Số lượng Long Văn rất nhiều, bố trí lại cầu kỳ phức tạp, chắc chắn đã được chuẩn bị từ rất lâu. Rất có thể từ trước khi Long Chiến Thiên triệu tập hội nghị ngũ tộc, những tên Long Tộc bên trong Tàn Long Sơn Mạch đã bắt đầu bố trí chúng. Hành động sớm như vậy, bên trong ngũ tộc chắc chắn có nội gián, hơn nữa còn nằm ở vị trí cao tầng. Bất quá, chuyện này không liên quan gì đến Dương Thiên, hắn cũng lười để ý đến nó.
Tránh né tất cả Long Văn và cấm chế bày ra từ trước. Dương Thiên không mấy khó khăn liền đến được trước Long Mộ. Long Mộ lúc này đã có chút khác biệt, không còn để mọi người tự do ra vào cúng bái như trước. Lúc này, lính canh chia ra thành nhiều cửa chặn, phía trên cao có một món pháp bảo hình kính. Bất cứ ai muốn đi qua cũng phải thông qua sự tra xét của nó.
Dương Thiên đứng từ xa quan sát. Hắn phát hiện ra, mỗi khi tấm kính chiếu vào một ai đó, trên trán họ sẽ hiện ra một đạo ấn ký mờ nhạt rồi biến mất. Thứ này chắc hẳn là để nhận biết những người bên trong Tàn Long Sơn Mạch với kẻ ngoại lai như hắn. Dương Thiên không có ấn ký, hắn cũng không rảnh đi tìm cách để đạt được ấn ký. Đã không thể vào theo cách thông thường, vậy thì lẻn vào là được.
Nguyên tắc khi muốn trộm gì đó rất đơn giản, trước tiên phải đánh lạc hướng, di dời sự chú ý của lính canh, sau đó mới âm thầm dùng tốc độ nhanh nhất xông vào. Dương Thiên sử dụng linh lực ngưng tụ ra một cái phân thân. Phân thân này rất yếu ớt, thực lực chưa đạt đến một phần trăm bản thể. Trước kia hắn không sử dụng vì thứ này hầu như không có tác dụng gì quá lớn. Có điều hiện tại Dương Thiên đã đạt đến Độ Kiếp kỳ, tự thân thực lực đã rất mạnh, chỉ một phần trăm sức mạnh cũng đã đủ làm được vài điều hữu ích.
Phân thân ngưng tụ xong, Dương Thiên liền đưa tay về phía trước điểm nhẹ một cái. Vô số kiếm khí từ bốn phương tám hướng trút xuống như mưa. Số lượng kiếm khí đạt đến một trình độ khủng bố, dày đặc không nhìn ra kẻ hở. Tuy nhiên, uy lực của mỗi đạo chỉ tương đương một đòn tấn công bình thường của Phân Thần kỳ. Mục đích của nó chỉ là gây ra sự hỗn loạn mà thôi.
Hiệu quả đạt được rất tốt, bên ngoài Long Mộ lúc này là một đống hỗn loạn. Người đến viếng thăm có thực lực khá thấp, bị kiếm khí cấp bậc Phân Thần kỳ tấn công thì chỉ có cách bỏ chạy. Lính canh Phân Thần kỳ cùng vài tên đội trưởng Hợp Thể kỳ phải vừa chống đỡ kiếm khí, vừa phân tâm bảo vệ bọn hắn. Thế nhưng số lượng kiếm khí quá lớn, chỉ nhiêu đó người là không đủ. Từ bên trong Long Mộ, có vài bóng đen lao ra, tu vị của bọn họ đều là Đại Thừa kỳ. Những người này vừa ra tay lập tức dựng lên những màn chắn, ngăn cản kiếm khí, vừa để bảo vệ những kẻ yếu hơn, đồng thời không để kiếm khí làm Long Mộ bị hư tổn.
Cảm thấy đã đủ hỗn loạn, Dương Thiên lập tức dùng tốc độ tối đa phóng vào bên trong Long Mộ. Tốc độ của Dương Thiên quá nhanh, đồng thời phối hợp với Liễm Khí Thuật cùng Ẩn Thân Thuật, dưới tình huống hỗn loạn không có một ai chú ý đến hắn.
Bên trong Long Mộ vẫn không có gì thay đổi. Dương Thiên đi đến trước cửa đá, dựa theo trí nhớ của mình, bắt đầu sửa đổi lại Long Văn trên cửa. Khi cửa đá mở ra một khe nhỏ, Dương Thiên liền lách người tiến vào bên trong. Dương Thiên còn chưa kịp làm gì, một đạo thần thức cực mạnh đã lập tức khóa chặt lấy hắn. Âm thanh tang thương vang lên:
- Long Uyên nói không sai, ngươi nhất định sẽ tìm đến nơi này. Ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được.
Theo sau âm thanh kia, một thân ảnh già nua hiện ra. Tay hắn chống một cây gậy, bộ dạng yếu ớt, đôi mắt chỉ hơi mở ra, hai mí mắt run run như muốn sụp xuống, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể nhắm chặt lại. Đối diện với lão giả này, Dương Thiên hoàn toàn không có ý khinh thị. Đây là một trong hai lão giả đã truy sát hắn lần trước. Nếu bàn về tu vị, hai người có lẽ ngang nhau, đều là Độ Kiếp Ngũ Chuyển, thế nhưng lão giả này mang lại cho Dương Thiên cảm giác còn nguy hiểm hơn tên Long Uyên kia một bậc.
Vẻ mặt Dương Thiên trở nên trầm trọng:
- Ta vẫn biết bên trong Long Mộ sẽ có tu sĩ canh giữ, không ngờ lại là ngươi. Lẽ nào ngươi không biết đại quân ngũ tộc đang tiến vào đây hay sao?
Lão giả phất tay:
- Tiến vào thì đã sao, một đám tự cho là mình thông minh mà thôi. Kế hoạch của bọn hắn chúng ta đã sớm biết trước. Bọn hắn lúc này chính là đang tự chui đầu vào rọ, không có đường lùi.
Dương Thiên gật đầu:
- Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta. Lẽ nào các ngươi sắp triệu hồi thành công phân hồn Thái Hư Cổ Long?
Lão giả giật mình, nheo mắt nhìn Dương Thiên:
- Tiểu tử, ngươi quả thực rất thông minh. Thế nhưng lần này ngươi đoán sai rồi. Không phải sắp, mà là đã sớm triệu hồi thành công rồi.
- Cái gì?
Lần này Dương Thiên cũng không nhịn được mà hô lên, bọn hắn sao có thể triệu hồi phân hồn Thái Hư Cổ Long nhanh như thế được?
Lão giả phất tay, cả Dương Thiên và hắn lập tức được chuyển đến một không gian khác. Toàn bộ nơi này là một xám, ngoài ra không có bất kỳ thứ gì. Lão giả nở nụ cười hiếm có:
- Đã rơi vào trong Linh Vực của ta, ngươi xem như đã không còn đường thoát. Nói cho ngươi nghe một chút cũng không sao.
Dương Thiên tỏ vẻ có hứng thú:
- Ồ, vậy mau nói nghe một chút đi.
Lão giả dùng giọng bình thản:
- Ngươi có bao giờ nghĩ rằng, từ đầu đến cuối, ngũ tộc các ngươi vẫn luôn bị chúng ta dắt mũi, mọi hành động đều là đang đi theo sự sắp xếp của chúng ta hay không?
Dương Thiên cau mày:
- Ngươi muốn nói việc ta và Long Tích Nguyệt đến đây, tất cả đều là do các ngươi giở trò. Không đúng, cho dù các ngươi có lợi hại đến mức nào cũng không thể mua chuộc được Long Chiến Thiên làm nội gián cho các ngươi. Nếu thực sự là hắn, các ngươi cần gì phải tốn nhiều công sức dựng lên những chuyện này.
Lão giả khinh thường:
- Long Chiến Thiên, tuy ta chưa từng gặp qua người này nhưng đã nghe được không ít về hắn, quả thực là một kẻ đáng sợ. Chúng ta đúng là không có cách nào mua chuộc hắn. Bất quá, ai nói kẻ ra lệnh cho các ngươi đến đây là Long Chiến Thiên?
- Không phải Long Chiến Thiên.
Dương Thiên nhớ lại, quả thực Long Chiến Thiên có điểm hơi khác lạ. Chỉ là với tu vị Đại Thừa kỳ của hắn khi đó thì không thể nhìn ra được. Vậy kẻ đã ra mệnh lệnh đó là ai?
Nhìn bộ dạng vừa kinh vừa sợ của Dương Thiên, lão giả tỏ ra rất hài lòng:
- Không cần phải suy đoán, hắn gọi là Long Chiến Thần. Kẻ này tài năng hơn người, thế nhưng vẫn luôn bị Long Chiến Thiên đè bên dưới, trở thành cái bóng của tên kia. Ngươi nên biết, sự đố kỵ giống như một ngọn lửa cháy âm ỉ, bọn ta chỉ cần thêm một ít xúc tác, nó sẽ lập tức bùng phát một cách dữ dội. Như lúc này đây, toàn bộ ngũ tộc sẽ bị ngọn lửa này thiêu rụi.
Dương Thiên gật đầu:
- Quả nhiên là hắn, cũng chỉ có hắn là làm được những chuyện này.
Lão giả tiếp tục:
- Chuyện mà ngươi không biết còn nhiều lắm. Giả dụ như nếu ngươi không xuất hiện, Long Chính Dũng sẽ trở thành con rể của Long Chiến Thiên, bọn ta cũng sẽ tìm cách đem Long Chiến Thiên đẩy ra ngoài, sau đó ra lệnh cho hai người bọn hắn đến Tàn Long Sơn Mạch rồi vô tình phát hiện bộ Long Cốt chúng ta đang chế tạo. Giả như con dị thú truy sát hai người các ngươi là do Long Chiến Thần cố ý sắp xếp để giết chết ngươi. Sự xuất hiện của ngươi giống như một biến số, hắn ta muốn loại bỏ biến số đó. Lại giả dụ như chúng ta phát hiện ra ngươi vẫn còn điểm lợi dụng nên chỉ phái một tên Độ Kiếp Nhất Chuyển đến đó để hù dọa hai người các ngươi mà thôi. Ngươi có từng nghĩ rằng, tại sao các ngươi lại có thể dễ dàng xâm nhập vào bên trong như vậy? Tại sao một thứ quan trọng như Long Cốt Thái Hư Cổ Long lại không có bất kỳ tên Độ Kiếp kỳ nào tọa trấn tại đó để bảo vệ nó hay không?