin chào, ta là Lưu Ly.

- Ta là Sở A, ngươi không phải thuộc đội phòng chống tội phạm hình sự sao? Sao lại đi làm cảnh sát giao thông?

Lưu Ly cũng giật mình, chiếc xe kia nhìn sang trọng như vậy, đáng lẽ nàng phải sớm đoán được Dương Thiên là một tên phú nhị đại rồi chứ.

- Hiện không có vụ án nào, ta đi hỗ trợ các đội khác.

- Không cần, ngươi mau trở về cục. Còn nữa, mau thả người kia ra.

- Nhưng hắn…

- Không cần nói nhiều, có chuyện gì ta sẽ chịu trách nhiệm.

Lưu Ly tắt máy, khó chịu nhìn Dương Thiên:


- Xem ra gia thế của ngươi rất lớn.


- Ha ha. Sau này ngươi sẽ biết. Mỹ nữ, gặp lại sau.


Dương Thiên nói xong liền lên xe bỏ đi, lần đầu gặp mặt hắn cũng không muốn đến quá trễ, tránh lưu lại cho Lăng Nhã Kỳ ấn tượng xấu.


Lưu Ly nhìn theo Dương Thiên, cắn răng lên xe trở về. Cục trưởng đã có lệnh, nàng cũng không thể chậm trễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK