Cô ta quay đầu lại liếc mắt nhìn tôi, vô cùng nghi ngờ hỏi: “Chúng ta biết nhau sao? Tôi thấy hình như là gặp cậu ở đâu rồi.”
Tôi cười, nói với cô ta: “Có thể nói chuyện không? Tôi tìm chị có việc.”
Cô ta cũng cười lại, ánh mắt là lạ nói: “Vào đi!”
Thật ra cô ta không nhận ra tôi cũng là chuyện thường, đêm ở công trình trên bãi cát ven sông đó, trời rất tối, nếu nhìn nhau thì chỉ có thể nhìn thấy rõ đường nét đại khái mà thôi.
Đi vào nhà cô ta, tôi nhìn xung quanh một chút, thực rất sự sang trọng, sàn gỗ trắc, bức tranh Phnôm-pênh, cả phòng lấy màu hồng làm chủ đạo, mùi nước hoa bay nồng nặc, làm cho đàn ông vừa vào đây thì lập tức có ý muốn làm chuyện đó.
Tôi thầm mắng, mẹ nó, rốt cuộc đống nội thất này tốn bao nhiêu tiền? Hơn nữa nghĩ đến có thể số tiền ấy là Lư Mạnh lừa gạt từ nhà chị Bạch, lòng tôi đã thấy tức rồi.
Cô ta đặt túi xuống rồi ngồi lên ghế sô pha, sau đó thì lấy thuốc lá dành cho nữ ra, môi đỏ mọng khẽ hút, một làn khói nhạt chậm rãi bay ra khóe miệng cô ta. Thoạt nhìn thì cô ta hơn ba mươi tuổi, cũng được xem là xinh đẹp, nếu không... Lư Mạnh cũng sẽ không bao nuôi cô tay chân mày của cô ta vừa mảnh vừa dài, rất biết trang điểm cùng ăn diện, bộ ngực còn lớn hơn của chị Bạch nhô ra một cách sống động.
“Cậu em đẹp trai, giới thiệu bản thân chút đi chứ!” Ánh mắt cô ta nhìn tôi có chút hư hỏng.
Tôi bị cô ta nhìn chằm đến nỗi mất tự nhiên, nói: “Chuyện đêm ở công trình trên bãi cát ven sông đó, tôi xin lỗi.”
Nghe được “Công trình trên bãi cát ven sông”, đột nhiên cô ta nghĩ tới điều gì nên lập tức lục túi lấy điện thoại di động. Thấy vậy, tôi vội vàng nói: “Chị đừng sợ, tôi không có ý xấu, sẽ không làm hại chị”
Tay của cô ta đặt trên túi, lạnh lùng nói: “Cậu cút ra ngoài, cút!”
Tôi biết cô ta vẫn sợ tôi, hoặc là đêm đó tôi làm cô ta xấu hổ, mất hết mặt mũi.”
Nhưng tôi không muốn buông tha, cho nên đã đe dọa cô ta: “Nếu như chị không muốn để cho vợ của Lư Mạnh biết chuyện chị dụ dỗ chồng người ta, tôi cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện.”
Sau khi nói xong, tôi nghĩ cô ta sẽ nhượng bộ, lại không nghĩ rằng cô ta chỉ cười nhạo: “Cậu đang dọa tôi sao?”
“Xem như là vậy đi.” Tôi khẽ cắn môi, trong lòng có chút không chắc chắn, dù sao khi nói chuyện với người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, tôi vẫn còn có chút non nớt.
“Ô, người biết chuyện của tôi và Lư Mạnh cũng nhiều lắm, vốn dĩ đây cũng phải là chuyện bí mật gì. Em trai, chuyện mà em lấy ra đe dọa chị, thật chẳng là gì cả.” Tay cô ta kẹp điểu thuốc lá, hít một hơi thật sâu, giống như một nữ hoàng nắm mọi chuyện trong lòng bàn tay.
“Vậy sao? Được, bây giờ tôi sẽ nói cho vợ của ông ta biết chuyện của mấy người, bao gồm cả địa chỉ gia đình của chị nữa.” Nói xong, tôi lập tức đi ra ngoài, lòng vô cùng mất mác, tôi tưởng rằng lần này có thể giúp chị Bạch, cuối cùng lại thành ra thế này, lúc đó tôi thật sự không cam tâm, nhưng cũng không thể làm gì khác.
“Cậu chờ chút!” Khi đang định ra cửa thì đột nhiên cô ta gọi tôi lại: “Nói đi! Cậu tìm tôi có chuyện gì?”
Tôi sửng sốt một chút, không ngờ cô ta lại gọi tôi, tôi vội vàng quay lại nói: “Tôi hy vọng chị có thể lấy giúp tôi cái nhược điểm của chủ Bạch kia.”
Lúc nói lời này, tôi không có chút sức mạnh nào, lúc đầu tôi muốn dùng chuyện cô ta và Lư Mạnh vụng trộm để áp chế cô ta, lại không ngờ cô ta chẳng quan tâm, tôi mất đi con bài chưa lật duy nhất.
“Tại sao tôi phải giúp cậu? Tôi sắp kết hôn với anh ấy rồi, cậu nghĩ tôi sẽ hại chồng mình sao?” Cô ta cảm thấy nực cười, mà cũng nực cười thật!
Nhưng tôi biết người mà tên khốn Lư Mạnh kia muốn cưới là chị Bạch, tôi đã nói: “Tôi có thể đảm bảo với chị, dù Lư Mạnh có ly hôn thì ông ta cũng sẽ không cưới chị.”
“Cậu là cái thá gì? Cậu nói không cưới thì không cưới?” Cô ta lập tức giận dữ, ấn mạnh đầu thuốc lá lên gạt tàn thuốc.
Tôi nhìn cô ta một cách chân thành, nói: “Lư Mạnh là người như thế nào, tôi nghĩ chị còn rõ ràng hơn tôi. Tôi không sợ nói cho chị biết, ông ta nói ly hôn chỉ để kết hôn với Bạch Vân Y, nhưng nếu như chị có thể ghi lại phần tiền công quỹ mà ông ta tham ô cho tôi, Bạch Vân Y cũng sẽ không kết hôn với ông ta, vậy thì chị sẽ có cơ hội, không phải sao?”
Cô ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm tôi một cách lạnh lùng, tôi cũng nhìn cô ta, tôi cảm thấy mình nói đúng. Cuối cùng cô ta lại cười nói: “Nhóc con, đầu óc linh hoạt đấy! Cậu tên gì? Làm việc ở đâu?”