Mục lục
Chiến thần Sở Bắc - Sơn Tiếu - Lạc Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đòn đánh dồn toàn lực của ông ta một lần nữa bị hóa giải dễ dàng.

 

Lúc này ông ta mới nhận ra trong mắt Thanh Vũ, ông ta chỉ là một con kiến, một tên hề!

 

Nhường ông ta ba chiêu chỉ là để cho ông ta có cơ hội ra tay mà thôi!

 

"Ông không đủ tư cách để biết!"

 

Thanh Vũ mặt không biểu cảm, khẽ động cổ tay!

 

Bựt!

 

Ông Mạc không có sức phản kháng, đầu gối khuỵu xuống đất.

 

Một nửa đùi của ông ta trực tiếp nhấn sâu xuống đất.

 

Ngay cả mặt đất dường như cũng đang rung chuyển nhẹ.

 

Cơn đau dữ dội khiến ông ta nhăn nhó.

 

Ngay lập tức trong lòng ông ta bị chiếm đóng bởi sự tuyệt vọng và nỗi sợ hãi!

 

"Không, không! Làm ơn, tha cho tôi, tôi không muốn chết..."

 

Lúc này ông Mạc như còn gà bị rơi xuống nước, run như cầy sấy.

 

Đâu còn sự kiêu ngạo hung hăng trước đây?

 

Đối mặt với lời xin tha của ông ta, Thanh Vũ bịt tai không nghe mà quay đầu nhìn Sở Bắc.

 

"Cậy thế hiếp đáp người khác, giở trò hổ báo, vì tiền mà giết người..."

 

Sở Bắc vẫn quay lưng về phía ông ta, không quay đầu lại!

 

"Mấy tội danh cùng trừng trị, chết cũng không đáng tiếc!"

 

Xoẹt!

 

Sở Bắc vừa dứt lời, sắc mặt ông Mạc lập tức trở nên trong suốt.

 

"Làm ơn, cầu xin cậu, tha mạng cho tôi, tôi biết mình sai rồi, tôi nhất định sẽ thay đổi!"

 

"Tôi, tôi có thể cho cậu tiền, cho cậu rất nhiều tiền. Cậu cho tôi làm con chó của cậu tôi cũng tuyệt đối không chớp mắt lấy một cái. Cầu xin cậu, cho tôi một con đường sống!”

 

Nét mặt ông Mạc nhăn lại thành từng đống, khát vọng sống sót lập tức đè bẹp mọi thứ.

 

Người càng giàu càng mạnh lại càng sợ chết nhất.

 

Tại thời điểm này, nó được phản ánh trên người ông ta một cách sống động.

 

"Tôi không nuôi nổi một con chó như ông!"

 

Sở Bắc khẽ lắc đầu quay người lại, trên mặt vẫn không có một tia vui mừng hay tức giận.

 

"Về phần tiền, ông có rất nhiều tiền sao?"

 

Ông Mạc sửng sốt một chút, trong lòng lóe lên một tia hy vọng, liền luống cuống gật đầu.

 

"Có có, cậu muốn bao nhiêu tôi sẽ đưa bấy nhiêu, cầu xin cậu, tha cho tôi một con đường sống!"

 

"Tôi sẽ đưa cho cậu năm mươi triệu... Không, một trăm triệu tệ, cậu thấy sao?"

 

Nói rồi ông Mạc cẩn thận ngẩng đầu lên, sốt sắng nhìn Sở Bắc.

 

"Một trăm triệu tệ, ha!"

 

Khóe miệng Sở Bắc hơi nhếch lên, cũng không biết là có ý gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK