Mục lục
Chiến thần Sở Bắc - Sơn Tiếu - Lạc Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tuy nói vậy, nhưng ánh mắt của cậu ta vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc xe.  

 

Rõ ràng, cậu ta rất thích chiếc xe này, tuy bị từ chối, nhưng tình cảm cậu ta dành cho nó không hề giảm đi chút nào, trái lại còn bùng cháy dữ dội hơn.  

 

Đúng lúc này, Chu Lệ chợt nhìn Sở Bắc rồi hỏi: “Sở Bắc, chiếc xe này hơn hai triệu lận, cậu lấy đâu ra nhiều tiền thế mà mua hả?”  

 

Chu Lệ vừa nói dứt câu thì Chu Cầm cũng sững người rồi nghi hoặc nhìn Sở Bắc.  

 

Câu mà Chu Lệ hỏi cũng là vấn đề mà bà ta đang quan tâm.  

 

Dù họ sống trong một căn biệt thự đắt đỏ, nhưng điều kiện kinh tế luôn rất eo hẹp.  

 

Hơn hai triệu là một số tiền khổng lồ với họ.  

 

Hơn nữa, Sở Bắc chỉ là một người mù loà, vậy mà anh lại có thể mua biệt thự, điều này khiến bà ta thấy rất kinh ngạc.  

 

Bây giờ, Sở Bắc lại mua thêm một chiếc xe cả mấy triệu bạc nữa.  

 

Bà ta lập tức nghi ngờ, không biết anh lấy tiền ở đâu ra?  

 

Nghe thấy thế, Sở Bắc chỉ hờ hững đáp: “Tôi tiết kiệm tiền nhiều năm rồi, dù không nhiều nhưng cũng đủ dùng. Chiếc xe này là tôi mua bằng tiền tiết kiệm”.  

 

Tiền tiết kiệm?  

 

Chu Lệ lập tức sáng mắt lên hỏi: “Thế bây giờ, cậu còn bao nhiêu tiền?”  

 

Sở Bắc lắc đầu rồi thản nhiên đáp.  

 

“Hết rồi!”  

 

Cái gì? Hết rồi?  

 

Chu Lệ biến sắc mặt rồi hỏi với vẻ không tin: “Sở Bắc, cậu định lừa tôi đấy à? Cậu dám mua một chiếc xe hơn hai triệu, tôi không tin trong thẻ của cậu lại hết tiền”.  

 

Không chờ Sở Bắc đáp lời, Lạc Tuyết đã nói ngay.  

 

“Dì, Sở Bắc có bao nhiêu tiền tiết kiệm hình như không liên quan đến dì thì phải?”  

 

 

 

Chu Lệ có vẻ lúng túng trước câu nói của Lạc Tuyết.  

 

Vì cô nói không hề sai, quả là Sở Bắc có bao nhiêu tiền không hề liên quan đến bà ta.  

 

Song, khi nhớ đến chuyện mà con trai kể với mình tối qua, bà ta cố cắn răng nhìn Lạc Tuyết rồi nở một nụ cười nịnh nọt.  

 

“Ừm… Tiểu Tuyết, chắc mẹ nói chuyện với cháu rồi đúng không? Dì với Dương Ân đang gặp khó khăn, cần gấp một khoản tiền. Cháu xem, nếu vợ chồng cháu có điều kiện thì giúp dì với em một chút nhé!”  

 

Nghe xong, Lạc Tuyết lập tức lắc đầu.  

 

“Dì ơi, bây giờ dì và Tiểu Ân đang sống ở nhà của cháu, mọi chi phí sinh hoạt đều do nhà cháu chi trả, thế dì còn vay tiền để làm gì ạ?”  

 

Chu Lệ đắn đo một chút rồi tỏ vẻ đáng thương.  



Sau đó, bà ta chỉ vào người Dương Ân rồi tủi hờn nói: “Cháu nhìn em họ cháu đi, bị người ta đánh cho bầm dập, dì phải dẫn em nó đi khám, đã thế điện thoại của nó cũng hỏng rồi, dì phải mua cho nó cái mới, cho nên mới cần tiền”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK