Mục lục
Truyện Phong Lưu chân tiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cực Lạc Cảnh được xem như tiên cảnh tại Linh Giới lúc này trở nên hoang tàn, khắp nơi chỉ còn là những đống đổ nát. Vực Ngoại Khí lan tràn khắp nơi, mặt đất bị nó biến thành một màu đen, tương tự như Ma Hóa Thiên Địa mà đám Vực Ngoại Thiên Ma thường sử dụng để xâm chiếm Linh Giới.

Tình cảnh như thế này, lẽ nào đám Vực Ngoại Thiên Ma kia đã bắt đầu ra tay hành động. Dương Thiên lắc đầu:

- Không đúng. Bọn hắn ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, không có lý nào lại vội vả ra tay khi thời cơ chưa chín mùi. Khoảnh thời gian từ lúc ta rời đi lần trước đến nay khá ngắn, không có lý do gì mà bọn hắn lại tập trung đủ lực lượng. Chắc chắn là do nguyên nhân khác.

Nghĩ thì nghĩ, Dương Thiên không hề làm ra bất kỳ hành động nào. Hắn phát hiện ra vài luồng thần thức đạt đến trình độ Đại Thừa kỳ đang tập trung vào mình, đoán chừng rất nhanh sẽ tìm đến.

Không để Dương Thiên đợi lâu, ba tên Vực Ngoại Thiên Ma hình dạng nhân loại đã xuất hiện trước mặt Dương Thiên. Cả người bọn hắn được hắc khí vờn quanh, so với Vực Ngoại Thiên Ma thông thường có chút khác biệt. Dựa vào nhãn lực của Dương Thiên, chỉ cần nhìn sơ là biến những tên này chính là do Vực Ngoại Thiên Ma cướp đoạt thể xác của Nhân Tộc mà thành. Có điều quá trình này mới diễn ra chưa được bao lâu, còn chưa hoàn toàn đồng nhất nên mới khiến hắn có cảm giác này.

Không đợi bọn hắn nói gì, Dương Thiên đã phất tay:

- Đi đi, dẫn ta đi gặp thủ lĩnh của các ngươi.


Dương Thiên không hề che dấu khí tức, khí thế Độ Kiếp kỳ ba tên kia không thể nào không nhận ra. Bọn hắn vẫn dám đến đây chỉ có hai nguyên nhân. Một là bọn hắn vừa chiếm đoạt thể xác xong, đầu óc còn chưa tỉnh táo, tấn công tất cả những kẻ thuộc chủng tộc khác chúng nhìn thấy. Lý do này không hợp lý. Nếu là như vậy, bọn chúng sẽ lập tức lao vào tấn công chứ không đừng từ xa nhìn.

Vậy thì chỉ còn lý do thứ hai, có một kẻ mạnh hơn sai bọn hắn đến đây. Quy định của Vực Ngoại Thiên Ma so với nhân tộc còn nghiêm khắc hơn. Mệnh lệnh của cấp trên là tuyệt đối, không chấp hành sẽ lập tức bị loại bỏ. Vậy nên cho dù biết không đánh lại, bọn hắn vẫn bắt buộc phải đến.

Ba tên này đều là Đại Thừa kỳ, hai tên trung kỳ cùng một tên hậu kỳ. Có thể ra lệnh cho bọn hắn chín phần mười phải là Độ Kiếp kỳ. Lần trước khi Dương Thiên đến đây, Cực Lạc Cảnh vốn không có Độ Kiếp kỳ. Lẽ nào chỉ trong một thời gian ngắn, Độ Kiếp kỳ Vực Ngoại Thiên Ma đã thành công đến được Linh Giới rồi hay sao?

Ba tên này cũng không ngờ Dương Thiên dễ dàng đáp ứng như vậy, không cần bọn hắn nói tiếng nào liền đồng ý đi theo. Bất quá, tránh được trận chiến này là tốt nhất. Đối phương là Độ Kiếp kỳ, ba người bọn hắn có liên thủ lại cũng vô ích mà thôi.

Bọn hắn bay trước dẫn đường, Dương Thiên chậm rãi theo sát phía sau. Trên đường đi, Dương Thiên liên tục quan sát cảnh vật xung quanh. Huyền Linh Sơn tràn ngập linh khí trước kia giờ chỉ còn là một đống đổ nát. Vực Ngoại Khí nơi đó nồng đậm đến mức khiến không gian vặn vẹo. Nơi này hẳn là đã từng xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa, mức độ tàn phá đã gần tiếp cận cấp bậc Độ Kiếp kỳ.

Từ Huyền Linh Sơn đi thêm khoảnh 1 giờ đồng hồ, Dương Thiên nhìn thấy một cái đài cao. Đường đi lên là những bậc thang lớn được xếp khá nhiều ghế. Bậc thang ứng với mỗi tu vị khác nhau, thấp nhất là Kim Đan kỳ, bậc cao nhất là Đại Thừa kỳ. Trên đài cao là một đám Vực Ngoại Khí đen kịt đang bốc cao. Dương Thiên có thể dễ dàng nhìn ra đây là một tên Độ Kiếp Nhị Chuyển.

Quan trọng nhất, tên này khiến Dương Thiên cảm nhận được một tia uy hiếp. Chuyện này khiến hắn rất bất ngờ. Phải biết với tu vị hiện tại, Dương Thiên đã có thể sử dụng rất nhiều thần thông đỉnh cấp của hắn trước kia. Trong phạm vi Độ Kiếp Tam Chuyển gần như không có đối thủ. Cho dù là Độ Kiếp Tứ Chuyển, sử dụng đến Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, phối hợp với hai mãnh vỡ, một kiếm Liệu Nguyên cũng đủ để chiến một trận. Có thể khiến Dương Thiên cảm thấy một tia uy hiếp dù là nhỏ biết cũng đủ chứng minh tên Vực Ngoại Thiên Ma này khủng bố đến mức nào.

Ba tên Đại Thừa kỳ Vực Ngoại Thiên Ma bay về vị trí của mình trên bậc thang cao nhất, để lại Dương Thiên một mình đứng bên dưới. Dương Thiên ngẩn đầu nhìn cột hắc khí kia một hồi rồi nói:

- Ngươi muốn tìm ta?

Một âm thanh khàn khàn khó nghe vang lên:

- Ngươi không nhận ra ta sao?

Dương Thiên nhíu mày:

- Ý của ngươi là chúng ta đã từng quen biết?

Một tiếng cười rất khó nghe phát ra:

- Ngươi thực sự không nhớ ta sao? Ta thành ra như thế này đều là do ngươi, ngươi có thể dễ dàng quên đi như vậy sao?

Dương Thiên có chút khó chịu:

- Đừng nhiều lời, có gì mau nói, ta không có thời gian để lảm nhảm với ngươi.

- Ngươi muốn nhanh? Vậy được, theo ý của ngươi đi.

Câu nói vừa dứt, tất cả Vực Ngoại Thiên Ma đồng loạt bay lên. Vực Ngoại Khí vốn đang phân tán khắp nơi nhanh chóng tụ tập lại thành một quả cầu màu đen rất lớn. Hàng trăm tên Vực Ngoại Thiên Ma lập tức phóng vào bên trong quả cầu. Từ bên trong quả cầu, một lớp màn màu đen bắt đầu tỏa ra, cuối cùng tạo thành một màn chắn đem Dương Thiên và tên Độ Kiếp kỳ Vực Ngoại Thiên Ma kia nhốt vào bên trong.

Cột hắc khí kia dần thu nhỏ lại, lộ ra một bóng người vừa quen lại vừa lạ. Dương Thiên im lặng vài giây, sau cùng liền thở ra một hơi:

- Ta đã có chút nghi hoặc, không ngờ thật sự là ngươi, Nhạc Hiên.

Lần trước gặp mặt, tu vị của Nhạc Hiên là Đại Thừa kỳ đã khiến Dương Thiên vô cùng kinh ngạc. Lần này hắn lại trực tiếp đạt đến Độ Kiếp Nhị Chuyển, tốc độ này so với Dương Thiên cũng không hề thua kém một chút nào. Tạm thời bỏ qua chuyện đó, nếu Nhạc Hiên vẫn là Đại Thừa kỳ, Dương Thiên có thể giúp hắn trục xuất Vực Ngoại Khí, trở lại thành Nhân Tộc. Thế nhưng Độ Kiếp kỳ thì không được. Độ Kiếp chính là mượn thiên kiếp tôi luyện thân thể, mỗi lần thành công sẽ nhận được thiên địa linh khí tẩy lễ. Độ Kiếp kỳ Vực Ngoại Thiên Ma chính là dùng Vực Ngoại Khí tẩy lễ. Lúc này Vực Ngoại Khí đã ăn vào xương cốt, máu huyết, linh hồn bọn hắn, muốn trục xuất là chuyện vô cùng khó khăn. Ít nhất Dương Thiên hiện tại không làm được.

Nhạc Hiên mỉm cười:

- Rất bất ngờ sao?

Dương Thiên gật đầu:

- Lần đầu thấy ngươi, ta liền biết ngươi là một tu sĩ rất có cốt khí. Luận tâm tính, tiềm lực, nghị lực, tất cả đều rất mạnh, là một trong những tu sĩ lợi hại nhất mà ta từng gặp. Nhưng ta vẫn không hiểu, tại sao ngươi lại thành ra nông nổi này.

Nhạc Hiên trầm giọng:

- Cái này còn không phải là do ngươi ban tặng hay sao?

Dương Thiên ngẩn ra:

- Do ta?

Nhạc Hiên cười lạnh:

- Ngươi có biết vì sao ta lại trở thành Vực Ngoại Thiên Ma hay không? Còn không phải là do cái Tùy Cơ Truyền Tống Trận của ngươi hay sao?

- Tùy Cơ Truyền Tống Trận…

Dương Thiên lẩm bẩm lại danh từ này, sau đó bất ngờ thất thanh hô lên:

- Chẳng lẽ ngươi bị truyền tống đến chỗ của Vực Ngoại Thiên Ma? Sau đó vì để sống sót, ngươi đã bất chấp vứt bỏ thân phận nhân loại, tiếp thu Vực Ngoại Khí trở thành Vực Ngoại Thiên Ma?

- Ngươi thực sự rất giỏi, chỉ mới nhiêu đó đã đoán ra được. Sự thực tuy có chút khác biệt, nhưng về cơ bản chính là như vậy.


Nhạc Hiên tiếp tục:


- Chuyện đó tạm gác lại đi. Sau khi ngươi rời khỏi Cực Lạc Cảnh, còn đem theo cả linh mạch của Huyền Linh Sơn, giết chết thủ lĩnh Vực Ngoại Thiên Ma, toàn bộ Cực Lạc Cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn. Đám Vực Ngoại Thiên Ma còn lại gần như điên cuồng, bất chấp mọi giá cũng phải tìm ra được ngươi. Ta cuối cùng trở thành kẻ thế tội, bị điều tra ra được có quan hệ với ngươi.


- Ta tất nhiên không bó tay chịu trói, liều chết chống lại bọn chúng. Thế nhưng khi đó tu vị của ta chỉ có Đại Thừa sơ kỳ, muốn chiến thắng là điều không thể nào, cuối cùng bị bọn hắn đánh trọng thương. Ta không cam lòng, ta còn rất nhiều chuyện phải làm, ta muốn trở thành cường giả đỉnh cao trong thiên địa được vạn người thuần phục, ta không thể chết.


- Vì vậy, ta lại một lần nữa sử dụng bí pháp kia… 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK