Mục lục
Chiến thần Sở Bắc - Sơn Tiếu - Lạc Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Chứ một người có tính ỷ lại như cậu ta thì luôn thích dựa dẫm vào mẹ mình.  

 

Cậu ta biết rõ nếu rời xa vòng tay của Chu Cầm thì sẽ không thể tồn tại ở xã hội vì cái tính cách đó.  

 

Nghĩ vậy, cậu ra vội vàng đi theo Chu Cầm rồi thỏ thẻ: “Mẹ, ban nãy là con sai, con xin lỗi”.  

 

Nghe vậy, Chu Cầm mới dịu đi một chút.  

 

“Được rồi, mẹ cũng không phải người nhỏ nhen, mau đi ăn cơm thôi, con bận rộn cả ngày bên ngoài chắc cũng đói rồi đúng không?”  

 

…  

 

Sau khi rời khỏi nhà, Lạc Tuyết và Sở Bắc lên xe rồi đi tới khách sạn Khải Duyệt.  

 

Khách sạn này cách nhà họ khá xa nên phải mất nửa tiếng lái xe mới đến nơi.  

 

Bây giờ là sáu rưỡi chiều, còn một tiếng nữa mới tới giờ Lạc Tuyết hẹn với Tô Uyển.  

 

Vì thế, cô cũng không vội nên cứ đi thong dong.  

 

Tuy thế, nhưng tầm này đường không đông nên họ cũng không bị tắc đường.  

 

Khoảng bảy gioè là Sở Bắc và Lạc Tuyết đã đến điểm hẹn rồi.  

 

Đây là một khách sạn năm sao nên có rất nhiều xe sang đỗ trong bãi đỗ xe.  

 

Gần như không có chiếc xe nào dưới năm trăm nghìn, hầu hết đều phải từ con số đó trở lên.  

 

Khi Lạc Tuyết lái xe vào bãi đậu xe thì còn nhận được ánh nhìn hâm mộ của bảo vệ.  

 

“Chậc! Lý Minh, nhìn xe kia đi, Bentley đấy, ít cũng phải hai triệu rưỡi, chất chơi nhỉ!”  

 

Một người bảo vệ trung niên nói với cậu thanh niên ở cạnh.  

 

Lý Minh gật đầu rồi ngưỡng mộ nói: “Haizz, không biết đến bao giờ cháu mới mua được chiếc xe như thế nhỉ!”  

 

Nghe thấy thế, bác bảo vệ cười lạnh với vẻ khinh bỉ.  

 

“Như cậu với tôi thì đừng mơ làm gì, chúng ta chỉ có thể nhìn những chiếc xe sang ấy thôi”.  

 

Lý Minh chẹp miệng rồi nói: “Cháu biết mình không mua được, nhưng ai đánh thuế ước mơ đâu”.  

 

Bác bảo vệ còn định nói gì đó, nhưng đã thấy chiếc Bentley đỗ xong.  

 

Ngay sau đó, cửa xe mở ra, Lạc Tuyết bước xuống.  

 

Bác bảo vệ nhìn cô rồi sáng mắt lên.  

 

“Oa, Lý Minh nhìn kìa, cô gái này xinh quá!”  

 

Nghe vậy, Lý Minh nhìn về phía Lạc Tuyết rồi trợn tròn mắt.  

 

“Bác Thôi, lần đầu cháu gặp người đẹp thế này đấy, nhưng khéo lại là bông hoa nhài cắm bãi phân trâu thôi”.  

 

“Phì!”  

 

Bác bảo vệ phì cười.  

 

“Cậu đúng thật là, không ăn được thì đạp đổ à, biết đâu chồng người ta vừa đẹp vừa giàu thì sao?”  



Lý Minh bật cười. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK